Chương 2
Hạ Lăng phiền toái vò tóc của mình, thẳng tới khi cái đầu bị vò thành ổ gà thì mới dừng lại động tác. Bình thường thức tỉnh dị năng đều phải mất thời gian từ 2 tới 3 ngày. Cái này tức là hắn phải một người đứng ở trong kho hàng này, bảo hộ Tô Vũ đang trong hôn mê. Hơn nữa còn không có bất luận kẻ nào bên cạnh làm bạn, hắn sẽ nhàm chán muốn ch.ết
[Player có lòng dạ thảnh thơi nhiều như vậy, không bằng đi giết mấy con tang thi đi, kiếm nhiều tích phân một chút thì Player cũng có thể sớm sống lại nhanh một chút.]
Một câu của hệ thống đã đánh thức người trong mộng. Hạ Lăng tóm lấy ống sắt để một bên, dù sao cũng nhàm chán a nhàm chán, nhưng mà hắn có thể tìm được chuyện để làm a, giết nhiều tang thi một chút còn có thể lấy được nhiều tích phân một chút. Cái hệ thống thích hãm hại này, trừ bỏ hãm hại mình ra thì cũng vẫn là hãm hại mình, nếu không kiếm một chút điểm tích phân, tích phân của hắn sẽ chỉ còn lại lẻ tẻ chả được bao nhiêu a.
Dù sao còn là tân thủ vừa mới nhậm chức, Hạ Lăng đem cửa sau của kho hàng mở ra một khe nhỏ. Nương theo khe hở, Hạ Lăng thoáng chốc liền thấy mấy con tang thi cấp một đang quanh quần một chỗ ở bên ngoài, chúng tựa hồ là đuổi theo mùi của con người mà tới. Thời điểm dị năng giả thức tỉnh dị năng sẽ tản ra một loại mùi mà loài người không ngửi thấy, thế nhưng đối với tang thi mà nói, chúng nó cực kỳ mẫn cảm với loại mùi này.
Con người thăng cấp dị năng cần tinh hạch trong đầu tang thi, tang thi thăng cấp đồng dạng cũng cần ăn dị năng giả để cung ứng tiến hóa của chính mình. Hạ Lăng tính toán giết một con tang thi đơn độc tiến lại, hắn mở cửa rộng ra một chút, vừa vặn chỉ để cho một con tang thi cỡ vừa đi vào. Đứng ở cửa, con tang thi ở gần cửa nhất thoáng một cái đã ngửi thấy hương vị của Hạ Lăng, liền theo hương vị kia nhào vào bên trong cánh cửa.
Hạ Lăng thực linh hoạt tránh thoát được công kích của tang thi, thừa dịp khi tang thi chậm chạp đang quỳ rạp trên mặt đất bò lên, ống sắt kia liền đâm xuyên qua đầu tang thi. Con tang thi này vốn trên đầu không có tinh hạch, bất quá Hạ Lăng cũng không thèm để ý, theo lệ tiếp tục. Sau khi liên tiếp giết được mười con tang thi thì rốt cuộc kiệt lực, tựa vào bên cạnh tường nghỉ ngơi một lát.
Chỉnh trang lại tích phân của mình một chút, mới phát hiện ra bản thân giết 15 con tang thi cấp một cùng 1 con tang thi cấp hai, tổng cộng là 170 tích phân. Lại cộng thêm 5 tích phân còn thừa lại vì bị hãm hại lúc trước và 200 tích phân lấy được vì chiếu cố Tô Vũ, tổng tích phân của hắn là 375. Coi như không tồi, ít nhất không có nguy hiểm tới sinh mệnh. Hạ Lăng lấy ra một chai nước khoáng ở trên tay, trên tay của hắn dính đầy toàn là máu của tang thi. Cho dù Hạ Lăng không có tính khiết phích cũng biết được vô cùng ghê tởm là như thế nào.
Bên trong 16 con tang thi này cũng chỉ có 7 con có tinh hạch. Tang thi cấp hai không có tinh hạch, mà tỉ lệ tinh hạch xuất hiện vẫn là chưa tới một nửa. Hạ Lăng thu tốt tinh hạch vào bên trong không gian, lấy ra một gói bánh quy đóng hộp, bắt đầu ăn. Hắn không nghĩ sẽ lãng phí nhiều thời gian ở trên việc ăn uống gì đó, cho nên cũng chỉ ăn vài miếng, chờ thể lực của bản thân khôi phục không sai biệt lắm, liền lại tiếp tục bắt đầu giết tang thi đổi tích phân.
Thời gian hai ngày liền thoáng chốc trôi qua, hệ thống căn cứ tình huống trạng thái của Tô Vũ mà không ngừng ban bố cho Hạ Lăng đủ loại nhiệm vụ chi nhánh. Hơn nữa hai ngày nay Hạ Lăng giết tang thi, tổng tích phân của hắn đã tới 1505 điểm, hơn nữa đã hoàn thành nhiệm vụ bảo hộ cho Tô Vũ, tinh hạch trong không gian cũng đạt được nhiều hơn 20 viên.
Ở trước khi đổi lấy dị năng, Hạ Lăng bắt đầu hỏi hệ thống mấy vấn đề rất trọng yếu.
“Tao sau khi đổi lấy dị năng cũng sẽ giống Tô Vũ, hôn mê 2, 3 ngày như vậy sao?”
[Điểm ấy Player cứ an tâm đi, sau khi Player đổi lấy dị năng thì có thể sử dụng 50 tích phân để hủy bỏ kì chuyển tiếp, do đó trực tiếp đạt được dị năng.]
Có chút tán thưởng
“Tao đây sẽ nhận được dị năng gì?” Hạ Lăng cho rằng bản thân hẳn là có thể trở thành một người có dị năng rất mạnh mẽ mới đúng.
[Cái đó thì còn phải xem năng lực của Player để quyết định.]
Giải trừ băn khoăn trong lòng, Hạ Lăng hướng hệ thống đổi dị năng, hơn nữa còn lấy 50 tích phân để nhảy vọt qua kì chuyển tiếp. Tích phân thoáng chốc rơi xuống còn 455 điểm, bất quá hắn cũng không để ý nhiều. Dù sao có dị năng thì khi giết tang thi cũng sẽ dễ dàng hơn một chút, điểm tích phân vẫn có thể kiếm trở về được. Sau khi có được dị năng, Hạ Lăng khẩn cấp nghĩ muốn sử dụng dị năng của chính mình.
Một cái kim khí sáng bóng xuất hiện ở trong tay của Hạ Lăng, không nghĩ tới hóa ra lại là dị năng hệ kim. Hạ Lăng nhớ lại một chút những mạt thế văn lúc trước đã xem qua, cho nên hắn cũng liền vừa lòng với dị năng của chính mình. Không có biện pháp, hắn chính là một người dễ thỏa mãn như vậy a Từ trong không gian lấy ra mấy viên tinh hạch, Hạ Lăng bắt đầu hấp thụ. Không bao lâu tinh hạch trong tay liền chuyển hóa thành năng lượng truyền vào trong cơ thể của hắn, tinh hạch cứng rắn cũng hóa thành bột phấn.
Hấp thu xong tất cả tinh hạch trong không gian, dị năng của Hạ Lăng cũng tới đỉnh của cấp một. Chỉ cần lại hấp thu thêm mấy tinh hạch nữa thì hẳn là có thể đột phá tới cấp hai. Cũng đúng lúc này, Tô Vũ đang hôn mê bất tỉnh rên rỉ một tiếng rất nhỏ, Hạ Lăng nghe thấy được thanh âm của Tô Vũ, cũng không quản cái gì nữa, trực tiếp chạy đến bên người y. Dị năng của Tô Vũ vừa mới thức tỉnh, còn chưa thể khống chế ổn định được, cho nên vài đạo điện lưu từ bàn tay đang nắm lấy Tô Vũ của Hạ Lăng, truyền tới trên người của Hạ Lăng.
May mắn hệ thống nhắc nhở nhanh, Hạ Lăng nhanh chóng buông tay của Tô Vũ ra, mới tránh được nguy cơ bị điện giật ch.ết. Hắn cũng không cho rằng dị năng của Tô Vũ chỉ là rau thái, quả nhiên chính là dị năng hệ lôi. Phải biết rằng dị năng hệ lôi ở trong mạt thế văn đều rất ít gặp được, bình thường xuất hiện nhất định là nhân vật chính hoặc là phối hợp diễn quan trọng. Hạ Lăng nhìn dị năng của bản thân cùng dị năng của Tô Vũ so sánh, quả thực sắp khóc ra.
Tô Vũ vẻ mặt mê mang nhìn thấy Hạ Lăng, thanh âm mang theo một tia khàn khàn, lại có vẻ dị thường gợi cảm, “Đây là đâu?”
Hạ Lăng không biết nên phun tào Tô Vũ như thế nào, nơi này rõ ràng là địa phương y tự mình tìm tới a, vì cái gì mà y lại không biết Bất quá hắn cũng không có dũng khí nói thẳng ra như vậy, nói ra không chừng khiến cho Tô Vũ cảm xúc không tốt, liền làm rớt độ hảo đối với mình thì làm sao bây giờ? Hắn chính là thật vất vả mới xoát được tới 65 Cho dù là rơi vào mạt thế, Hạ Lăng cũng không quên xoát hảo cảm.
(Phun tào: là hay nói mấy lời lải nhải, như rủa, cũng có khi chua ngoa, kiểu độc mồm.
“Đây là một kho hàng bị bỏ hoang, thời điểm tôi tới nơi này thì phát hiện anh đang té xỉu ở trong kho hàng. Nhìn anh bộ dáng cả người nóng lên, tôi đoán anh hẳn là thức tỉnh dị năng rồi. Bên ngoài tang thi nhiều, tôi cũng không dám tùy tiện đưa anh ra ngoài, cho nên ngay ở nơi này trông giữ anh ba ngày.” Tuy rằng cùng sự thật có chút không khớp, thế nhưng vì độ hảo cảm, Hạ Lăng vẫn lựa chọn coi nhẹ đoạn xảo ngộ (tình cờ gặp gỡ mà bản thân tự biên tự diễn ra kia.
“Dị năng?” Tô Vũ có chút nghi hoặc, hiển nhiên không quá hiểu điều mà Hạ Lăng đang nói là có ý tứ gì. Hạ Lăng cũng gọn gàng dứt khoát đem dị năng hệ kim của chính mình triển lãm cho Tô Vũ xem. Kim khí ở trên tay của Hạ Lăng có vẻ thực nhu thuận, Hạ Lăng khống chế kim khí biến hóa thành các loại hình thái, Hạ Lăng cũng có thể cảm giác được dị năng ở trong thân thể của mình đang dần mất đi. Bất quá theo hệ thống nơi đó nghe được thì tu luyện ở thời điểm dị năng khô kiệt mới có thể làm chơi ăn thật.
“Anh xem, tôi có thể khống chế được khối kim khí này như vậy, đó bởi vì tôi có dị năng hệ kim. Dị năng của tôi so với anh sớm thức tỉnh hơn, cho nên tôi mới có thể tìm được phương pháp khống chế dị năng. Anh vừa mới thức tỉnh dị năng, khống chế có chút không tốt cùng là chuyện bình thường.”
Nghe xong giải thích của Hạ Lăng, Tô Vũ cúi đầu nhìn thấy ở chỗ giữa những ngón tay của mình, nhảy ra những tia điện. Không nghĩ tới bản thân có thể không chế lôi điện, Tô Vũ nhất thời ngây người. Hạ Lăng hô to tên của Tô Vũ vài lần cũng đều không thấy Tô Vũ lấy lại tinh thần, sợ Tô Vũ cứ như vậy choáng váng, Hạ Lăng vội vàng đi lên quơ quơ cánh tay của Tô Vũ, lúc này mới đem thần trí của Tô Vũ gọi trở về được.
Rõ ràng là bạn tốt một tuần trước mới bị bản thân cự tuyệt, hắn còn có thể trợ giúp chính mình như vậy, vẻ mặt Tô Vũ trở nên có chút kỳ quái. Y còn không biết phải nên làm như thế nào để đối mặt với Hạ Lăng. Thực hiển nhiên, y đối với tình cảm của Hạ Lăng có chút phức tạp. Ít nhất ở trước kia, y vẫn cho rằng hai người có thể trở thành bằng hữu là tốt lắm.
Bất quá Hạ Lăng chính là vui vẻ ch.ết đi được, bởi vì hắn nghe được hệ thống nêu lên rằng độ hảo cảm của Tô Vũ đối với hắn đã tăng lên 10. Hiện tại tổng độ hảo cảm đã là 75, lại thêm một chút nữa là có thể xoát đầy độ hảo cảm. Khiến cho Hạ Lăng liên tục cảm thấy thực thoải mái, trong giọng nói còn mang theo sung sướng chưa tan hết, “Tới đây đi, chúng ta trước đi thử dị năng xem. Tôi phát hiện trong đầu của tang thi có một loại tinh thể màu đỏ, dị năng giả chúng ta sau khi hấp thu tinh thể này thì dị năng cũng sẽ rất nhanh tăng lên, do đó đạt tới được hiệu quả thăng cấp dị năng.”
Những điều này vốn đều là do diễn viên chính Tô Vũ phát hiện ra, thế nhưng mà Hạ Lăng nói ra đoạn giải thích này cũng thuận tiện đoạt đi phần diễn của Tô Vũ. Hắn cũng không quá để ý nhiều mà rời đi trước. Tô Vũ cũng không nghĩ muốn cả hai phải đối mặt trong quan hệ xấu hổ như vậy, cho nên đồng ý với đề nghị mà Hạ Lăng đưa ra.
Tang thi ở cửa sau đã bị Hạ Lăng giết không sai biệt lắm, còn lẻ loi vài con cũng là về sau mới đi tới bên này. Hạ Lăng đã sớm muốn thử xem dị năng của chính mình, nâng tay lên, trên đất trống ban đầu bày ra mấy cái kim khí đã bị phân giải hóa thành ba thanh tiểu đao phiêu phù trong không trung, đâm xuyên qua đầu của ba con tang thi cấp một.
# Dị năng của ta sao có thể vừa khốc vừa rực rỡ tới lóa mắt như vậy #
Thời điểm Hạ Lăng còn đang đắc chí, Tô Vũ bên kia tia điện từ trên đầu ngón tay y bắn ra ngoài, liên tiếp lao tới giật ch.ết năm con tang thi mới thấy biến mất.
F*ck… quả nhiên bàn tay vàng của diễn viên chính không phải đồ giả QAQ hắn cũng muốn có bàn tay vàng, hệ thống cầu bàn tay vàng
[Ha ha, không có.]
……….. Mày quả nhiên là cái đồ thích hãm hại
Hạ Lăng tiến lên mở ra sọ não của bốn con tang thi do chính mình giết ch.ết kia, phát hiện chỉ có một viên tinh hạch. Mà trong năm con tang thi bị Tô Vũ giết kia, có tới bốn viên tinh hạch xuất hiện. Bàn tay vàng gì đó, thật sự rất đả kích người Diễn viên chính, tôi không nghĩ sẽ sờ sờ hết toàn bộ bàn tay của anh, tôi cũng chỉ muốn xác suất giết năm đoạt được bốn tinh hạch như vậy a
Hạ Lăng dạy Tô Vũ cách hấp thu năng lượng bên trong tinh hạch như thế nào, rất nhanh, năm viên tinh hạch kia đã bị Tô Vũ hấp thu sạch sẽ. Dị năng của Hạ Lăng dù sao cũng đã muốn tới đỉnh của cấp một, cho nên trong thoáng chốc cũng không quá cấp bách. Còn có một nguyên nhân chính là hệ thống nói cho hắn biết, chỗ tích phân mà Tô Vũ giết tang thi cũng coi như tính ở trên người của hắn a. Bằng vào điểm này, Hạ Lăng còn muốn đem toàn bộ tinh hạch đưa cho Tô Vũ sử dụng ấy chứ
Có hào quang của nam chủ còn sợ tích phân của bản thân không đủ sao Rất thoải mái
Nếu Tô Vũ đã nắm giữ được phương pháp hấp thu tinh hạch, Hạ Lăng liền mang theo Tô Vũ bắt đầu học ổn định khống chế dị năng của bản thân như thế nào. Dù sao dị năng của hắn cũng chỉ là dùng tích phân để đổi lấy, kì chuyển tiếp cũng miễn giảm, hệ thống thích hãm hại tốt bụng bổ sung cho hắn một ít phương pháp để khống chế được dị năng, mới không làm cho hắn bị luống cuống tay chân. Hai người tuần hoàn đánh giết tang thi, dị năng tiêu hao hết, ăn cái gì đó nghỉ ngơi khôi phục dị năng, tiếp tục lại đánh giết tang thi, thu hoạch tinh hạch.
Rất nhanh, Tô Vũ cùng Hạ Lăng cấp bậc đều tăng lên tới nhị cấp trung kỳ.
Tính toán cẩn thận khoảng cách mạt thế bắt đầu đã qua một tuần, Tô Vũ cùng Hạ Lăng hai người giá trị ăn ý đã gia tăng một ít, chính là độ hảo cảm vẫn dừng lại ở 75 không thay đổi.
Ngay tại lúc Tô Vũ tiêu hao hết dị năng, ăn một chút gì đó, tranh thủ rảnh rỗi nghỉ ngơi, y hỏi Hạ Lăng một điều làm cho tay của Hạ Lăng trực tiếp run lên. Dị năng đánh lệch về phía một gốc cây vô tội, khắc lên trên thân cây một dấu vết thật sâu, “Quần áo trên người tôi là của cậu sao?”