Quyển 1 - Chương 72: Trong rượu có độc
Ngọc Y Nhi chăm chú nhìn chằm chằm ly rượu trong tay Cổ Nhược Phong, bàn tay dưới ống tay áo đã lộ ra các đốt ngón tay, đáy mắt xẹt qua chút u ám, sau đó ngẩng đầu lên, cầm lấy bầu rượu nhỏ trong tay lần nữa, đứng lên, đi tới bên cạnh Phong Huyết Lân, ý đồ rõ ràng là muốn rót thêm một ly rượu nữa cho hắn.
Người dưới đài đã bắt đầu làm thơ, lui tới tới lui cực kỳ náo nhiệt.
Cổ Nhược Phong nghiêng người dựa vào trên người Phong Huyết Lân, dáng vẻ lười biếng, ánh mắt chỉ nhẹ nhàng quét qua, lại khiến cho nữ tử phía dưới không dám tơ tưởng tới Phong Huyết Lân nữa! Khí thế của Huyết Vương phi, thật đáng sợ, các nàng không có khả năng chọc được!
Hôm nay Phong Huyết Lân rất hào hứng, cũng muốn tham dự một chân vào cuộc đấu thơ này, nếu điểm này Ngọc Tây Âu lqd không nhìn ra được, vậy vị trí thành chủ của hắn nên nhường cho người có tài rồi!
“Có phải Vương gia đã có thơ hay rồi không?” Ngọc Tây Âu giơ ly rượu trong tay lên, dáng vẻ chờ đợi Phong Huyết Lân viết ra thơ hay, nâng chén chúc mừng trước tiên.
Hai tròng mắt màu máu của Phong Huyết Lân khẽ chuyển động, dĩ nhiên trong lòng đã có một bài thơ. Không đợi Ngọc Tây Âu phân phó người khác, Si đã cầm giấy bút thượng hạng chờ một bên! Hiệu suất như vậy, không ai có thể so sánh!
Ôm lấy Cổ Nhược Phong, khẽ nghiêng người, tay phải tập trung cầm bút lông sói điểm mực, đầu ngọn bút mạnh mẽ có lực viết lên giấy Tuyên Thành dày hơn một phần, trơn nhẵn hơn ba phần so với giấy thường, là loại giấy mà chỉ có người trong hoàng tộc hay người nhà danh giá mới dùng nổi, hạ bút như nước chảy mây trôi, chưa tới nửa ly trà, bài thơ này, lại càng là một áng văn tuyệt thế đã xuất hiện trước mặt mọi người!
“…”
Trong thơ không nói tới một chữ Tửu, nhưng, giữa những hàng chữ đều là rượu!
Bài thơ hiển thị ra, tất cả mọi người phía dưới ngừng bút, tất cả gần xa đều nhìn trang giấy chưa khô nét mực!
Toàn sân không có chút âm thanh nào, dieendaanleequuydonn trong hô hấp đều dè dặt cẩn thận, sợ nặng một chút, văn chương tuyệt thế bậc này sẽ biến mất trước mặt!
“Thơ hay!”
“Tuyệt bút!”
“Tài tử hạng nhất!”
…
Trong lúc nhất thời, khen ngợi thưởng thức các kiểu đều giống như nấm mọc lên ầm ầm! Danh tiếng tài tử đệ nhất trừ Phong Huyết Lân ra thì không còn ai!
Kể từ khi Phong Huyết Lân bắt đầu vung bút viết thì đôi mắt sáng trong như trăng tròn của Ngọc Y Nhi liền chăm chú lưu lại trên tay Phong Huyết Lân, ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng, móng tay mượt mà, đôi tay này quả thật chính là trời sinh ra để sủng ái! Nàng chưa từng thấy đôi tay nào đẹp như thế! Mặc dù nàng tự nhận mình có đôi tay mượt mà trắng như ngọc vốn thiên hạ hiếm có, nhưng thấy tay Phong Huyết Lân thì cũng cảm thấy xấu hổ!
Còn có chữ đẹp của hắn, tài năng giấu kỹ lại khí phách mười phần mà không mất đi phóng khoáng! Người có thể viết ra chữ như vậy hẳn là người có nhiều triển vọng!
Bài thơ chủ đề Tửu này, trực tiếp đánh bại tất cả mọi người!
Nam tử như vậy, nhất định phải thuộc về Ngọc Y Nhi nàng!
Ngọc Y Nhi nắm chặt bầu rượu nhỏ trong tay, nàng tiếp tục tiến đến bên cạnh Phong Huyết Lân! Ly rượu này… hắn nhất định phải uống!
Lại tiếp thêm một ly rượu đầy màu đỏ nhạt cho Phong Huyết Lân, sau đó bưng ly rượu cùng màu của mình lên, trên mặt lqd đầy vẻ ngưỡng mộ, ngượng ngùng vừa đủ, từng cử động giống như đã làm vô số lần: “Vương gia thật tài hoa! Y Nhi kính Vương gia một ly!”
Dứt lời, tay trái nâng lên, ống tay áo thật dài duyên dáng che lại dáng vẻ lúc uống rượu, đôi mắt to xinh đẹp hơi mọng nước nhìn chằm chằm Phong Huyết Lân như vậy, uống một hớp rượu nhỏ trong chén. Ngay tức khắc, khuôn mặt nhỏ nhắn màu hồng nhạt càng thêm đỏ, lại thêm yểu điệu, duyên dáng, một giai nhân tuyệt vời! Thảo nào có danh xưng đệ nhất mỹ nhân thành Ngọc!
Phong Huyết Lân thưởng thức ly rượu trong tay, rượu màu đỏ nhạt nhẹ nhàng dao động trong ly, hứng thú lưu chuyển trong cặp mắt màu đỏ như ngọc lưu ly, không nhìn ra hắn đang suy nghĩ gì.
Bởi vì động tác của Ngọc Y Nhi, vốn nhìn chằm chằm vào bài thơ, bây giờ tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Phong Huyết Lân, chẳng lẽ Huyết Vương gia lại cự tuyệt! Dù sao mỹ nhân mời rượu, chuyện như vậy ai lại không muốn! Chỉ có điều Ngọc Y Nhi thật to gan lớn mật, Huyết Vương phi còn ở đây, liền dám đi lên mời rượu như vậy, đây không phải là khiêu khích Huyết Vương phi sao?! Rốt cuộc Huyết Vương gia sẽ làm như thế nào? Uống, hay không uống?
Nghĩ như vậy, nhóm người phía dưới càng thêm sáng mắt nhìn, một chút cũng không bỏ qua!
Cổ Nhược Phong thảnh thơi nếm đồ ăn trên bàn, hoàn toàn không hề để ý tới ánh mắt của các bàn khác, giống như coi trận chiến lqd không khói thuốc súng này hoàn toàn không liên quan đến nàng!
Trong lòng mọi người kinh ngạc: Chẳng lẽ Huyết Vương phi không sợ Huyết Vương gia nhìn trúng Ngọc Y Nhi, nạp về làm trắc phi tiểu thiếp gì đó sao?
Ngọc Tây Âu nhìn khóe miệng Phong Huyết Lân khẽ nhếch lên vui vẻ, nhất thời buông lỏng tảng đá lớn đè trong lòng xuống, xem ra Huyết Vương gia vẫn có chút cảm giác với Y Nhi!
Dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người, chỉ thấy Phong Huyết Lân chậm rãi nâng ly rượu bạch ngọc lên, ngón tay thon dài, có thể nói ly rượu bạch ngọc này được tài nghệ điêu luyện tạo nên, mỗi một chi tiết, liên tiếp khiến cho sắc màu ly rượu bạch ngọc này trong suốt hơn! Có phải càng hoàn mỹ hơn không! Phải không!
Không thêm một phần cũng không thiếu một phần, vừa đúng lúc này, một trận gió thổi tới, ly rượu ở giữa không trung đổ xuống, không nhanh không chậm, rượu màu đỏ theo gió nghiêng một góc, rơi trên mặt đất ngay bên cạnh vạt áo Phong Huyết Lân, không dính một giọt!
Đây là?
Đổ? Cứ… đổ như vậy?
Cái ly lật ngược, đã rơi xuống không còn một giọt rượu rồi! Một ly rượu ngon hoàn toàn thuộc loại giá trị xa xỉ thế gian khó tìm cứ đổ xuống như vậy một giọt cũng không chừa!
Không thể nghi ngờ đây chính là một cái tát mạnh mẽ lên mặt Ngọc Y Nhi, không, còn có mặt thành chủ Ngọc Tây Âu kia!
Điều này còn không tuyên bố rõ: Y Nhi kính rượu, ta sẽ không uống!
Ngọc Y Nhi mím chặt cái miệng nhỏ nhắn, hắn thế mà lại đổ đi! Dưới con mắt mọi người không lưu lại chút mặt mũi nào! Điều này làm cho sau này nàng còn mặt mũi nào để xuất hiện trước mặt người khác, dieendaanleequuydonn không phải, từ hôm nay chuyện cười này sẽ truyền khắp toàn bộ thành Ngọc rồi!
Mặt chữ quốc của Ngọc Tây Âu đã trầm xuống, nói thế nào thì hôm nay cũng là sinh thần của hắn! Huống chi, Y Nhi mời rượu hắn đã sai ở chỗ nào?! Đổ rượu rồi, đây không phải là nói nữ nhi của thành chủ mình không có tư cách mời rượu hắn ta sao?! Phong Huyết Lân hắn chỉ là một vương gia mà thôi, tuy thân phận cao quý, nhưng tình hình hôm nay, rõ ràng không coi thành chủ mình vào trong mắt!
Mọi người sợ ngây ra, dầu gì cũng là thành chủ, nói thế nào đây cũng là ở trên địa bàn nhà người ta có phải không?! Sao lại kiêu ngạo như vậy?!
Đáy mắt quét qua sắc mặt của mọi người, Cổ Nhược Phong lập tức giải thích: “Thân thể Vương gia không tốt, cấm uống rượu.”
Sau đó, không giải thích thêm! Một câu nói này đã đầy đủ!
Sắc mặt mọi ngươi hơi bình thường lại, thì ra là như vậy! Đương nhiên là thân thể Huyết Vương gia quan trọng! Huyết Vương gia chính là thân thể ngàn vàng, một ly rượu nho nhỏ mà thôi, đổ hết rồi! Huyết Vương phi đã nói, cấm uống rượu! Huyết Vương gia là người cao quý như vậy, lời này nhất định là do ngự y quyết định, ai dám phản bác?! Nếu cưỡng ép Huyết Vương gia uống ly rượu kia, chẳng phải là để Huyết Vương gia rơi vào nguy hiểm?!
Mọi người nhớ đến ly rượu đầu tiên Ngọc Y Nhi mời Huyết Vương gia, khó trách Huyết Vương phi uống ly rượu đó, thì ra Huyết Vương gia không thể uống rượu!
Lời vừa nói ra, sắc mặt Ngọc Tây Âu lqd chuyển tốt, nhưng đối mặt với ánh mắt cười như không cười của Cổ Nhược Phong thì sau lưng đột nhiên dâng lên hơi lạnh cả người, trong lòng hồi hộp, Huyết Vương phi sẽ không cho rằng mình cố tình mời rượu để hại Huyết Vương gia chứ?
Lai nghĩ đến thủ đoạn tàn nhẫn của Huyết Vương phi, trân trọng Huyết Vương gia vô cùng, sắc mặt Ngọc Tây Âu liền trắng bệch, thoáng cái quỳ xuống!
“Vương gia, vương phi, chuyện thân thể Vương gia không tốt không thể uống rượu, hạ quan quả thật không biết!”
Ngọc Tây Âu biết, nữ tử như Huyết Vương phi, thông minh thấu suốt từ trước đến giờ, người có thể đánh bại Bách Hoa sơn trang là người có trình độ sâu không thể lường được! Giở trò gì trước mặt nàng quả thật không khác gì tìm cái ch.ết! Biện pháp tốt nhất chính là nói thật!
Bởi vì những lời này của Ngọc Tây Âu không khí trên sân nhất thời lúng túng, thành chủ đại nhân làm sao vậy? Đang yên đang lành lại quỳ xuống? Sau đó nghĩ đến Huyết Vương gia không thể uống rượu, Ngọc Y Nhi còn cố gắng rót rượu cho hắn, trong lòng mọi người cũng sáng tỏ, xem ra Ngọc Y Nhi nịnh bợ là tặng sai nơi rồi!
Nữ tử ái mộ Phong Huyết Lân đắc ý cười lạnh trong bụng: Cho ngươi giả bộ! Bây giờ bị té nhào! Cũng không ngẫm lại coi Huyết Vương gia là hạng người nào, cho rằng bản thân là nữ nhi thành chủ thì được rồi hả? Bình thường không đặt chúng ta vào trong mắt, rất phách lối! Nhìn Huyết Vương gia xem, ngay cả ý tứ để mắt tới ngươi cũng không có!
Trí thông minh của Ngọc Y Nhi lqd không kém, lần này nếu còn không nhìn ra vốn Phong Huyết Lân không có ý gì với mình thì chính là kẻ ngu! Nhưng mà, nàng cố tình cố chấp rồi!
Cặp mắt mờ sương làm cho người ta yêu thương, dáng vẻ khóc sụt sùi càng khiến cho người ta không đành lòng trách cứ một câu: “Vương gia, rượu này rất tốt cho sức khỏe. Y Nhi đặc biệt điều tra, có nhiều chỗ tốt cho thân thể vương gia, cho nên … Y Nhi…mới rót rượu cho Vương gia…”
Xem thế này, tình hình thay đổi, biểu cảm trên mặt mỗi người rất đặc sắc! Thì ra rượu này còn có chỗ tốt! Ngọc Y Nhi cũng rất có lòng, ngay cả chuyện Huyết Vương gia không được uống rượu cũng hỏi thăm rõ ràng, còn cố ý chuẩn bị rượu này! Huyết Vương gia không biết rõ tình hình lại đổ rượu…
Xôn xao ~ ánh mắt hơi trách cứ nhìn về phía Phong Huyết Lân, giống như đang nói, nếu ngài không uống một ly, thật có lỗi với tấm lòng của cô nương này đối với ngài! Chính là kẻ phụ tình hạng nhất!
Ngọc Y Nhi hơi hạ thấp cặp mắt, nơi đáy mắt là đắc ý cùng thâm trầm mà người khác không thấy được! Vật Ngọc Y Nhi nàng cần tìm, chưa bao giờ không chiếm được trong tay! Phong Huyết Lân, nhất định là của Ngọc Y Nhi nàng!
Cổ Nhược Phong khẽ nheo mắt, nhìn không ra cảm xúc trên mặt, không vui không giận, Ngọc Y Nhi chính là không hề coi trọng lời nói của Huyết Vương phi nàng!
Tuy lời Cổ Nhược Phong nói là lqd thanh minh thay cho Huyết Vương gia, nhưng đối với Ngọc Y Nhi lại là “Oan uổng”, cho nên, cho dù coi như không giải thích cũng nên an ủi tâm tư bị thương của nữ tử này!
Chỉ có điều…
Máu chảy xuống từ khóe miệng, màu đỏ thẫm cùng da thịt trắng nõn nà sao chói mắt như vậy!
Một giọt, một giọt, chảy xuống, thoải mái chảy lên y phục màu đen, nhiều đến mức khiến người ta kinh hãi!
Cặp mắt phong tình vô tận của Cổ Nhược Phong dần khép lại, ánh mắt hoài nghi nhìn thẳng về bầu rượu nhỏ trong tay Ngọc Y Nhi, khóe miệng giống như dốc hết toàn lực nói ra bốn chữ: “Trong rượu có độc…”