Chương 17: Phát Triển Bảng Chỉ Số
Anh Trường ngáp ngắn ngáp dài một lúc, nhảy lên cái giường bên cạnh nói với Trần Thiên Nam.
- Anh buồn ngủ rồi, có gì thì gọi anh nhé.
- Ok, đại sư huynh.
Trần Thiên Nam nghịch điện thoại trả lời tin nhắn của mấy đứa bạn chí cốt về tình hình bản thân hiện tại.
"Bạn hiền, nghe nói bạn hiền nhập ngũ rồi?"
"Nhập ngũ gì đang đi viện, ngã gãy tay đây."
"Hở? vãi đạn, sao có giấy báo bên quân đội về trường nói là mày nhập ngũ rồi."
""
Trần Thiên Nam xem tin nhắn của thằng Lân thì dấu hỏi xuất hiện đầy trên mặt, chuyện này có lẽ liên quan tới chỗ ông Long rồi, hình như trước kia ông Long có nói qua với Trần Thiên Nam là xin nghỉ hộ hắn, chẳng lẽ là đánh giấy về trường bảo hắn nhập ngũ luôn rồi à? Chuyện này thật sự có hơi lớn rồi đây, hắn có đủ tuổi đâu?
Trần Thiên Nam không biết rằng ông nội Trần Bá Hùng đã nói với ông Long về chuyện xin nghỉ của hắn, với thương thế của Trần Thiên Nam không có một tháng thì không thể hoạt động bình thường được, vì thế ông Long mới nhờ người làm cho Trần Thiên Nam cái giấy báo, mà để trường học nể mặt một chút thì lý do thông thường thì làm sao có thể chấp nhận được, nếu nghỉ học nhiều Trần Thiên Nam không khéo phải học lại năm sau cùng các em khóa dưới cũng không chừng, vì thế mới có vụ giấy báo nhập ngũ không hợp lý kia.
Tạm thời không biết nói gì nữa, Trần Thiên Nam cất điện thoại nhắm mắt lại.
"JD, ngươi có phương án rèn luyện nào khiến ta trở nên mạnh hơn không?"
Trần Thiên Nam thật sự lo lắng, đám người kia chưa hoàn thành ý đồ với mình rất có thể quay lại bắt hắn một lần nữa, lần này e rằng bọn họ sẽ chuẩn bị thật kĩ lưỡng, bản thân mình lúc đó có thể thoát thân một lần nữa hay không? Trần Thiên Nam cũng không có nắm chắc, biện pháp duy nhất chính là bản thân phải mạnh lên.
"Đại ca, tạm thời thì không có, nhưng chỉ cần mười ngày nữa hẳn là sẽ có."
"JD, ngươi cứ úp úp mở mở sẽ ch.ết người đấy, ngươi có biết không?"
"Đại ca ta biết."
Trần Thiên Nam:
"..."
Hắn không còn biết nói gì với con hàng JD này nữa, tính cách của con hàng này hình như hơi thối thì phải, sự phát triển trí tuệ của JD làm Trần Thiên Nam khiếp sợ, thậm chí trong lòng còn có một tia e ngại, nếu thật sự một ngày nào đó JD vượt ra khỏi giới hạn, hắn thật sự cũng không biết bản thân mình có thể làm được gì.
"Mười ngày nữa ta hoàn thành tiến độ liên kết với Nam Thiên Chiến Giáp, tăng khả năng liên kết từ 2% lên 3% thông tin có trong bộ giáp cũng sẽ được chuyển hóa, lúc đó nếu vận may không tệ thì chúng ta có thể tìm thấy phương pháp rèn luyện phù hợp với đại ca."
JD chủ động lên tiếng sau khi Trần Thiên Nam không nói gì nữa, đây là lần đầu tiên JD sẽ chủ động lên tiếng khi không được Trần Thiên Nam đặt câu hỏi.
"Được rồi, vậy ta hỏi ngươi lần trước ta đánh nhau với hai người nước ngoài, ngươi đã được khởi động hay chưa?"
"Đã được khởi động bước đầu."
Trần Thiên Nam cũng không có quan tâm tới khởi động bước đầu là cái gì, hắn quan tâm tới khả năng của JD hiện tại có thể làm được gì mà thôi, hắn xoa xoa cằm thử hỏi.
"JD vậy ngươi có thể phân tích được gì từ hai người nước ngoài kia không?"
Vốn câu hỏi không có mấy hi vọng, chỉ là dò hỏi nhưng làm Trần Thiên Nam kinh ngạc đến ngoác cả mồm trước mặt hắn lại xuất hiện một màn hình màu trắng xanh, có đủ góc 360 độ toàn cảnh của cả hai người nước ngoài đã tấn công hắn lần trước.
"Đây là tất cả những gì ta thu thập được đại ca."
Hình ảnh chiến đấu của Trần Thiên Nam cùng với hai người nước ngoài như một thước phim chậm rãi chiếu lại, Trần Thiên Nam xem từ đầu đến cuối rơi vào trầm mặc mà xoa xoa cằm.
"Đây là tư liệu ngươi thu thập? Vậy khả năng phát triển có thể tự do, à không đúng, là phát triển theo góc độ ký chủ mà ngươi nói đúng không?"
"Đúng, dữ liệu thu thập được dựa trên ký chủ chính là đại ca."
"Ừ, vậy ngươi có thể thêm mấy cột chỉ số giả dụ như sức mạnh, tốc độ, phản ứng...so với mức tiêu chuẩn là bản thân ta được hay không?"
"Chuyện này có thể nhưng hoàn toàn không thể chính xác 100%."
"Vậy khoảng bao nhiêu?"
"80,54%."
"Được rồi như vậy là rất cao rồi, tiến hành cải thiện đi, à quên, cái màn hình này không để người khác nhìn thấy chứ?"
"Không thể đại ca, đây là hình ảnh chiếu trong mắt đại ca, người ngoài không thể quan sát."
Trần Thiên Nam mới nhớ tới bản thân mình còn đang nhắm mắt chứ không phải mở, vậy hắn có thể nhìn thấy được màn hình trắng xanh trước mặt này quả nhiên là thật sự thần kỳ, Trần Thiên Nam gật đầu hài lòng.
"Đã chỉnh sửa hoàn thành."
Anh thanh của JD lại vang lên một lần nữa, trước mặt Trần Thiên Nam xuất hiện lại một màn hình trắng xanh bên trên có hai người nước ngoài cùng các cột chỉ số, Trần Thiên Nam nhìn chỉ số sức mạnh của người đàn ông to lớn là một con số 28, còn tốc độ của người thanh niên tóc trắng là 30, hai người này có điểm mạnh của riêng mình, Trần Thiên Nam hít một hơi rồi lẩm bẩm.
- Đã vậy tại sao không làm một bản chỉ số của bản thân mình cơ chứ?
Nghĩ là làm Trần Thiên Nam nói với JD ở trong đầu.
"JD ngươi làm về tất cả chỉ số của bản thân ta đi."
"Được đại ca."
Chỉ trong mấy giây màn hình trắng xanh lại thay đổi, trong màn hình là hình ảnh của Trần Thiên Nam với góc độ toàn cảnh, điểm đặc biệt nhất chính là trên người hắn không có quần áo, toàn thân trần trụi còn lộ ra cả thằng em đang ỉu dìu, mặt Trần Thiên Nam có chút co giật.
"JD ngươi có thể mặc quần áo cho ta ở trong cái màn hình này không? Ở chuồng như vậy thật sự có chút nhìn không hợp lý."
"Trang phục mà đại ca yêu thích là gì?"
"Mặc cho ta ở trong đó một bộ quần đùi áo ba lỗ đi..."
"Hoàn thành."
"À quên cho thêm đôi dép lào vào chân."
"Hoàn thành."
"Thêm nữa mái tóc biến thành kiểu side part 7/3 vuốt rủ đi."
"Hoàn thành."
Nhìn hình ảnh bản thân mình trong màn hình Trần Thiên Nam tấm tắc gật đầu khen ngợi.
"Rất đẹp trai."
"Đại ca, tự phụ là một loại tính cách không tốt cho lắm."
"Tự cái đầu ngươi đấy JD, đây gọi là tự tin ngươi biết chưa!"
Bị Trần Thiên Nam giáo huấn một trận JD trực tiếp ngậm mồm lại, hắn bất giờ mới nhìn tới các thanh chỉ số của bản thân, ngoài cân nặng chiều cao, còn có những thanh lực khác.
"Sức mạnh 11, tốc độ 10, phản ứng 15, thể lực 9."
Trần Thiên Nam không nhìn thì thôi, nhìn một cái thì các chỉ số của hắn thảm tới mức không thể chấp nhận được, nếu so sánh với hai người nước ngoài kia thì chẳng khác nào một đứa trẻ con so với người trưởng thành, Trần Thiên Nam đột nhiên ngơ ra, lần trước tại sao bản thân còn có thể đánh được hai người đó bị thương, nếu nhìn về mặt chỉ số cơ bản như vậy, hẳn là bị nghiền ép mới đúng?
"JD nếu theo chỉ số này lần trước ta làm sao có thể đánh họ bị thương?"
"Đại ca lần trước chính là thúc đẩy thiêu đốt tiềm năng bộc phát trong thời gian ngắn, chuyện này không phải lúc nào cũng có thể đạt được, theo tính toán sơ bộ thì trong một năm bộc phát quá hai lần sẽ ch.ết rất nhanh."
- Con mợ nó, đây chẳng phải giống như những bộ truyện tiên hiệp thiêu đốt sinh mạng của mình à.
Trần Thiên Nam thở dài một cái, không còn tâm tư nào nữa, lăn quay ra ngủ, ngày hôm nay trôi qua coi như là một ngày bình yên đối với hắn.