Chương 79: Lê Lão Ma

- Lê lão ma, tên khốn kiếp hôm nay nằm lại ở đây đi.
Lê Khải cũng giật nảy mình nhìn đám người đang lao tới, dẫn đầu một người phụ nữ già, phía sau còn có bảy người khác khí thế ngập trời, Lê Khải tê cả răng lẩm bẩm.


- Khỉ thật, đám này vì sao lại tụ lại nhanh như vậy, lại còn Hilda người quen cũ đứng sau đám này, không phải bắt được tin tức vây công ta đấy chứ?


Lê Khải ầm thầm kêu khổ không thôi, đúng là xui xẻo cho Lê Khải, Nhện Đen sắp có một cuộc họp các thành viên nòng cốt, nên đều tụ tập về New York, ngay cả thủ lĩnh trước kia Hilda cũng tới, Avis chính là kẻ thừa kế do Hilda chọn trở thành tân thủ lĩnh của Nhện Đen, còn Hilda lui về sau ẩn trong bóng tối, là linh hồn thật sự của Nhện Đen, cũng chính là một trong những dị năng giả cấp S.


- Ta nói là hiểu lầm mụ già Hilda ngươi có tin không?
Lê Khải lùi về sau nhìn một đám hơn mười kẻ dẫn đầu là Hilda mà tê cả da đầu, một người cùng cấp với lão, còn lại mười một kẻ tương đương với mười một tiên thiên võ đạo, chuyến này bị vây công e là phải nôn vài ngụm máu.


- Còn muốn chạy, hôm nay đừng hòng, ch.ết ở đây đi.


Hilda cả người biến thành bóng đen, cả một khu vực bị bóng đen nuốt chửng, bán kính 1 kilomet xung quanh trở thành màn đen không thấy thứ gì, ngay cả màn đêm cũng bị nuốt chọn, Lê Khải một mình đứng ở giữa bóng đen bao trùm tựa như hạc giữa bầy gà, lông mày cau lại mắng.


available on google playdownload on app store


- Mụ già Hilda chó ch.ết, có giỏi đại chiến ba trăm hiệp với ta, định quần công sao, vô sỉ.
- Tên khốn kiếp này, đường đường là một cường giả Khí Cảnh lại đi bắt nạn đám hậu bối, còn không biết xấu hổ, hôm nay dù có nói gì cũng vô dụng, nằm lại ở đây đi.


Lê Khải hừ mũi đối mặt với thế vây công của đám người Nhện Đen vẻ mặt nghiêm túc, trong tay áo tuột xuống một chuôi kiếm.
- Ha ha đã mấy chục năm rồi không kẻ nào có bức ta rút kiếm thật sự, hôm nay vinh hạnh cho mụ già Hilda ngươi rồi.


- Tên khốn kiếp, vô sỉ, hèn hạ...có giỏi cất kiếm sòng phẳng đánh nhau.


Hilda ẩn nấp trong năng lực của mình thấy Lê Khải xuất kiếp thì mặt cau lại thành một đoàn, cái tên Lê lão ma không phải là để trưng, trong tay lão có một thanh kiếm được gọi là Khấp Hồng, là một thanh thần binh lợi khí có được linh tính, không ít kẻ siêu phàm ch.ết dưới Khấp Hồng, thời còn trẻ Lê lão ma đánh ra danh tiếng của mình, một người một kiếm giết không biết bao nhiêu kẻ. Ở cảnh giới tiên thiên trung giai Lê lão ma bị bốn cường giả trong đó hai tiên thiên đỉnh phong, hai tu vi hậu kỳ của các tông môn Trung Quốc đi ra từ Côn Luân cảnh vây công.


Trận chiến kia đánh tới ba ngày ba đêm Lê lão ma tay cầm Khấp Hồng một mình làm thịt hai người trong bốn kẻ vây công, giết một tiên thiên hậu kỳ, một đỉnh phong sau đó chạy đi, không ai cười vì hành động chạy trốn của Lê lão ma, người ta chỉ càng thêm kinh hãi vì dưới sự vây công lại có thể phản sát giết đi 2 người, cao thủ đi ra từ Côn Luân cảnh không phải là cổ võ giả ở ngoại giới có thể so sánh, đều là những tinh anh, vậy mà với tu vi tiên thiên trung giai của mình Lê lão mà giết người rồi chạy, không phải ai cũng có thể làm được.


Chuyện đã xảy ra hơn ba mươi năm trước, hiện tại Lê lão ma đã thuộc vào hàng ngũ đỉnh phong, vượt qua lạch trời bước vào Khí Cảnh là tuyệt thế thiên tài võ đạo, Khí Cảnh chân chính có được mấy người từ cổ kim đến hiện tại, kẻ nào mà không phải là tuyệt thế thiên tài, dị năng giả nói về thực lực có thể so sánh với võ giả, nhưng nói về bản chất lại không thể so sánh, ít nhất dị năng giả sống không lâu bằng võ giả tu luyện, tốc độ sức mạnh thăng cấp nhanh nhưng chuyện gì cũng có cái giá của nó, nhanh chóng thì mạng sống cũng chẳng được bao nhiêu lâu.


- Cất kiếm trò cười, Lê lão ma ta từ trước đến nay đều là rút kiếm phải thấy máu, nếu không thì làm sao có thể cất kiếm.
Lê Khải hừ mũi coi thường, Khấp Hồng trong tay hồng mang quỷ dị lóe lên, một kiếm bổ ra như muốn xé toạc màn đen bao phủ xung quanh.
- Giết.


Hilda ra lệnh, mười một dị năng giả cấp A đồng loạt lao lên vây công Lê Khải, kiếm quang xé toạc không gian đen đặc, Lê Khải thân ảnh xuất hiện ở bên ngoài, vừa ra đã nhận được một chàng công kích, băng hỏa, sấm sét, công kích tinh thần...


Lê Khải cả người trong gió quần áo bay phần phật, Khấp Hồng trong tay vui sướng run lên, Lê Khải nhìn Khấp Hồng cười.
- Bạn già, lâu rồi không có cơ hội rút kiếm, hôm nay mới có dịp, cùng lên.


Những tiếng nổ vang trong rừng cây, sóng khí, công kích bay đầy trời, cây cối mặt đất bị cày xới tan hoang, Hilda trong tay xuất hiện hai quả cầu đen đặc không ngừng bắn ra những đạo công kích về hướng Lê Khải, Khấp Hồng trong tay chém văng những quả cầu bay đi hướng khác, nơi mà quả cầu đen rơi xuống phát ra âm thanh xèo xèo ăn mòn mãnh liệt, chỉ tiếp xúc một thoáng mặt đất cũng bị ăn mòn, cây cối càng không phải nói xuất hiện lỗ thủng lớn tựa như một thanh sắt nóng đỏ xuyên qua một miếng xốp.


Kiếm khí của Lê Khải dùng Khấp Hồng đánh ra uy lực mạnh mẽ không chỉ gấp đôi so với lúc trước, người đàn ông to cao lúc trước dính mấy đường kiếm khí chỉ bị thương nhẹ, cơ thể cứng rắn có thể tiếp nhận, hiện tại chỉ trúng một đòn đã máu me be bét, ngực rách toạc văng về sau hoàn toàn mất đi khả năng chiến đấu.


- Ngu ngốc, có thể cứng rắn chống đỡ kiếm khí của hắn sao? Các ngươi là đồ đần hết à, xạ chiến.


Hilda trợn mắt nhìn quát mắng một trận, Lê Khải cười nhạt dưới chân bộ pháp hóa thành những đạo tàn ảnh lao tới đám dị năng giả cấp A kia, như sói lạc vào bầy cừu, Khấp Hồng trong tay như cắt rau chém ngang cơ thể một người, kẻ kia không kịp kêu bị chém giết ch.ết không nhắm mắt, những kẻ khác đỏ mắt càng đánh càng hăng, Hilda cũng gầm lên giọng the thé.


- Lê lão ma, tên khốn ch.ết đi.
Từ sau lưng của Hilda bóng đen như một cơn lũ cuốn ra, bên trong bóng đen dần dần xuất hiện một sinh vật, là một con rồng có hai cái cánh, cả người đen đặc khủng bố hòa mình trong bóng tối.
- Lạc Hồng Kiếm Pháp, Trảm Loạn Sơn Hà.


Lê Khải nghiêm túc nâng kiếm lên cao cả người bùng lên khí tức mạnh mẽ, một kiếm bổ thẳng về phía con rồng hai cách đang đánh tới mình, cả hai va chạm bóng đen kia nuốt chửng lấy kiếm quang vào trong người, Hilda hừ lạnh nói.
- Lê lão ma cũng chỉ có thế, ta còn tưởng như thế nào, hổ da túi giấy.


Bóng đen nuốt chửng kiếm quang sau đó lao tới khóa chặt Lê Khải vung chân đạp xuống, một thứ sức mạnh khủng khiếp từ bàn chân biến cánh rừng bán kính trăm mét cây đối đổ rạp, đất đá bụi mù mịt, bàn chân đánh xuống một nửa từ trong người bóng đen rồng hai cánh kia xuất hiện từng đường vết nứt lộ ra ánh sáng nhàn nhạt màu vàng, sau đó lan ra toàn thân.


"Ầm."
Cùng với tiếng nổ vang con rồng bóng đen bị nuốt chửng bởi kiếm quang, không dừng lại đó kiếm quang bắn ra ập thẳng về phía đám người Hilda, sự khủng bố là ý nghĩ xuất hiện trong đầu đám người Nhện Đen khi đối mặt.
- Không...






Truyện liên quan