Chương 3
Lạc Thành: Tiểu yêu tinh, đợi đến khi tổ kịch chúng ta gặp mặt anh liền bày tỏ với em có được hay không?
——
Kịch truyền thanh 《 Điện Nguyệt Hàn Sái 》vừa ra, Thập Tịch làm chủ dịch thụ xem như thích hợp, hơn nữa còn “cuối cùng không kéo âm”, người qua đường chuyển thành fan cũng càng ngày càng nhiều, đương nhiên dưới tình huống Thập Tịch vẫn kéo âm mà còn có thể thành fan thì đều là fan chân ái!
Thế nhưng fan càng nhiều, bị bôi đen cũng càng nhiều. Thập Tịch kéo âm, tiếng mắng thật ra cũng nhiều hơn.
Nhưng mà Tưởng Thập đã lâu không có quan tâm, mấy ngày nay một mực trả nợ. Lên kế hoạch thu những âm thô còn thiếu. Từ sau khi quyết chí không kéo âm lần đầu tiên Thập Tịch hăng hái sau ba năm nhập giới. Trong vòng 3 ngày liền thu xong bảy tám bộ kịch chủ dịch gởi đi. Hơn nữa bị phản âm, cũng rất nghiêm túc thu lại gởi trở về.
Mấy ngày nay ghi âm tới tới lui lui, làm giọng nói đều bị khàn, đem phần âm thô cuối cùng đóng gói cho hậu kỳ, Tưởng Thập mệt đến nằm úp sấp. Hơn nữa nói chuyện cũng có chút đau, hữu khí vô lực đi tới nhà bếp rót cho mình một ly nước ấm.
Sau đó không bao giờ … nhận nhiều như vậy nữa ┭┮﹏┭┮.
Mở chim cánh cụt, liền phát hiện có nhiều người đang gõ mình.
… không phải mình đã nộp hết âm rồi sao? Nên phản âm cũng đều phản, vì sao còn có nhiều người gõ như vậy?
Tương Thập mở phần trò chuyện với Lạc Thành đầu tiên, trả lời nam thần mới là quan trọng nhất! Những người khác để sang một bên.
Lạc Thành: Cậu thấy rồi?.
Thập Tịch: Nam thần anh đang nói cái gì? Vì sao tôi xem không hiểu?.
Lạc Thành: Sờ đầu, không có chuyện gì. Tôi sẽ xử lý.
Thập Tịch: Chuyện gì xảy ra sao?.
Lạc Thành: Cậu không cần phải xen vào, âm của cậu đều ghi xong?.
Thập Tịch: Ừ ┭┮﹏┭┮ cuối cùng cũng ghi xong, giọng nói cũng khàn.
Lạc Thành: Uống nhiều nước, giữ gìn giọng nói
Thập Tịch: Ừ! O(∩∩)O.
…
Tưởng Thập bây giờ cũng không hiểu ra sao, nam thần cuối cùng muốn nói cái gì nhỉ?.
Mở ra phần trò chuyện của mấy người bạn tốt, đều là lời an ủi.
“Người hồng thì thị phi nhiều, chút sóng to gió lớn ấy phải trải qua. Đừng khổ sở.”.
“Trải qua bao nhiêu chửi bới, liền trải qua bấy nhiêu khen ngợi, nỗ lực lên!”
…
Tưởng Thập cau mày vào nhóm fan nhà mình, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì, một hai người đều nói những lời như vậy an ủi mình?
Thập Tịch không kéo âm: Đã xảy ra chuyện gì sao?
Yên yên hoàng qua: Σ( ° △ °|||)︴ Không có việc gì! Các cậu nói có đúng hay không!.
Hoa cúc nở rộ: Đúng! Không có việc gì! Mỹ nhân không nên suy nghĩ nhiều quá!.
Thê thê kiêm gia: Ừ, mỹ nhân không có việc gì. Chứng kéo âm của mỹ nhân cuối cùng cũng chữ được rồi, giỏi quá!.
Thập Tịch không kéo âm: Các người đều không nói cho tôi có đúng hay không?!
Im lặng trên lầu: Các cô ấy chỉ sợ cậu biết sẽ khổ sở.
Thập Tịch không kéo âm: Các người gạt tôi tôi càng khổ sở.
Tưởng Thập thấy ngày hôm nay tất cả mọi người đều âm dương quái khí, tại sao lại cùng mình nói một ít lời an ủi, vì sao nam thần cũng khác thường như vậy, cuối cùng là làm sao vậy?!
…
【anti】Có vị đại đại coi thường tổ kịch nhỏ của chúng tôi a?
1L: Vị đại đại này nhận kịch 【ảnh chụp màn hình】, năm ngoái cũng đã đồng ý nhận kịch. Kết quả bây giờ bảo là muốn trả nợ toàn bộ, tổ kịch chúng tôi lòng tràn đầy mong mỏi có thể nhận được âm thô, kết quả sao? Đại đại nếu không muốn nhận kịch thì có thể từ chối mà, nếu nhận mà không thu, đó không phải là chiếm toilet mà không thải sao?
2L: Tôi thật muốn biết lâu chủ nói tới ai…
3L: Hay là người ta đã quên? Không thể trách hắn đi!
4L: Lầu trên là lâu chủ tinh phân đi! Ai biết có phải cô bịa chuyện hay không! Ảnh chụp màn hình có chứng cớ gì?
5L: Tổ kịch lớn đều có thể bao dung mỹ nhân chứng kéo âm, cô lại đi ra anti? Quả nhiên là tổ kịch nhỏ.
6L: Quần chúng không rõ chân tướng.
7L: Vài vị lầu trên không phải là lâu chủ tinh phân đi. Ha hả, ảnh chụp màn hình có hai câu có thể chứng minh cái gì?
8L: Ha hả, anti thật hay. Đã có chứng kéo âm còn nhận kịch làm cái gì!
9L: Đã sớm thấy vị đại đại cao cao tại thượng đó không vừa mắt!
Bộ kịch này Tưởng Thập còn có chút ấn tượng, nhưng mà mình chưa nói muốn nhận. Chỉ là khéo léo từ chối. Thế nhưng cái ảnh chụp màn hình này là chuyện gì xảy ra?
Tiếp tục xem xuống, ngực càng ngày càng lạnh, thì ra mình khiến người ta ghét như thế…
Xem đến lầu hai trăm đã không muốn tiếp tục xem xuống. Ở phần trả lời đánh một đoạn thật dài, lại xóa bỏ.
Tưởng Thập đóng lại, thoát chim cánh cụt, tắt máy vi tính.
Ngã xuống giường, dù sao cũng không phải lần đầu tiên bị bôi đen… Chờ phong ba qua là tốt rồi.
Người tin tưởng mình vẫn sẽ tin mình như cũ, người không tin mình, giải thích nhiều hơn nữa cũng vô ích.
…
226L: Thập Tịch không phải là người như thế, kịch đã nhận em ấy sẽ luôn nhớ kỹ. Bởi vì mình có chứng kéo âm nên càng không thể quên. Về phần lâu chủ nói Thập Tịch khinh thường tổ kịch nhỏ, như vậy vì sao em ấy còn phải trả âm thô cho các tổ kịch mới? Mấy ngày nay em ấy một mực trả âm, giọng nói cũng khàn. Em ấy đối với những bộ kịch mình nhận đều giống nhau. Chứng kéo âm chính em ấy cũng đang cố gắng khắc phục, chuyện trả kịch mấy hôm nay cũng quá rõ ràng rồi. Dù thế nào, bất luận ra sao, tôi cũng đứng ở bên cạnh Thập Tịch. Thuận tiện nói một chút: 3L, 4L, 5L, 7L và lâu chủ cùng một địa chỉ ip. Còn nữa nhưng tôi sẽ không nói rõ.
Không biết có thể làm gì cho em, cũng không muốn để em thấy mấy thứ này mà cảm thấy khổ sở.
Đợi đến khi tổ kịch chúng ta gặp mặt anh liền bày tỏ với em có được hay không?