Chương 121: Người Nổi Tiếng

Cô Linh không về bên nhà mà ở bên này luôn, ngủ cùng phòng hai chị em Thương Thảo, tiện cho việc hai đứa chăm sóc mẹ, Trần Thiên Nam gãi gãi mũi nhìn bụng cô Linh mãi không thôi, trong lòng suy nghĩ không biết có nên thông mạch cho thằng cu em luôn hay không.


Trẻ con kinh mạch thoáng hơn chưa bị độc đố bít tắc trong quá trình trưởng thành, chuyện thông mạch dễ dàng hơn rất nhiều, độ tuổi như cô Linh chuyện thông mạch ngược lại tạo thành thương tổn lớn, không bù được mất, coi như có năng lực cũng không thể giúp cô Linh thông mạch được.


"Ách, nghĩ mãi cho vợ người ta còn vợ mình?"


Trần Thiên Nam xoa xoa cằm rơi vào trong trầm tư, Kiều Loan tám thành sẽ trở thành vợ mình, người ta nói vợ chồng là trên hết, sau này còn nương tựa vào nhau mà sống, bố mẹ già rồi cũng về với cát bụi, anh em bạn bè không thể so sánh với vợ được, nghĩ là vậy hắn lấy điện thoại gọi cho cụ ngoại.
- Alo cụ.


- Có chuyện gì nói nhanh, ta vừa tìm được một chỗ mộ đạo còn đang chuẩn bị thăm dò, tí nữa là không gọi được đâu.
- Cụ cẩn thận nhé, he he chắt có chuyện này muốn nhờ.
- Nói đi.
- Kiều Loan bạn gái chắt, cháu gái ông Long, cháu muốn thông mạch cho cô ấy, mà không có dược liệu...


- Nói với Thiên Long ấy, nó có không cần ta.
- Hì hì vâng cụ, vậy cụ cẩn thận.
Trần Thiên Nam xoa xoa cằm, người trong nhà không cần phải dấu diếm, cụ ngoại ý nói không cần phải dấu với ông Long, hắn cũng không cần thiết phải dấu, gọi điện cho ông Long.
- Alo ông.
- Ừm, ông nghe rồi.


- Cháu muốn thông mạch cho Kiều Loan, để Loan có thể tu luyện võ đạo, chẳng chỗ hại mà lại chín chỗ tốt.
- Cái gì? Cháu nói lại ông nghe.


Thiên Long đang ngồi vắt chân lên ghế sofa xem tivi đứng bật dậy kinh dị, nếu ông không nghe nhầm thì thằng bé Nam nó nói muốn thông mạch cho con bé Kiều Loan, chuyện này làm sao có thể? Ba đời nhà ông đều có khả năng tu luyện, vấn đề này chỉ một phần nằm ở di truyền, còn lại chín phần nằm ở tạo hóa, giống như Trần Thiên Nam ông nội Trần Bá Hùng cùng bà nội đều là võ giả có tư chất cao, đẻ ra ba người con không ai có khả năng tu luyện võ đạo, đến đời sau thì chỉ có duy nhất con bé Anh Thư có tiềm năng tu luyện võ đạo, Trần Thiên Nam là hậu sinh nhờ Lê Khải cùng Nam Thiên Chiến Giáp khai phá kinh mạch huyệt vị mới đặt chân vào con đường võ đạo chân chính.


Chuyện đi nghịch lại đạo lý từ ngàn đời này làm sao mà không kinh dị, nếu truyền ra ngoài giới võ đạo nổi thành một đợt sóng to gió lớn, ông Long thở gấp rút nói.
- Cháu nói thật, cụ ngoại cháu nói như vậy, dược liệu ông có, chuyện này nói qua điện thoại không tiện, cuối tuần ta mang con bé Loan xuống.


Tắt điện thoại gương mặt già nua của ông Long hiện lên nét hưng phấn không thể tả, chuyện này quá kinh dị, ông Long đi đi lại lại điệu bộ khẩn trương, Thiện Minh đi xuống thấy bố không biết vui mừng vì chuyện gì, đã bị ông Long chộp tới.
- Chuẩn bị ra vườn thuốc của bố hái mấy loại dược liệu...


- Có chuyện gì lại cần dùng vậy bố?
- Chuyện tốt, hỏi nhiều thế nhở, tôi là bố anh hay anh là bố tôi?
Thiện Minh rụt cổ lại chạy biến, ở lại ông bố lại đánh cho nhừ người, chạy không nhanh bố mà túm được có mà chạy lên trời cũng không tránh được bị ăn đòn.


Sáng hôm sau vừa đến cổng trường đã thấy thằng Quang cùng em Thúy ăn sáng với nhau, điệu bộ như đôi uyên ương mới cưới, Trần Thiên Nam cùng thằng Tú, thằng Lân đi lại ho lên khù khụ.
- Tự nhiên đói thế nhở? Có ai mời cái bánh mì hộp sữa thì tốt.
- Ơ Quang à, đi với ai đây?


Thằng Quang trợn mắt nhìn hai thằng Tú Lân diễn xiếc, Trần Thiên Nam lắc đầu không muốn tham gia hội xiếc của hai thằng gọi sữa uống tạm, sáng nay ăn bát mì tôm cởi chuồng ở nhà, con bé Anh Thư nó pha cho nên tàm tạm không đói, Thằng Quang bị hai thằng Tú Lân bốc lột chỉ biết gọi bánh mì nhét vào mồm hai thằng chặn họng lại.


- Haiz...bánh mì người có tình yêu nó khác, tao nhai như nhai rơm, chán thật.
Thằng Tú cận đau khổ than vãn, thằng Lân cùng thằng Quang không an ủi mà còn để thêm dầu vào lửa.
- Ai mà biết người không có tình yêu ăn bánh mì cảm giác thế nào đâu.


Hai thằng cười sằng sặc với nhau, còn thằng Tú cận mặt buồn thiu, trong bốn anh em chí cốt thì ba thằng có gấu, còn mỗi thằng Tú cô đơn, thằng Tú chán chả buồn nói.
- Ơ, anh Nam có người yêu rồi à anh Quang?
Thằng Quang nghe người yêu hỏi thằng Nam thì sửng sốt, nghiêng đầu trả lời.
- Ừm, nó có người yêu rồi.


- Mấy con bạn lớp em mà biết tin này chắc khóc ngất mất, chúng nó còn định liều mình tỏ tình với anh Nam.
Trần Thiên Nam nghe xong đang uống sữa ho sặc sụa, thằng Tú cận buồn càng thêm sầu, người ta xòe bàn tay ra vẫy một cái cả nắm các em nguyện ch.ết, bản thân mình thì chả có ma nào.


- Tú không cần buồn, thằng Nam nó không phải người, không cần tự mình so sánh.
Thằng Lân an ủi vỗ vai thằng bạn, không quên đá đểu Trần Thiên Nam một cái.
- Lên lớp thôi bọn mày.


Trần Thiên Nam đứng dậy trả tiền luôn một thể, thằng Tú Lân cười hớn hở vì không mất tiền, thằng Quang được cái tiếng bao cơm hai thằng, trên đường trở về lớp Trần Thiên Nam nhận thấy ánh mắt có chút là lạ, nhiệt tình của mấy em lớp dưới.
- Này mặt tao có gì à?


Thằng Lân nhìn mặt Trần Thiên Nam không thấy có gì lắc lắc đầu, hắn nghi hoặc, vì cái gì mà đám em gái nhìn mình ghê thế? Chẳng lẽ túm cổ một bé lại hỏi nhưng nghĩ đi nghĩ lại cảm thấy không ổn, hình tượng lạnh nhạt boy gây dựng bao nhiêu năm bị hủy hoại trong chốc lát thì uổng công.


- Này Nam cậu nổi tiếng rồi nha?


Vừa ngồi vào chỗ Tuyết đã dơ dơ cái điện thoại, Trần Thiên Nam sửng sốt nhìn sang, thấy là video hôm qua hắn cùng đám thằng An, Tú hát cổ vũ tinh thần thằng Quang tỏ tình, thế quái nào mình lại trở thành nhân vật chính trong video, chỉ quay chủ yếu là hắn hát, điệu bộ như đang là hắn tỏ tình chứ không phải thằng Quang.




- Cái gì thế? Hơn một triệu lượt xem ba trăm nghìn lượt thả tim, đúng là như người nổi tiếng.
Mới có một ngày mà Tik tok đẩy xu hướng ghê thật, không biết là ai quay hắn rồi đăng lên nữa, bó tay chấm com, vậy mà cũng nổi lên được, hắn chẳng thấy có gì khác biệt, hát nhép theo loa chỉ có thế.


"Đúng rồi các cậu, Hoàng Tử Piano, tớ ghép góc nghiêng gương mặt hai video với nhau chín phần là cậu ấy."
"Hoàng Tử Piano là cậu ấy, chính là cậu ấy đánh bản Giai Điệu Thăng Hoa."
"Không sai được, đúng là Hoàng Tử Piano rồi, cậu ấy đẹp trai quá, hát hay nữa."
"..."


Trần Thiên Nam mặt càng ngày càng đen lại, mạng xã hội đáng sợ thật, chỉ có một góc độ mà lại có thể moi ra được là hắn, thời buổi công nghệ thông tin sơ hở một cái là trở thành đề tài nóng cho người khác bàn tán mổ xẻ, chỉ một hành động có thể đưa người ta lên thiên đàng, cũng chỉ một câu nói có thể nhấn chìm con người xuống đáy xã hội.


Bất quá hắn không có quan tâm lắm, chuyện này sớm muộn cũng phải bước khỏi màn che, sớm hay muộn mà thôi, có chút hơi sớm đối với hắn, con đường kiếm tiền này e là phải đi sớm hơn dự định rồi, Hoàng Tử Piano? Cái tên con bé Thảo đặt nghe hơi ảo ma, nhún vai lắc đầu trả điện thoại cho Tuyết.


- Cậu là Hoàng Tử Piano, người đánh ra bản Giai Điệu Thăng Hoa? Thật sự là cậu?
- Ha ha chắc là giống thôi.






Truyện liên quan