Chương 41: Cẩm y vệ đến

Dương Thu Trì bước vào chính phòng. Trong phòng có đầy đủ vật dụng, dù là hơi cũ, nhưng rõ ràng là rất tao nhã. Dương mẫu mặc một bộ áo váy bằng bố mài lam, đang bận rộn dọn dẹp thu thập bên ngoài.


Dương Thu Trì cất tiếng chào: "Mẹ, còn về rồi." Rồi nhìn bốn phía, hỏi, "Mẹ, những đồ đạc trong nhà này ở đâu mà ra thế?"


Dương mẫu thấy Dương Thu Trì, trên mặt liền lộ ra nụ cười hiền từ, hai tay chùi chùi lên quần: "Con về rồi, những đồ đạc này vốn là ở đây, Kim sư gia - người giúp chúng ta chuyển nhà nói mấy thứ này chính là để lại cho chúng ta dùng, là của nha môn đấy."


Phùng Tiểu Thuyết cũng cao hứng chen lời: "Vừa rồi Kim sư gia còn mang cho một bao gạo trắng lớn, còn có một số thịt heo đã làm sơ qua rồi nữa. Nói là của tri huyện lão phu nhân lệnh cho ông ấy mang qua." Ngừng một lúc, nàng nhớ ra một chuyện, bèn cười cười nói, "Đúng rồi, vốn còn tặng một nha đầu và một bà hầu, nói là để chúng ta lưu lại dùng. Mẹ không chịu, cuối cùng bắt họ trở về rồi."


Dương mẫu mỉm cười nói: "Cả đời ta cày cấy vá may, không có phúc khí được người hầu ạ, ta không quen, và cũng không chịu được a."
Dương Thu Trì thưa: "Me, lão nhân gia người tuổi đã lớn rồi, tìm một đứa nha đầu hầu hạ người cũng là việc đúng đấy ạ!"


"Không cần không cần! Xương tốt mẹ còn cứng lắm, không cần người khác hầu hạ, hơn nữa, hơn nữa bà hầu con ở này còn phải kiếm tiền nuôi ăn nuôi mặt nữa, chẳng dư tiền làm thế đâu! Chúng ta không có bao nhiêu tiền thừa, mẹ còn phải để dành nạp thiếp cho con đây này, sau này con nạp tiểu thiếp rồi, nhà chúng ta chẳng phải là có thêm người phục vụ mẹ hay sao."


available on google playdownload on app store


Dương Thu Trì cười khổ, Dương mẫu này đã sống qua những ngày gian khổ rồi, tư duy còn chưa vượt quá điểm này. Hơn nữa, những ngày tháng khổ sở là vậy mà bà vẫn canh cánh bên lòng cái ý định nạp thiếp cho mình a. Nghĩ đến nạp thiếp, Dương Thu Trì nhớ tới số bạc trong túi, bèn thò tay vào lòng, sờ đến ba chục lượng của bạn Đại Bản Nha hiếu kính, nghĩ ngợi một chút, lưu lại vài nén bạc nhỏ, chuẩn bị đến vận chuyển những thứ trong xe đa dụng giấu trên sơn cốc về để dành sau này cần tới. Hắn đưa số bạc khoảng hai chục lượng còn lại cho Dương mẫu, nói: "mẹ, số bạc này mẹ thu lấy đi."


Dương mẫu tiếp lấy số bạc, hỏi: "Sao nhiều thế a? Đây là tiền gì vậy?"
"Đây là tiền lệ phí thu theo quy cũ do con làm quản gian, mẹ an tâm đi."


Dương mẫu rất cao hứng nói: "Tốt tốt tốt, mẹ thay con giữ nhé." Bỏ bạc vào trong lòng, bà chợt nhớ đến một chuyện, gương mặt liền biến hẳn nụ cười, nghiêm nghị bảo: "Con à, mẹ nghe nói con và sư phụ cãi nhau hôm qua, còn mắng lại sư phụ của con nữa. Có chuyện này không?" Dương mẫu hy vọng nghe được đáp án phủ định.


Phùng Tiểu Tuyết nhìn Dương Thu Trì, lại quang sang Dương mẫu, khẽ nói: "Mẹ...!"
"Con không được nói!" Dương mẫu không hề để ý đến Phùng Tiểu Tuyết, vẫn chăm chú nhìn Dương Thu Trì.


Dương Thu Trì miễn cưỡng cười: "Mẹ a, là lão đầu đó mắng con là tiểu súc sinh trước. Con bức quá mới đáp trả lại một câu. Thế mà lạo lấy côn đòi đánh con, con đâu có đánh lại cái nào đâu!"


"Con còn muốn đánh trả?" Dương mẫu đã tức giận đến toàn thân phát run, "Y là sư phụ của con! Mẹ đến nhà người tacầu cạnh biết bao nhiêu lần, người ta mới thu con là đồ đệ. Người ta là sư phụ của con, còn hơn cả cha con nữa, chẳng lẽ, chẳng lẽ con còn muốn trở mặt động thủ đánh lại cha con hay sao?" Dương mẫu giận run, môi miệng giật giật.


Phùng Tiểu Tuyết nhẹ vỗ vỗ lên lưng Dương mẫu: "Mẹ, phu quân chàng..."
"Con không được bênh!" Dương mẫu quát lên.


Dương Thu Trì không biết tạ sao Dương mẫu lại có chuyện nhỏ như vậy mà bốc hỏa. Hắn không ngờ rằng, ở Minh triều còn thịnh hành tư tưởng lễ giáo phong kiến liên quan đến quân quân, thần thần, phụ phụ, tử tử. Những thứ ấy đã thâm căn cố đế, ăn sâu vào tiềm thức mọi người. Dương Thu Trì dám trước mặt mọi người mắng sự phụ như vậy, có thể coi là hành vi đại nghịch bất đạo, chẳng trách gì Dương mẫu tức giận như vậy.


Dương Thu Trì cúi đầu không dám đám, Dương mẫu thở hào hễn một hồi, mới nói: "Con nếu còn là con của ta, thì hãy đi tìm sự phụ bồi tội! Bất quản y đánh con hay chửi con, đều ráng mà chịu cho ta!"
"Vậy... vậy nếu lão muốn đánh ch.ết con thì sao?!" Dương Thu Trì cúi đầu lầu bầu.


Dương Thu Trì không nghe rõ, hỏi dồn: "Cái gì? Con nói cái gì?"


Dương Thu Trì vội vả nói khác đi: "Con nói là con định đi, nhưng mà mẹ à, hiện giờ con đang bận công vụ, len lén chạy về coi mẹ thế nào, chở đến tối con sẽ đi tìm sư phụ bồi tội, mẹ thấy thế nào?" Đầu óc của Dương Thu Trì hiện giờ không có chút chủ ý nào, từ thái độ của Dương mẫu mà xét, thì cái vụ đi xin tội này có chạy trời cũng không khỏi nắng. Nhưng xin tội thế nào, hắn cần phải kiếm chút thời gian tìm hiểu, để tránh khỏi tới lúc đó phải chân chánh giơ đầu ra cho lão đầu dùng quài trượng gõ mạnh lên đầu.


Dương mẫu gật gật đầu: "Được rồi, vô luận là thế nào, trước tối nay con phải đến chỗ sư phụ bồi tội. Nghe rõ chưa?"
"Dạ rõ rồi ạ." Dương Thu Trì khổ sở vâng dạ.


"Vậy mau trở về làm công việc đi! Đừng có trễ nải đấy." Dương mẫu thấy con trai nghe lời mình nói, đáp ứng sẽ đi bồi tội, sắc mặc cũng hòa hoãn hơn nhiều.


Dương Thu Trì ứng tiếng vâng dạ, cúi đầu rời khỏi phòng ra ngoài sân. Phùng Tiểu Tuyết chạy theo ra, đến cạnh hắn nói: "Phu quân, chàng đừng lo, tối nay Tiểu Tuyết sẽ theo chàng đi." Dừng một chút, thấy Dương Thu Trì vẫn khổ sở, bèn nghĩ tới nghĩ lui một chút, nói: "Phu quân, nếu lão nhân gia sư phụ của chàng muốn đánh muốn phạt, tiểu Tuyết sẽ thế chàng chịu cho, chàng đừng có lo lắng nữa ha."


Một đại lão gia như ta sao lại để một thiếu nữ nhỏ nhắn như nàng chịu thay chứ? Dương Thu Trì có chút buồn cười, nhưng biết Phùng Tiểu Tuyết nói ở đây là thực lòng, nên thoáng chút cảm động, dừng lại khẽ ôm nàng: "Tiểu Tuyết, nàng thật tốt."


Phùng Tiểu Tuyết nép vào trong lòng của Dương Thu Trì, thỏ thẻ nói: "Phu quân đối với Tiểu Tuyết mới gọi là tốt a."
Dương Thu Trì mang theo tiểu hắc cẩu trở về nhà giam. Đại Bản Nha vừa nhìn thấy hắn, đã nhanh chóng chạy đến: "Ối giời ơi, ngài đã về rồi."


Dương Thu Trì thấy bộ dạng khẩn trương hề hề của hắn, không hiểu hỏi: "Cái gì thế?"
Đại Bản Nha hạ thấp giọng: "Cẩm y vệ đến rồi!"


Cẩm y vệ! Cái từ này vô cùng quen thuộc trong đầu óc Dương Thu Trì, không những ở trong sách vỡ lịch sử thời trung học, mà còn ở trong các truyện tiểu thuyết, cố sự. Cẩm y vệ thường có liên hệ chặt chẽ với các từ ngữ như đặc vụ, khốc hình, hùng tàm, khoe khoang, ác độc và các thứ khác. Hôm quan, Tống tri huyện có đề cập Cẩm y vệ sẽ nhanh chóng đến thẩm vấn đại án mưu phản của Tạ quả phụ, không ngờ thoắt cái đã đến rồi.


"Cẩm y vệ ở nơi nào?" Dương Thu Trì hỏi.
"Đang ở hoa phòng ở nha môn nói chuyện với Tống tri huyện, chẳng mấy chốc sẽ đến chỗ đại lao của chúng ta thẩm vấn Tạ quả phụ."
"Vậy chuẩn bị nghênh tiếp đâu ra đó hết chưa?"


"Đại gia ngài yên tâm, chúng tôi đã chuẩn bị ổn hết rồi." Đại Bản Nha có chút tự hào đáp.
Chính vào lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân rộn rạo và tiếng nói chuyện rôm rã thẳng tới phía nhà lao này. Sau đó, một hàng người tiến vào của lớn.


Dẫn đầu là một người mập, thể trọng đại khái khoảng một trăm bảy tám chục cân, ọc ạch cái bụng phệ, hai con mắt hình tam giác, gương mặt nhìn rất ác độc. Y mặc một bộ phi ngư phục màu kim hoàng, hong đeo tú xuân đao, sau lưng có hơn mười võ sĩ cùng trang phục như thế. Tống tri huyện đang đi cùng với gã mập ấy.






Truyện liên quan

Nạp Thiếp Ký I

Nạp Thiếp Ký I

Mộc Dật493 chươngFull

17.6 k lượt xem

Đại Minh: Nhi A, Phụ Hoàng Cầu Ngươi Điên Cuồng Nạp Thiếp A!

Đại Minh: Nhi A, Phụ Hoàng Cầu Ngươi Điên Cuồng Nạp Thiếp A!

Chân Tâm Quán Đầu856 chươngTạm ngưng

18.3 k lượt xem

Tam Quốc: Ta Thật Không Có Sưu Tập Tem Đam Mê, Nạp Thiếp Cam Phu Nhân Convert

Tam Quốc: Ta Thật Không Có Sưu Tập Tem Đam Mê, Nạp Thiếp Cam Phu Nhân Convert

Bàn Miêu Già Phê610 chươngDrop

34.1 k lượt xem

Yểu Thọ Rồi, Lão Tổ Lại Một Lần Nữa Nạp Thiếp  ! Convert

Yểu Thọ Rồi, Lão Tổ Lại Một Lần Nữa Nạp Thiếp ! Convert

Bắc Môn Phiêu Tuyết302 chươngTạm ngưng

14.8 k lượt xem

Đa Tử Đa Phúc: Công Tử Hắn Lại Nạp Thiếp Rồi! Convert

Đa Tử Đa Phúc: Công Tử Hắn Lại Nạp Thiếp Rồi! Convert

Hoàng Oánh Oánh190 chươngTạm ngưng

11.6 k lượt xem

Đại Tần: Bệ Hạ, Hoàng Tử Hắn Lại Chuyết Nạp Thiếp

Đại Tần: Bệ Hạ, Hoàng Tử Hắn Lại Chuyết Nạp Thiếp

Hạt Tử Đả Đăng260 chươngTạm ngưng

29 k lượt xem

Râu Trắng Đoàn: Người Nhà? Cưới Vợ Nạp Thiếp Chính Mình Sinh Convert

Râu Trắng Đoàn: Người Nhà? Cưới Vợ Nạp Thiếp Chính Mình Sinh Convert

Hắc Sắc Mục Lục398 chươngTạm ngưng

36 k lượt xem

Tổng Võ: Nạp Thiếp Trở Nên Mạnh Mẽ, Từ Cưới Mộc Uyển Thanh Bắt Đầu

Tổng Võ: Nạp Thiếp Trở Nên Mạnh Mẽ, Từ Cưới Mộc Uyển Thanh Bắt Đầu

Lư Nhất Thiên91 chươngTạm ngưng

8.8 k lượt xem

Hải Quân Phòng Thí Nghiệm Trốn Đi, Cưới Vợ Nạp Thiếp Làm Đại Vương

Hải Quân Phòng Thí Nghiệm Trốn Đi, Cưới Vợ Nạp Thiếp Làm Đại Vương

Đậu Đậu Y Y141 chươngTạm ngưng

15.5 k lượt xem

Đa Tử Đa Phúc, Thế Tử Lại Lần Nữa Nạp Thiếp  !

Đa Tử Đa Phúc, Thế Tử Lại Lần Nữa Nạp Thiếp !

Phong Trần Tự320 chươngTạm ngưng

12.4 k lượt xem

Tổng Mạn: Đa Tử Đa Phúc, Bắt Đầu Nạp Thiếp Yukino-Chan

Tổng Mạn: Đa Tử Đa Phúc, Bắt Đầu Nạp Thiếp Yukino-Chan

Hoa Túy Xuân127 chươngTạm ngưng

3.1 k lượt xem

Tổng Võ: Nạp Thiếp Trở Nên Mạnh Mẽ, Triệu Hoán Ám Ảnh Thích Khách

Tổng Võ: Nạp Thiếp Trở Nên Mạnh Mẽ, Triệu Hoán Ám Ảnh Thích Khách

Nhất Kỹ Khuynh Thành199 chươngTạm ngưng

27.6 k lượt xem