Chương 12
" Không được, tôi phải gặp cô ấy, mời cô tránh ra". Nhịn xuống cảm giác muốn mắng cô, anh hết sức đè nén cơn giận của mình, ở trước mặt người khác anh luôn giữ vững hình tượng ôn hòa, nhưng vì giận cô nên anh đã không kiềm chế được mà giận giữ
" Anh bây giờ, cũng không thích hợp đi gặp Mật nhi". Mạc Giải Ngữ cũng thấy trên người anh bắt đầu tức giận, cô kiên quyết không để cho hai người họ gặp mặt bây giờ
" Trước khi anh bình tĩnh lại, thì không nên gặp mặt tốt hơn, nếu bây giờ cãi nhau chỉ làm Mật nhi thêm tổn thương, anh cũng biết, hai người có hiểu lầm lớn như vậy, là do hai người chưa thẳng thắn với nhau. Nếu như anh đem mọi chuyện nói cho cô ấy biết, có lẽ hiểu lầm này cũng không xảy ra, còn nữa anh phải biết một chuyện, Mật nhi cho rằng anh là vì chuộc lỗi, nên mới tốt với cô ấy, tôi nghĩ, trước hết anh nên giải thích rõ ràng mọi chuyện với cô ấy". Lời nói của Mạc Giải Ngữ giống như một mũi tên xuyên vào trái tim anh
Anh làm sao có thể vì chuộc lỗi, mà phải sống cùng nhau?
Tại sao, Mật nhi lại có ý nghĩa nàu? Chẳng lẽ là do anh biểu đạt chưa đủ, cho nên mới khiến cô hiểu lầm?
Trên mặt anh ngây ngốc, khiến cho Giải Ngữ rất đồng tình, nhưng mà bọn họ đều cần có chút thời gian riêng tư để bình tĩnh lại
Cô đóng cửa lại, đem Đinh Chấn nhốt ở ngoài của, rồi sau đó đi vào nhà
Đinh Chấn không hề rời đi, anh vẫn đứng ở bên ngoài
Anh biết, cô đã biết anh tới, có lẽ đang núp ở phía sau rèm cửa sổ, lén nhìn anh đi
Anh biết rất rõ, nếu như bây giờ anh đi, Mật nhi sẽ ở nơi này đi mất, khiến cho anh một lần nữa không tìm thấy cô, thâm chí cô có thể sẽ về Mỹ
Anh không thể cho cô có cơ hội chạy trốn anh lần nữa, anh đã nói, đời này anh sẽ không buông tay, ch.ết cũng không buông!
Nếu như cô kiên trì không gặp anh, như vậy thì anh cứ đứng đây, đến khi nào cô đồng ý gặp anh, nghe anh giải thích mới thôi
Đến tận bây giờ, anh vẫn không hiểu, tại sao cô lại không tin tưởng anh, lại cho rằng anh muốn chuộc lỗi mới sống cùng cô
Anh phải khiến cho cô biết, anh là thật lòng, thật lòng yêu cô
Đúng như vậy, lần này cô mất tích, khiến anh vô cùng luống cuống thiếu chút nữa muốn nổi điên lên, vì cô, anh lần đầu tiên không đi làm ở nhàn xuất bản, vì cô, anh không cách nào đeo lên mặt nạ của mình, dùng vẻ mặt chân thật nhất, đối mặt với một cô gái xa lạ, vì cô, anh cảm thấy đau khổ, đau khổ nhất là do cô đã nói cô không tin anh
Nếu như đây không phải là yêu, anh cũng không thể giải thích đây là cái gì
Anh đoán không sai, Mật Nhi chính xác là núp sau rèm cửa sổ, len lén nhìn anh, vẫn giống như năm đó, cô vẫn len lén núp ở phía sau kệ sách, nhìn lén anh đọc sách ôn tập, nhưng lần này, ngoại trừ ái mộ ra, còn có đau khổ nhiều hơn
Nhìn anh nước mắt cô lại chảy ra, cô không hiểu, không hiểu sao anh còn đứng đó, tại sao lại như một gã khờ đứng ở ngoài cửa, bây giờ đã là ba giờ rồi, cũng không đi lại, chỉ đứng yên ở đó như tượng đá
Anh rốt cuộc muốn làm gì?
Chẳng lẽ ,anh còn muốn tổn thương cô hơn nữa?
Cô không thể không nghĩ như vậy, nhưng anh vẫn đứng đây, khiến cô vô cùng khó xử
Cô tự nói với bản thân, không được mềm lòng, nhưng nhìn anh như vậy, cô lại không thể không lo lắng cho anh, anh có thể chịu đựng được hay không?
Cô biết, nếu một ngày cô không ra gặp anh, anh cũng sẽ không đi, anh chính là một người đàn ông như vậy
Nhưng, cô nên gặp anh sao? Cô không thể coi như không có chuyện gì xảy ra, cũng không thể dùng vẻ mặt trước đây mà đối mặt với anh
Cô tuyệt đối không muốn, chỉ cần nghĩ như vậy cô lập tức bác bỏ
Cô chỉ đứng từ xa nhìn anh, mới như vậy mà nước mắt cô đã tuôn không ngừng, nếu như cô trực tiếp đối mặt với anh vậy sẽ như thế nào?
Cô thật không ngờ, có lẽ cô nên nghe lời Giải Ngữ nói, chỉ có thể đợi mình tỉnh táo lại, sau đó mới có thể đối mặt với anh
Như mà, cô thật sự có thể tỉnh táo lại sao?
Đối mặt với người mình yêu, cô có thể không?
Nhìn qua khung cửa sổ, hai mắt cô đẫm lệ nhìn về phía trước, đó là người đàn ông mà cô yêu thương, cô không biết nên phải làm thế nào mới phải
Đinh Chấn đã đứng ở đó một ngày một đêm, nếu như không phải Mạc Giải Ngữ tiếp nước uống và thức ăn, cô hoài nghi liệu anh sẽ không ăn không ngủ, không nghỉ ngơi đến khi cô đồng ý gặp mặt hay không, hoặc là anh sẽ không trụ được
Cắn chặt môi, cô nhìn người đàn ông rõ ràng là có chút tái nhợt, anh rất muốn gặp cô, muốn giải thích tất cả với cô, nhưng cô còn rất e ngại không muốn đối mặt với anh
Nhưng mà, lòng của cô, đã bắt đầu mềm rồi
Mặc kệ anh là vì chuộc lỗi hay là cái gì, ít nhất khi cô ở bên anh cũng rất vui vẻ, rất hạnh phúc
Cho nên, như vậy là đủ rồi
Cô tự nói với mình như vậy
Hôm nay, anh gặp gỡ người mình yêu đích thực, cùng cô gái kia có đứa bé, cô cũng nên rút lui, có thể thành tâm chúc phúc cho họ, sau đó rời đi mới đúng
Chẳng qua là khi cô nghĩ đến những hình ảnh đó, lòng của cô vô cùng chua xót, cô sợ lời chúc phúc còn chưa nói ra khỏi miệng, nước mắt đã rơi xuống trước rồi
Có lẽ, nói tù biệt và chúc phúc qua điện thoại có lẽ sẽ dễ dàng hơn
Vì vậy cô cầm điện thoại di động lên, nhấn con số quen thuộc, chờ anh bắt máy"
Từ vị trí này, cô có thể thấy anh lấy điện ra, thấy cô điện thoại đến, anh lập tức bắt máy, anh chỉ nghe mà không lên tiếng
" Là em". Cô là người lên tiếng trước, dù sao điện thoại cũng là cô gọi đến, cho nên việc lên tiếng trước cũng là việc nên làm
" Ừm, anh biết". Anh nói:" Chúng ra có thể gặp mặt để nói chuyện với nhau được không?". Giọng nói của của anh trở nên khàn khàn, cũng là đè nén, giống như anh có rất nhiều điều muốn nói cùng cô
" Không, em không muốn gặp mặt anh". Cô lại cự tuyệt anh, chỉ vì cô khôn cách nào đối mặt với anh:" Em lần này gọi điện đến là muốn nói cho anh biết, anh không cần đợi nữa, như vậy sẽ khiến cho cô gái kia không vui, không phải cô ấy đang mang thai sao?". Cô đèn nén âm thanh nức nỏ nghẹn ngào, muốn mình có thể nói hết cùng anh
" Anh chỉ muốn gặp em".anh nói lần nữa, giọng nói như đang cố đè nén, nhưng lần này anh đã nói to hơn một chút
" Anh là ba đứa bé, tại sao lại,..."
" Đứa bé kia không phải là của anh". Đinh Chấn chặt đứt lời nói của cô, anh không nhịn được nữa , trong giọng nói không thể che giấu tức giận cùng khổ sở:" Điền Mật , sao em không làm rõ chân tướng sự việc trước mà cứ như vậy kết tội anh? Chẳng lẽ em chưa bao giờ nghĩ rằng, em hiểu lầm anh?"
Anh như vậy, cô chưa bao giờ thấy qua, cô dừng lại một lúc, sau đó thấp giọng nói:" Em... Em thấy anh cùng cô gái kia đến khoa phụ sản...."
" Anh chỉ là đi theo cô ấy một lần thôi, một lần này, là bởi vì chị gái của cô ấy không có thời gian, cho nên anh mới đi cùng cô ấy, Điền Mật. Em chờ anh, anh bây giờ gọi điện thoại cho cô ấy, nói cô ấy giải thích rõ ràng với em!". Anh mất đi khống chế nói to lên, trước giờ anh chưa bao giờ to tiếng với cô
Cô ngây ngốc, cô lại ép anh to tiếng với mình
Đinh Chấn là người rất biết che giấu cảm xúc của bản thân, chuyện này cô đều biết, nhưng mà , bây giờ cô lại ép anh trở nên như vậy
Cô bắt đầu hoài nghi, mình có thật như lời anh nói, trách lầm anh?
Điện thoại đột nhiên báo hiệu âm thanh chờ, cô thấy anh đang ấn một số điệ thoại, giống như anh nói, anh muốn gọi điện thoại cho cô gái kia, muốn giải thích mọi chuyện với cô
Nhịp tim của cô không khỏi tăng nhanh, điện thoai bên kia truyền đến giọng nói của một cô gái, anh mở chức năng cuộc gọi nhóm, để cho cô có thể nghe được cuộc nói chuyện của anh và cô gái kia
" Aloo, chị dâu Mật nhi ạ?". Giọng nói ngọt ngào, vang lên:" Xin chào, em là Tiểu Nhiên là em gái hàng xóm của Đinh Chấn, em nghe anh Đinh nói, hình như chị hiểu lầm bọn em, cho nên em muốn nói rõ cho chị biết, em với anh Đinh tuyệt đối không có tình yêu nam nữ, đứa bé trong bụng em tuyệt đối không phải của anh Đinh, thật đó, xin chị tin tưởng chúng em!"
Nghe giọng nói của cô ấy ngày càng kích dộng, Điền Mật nhi không khỏi nói:" Em không cần kích động, bây giờ em không phải có một mình, phải cẩn thận một chút."
" Được, được, được, chị dâu Mật nhi, em bình tĩnh, xin chị đừng hiểu lầm, lần này là do mẹ nuôi và chị gái em quan tâm quá mức, mọi người không yên tâm em đến phòng khám một mình, nên mới nói anh Đinh đi theo em, em không ngờ sẽ làm chị hiểu lầm như vậy, nếu em sớm biết như vậy,em sẽ không muốn anh Đinh đi cùng em!"
" Chị dâu Mật nhi, xin chị hãy tin tụi em, anh Đinh thật sự xem em là em gái, mà em luôn xem anh ấy là anh trai, chúng em thật sự không có chuyện gì, và đứa bé trong bụng em cũng vậy, chị phải tin tưởng tụ em, mẹ nuôi có thể làm chứng, nếu như anh Đinh thật sự dám bắt cá hai tay, mẹ nuôi nhất đinh đánh ch.ết anh ấy, nên chị phải tin tụi em!". Giọng nói của cô ấy vô cùng thành khẩn, tuyệt đối không giống như đang nói láo, thật ra thì cũng có khả năng anh thông đồng với cô gái kia để lừa cô
Nhưng cô có cái gì đáng để anh tốn nhiều tâm tư như vậy chứ, muốn cho cô bé này dựng nên lời nói dối này? Cô không hề có gì cả, chỉ duy nhất có cửa hàng bánh ngọt, mà anh cũng góp phần mở, mà thân thể cô sớm đã thuộc về anh
Thì ra là, cô thật sự hiểu lầm anh, hiểu lầm anh bắt cá hai aty
" Hiện tại, em đã tin chưa?". Một giọng nói trầm thấp, khàn khàn vang lên lần nữa, mà lúc cô đang ngẩn ngơ thì Tiểu Nhiên đã cúp điện thoại, bây giờ chỉ còn cô và anh
" Tại sao khi em gọi điện cho anh anh lại gạt em là anh đang ở nhà xuất bản? Rõ ràng là anh đang ở chung một chỗ với Tiểu Nhiên, không phải sao?". Nếu như không phải là câu nói dối của anh, cô cũng sẽ không hiểu lầm anh như vậy"
" Đó là bởi vì anh quên nói cho em, chuyện đi khám cùng Tiểu Nhiên, hoen nữa khi đó anh đã đưa Tiểu Nhiên về nhà, chuẩn bị đến nhà xuất bản rồi, cho nên anh nói cho em như vậy, chúng ta không có gì hết". Cô nắm chặt điện thoại, cô không còn nghi ngờ anh nữa, vì cô tin tưởng anh
Đúng vậy, đúng như lời anh nói, cô còn chưa làm rõ ràng mọi chuyện đã vội kết án anh, thậm chí còn không cho anh có cơ hội giải thích
" Đúng.... Thật xin lỗi...". Cô nói cà lăm, cô biết mình đã sai, biết mình hiểu lầm anh, cô không còn dũng khí để nói cùng anh nữa
" Em thật sự là có lỗi với anh, nhưng đây không phải là chuyện đầu tiên làm tổn thương anh". Anh chậm rãi nói, thậm chí anh muốn nói cho cô biết, trái tim anh bị thương
" Em... Em...". Cô luống cuống, nếu hiểu lầm anh không phải là chuyện quan trọng nhất, vậy thì cô không biết, mình còn làm chuyện gì tổn thương anh nữa đây?
" Mật nhi, em không tin tưởng anh, thậm chí còn cho rằng, anh là đang chuộc lỗi nên mới sống cùng em, anh nói đúng không?" anh trầm giọng nói, không khó phát hiện nỗi đau thương
" Em...". Cô hơi khựng lại, cô nhịn không được hỏi lại anh:" Chẳng lẽ không phải sao? Anh không phải cho rằng năm đó em bị tai nạn xe cộ là do anh, vì anh muốn bù đắp, cho nên mới sống cùng với em sao?"
" Điền Mật nhi, nói cho em biết, những lời này của em không chỉ làm tổn thương anh, còn bác bỏ những ngày qua, bác bỏ tình cảm mà anh dành cho em, chẳng lẽ anh không thể bởi vì yêu em, cho nên muốn sống cùng em sao? Ta không dám nói rằng để em xảy ra tai nạn xe năm đó không khiến anh hổ thẹn, nhưng anh không bao giờ vì áy náy mà cùng một cô gái không yêu thương sống cùng nhau". Lời của anh nói xong vừa nhanh lại vừa vội, hơn nữa trên mặt anh còn hiện lên tức giận
Anh tức giận, không có ai bị người mình yêu chất vấn như vậy , lại còn có thể coi nhưkhông có chuyện gì , lại không bị ảnh hưởng?
" Em...". Trong lòng cô vô cùng mâu thuẫn
Một mặt cô vì lời nói của anh mà vui mừng, hưng phấn, anh nói là anh yêu cô, nên mới chung sống với cô mà không phải vì áy này hay muốn bù đắp, mặt khác cơn giận của anh cũng khiến cô e sợ
Anh rất ít khi lộ ra bản chất thật sự , anh vẫn luôn biểu hiện là một người ôn hòa, những thứ này cô đều biết, chỉ là bây giờ cô có thể cảm nhận cơn giận của anh, hơn nữa anh lại không đứng trước mặt cô
Cho nên, anh thật sự tức giận
" Về nhà, chúng ta cùng nhau từ từ nói chuyện, em không thể nói không". Đầu dây bên kia anh nói, giọng nói vô cùng cứng rắn không cho phép cô cự tuyệt
Mà cô, bởi vì vui mừng kích động, không dám cũng không muốn phản kháng, ngoan ngoãn theo anh về nhà
Anh cùng với cô,cùng về nhà