Chương 161: Bị Bắn Tỉa Tấn Công

Trong một căn phòng bí mật với đầy chai lọ thủy tinh, đựng bên trong các loại nước đủ màu sắc, có cả những con gián, bọ.
"Cạch."


Cửa mở ra một người đi vào, gương mặt lạnh lùng đi tới chỗ một người đàn ông hơn năm mươi khoác áo trắng trên người, tóc rối bù đang lắc lắc uống thí nghiệm trong tay.
- Tiến sĩ Punk, đám người chúng ta thuê đã bị tiêu diệt một nửa, nhiệm vụ bóc con con tin thất bại.


- Ồ, lý do gì khiến chúng thất bại?
- Nguyên nhân tạm thời chưa rõ, họ đều đã bị giết sạch, phía cảnh sát tới đã ch.ết hết, có hai người tình nghi là họ làm.


Người đàn ông lấy ra bức ảnh chụp một nam một nữ, là Trần Thiên Nam cùng Thương, người được gọi là tiến sĩ Punk nhìn hai người trong bức ảnh, lắc lắc lọ hóa chất trong tay.
- Vũ khí sinh học mới, nên cho cả thế giới chứng kiến rồi.
______


Chacara rủ ba người tối nay đi chơi quán bar, Trần Thiên Nam hứng thú muốn nhìn xem quán bar ở Thái Lan nó là dạng gì liền gật đầu nhận lời, tối 7 giờ Chacara dẫn ba người Trần Thiên Nam tới The Rooftop Bar nằm trên tầng 83 của khách sạn Baiyoke Sky.


Khác với phong cách bụi đời chợ lớn của quán bar Việt, quán bar Thái Lan thiên hướng tới phong cách Châu Âu, trang trí trang nhã, mọi người ăn mặc lịch sự nữ mặc váy, nam mặc vest, hầu hết là như vậy, Trần Thiên Nam mặc một cái quần bò rách cùng đôi giày Nike, áo phông trắng của gucci, như hạc giữa bầy gà, chị em Thương Thảo, Chacara đều mặc váy dài, rất xinh đẹp.


Một đường đi lên không có ai ngăn cản hay hỏi bất cứ điều gì, Chacara có vẻ là người quen ở đây, đã có một bàn ở chỗ đẹp, nhìn toàn cảnh thành phố nhộn nhịp bên dưới.
- Một ly cocktail quý cô.
- Hai.
- Ba.


Chị em Thương Thảo lựa chọn giống Trần Thiên Nam, Chacara nhìn người phục vụ bên cạnh cười nói.
- Bốn ly cocktail.
- Xin tiểu công chúa đợi trong giây lát.
Trần Thiên Nam không hiểu tiếng Thái Lan, chị em Thương Thảo hỏi Chacara dạy mình mấy câu tiếng Thái Lan
"Nọng khà, nọc nọc nóng tung tóe..."


Hắn nghe vào tai mà như âm thanh của người rời, tiếng Thái, Lào, Campuchia hắn đều cảm thấy nó khó, không có hứng thú học cho lắm, chăm chú quan sát cảnh sắc nơi đây, hắn chú ý một chút chính là con gái Thái rất xinh, đôi chân thon dài, gương mặt thon gọn, mũi cao, có đường nét hòa quyện giữa Á Âu nổi bật và cuốn hút.


- Thiên Nam cậu có bạn gái chưa?
Sau khi biết Trần Thiên Nam không phải bạn trai Thương, Chacara liền chuyển mục tiêu sang hắn.
- Có rồi.
- Vậy cậu nghĩ sao nếu tôi trở thành người tình của cậu?


Chacara rất xinh, đặc trưng của một cô gái Thái nổi bật hơn hẳn những người khác, đặc biệt là nụ cười, một nụ cười rất duyên và đẹp, nụ cười rất đặc trưng, chớp chớp mắt nhìn chăm chú Trần Thiên Nam.


- Cô nói ra mồm mất rồi thì không thể, ở đây có gián điệp của người yêu tôi, chuyện này đã lộ.
Trần Thiên Nam nhận ly cocktail, uống một ngụm thưởng thức hương vị đặc trưng của nó, hắn phát hiện mỗi loại cocktail dù cho cách pha chế giống nhau, mỗi nơi đem lại hương vị khác nhau rất nhiều.


Chacara chỉ chỉ vào Thảo.
- Là cô ấy?
Trần Thiên Nam không có trả lời, hai người đang nói tiếng Anh nên chị em Thương Thảo đều hiểu, Chacara túm lấy Thảo lắc lắc nói.
- Tớ sẽ hối lộ cậu thế nào?
- Tớ còn phải xem trọng lượng mà cậu có thể cho tớ đã.


Chacara bằng tuổi với cả ba người, cao hơn chị em Thương Thảo nửa cái đầu, hai người cứ bàn tới bàn lui chốt giá cả, Trần Thiên Nam ở một bên cười nhạt, con bé Thảo đúng là biết làm ăn, đem hắn bán đi mà chẳng thấy chớp mắt lấy một cái.


- Tôi đã mua được cô ấy rồi, cậu nghĩ sao vì đề nghị làm người tình của tôi?
Trần Thiên Nam cười nhạt nhìn đối phương nhún vai nói.
- Cô đang đùa?
- Không có, là thật khoảnh khắc cậu bước vào trái tim tôi đã rung động, vừa ngầu vừa đẹp trai, tôi rất thích cậu.
- Chuyện cười.


Cười ha ha một cái Trần Thiên Nam không để ý tới đối phương, chị em Thương Thảo ở một bên gật gù đầu không thôi.
- Nếu không phải anh em với anh Nam, tớ cũng nguyện giành giật lấy anh ấy.


Thảo thả thêm một quả bom, Chacara gật đầu bộ dạng quyết tâm hiện đầy mặt, Thương dí chán con bé Thảo lườm lườm một cái.
- Xin chào mọi người, tôi có thể vinh hạnh mời mọi người một ly được không?


Một người đàn ông độ hơn ba mươi tuổi, mặc bộ vest đen lịch thiệp, đầu tóc gọn gàng bóng loáng, gương mặt điển trai, nhưng không có khí chất đàn ông, ngược lại còn có phần mềm yếu, Trần Thiên Nam nổi da gà khi bị đối phương chiếu ánh mắt tới.
- Bob là anh sao, lâu rồi chúng ta mới gặp.


- Tiểu công chúa Chacara nay lại trốn nhà đi chơi? Nghe nói em vừa bị bóc cóc lại dám chạy loạn bên ngoài.
- Không sao Bob, có người bảo vệ em.
Bob gọi phục vụ lấy thêm cocktail, xong Chacara giới thiệu mọi người, Bob lịch sự bắt tay từng người, tới lượt Trần Thiên Nam đối phương không buông, bộ dạng còn thập phần ngại ngùng.


- Bob đây là người tình của em.
Chacara bất mãn kêu lên một tiếng khi thấy Bob như vậy, cười một nụ cười xấu hổ Bob thu tay lại, Trần Thiên Nam da gà tóc gáy dựng đứng, chỉ muốn ném luôn cái tên Bob luôn từ tầng 83 xuống đất.
- Người tình của em ha ha, tiểu công chúa Chacara mà phải làm người tình?


- Người ta có người yêu rồi, còn không chấp nhận em.
Trần Thiên Nam giả vờ không nghe thấy, chuyện đùa không thể tin là thật, mấy người trò chuyện với nhau, chủ yếu là Thảo, Bob, Chacara ba người tụ lại thành một cái chợ, nói đủ chuyện từ trên trời dưới đất, tới hơn 10 giờ hắn nói.
- Muộn rồi về thôi.


- Tôi đưa mọi người về.
Bob chào bạn của mình đi theo Chacara, xe về đến khách sạn Chacara vẫy vẫy tay chào ba người.
- Sáng mai mình qua, dẫn mọi người đi chơi tiếp.


Trần Thiên Nam dẫn hai chị em Thương Thảo vào trong khách sạn, đi lên phòng mình đột nhiên hắn nhíu mày khi dấu vết hắn đánh dấu ở cửa phòng đã mất.
"Có người đã vào phòng mình?"
Niệm lực quét ra thăm dò, không có ai ở bên trong, hắn ra hiệu cho Thương Thảo bằng ánh mắt sau đó nói nhỏ.


- Về phòng hai đứa kiểm tra, có người lẻn vào phòng anh.


Trần Thiên Nam trước tiên qua phòng chị em Thương Thảo ở bên cạnh kiểm tr.a một lượt, niệm lực quét mọi ngóc ngách căn phòng, không phát hiện được bất cứ thứ gì khả nghi mới yên tâm, sau đó qua phòng chú Sơn cô Linh, ba người vào bên trong chị em Thương Thảo kể cho mẹ nghe vì ngày hôm nay đi những đâu, còn hắn kiểm tr.a một lượt căn phòng không có thứ gì khả nghi liền chào cô chú về phòng mình.


Đi vào trong phòng mình, Trần Thiên Nam thấy mọi thứ không có gì xáo trộn, hắn chẳng có gì mang theo cả, mỗi bộ quần áo mặc xong đã vứt mua bộ mới, niệm lực quét quanh phòng phát hiện ra có camera ở một góc kín bên dưới cạnh tủ, vẻ mặt trầm xuống, có người đã lẻn vào lắp thứ này.


Nhìn ô cửa kính trong suốt đối diện, con ngươi Trần Thiên Nam co rụt lại ngã nhào sang một bên.
"Ầm."




Cửa kính bị một viên đạn xuyên qua vỡ tung, Trần Thiên Nam ngã nhào trên đất tìm chỗ trốn, trong lòng chửi ầm lên, bọn khốn nào chơi lớn thật, dùng cả súng bắn tỉa trong thành phố để muốn cái mạng mình, hắn nhìn camera liền cau mày, đối phương muốn thông qua thứ này xác định vị trí của hắn? Sát thủ này không đơn giản.


"Phựt."
Trần Thiên Nam bò lăn muốn thoát ra cửa, một viên đạn bắn tới chặn đường thoát của hắn, khóe miệng khẽ nhếch nhếch, con hàng này bắn khét thật, hắn để lộ dáng vẻ sợ hãi chật vật tìm chỗ nấp, vô tình bò tới một góc nấp.


Đem ánh mắt qua khẽ hở tìm kiếm chỗ ẩn nấp của tay bắn tỉa, có ba chỗ khả nghi nhưng tạm thời hắn chưa thể xác định được đối phương nấp ở đâu, cũng không muốn giải quyết đối phương, thứ nhất là hắn tay không, thứ hai là đối phương ở xa có chạy đến người ta đã rút lui.


- Fuck, con thỏ nhỏ may cho mày.
Ở tòa nhà đối diện từ cửa sổ của một căn phòng, tay sát thủ thu lại súng bắn tỉa của mình, dọn dẹp sau đó rời đi, Trần Thiên Nam đợi một lúc thấy cửa phòng mình được cảnh sát vũ trang phá ra xông vào.
- Cảnh sát đây, cậu có sao không?


Trần Thiên Nam nằm trên đống kính vỡ cả người bụi bặm, thấy cảnh sát tới liền nói.
- Có bắn tỉa tấn công tôi, chuyện quái gì đang xảy ra vậy?






Truyện liên quan