Chương 4: Xin nghỉ
*phụt*(xin đính chính,đây là tiếng cơm từ trong miệng,do nghẹn mà phụt ra)
"Cái gì?Trương Kiệt Lâm nói chuyện với cô?"-Cao Duệ Minh và cô hiện tại là đang ăn cơm,không ngờ rằng vừa nghe cô thông báo,hắn liền bao nhiêu cơm đều là phun ra hết,còn bị nghẹn mà ho sặc sụa
"Ưm!Cậu ấy có nói chuyện với tôi,chỉ có điều hình như cậu ấy lại không nhận ra tôi thì phải!"-cô vui vẻ nói với hắn,lại cười vô cùng tươi
"Cô mập,tôi nói thật nha!Có lẽ để nói chuyện với cô,người đàn ông lịch sự và tử tế đó đã cố gắng rất nhiều nhỉ?Giống như tôi vậy,rất lịch sự và tử tế"
"Anh là đang đề cao bản thân à?Trương Kiệt Lâm,sự lịch thiệp và tử tế của cậu ấy so với anh là hơn vạn lần đấy chứ!"-Cô có chút tức giận nhìn hắn
"Ha,cô mập này,tôi khuyên cô đừng nên ảo tưởng quá,nếu không sẽ trèo cao té đau đấy,mà người có thân hình rất ưa là khỏe mạnh như cô thì...ừm...nói thật là khi té xuống sẽ gặp nhiều khó khắn lắm đó!"-hắn nhếch môi cười chọc ghẹo,câu này nói đúng cả nghĩ đen lẫn nghĩ bóng đều là ngầm ám chỉ cô với thân hình to tròn này thì đừng nên tơ tưởng nữa.Diên Hữu Mai khó chịu,bĩu môi ngây thơ lấy đi từ trong chén của Duệ Minh một cái đùi gà chiên mà ăn ngon lành
"Nè,cô mập,ngày mai xin nghỉ đi!"-hắn dường như cũng không để ý lắm đến hành động lúc nãy của cô,dù sao thì quen quá rồi mà.Tuy rằng Cao Duệ Minh chính là một bác sĩ phòng cấp cứu cấp cao,nhưng đối với hắn mà nói,hắn ta sẽ không sợ dơ nếu người động vào mọi thứ của hắn chính là cô,đó cũng chính là sự khác biệt mà Cao Duệ Minh ưu ái dành cho riêng Hữu Mai,ngay cả ba mẹ và các cô bạn gái của hắn cả đời này cũng không có được.Có thể nói,làm thanh mai trúc mã với hắn đối với Diên Hữu Mai cũng không tệ chút nào.
"Để làm gì?"-ngẩng đầu lên,cô hỏi
"Đi chơi với tôi!"
"Nhưng ngày mai tôi phải có mặt để tham gia cuộc họp,lỡ như Kiệt Lâm nổi giận,cậu ấy nhất định sẽ đuổi việc tôi mất"-cô cố gắng biện minh
"Không cho đi!Đi chơi với tôi,mất việc ở chỗ này thì xin làm chỗ khác!"-hắn khó chịu nhìn cô,như thể đang thỏa hiệp.Trong ánh mắt là đang nói tối nay muốn ngủ với tôi hay là ngủ với ma?Chọn đi,tình bạn hai mươi năm của chúng ta đang ở trong tay cô đấy,xong hắn liền bỏ vào phòng ngủ.
"Nhưng mà...tôi..."
"Không được quyền nhưng,cô không xin nghỉ,tôi xin cho cô,mau lên đi,rửa bát rồi vào ngủ với tôi!"-hắn nói vọng ra từ phòng ngủ với cô.Thật là do cô từ nhỏ là chúa sợ ma,ngày đầu đến nhà hắn,cô đã ngủ một mình trên phòng trống,chỉ là có cảm giác ớn lạnh và sợ hãi,cuối cùng cô đang mặt dày bỏ luôn hình tượng thục nữ đỏ mặt thẹn thùng này nọ mà ngủ cũng với Cao Duệ Minh,hiện tại lại vì nhược điểm của bản thân mà bị đe dọa,cô còn lâu mới dám nói không đồng ý với hắn,vậy là ngày mai đành xin nghỉ vậy...