Chương 15: Nói chuyện với Hạo
Hắn kéo nó lại nói nhỏ vào tai : “ đi lên phòng hiệu trưởng đi “
Nó nghe vậy cũng gật đầu bước đi
Hắn bước lại gần anh nói đủ hai người nghe : đi ra sau truờng
Anh thì chẳng việc gì phải sợ sải bước đi trước
- mn người có thể giải tán đc rồi đó - hắn dùng giọng đe doạ , rồi cũng đi
Sau sân truờng
- cuối cùng mày cũng chịu về - anh đứng dựq vào thân cây nói
- mày thì sao ?! Nhờ ai mà tao phải qua Mỹ 3 năm
- cũng chẳng phải vì mày mà tao phải nhảy qua Pháp sao
- mày đừng dùng cái giọng đó nói với tao - hắn đi về phía anh. Nắm cỗ áo giơ tay chuẩnbị đánh thì anh đã đánh trúng miệng hắn rồi
Quẹt vết máu ở miệng , hắn thản giọng nói - nhanh lắm - sau đó giáng một cú thật mạnh vào mặt anh
Ngươi một cái ta một cái
Sau một hồi lâu mới dừng lại khi quần áo thì xộc xệch , còn dính máu , mặt đầy thương tích
Hai người ngồi xuống đất thở phì phò
- mày càng ngày càng mạnh - anh giơ ngón cái , nói như ko nói , hết sức rồi
- mày cũng vậy thôi - - hắn cũng nhìn anh mà thở
- tao ....... - hai ng đồng loạt nói
- tao nói trước - hai người tiếp tục đồng thanh
- đánh rồi , coi như huề - hắn mở lời trước
- đc thôi tao cũng tính nói vậy , mà mày đánh tao đau quá - anh quẹt máu trên miệng hung hăng nhìn hắn
- mày thì sao nhẹ quá ha - hắn phản bác lại
- Tao hỏi mày một chuyện - hắn đột nhiên nhớ đến một chuyện
- Hử - anh tò mò rồi cũng nghĩ đến một chuyện
- Sao lại trùnh hợp như vậy mang giày giống tao
- Điều này tao cũng tính hỏi mày, ghiền tao tới mức đó cơ à - đôi khi giỡn một chút cũng được, anh nghĩ thầm trong lòng
- Coi như tao với mày có duyên - song , hắn quay mông bỏ đi
- cút đi , xì - Anh lẩm bẩm trong lòng
Sau khi lên phòng hiệu trưởng, rồi nó đi xuống lớp học, nhưng mà vừa vào lớp nhìn nhiều người nó vẫn không quen được biết làm sao được, nhìn cái lớp đa phần là trai, lác đác mấy người con gái thế là khi vữa giới thiện xong nó liền xin cô ra ngoài một chút
Chạy ra ngoài sau sân trường, ở đây thật là dệ nha, rất nhiều hoa, xa xa có một anh chàng đang nằm phơi thây ở gốc cây to, tò mò đi lại gần bốn mắt nhìn nhau
- Hô, cây kem làm gì ở đây vậy ? - nó rất vui vì gặp anh chàng ở đây nha
- giống cô thôi - anh nhắm mắt lạn như ngủ
- anh thì trốn học nhưng tui thì quan minh chính đại ra đây - nó ngồi xuống cạnh anh
- né ra cho tui ngủ đi, nhiều chuyện
- như thế nào là nhiều chuyện anh hỏi gì tui trả lời cái đó mà
Anh không thèn nói chuyện với nó nữa, con gái chính là phiền như vậy, haizz
- tui ko có phiền như thế nha ? - nó nói một câu có sức công phá kinh khủng
Anh trợn mắt nhiên nó, trời sao nó biết mình nghĩa gì hay thế
Nó biết anh nghỉ như thế mà
- sao mặt anh kinh thế, làm anh hai truờng này luôn cơ à? - nó chu môi nói
- thắt cavat giùm tôi đi - anh ko trả lời câu hỏi mà nói một câu “rất” liên quan
- cavat mà không biết thắt sao - nó nghi nghờ nhìn anh
- nhà nghèo - trả lời có hai chữ có cần phải băng lãnh vậy không
- ờ
Anh đứng dậy, đưa nó cái cavat, rồi thấy nó cầm và nhịt bằng ánh mắt nghi hoặc anh bật cười
- không biết thắt sao
- nhà nghèo - nó cũng bắt chước anh
- nhờ cũng như ko - nói xong anh tự cầm cavat đeo từ từ như hướng dẫn nó
Nó cũng nhìn theo rất chăm chú, rồi à mấy tiếng, trong lòng thầm nghĩ, về nhà phái nhờ thằng cha biến thái làm ma- nơ - canh
Sau khi đã học đươc nghề từ sư phụ , nó cũng tự tay thắt cavat cho anh
Nó chăm chú nhìn cavat , anh chăm chú nhiên nó, mai mốt chắc phải nhờ nó là như thế này suốt thôi, rồi cũng cảm thấy tự hào
- này, anh tên gì vậy - nó đột nhiên nhớ mình không biết tên anh
- thiên hạo
- rất hay, tui tên bảo an - nó nở một nụ cười tươi rồi vươn tay í là bắt tay với anh
Từ xa, tưởng chừng như cảnh tương lãng mạng này sẽ ko bị ai nhìn thấy nhưng ko ......
( Còn tiếp )