Chương 9: Ông chủ thân thương
Weedon Scott bảo Matt :
- Chúng mình không thể dạy cho nó thuần tính được đâu.
Scott ngồi trên bậu cửa căn nhà gỗ của anh gần Dawson. Anh đang cùng với Matt ngắm con Nanh Trắng.
Con chó lai sói đang bị xích không xa căn nhà của Scott. Thấy người lại gần, nó xù lông, gầm gừ.
Scott nhận định :
- Đúng là chó sói.
- Dù là gì đi nữa, - Matt gật gù, - phần lớn của nó là sói rừng, cộng với một ít của chó nhà.
Ta xích thế đủ rồi. Tôi thấy có lẽ nên thả ra xem thái độ nó thế nào.
- Cậu có dám tới gần không? Nhớ cầm sẵn một cây gậy.
Matt lấy gậy rồi bước tới gần. Con vật dán mắt vào cây gậy. Matt nói :
- Nó thủ thế đấy. Cây gậy này làm nó nhớ lại chuyện gì...
Matt đưa tay kia tới gần cổ con vật. Nanh Trắng gừ một tiếng, xù hết lông nhưng nằm ẹp xuống đất, mắt vẫn nhìn chằm chặp vào cây gậy.
Matt cởi xích cho nó rồi lùi lại. Nanh Trắng không biết nên sử dụng quyền tự do mới có này như thế nào, nó vừa trải qua một thời kỳ bị giam hãm lâu ngày trong nhà tên Đẹp khùng khùng điên điên. Nó chưa hiểu rõ các thượng đế mới tới, không biết các vị đang toan tính những gì.
Nó nhìn xung quanh, lưỡng lự không biết nên làm gì, bước lên vài bước rồi lùi lại, đánh hơi hết chỗ nọ tới chỗ kia, đi vào nhà rồi quay trở ra.
Scott bỏ đi kiếm miếng thịt.
- Trông nó thật đáng thương.
Anh ném miếng thịt cho Nanh Trắng. Một con chó khác nhanh chân hơn nhảy tới vồ.
Nhưng nó không giữ được lâu, vì con sói chồm tới nhanh như chớp độp anh chàng dại dột một phát nằm thẳng cẳng.
Matt bước lên một bước định trừng trị Nanh Trắng nhưng phải lập tức nhảy lùi với một ống quần rách toang..
- Bằng chứng thế là đủ. - Scott nhận định. -Phải giết thôi. Con vật này rất nguy hiểm.
Anh rút súng lục, lên đạn. Matt can :
- Khoan đã, anh Scott. Con chó này bị hành hạ nhiều rồi. Phải có thời gian cho nó thay đổi tính tình chứ. Làm sao biến quỷ sứ thành thiên thần trong ngày một ngày hai? Ta thử kiên trì xem sao. Vả lại con chó kia dám nẫng tay trên miếng thịt của nó, còn tôi thì dại dột tới gần khi nó đang tức giận.
- Thôi được, - Scott đáp, - ta chờ ít bữa.
Thử tiếp cận nó với thái độ dịu dàng xem sao.
Anh bước tới gần con chó lai sói, tay không cầm gậy.
Nanh Trắng căng mắt nhìn. Phân vân :
thượng đế sẽ trừng phạt nó cách nào về tội không những vừa giết ch.ết một con chó, lại còn cắn rách quần một thượng đế?
Nhưng vị thượng đế này không đánh. Trái lại, bàn tay anh ta chạm vào đầu rồi lướt xuống dọc sống lưng nó. Con chó lai sói rùng mình.
Nó cong người, hai mắt mở to canh chừng, mọi cơ bắp căng thẳng. Điều gì sẽ đến với nó? Sẽ xảy ra chuyện gì đây? Nó chẳng còn lạ gì các thượng đế, chẳng lạ gì bàn tay nhanh lẹ của họ, sức mạnh siêu nhiên và đòn đánh khủng khiếp của họ. Chưa ai sờ vào người nó như thế này. Nó gừ to hơn dữ dằn hơn, tỏ vẻ càng đe dọa hơn. Vậy mà bàn tay kia vẫn cứ vuốt xuống. Nanh Trắng không định cắn, nhưng bản năng tự vệ trỗi dậy mãnh liệt lấn át ý chí, thế là nó cắn!
Scott nhìn bàn tay chảy máu tươi. Anh không kịp tránh vì đòn giáng xuống như sét đánh không kịp trở tay. Matt vớ cây súng gầm lên :
- Qúa quắt! Thật quá quắt! Anh chẳng làm gì nó mà nó dám cắn bậy. Tôi phải giết nó!
Scott điềm tĩnh ngăn lại.
- Đừng. Cứ thử chờ ít lâu.
Bây giờ Scott lại là người bào chữa cho Nanh Trắng. Một con vật bị phản bội bị đánh đập lâu ngày như nó làm sao có thể thay đổi tính nết, trở nên hiền lành như con cừu non trong một thời gian rất ngắn? Không, không thể! Anh bảo Matt :
- Nhìn kìa, chúng mình không còn được nó chú ý tới nữa. Nó lo ngại khẩu súng của cậu đấy.
Bỏ súng xuống.
Matt làm theo. Con chó trấn tĩnh lại ngay.
Matt lại cầm súng lên, giả bộ chĩa vào con vật.
Nó lủi ngay vào trong nhà. Matt nhận xét :.- Con chó rất khôn. Nó biết súng là gì, biết con người có thể làm gì với khẩu súng trên tay.
Hôm sau Scott một tay quấn băng treo trước ngực lại mon men tới gần Nanh Trắng. Nó tưởng sẽ bị trừng trị tận mạng về tội cắn thượng đế bèn gầm gừ nhe nanh. Scott ngồi xuống ngay bên. Nanh Trắng thấy đỡ sợ, hơn nữa nó thấy rõ thượng đế không mang súng cũng chẳng mang gậy và cũng không vung chân vung tay. Nanh Trắng hết gừ, buông hai bên mép xuống. Thượng đế cất tiếng dịu dàng nói lên những điều nghe có vẻ dễ thương. Xưa nay Nanh Trắng chưa bao giờ được nghe thứ nhạc này, như ru ngủ. Một cái gì lạ lẫm vừa nảy nở trong người nó. Hình như thượng đế muốn làm điều tốt lành cho nó.
Scott rời chỗ ngồi, đi vào nhà, lát sau trở ra, vẫn không súng không gậy, trái lại trên tay cầm tảng thịt đưa cho con sói. Thế là thế nào?
Cạm bẫy gì chăng? Nanh Trắng cảnh giác, để mặc tảng thịt lướt qua lướt lại ngay dưới mõm, không ăn.
- †n đi, ăn đi, cho mày đấy!
Con chó nửa sói quay mặt không thèm. Scott ném tảng thịt cho nó. Anh lặp đi lặp lại trò này nhiều lần, các miếng thịt nằm chất đống gần con chó nhưng nó vẫn làm ngợ Một lần nữa, anh cầm trên tay một miếng chìa về phía con chó. Nanh Trắng đã đói lả. Nó hít hà miếng thịt, liếc nhìn người đang đứng bên. Thấy anh ta không có vẻ gì ác ý nó rụt rè ngoạm miếng thịt, nuốt chửng. Rồi lần lượt xơi hết chẳng chê miếng nào, thỉnh thoảng khẽ gừ một tiếng ra cái điều ta vẫn đề phòng đây.
Nhưng mọi việc diễn ra suôn sẻ không xảy ra sự cố gì. Bây giờ bàn tay người kia đang nhẹ nhàng vuốt ve nó làm nó rùng mình. Nó cảm thấy đã sẵn sàng nhẫn nhục, vâng lời, thuần phục...
Matt reo lên :
- Lạ thật! Tôi không ngờ! Anh thành người dạy thú rừng rồi đó!
Nghe giọng Matt, Nanh Trắng gừ một tiếng, hơi lùi lại thủ thế nhưng bàn tay Scott làm nó trấn tĩnh lại.
Hình như một cuộc đời mới sắp đến với Nanh Trắng. Nó sắp rời bỏ thế giới hận thù tàn nhẫn, bước vào một cuộc đời đẹp đẽ hơn, xứng đáng hơn. Một cuộc đời có ánh mặt trời sau thời gian dài chìm trong bóng đêm dày đặc.
Thời kỳ khủng khiếp đã chấm dứt. Một cuộc sống tràn đầy yêu thương vừa mở ra trước mắt nó. Nhưng để thực hiện được điều đó Weedon Scott sẽ phải tốn rất nhiều công sức. Nanh Trắng không còn là chú sói con xuất thân từ miền Wild đất dữ. Nó đã lớn lên trong thù hận, trong tàn bạo, trong người nó dường như không có chút dấu vết nào của lòng nhân từ. Giờ đây phải làm sống lại lòng nhân từ đó, làm sống lại tình yêu thương đó. Đây là việc của Scott, là món nợ của con người đối với con vật, một món nợ nhất thiết phải trả bằng xong.
Nanh Trắng dần dần cảm thấy gắn bó với thượng đế mới của nó và để chứng minh thiện ý, trước hết nó canh giữ tài sản cho anh ta.
Bù lại Scott cũng ngày càng có cảm tình với con chó đẹp của mình. Anh vuốt ve nó, nuôi nấng chu đáo, tiếng gừ của Nanh Trắng giờ đây bày tỏ sự hài lòng và niềm vui thay vì biểu thị lòng căm tức.
Con sói cảm thấy sung sướng khi được gần thượng đế của nó và buồn khổ khi thiếu vắng.
Nhiều bữa nó nằm ngoài cửa đợi Scott nhiều giờ liền giữa băng tuyết chỉ cốt để được nhìn mặt và cảm nhận những ngón tay thượng đế gãi trên người nó.
Trong quá khứ Nanh Trắng chỉ sống cho bản thân, giờ đây thì khác, ngay thịt tươi cũng bị đặt xuống hàng thứ yếu, có khi nó bỏ phứt bữa ăn để đi theo chủ. Thượng đế Weedon Scott của nó không ác độc, không dã man mà đầy tình yêu thương. Nanh Trắng đã hiểu nó không nên ngược đãi các con chó khác. Chúng đều tôn vinh nó là chỉ huy, đáp lại nó không cắn chúng nữa.
Nanh Trắng cũng tôn trọng Matt, một người bạn tốt của chủ nó, nhiều khi mang thức ăn tới cho nó. Nhưng nó không chịu để anh ta đóng vào xe, nhất thiết phải do Scott nó mới chịu.
Khi đó nó cúi đầu tuân phục, thuận tình làm việc, ngoan ngoãn dẫn đầu đàn chó lên đường.
Ngày vui ngắn chẳng tầy gang. Một bữa kia Scott phải đi công chuyện, để Nanh Trắng ở lại với Matt. Ngay sau khi chủ ra đi Nanh Trắng cảm thấy rất lo lắng, sục tìm khắp nơi.
Đêm đó nó khắc khoải chờ Scott về nhưng không thấy. Nó ngồi mãi trên bậc cửa cho tới lúc ngọn gió lạnh buộc nó phải tìm chỗ kín nằm chờ rồi ngủ quên mất. Khoảng hai giờ sáng nó giật mình tỉnh dậy, lại ra bậc cửa ngồi chờ trong gió buốt.
Matt hiểu rõ tâm tư con chó nhưng không có cách nào làm nó hiểu chủ nó hiện nay ra sao.
Nanh Trắng ngã bệnh, yếu dần, bỏ ăn, mặc cho bọn chó tha hồ hành hạ.
Matt lo lắng :
- Nó sắp ch.ết đến nơi rồi.
Anh viết thư cho Scott.
Một đêm đang thao thức Nanh Trắng bỗng giật mình dựng thẳng hai tai lắng nghe, cố bắt từng tiếng động nhỏ bên ngoài cho tới lúc nghe tiếng chân bước gấp. Cửa mở, Weedon Scott xuất hiện!
Trông thấy chủ về nhưng Nanh Trắng không còn đủ sức đứng dậy. Matt nói :
- Nó còn quẫy được đuôi là còn hi vọng.
Scott gọi :
- Nanh Trắng, tới đây nào!
Con chó tuân lệnh.
Hai mắt nó long lanh niềm vui mãnh liệt.
Scott ngồi xuống vuốt vẹ Nanh Trắng khẽ gừ gừ khoan khoái rồi rúc đầu vào ngực chủ. Chỉ sau hai ngày nó khỏi hết mọi bệnh, các con chó khác phải trả giá bằng xương máu mới biết nó đã hồi phục sức lực và niềm tự hào.
Một đêm khác, Scott đang chơi bài với Matt bỗng nghe bên ngoài có tiếng la thét, tiếng đánh lộn huỳnh huỵch.
Có chuyện gì vậy? Hai người ra xem và thấy một người đàn ông nằm giữa tuyết, đang dùng tay cố che mặt che cổ không cho Nanh Trắng ngoạm vào. Gã đã bị thương khá nặng, người đầy máu.
Nanh Trắng tỏ ra cực kỳ căm tức, nó gầm gừ dữ tợn, xông vào cắn xé như điên, đặc biệt nhằm vào những chỗ hiểm nhất. áo nạn nhân bị nó xé rách tả tơi từ vai xuống cổ tay, hai cẳng tay gã bị cắn nát, máu tuôn xối xả. Scott phải dùng hết sức mới lôi được con chó ra để Matt lo băng bó cho gã. Matt nhặt dưới tuyết hai thứ :
sợi xích sắt và cây gậy to đùng. Weedon Scott nhìn rồi bảo Matt :
- Mình nhận ra gã này rồi. Nó là thằng Đẹp, định tới bắt con Nanh Trắng của ta nhưng Nanh Trắng không chịu. Mặc mẹ thằng súc sinh đi tìm thầy tìm thuốc ở đâu thì đi ngay đi cho rảnh.
Đáng đời nhà nó!.Scott chẳng thèm ngó ngàng, để mặc tên Đẹp lủi thủi ra đi trong tiếng gừ hằn học của Nanh Trắng.
Bất hạnh đã lơ lửng trên đầu, Nanh Trắng cảm thấy rất rõ như vậy. Hai thượng đế da trắng sắp phản thùng nó. Matt nói :
- Nghe kìa!
Ngoài cửa có tiếng rên nghe như tiếng khóc nấc, rồi tiếng than vãn chuyển thành tiếng hít hà đánh hơi, Nanh Trắng biết chủ nó vẫn còn trong nhà nên yên tâm không thở than nữa. Điều bất hạnh chưa xảy ra ngay trong đêm nay.
- Con chó này thật khác thường. - Matt nói.
- Hình như nó đoán biết ý định của anh.
- Có thể lắm. - Scott đáp. - Nhưng con vật nửa chó nửa sói này sống sao được ở California?
Scott tỏ vẻ buồn, anh thực tâm lấy làm buồn về chuyện này.
- Đúng thế. - Matt tiếp. - Vấn đề ở chỗ: làm gì với một con sói ở Cali?
- Ta hãy hình dung tình cảnh các con chó khác khi tôi đặt chân xuống đó mang theo con Nanh Trắng. Nó sẽ lần lượt giết sạch bọn chúng, còn tôi thì nai lưng ra mà bồi thường cho các ông chủ bà chủ. Chẳng mấy chốc mà sạt nghiệp!
- Đúng thế.
Một tiếng tru dài xuyên qua cánh cửa, tiếp theo là tiếng hít hà đánh hơi. Matt nói :
- Nó biết anh sắp ra đi. Sao thế nhỉ?
- Thật không thể hiểu nổi. - Scott buồn rầu tiếp.
Một ngày nọ, không còn nghi ngờ gì nữa :
thượng đế da trắng đặt chiếc vali và bày nhiều bọc đồ khác lên sàn nhà. Anh chuẩn bị ra đi, và xem cung cách đủ thấy anh không định mang theo con chó. Nanh Trắng sẽ bị bỏ rơi.
Trong đêm sau đó, con sói tru thê thảm như nó đã từng tru hồi sống giữa miền Wild hoang dã. Nó vươn cổ thật cao trút vào không gian giá lạnh tất cả nỗi khổ đau, tất cả tấn bi kịch cuộc đời nó.
- Anh nghe đấy, - Matt nói, - tiếng tru nghe lạnh xương sống. Nó sẽ nhịn ăn. Tôi biết tính nó : nó có thể nhịn ăn đến ch.ết.
- Thôi đừng nói nữa! - Scott buồn bực gạt đị.Hôm sau Nanh Trắng bám riết chủ không chịu rời nửa bước. Hành lí vẫn để trên sàn, thỉnh thoảng có thêm vài thứ được mang tới. Matt bận tíu tít, luôn tay hết xếp dọn đồ lông thú lại gấp quần áo cho chủ. Lát sau, mấy người Anhđiêng tới mang các bọc đồ đi, Matt chỉ huy họ và tự tay mang các bọc quần áo với chiếc vali.
Khi Matt quay về, Scott gọi Nanh Trắng tới :
- Vào đây, vào đây ta bảo. - Thượng đế da trắng gọi rồi vuốt ve con vật đang run rẩy. - Nói cho mày biết : ta phải đi một nơi thật xa và rất buồn không mang mày theo được. Nào anh bạn thân mến! Gừ lên một tiếng chia tay nhau đi! Để ta nghe tiếng mày một lần cuối cùng!
Từ dưới sông vọng lên tiếng còi tàu giục giã.
Matt gọi to :
- Tàu tới rồi, anh Scott! Lẹ lên! Anh chào từ biệt nó thế là được rồi. Ra thật lẹ nhé! Tôi sẽ đóng chặt các cửa không cho nó ra theo.
Scott làm đúng như vậy. Nanh Trắng bị nhốt trong phòng. Nó rên rỉ, hít hà, nghe như tiếng khóc nức nở. Scott dặn :
- Hãy chăm sóc nó chu đáo. Và thường xuyên báo tôi biết tình hình của nó. Tôi trông cậy hết ở cậu.
- Xin hứa. - Matt đáp.
Bỗng một tiếng tru thê thảm kéo dài làm hai người đứng lại. Matt nói :
- Nó đòi ch.ết đấy.
Tiếng tru vút lên như khúc ca tuyệt vọng.
Hai người buồn bã cúi đầu tiếp tục đi xuống bến cảng. Tàu Bình Minh chở một số lớn người tìm vàng trở về quê hương. Một số trong bọn họ đã thành công, số khác thất bại thảm hại.
Nhưng tất cả đều hăm hở trở về cố quốc.
Scott bắt tay Matt chuẩn bị xuống tàu. Bỗng Matt há hốc mồm nhìn vào sau lưng Scott.
Nanh Trắng đã đứng đó tự bao giờ!
Matt phân bua với chủ :
- Tôi đóng chặt cửa rồi đấy chứ! Không hiểu nó làm cách nào thoát ra được.
Nanh Trắng vẫn đứng im như chó đá. Matt tới bên nó.
- Tôi sẽ mang nó về.
Nanh Trắng lảng ra xa. Matt đuổi theo nhưng nó chen vào nấp sau lưng các tốp hành khách. Khi Scott gọi một tiếng nó chạy ngay tới đứng dưới chân ông chủ. Scott vuốt ve con chó, bảo Matt :
- Nhìn này! Có nhiều vết thương trên mõm..
- Vâng. Và dưới bụng nữa. Con quỷ này đã lao qua cửa sổ nên mới bị như vậy. Ta không dự kiến chuyện này.
Còi tàu Bình Minh rúc lên hồi nữa. Giờ nhổ neo đã tới. Matt chuẩn bị lôi Nanh Trắng xuống bến. Bỗng Scott lên tiếng :
- Chia tay cậu nhé! Hãy để nó ở đây. Cậu khỏi cần viết thư kể tình hình con Nanh Trắng cho mình nữa. Nó sẽ đi với mình!