Chương 109: Động Đến Người Của Anh Hai

Trần Thiên Nam sáng hôm sau bò dậy cảm giác vẫn thấy hơi mệt, bỏ một buổi luyện tập ngủ tiếp tới 6 giờ sáng, vơ lấy điện thoại xem tin nhắn của Loan, thấy đối phương thả biểu tượng phồng mồm trợn má sau cùng, nhắn tin lại.
"Qua mệt ngủ kĩ á, không xem tin nhắn được."


Một lúc sau có tin nhắn trả lời, đọc xong Trần Thiên Nam suy nghĩ muốn thiến Thành Lam lại dâng lên trong đầu.
"Tối qua mình đi chơi với anh Thành Lam :))"
Không chờ tin nhắn phản hồi của Trần Thiên Nam, tin nhắn của Loan lại tới tiếp.
"Có khó chịu không? Mình rủ cả chị Ruri đi cùng."


"Không khó chịu, nhà anh Thành Lam của cậu có mấy người con trai?"
Trần Thiên Nam cười cười, Kiều Loan nói với hắn lại rủ thêm chị Ruri đi cùng, ý muốn rõ ràng là không có quan hệ khác với Thành Lam, còn cố tình chọc hắn.
"Có hai anh em á, còn một người anh trai nữa, sao lại hỏi vậy?"


"Tớ muốn thiến anh ta, sợ gia đình họ không có ai nối dõi, bây giờ yên tâm xuống tay rồi."
"Suy nghĩ gì bậy bạ gì đấy?"
"Ăn sáng rồi đi học nhé, mình chuẩn bị đi học luôn."
"Ừm bye Nam."


Cất điện thoại, Trần Thiên Nam lắc đầu gạt bỏ suy nghĩ lung tung trong đầu, dắt xe ra đợi chị em Thương Thảo đi học, vừa đến cổng trường đã thấy thằng Tú cận trở con bé nào rất xinh, Trần Thiên Nam dụi mắt xác định không có nhìn nhầm liền tặc lưỡi một cái khen ngợi.
- Thằng này khá.


Ném xe vào trong bãi Trần Thiên Nam chạy vụt đi theo sau thằng Tú cận đang ba hoa chích chòe với em gái kia, hai đứa nó cứ như tình đầu mới nở cười cười nói nói vẻ mặt thằng cu Tú cận nhìn rất hạnh phúc, thấy gương mặt của bạn gái thằng Tú cận, hắn hơi sững sờ gãi gãi mũi.


"Mé hôm trước đi qua nhà ông Ân học nghệ, hình như gặp nhỏ này đi với thằng nào từ nhà nghỉ ra? Bỏ mẹ thằng bạn rồi."
Đám thằng An thằng Lân không biết từ đâu phi ra thập thò với Trần Thiên Nam, thằng An kinh dị.


- Ơ thằng Tú cận cưa được con Thu lớp 10D2, mé cái shit gì thế sao lại dính vào của nợ này.
Nghe thằng An lẩm bẩm, Trần Thiên Nam khoác vai nó nói thầm.
- Hôm nọ hình như tao thấy con này đi với thằng nào từ nhà nghỉ ra, chắc vào đấy tránh nắng, ôi vãi cả thằng cu Tú quả này.


- Mày cũng thấy? Ờ nó là bồ thằng em tao quen chỗ anh Hai, nó chơi nát mẹ đến nơi rồi.


Thằng Lân há mồm nghe hai thằng bạn nói, ánh mắt nhìn thằng Tú cận thở dài cho thằng bạn, một đời Tú tể tướng quân sư thiên hạ cho anh em lại rơi vào tình cảnh này, cả ba thằng nhìn nhau không biết nên khuyên nhủ thằng bạn ra sao, thằng An nói.


- Thôi dù cho nó có tan vỡ con chim cũng phải nói cho nó biết, dính vào là dở đấy, chưa nói yêu đương hay không thằng bồ nó mà biết cũng lột da thằng Tú cận, loại vớ va vớ vẩn này không ổn tội mẹ gì dính vào.


Thằng An lôi cả thằng Lân cùng Trần Thiên Nam qua lớp thằng Tú cận, thấy cu cậu đang ngẩn ngẩn ngơ ngơ ngồi ở chỗ ba thằng nhìn nhau, thằng An đi lại vẻ mặt đau khổ cho thằng bạn.
- Ơ, sao này ba thằng chúng mày rảnh háng lại qua đây sáng sớm.
- Ra ngoài ghế đá tâm sự chút đi.


Thằng Lân túm cổ thằng Tú cận dậy kéo ra ngoài ghế đá ngoài sân.
- Mày thích con Thu 10D2 à?
Thằng An không dài dòng vào thẳng vấn đề, thằng Tú cận thấy đám anh em hỏi thì không dấu gật đầu.


- Bỏ đi, con đấy không ra gì đâu, nó là bồ thằng em tao quen chỗ anh Hai, bị nó chơi nát rồi, mày dây vào làm gì? Tao không nói phét, hỏi thằng Nam xem, chúng nó đi nhà nghỉ với nhau suốt.


Thằng Tú cận nghe xong mặt tái mét, ánh mắt lạc lõng hiện lên trên gương mặt, thẫn thờ nhìn cái gật đầu xác nhận của Trần Thiên Nam, không muốn dính vào chuyện này không được, anh em chí cốt với nhau không thể để thằng bạn lún sâu vào trong tình cảm éo le này được.
-Ừm, tao biết rồi.


Tú cận đẩy đẩy cái kính trên mắt, người như mất hồn đi vào trong lớp, ba thằng nhìn nhau thở dài cho thằng bạn, sau đó ai về lớp đấy, còn về phần tình cảm của thằng Tú cận, anh em không quyết định được thay nó, có chăng chỉ cho nó lời khuyên nhủ. Về lớp Trần Thiên Nam ngồi vào chỗ thấy Tuyết đang cặm cụi vẽ vời cái gì đó không có để ý nhiều.


Tiết học bắt đầu, làm Trần Thiên Nam có chút kinh ngạc vì cái đầu của hắn tốt hơn trước, nhìn lướt qua có thể ghi nhớ lại những gì mình vừa thấy, tuy là không thể nhớ hết tất cả chỉ khoảng sáu bảy phần, nhưng rõ ràng đầu óc của hắn sáng hơn trước kia, chuyện này hẳn là liên quan tới việc đột phá Tinh Hà Thiên Đô Quyết.


"Phát triển được não bộ? Cũng tốt."


Trần Thiên Nam biết não bộ con người hoàn toàn chưa khai phá được hết, trung ương thần kinh não bộ ẩn chứa rất nhiều điều kì diệu mà khoa học còn chưa phát hiện ra, niệm lực của hắn là năng lực ở phần đầu sinh ra, còn cơ chế thực tế ra sao? Nguyên nhân nào phát sinh Trần Thiên Nam không biết, nếu có đáp án khả năng ở tương lai lúc đó tri thức của hắn đủ hiểu biết để giải thích.


Lúc ra ngoài cổng trường thấy tụ tập rất đông, Trần Thiên Nam vừa phi ra thằng Quang đã kêu.
- Thằng Tú cận bị đánh, nhanh mày.


Trần Thiên Nam để xe cho Tuyết giữ, lao đi, quả nhiên thấy thằng Tú đang bị đánh, một thằng xăm trổ ở cánh tay, dáng vẻ hổ báo vừa đấm thằng Tú cận một quả vào mặt, kính mắt của thằng Tú rơi xuống đất vỡ tung, thằng Tú ngã xuống đất, con bé Thu sáng nay đứng ở một bên gào khóc nói cái gì không phải, hắn không quan tâm nhiều lao tới đỡ một chân đang định sút vào mặt thằng Tú.


- Con mẹ mày là thằng nào?


Lời còn chưa dứt Trần Thiên Nam tốc thẳng một cú đấm vào mặt khiến thằng kia, xì máu mũi ngã lăn ra đất lăn lộn, hắn tung thêm một cước đá thẳng bụng đối phương hất văng ra một bên, sau đó đưa tay kéo thằng Tú cận mặt mũi đầy máu dậy, đám thằng An lúc này cũng lao ra, nhìn người bị Trần Thiên Nam một đấm một đá lăn ra ở một bên thằng An vẻ mặt khó nhìn.


- Bình tĩnh mày đánh người của anh Hai, rách việc ra?
Trần Thiên Nam túm cổ thằng An gằn lên.
- Mười anh Hai tới tao cũng không ngán, đánh bạn tao thì đến tao đón.


Ném thằng An sang một bên, đám thằng Lân đỡ thằng Tú cận vào một bên lấy nước lọc chai rửa mặt cho nó, Trần Thiên Nam không dừng lại đi tới chỗ thằng vừa đánh thằng Tú, một tay túm cổ đối phương nhấc lên gằn từng chữ.
- Động vào anh em tao thì liệu hồn, còn lần sau tao bẻ cổ, cút.


Trần Thiên Nam xách đối phương như xách một con gà, trong lòng hắn cực kỳ tức giận, năng lực hắn nắm trong tay, bạn bè hắn nhất định sẽ bảo vệ, dù không có năng lực đi chăng nữa đã xem là bạn bè thật sự Trần Thiên Nam nhất định sẽ lao vào mà chẳng sợ hãi chuyện gì. Ném đối phương xuống đất liếc ánh mắt sắc lạnh sang con bé Thu, không nói gì quay sang chỗ thằng Tú cận.


Đám học sinh xung quanh nhìn một màn này máu nóng dâng lên, ánh mắt nhìn về Trần Thiên Nam có sợ hãi, có hâm mộ, một tay túm cổ đối phương lên như nhấc một con gà không phải ai cũng có thể làm được, ít nhất phải rất khỏe, lại nhìn cơ thể cao to của Trần Thiên Nam, nhiều người thầm nuốt nước bọt vì thằng đang nằm dưới đất ăn đòn từ người như vậy.


- Mày cứ đợi đấy thằng chó.
Thằng kia được đỡ dậy nhìn Trần Thiên Nam cùng đám thằng Tú cận bằng ánh mắt hằn học, Trần Thiên Nam nghe liền quay lại đi tới chỗ đối phương một lần nữa, thằng An cản hắn lại.


- Đừng mày, có gì tao đứng ra nói chuyện cho, đừng động tới người của anh Hai, ông ý mày trêu không được đâu.
Trần Thiên Nam gạt phăng thằng An sang một bên đi tới trước mặt thằng kia, dáng vẻ hùng hổ của Trần Thiên Nam khiến cho thằng kia sợ lùi về sau, hắn cười nhạt túm cổ thằng kia.
- Nói lại xem?


Thằng kia bị túm cổ áo ánh mắt né tránh, Trần Thiên Nam cười nhếch miệng ghé vào tai đối phương.
- Tính lôi anh Hai của mày ra dọa tao à? Tới tao đón, còn bây giờ thì cút.






Truyện liên quan