Chương 7

Ngày hôm sau,khi cô đi làm bỗng dưng có chút khó chịu,cảm giác cứ như bản thân hôm nay quên rừa mặt hay là quên chải tóc vậy ấy,cứ có cảm giác có rất nhiều ánh mắt đang nhìn mình.Bước đến phòng Sáng tạo,Vũ Diên Mai cũng có chút giật mình,các chị đồng nghiệp có vẻ rất mệt mỏi a,bọn họ đều trong rất thiếu sức sống,hình như đêm qua họ đã tăng ca thì phải?Bỗng chị tổng giám đốc chạy đến mừng rỡ ôm chặt cô


"Ây da,Diên Mai à!Em về rồi,bọn chị sắp bị Boss(Trương Kiệt Lâm)hành ch.ết a!"
"Có chuyện gì vậy mấy chị?"
"Khoan đã,tắt máy sao ạ?"
"Ừm!"
"Đợi em một lát,các chị ngồi nghỉ đi,em sẽ lên nói lại với Trương tổng sau vậy!"-nói rồi Vũ Diên Mai liền lấy điện thoại ra gọi cho một dãy số quen thuộc


"A lô,mới có chút mà cô đã nhớ tôi rồi à?"-đầu dây bên kia vừa nghe đã biết kẻ này đang nhàn rỗi mà nói chuyện
"Hôm qua tôi có một cuộc gọi quan trọng,là anh tắt máy rồi xóa bỏ phải không?"
"A...bị phát hiện rồi!"


"CAO.DUỆ.MINH!"-Cô tức giận la lên,lúc này khi nhớ rằng bản thân đang ở công ty thì mới xấu hổ mà im lặng
"Thôi,xin lỗi.Tôi có chuyện rồi.Bye ha!"


"Thử hôm nay về nhà đi"-cô liền nói thêm một câu nữa rồi mới tắt máy.Lúc ngẩn đầu lên thì lại thấy mọi người đang nhìn mình vô cùng sợ sệt.Liền theo sự tò mò của con người,Vũ Diên Mai liền quay lại nhìn...là Boss
"Thử?Về nhà?Cao Duệ Minh và cô sống chung?"-lần này ch.ết chắc rồi,anh ta quen Cao Duệ Minh a.......






Truyện liên quan