Chương 4: Chung phòng
Đi sau lưng anh qua một khoảng hành lang dài, cuối cùng cũng đến nơi, anh mở khóa, đẩy cửa bước vào nhưng vẫn ko quên nhường cô vào trước.
Trong phòng được bày trí đơn giản, một cái tủ, một chiếc ti vi nhỏ, một cái bàn, một chiếc ghế tựa bằng tre và cuối cùng là chiếc giường được gấp rất ngay ngắn. Cô nhìn khắp phòng, thầm ngưỡng mộ người đàn ông này.
Đứng đằng sau nhìn cô gái trước mặt mình đang tò mò một cách lộ liễu, anh bỏ chìa khóa xuống bàn, bước đến bên cạnh cô nhỏ giọng:
- Trong phòng này, bất cứ thứ gì không phải của cô thì không nên đụng vào.
- Ai thèm đụng vào đồ của chú chứ. Xì......( lè lưỡi chế nhạo).
- To mồm lắm nhóc con, hãy im lặng trước khi tôi còn nhẹ nhàng, cô nhanh đi tắm rồi ngủ đi, trời cũng tối rồi.
- Nhưng tôi không có mang quần áo:))
Nghe vậy, anh đi tới tủ lấy ra một chiếc áo sơ mi trắng, vì anh rất to con nên chiếc áo của anh cũng như thế. Cô nhận lấy chiếc áo từ tay anh, ngấm nghía qua lại cuối cùng cũng cầm nó bước vào phòng tấm.
Tấm rửa qua loa, cô ra khỏi phòng tấm thấy anh ko có trong phòng, có lẽ anh đã quay lại doanh trại. Cô mặc chiếc áo sơ mi của anh cùng chiếc qυầи ɭót cũ, vì quá rộng nên chiếc áo phủ qua mông cô, cổ áo cũng quá rộng để che hết khe ngực sâu hoắm cộng với иɦũ ɦσα vì ko mặt áo lót cũng thoát ẩn thoát hiện dưới lớp áo sơ mi mỏng.
Xong xuôi, cô leo lên giường của anh, quấn chăn như con nhộng rồi ngủ thiếp đi.
Đến hơn 2h sáng, anh về phòng trong tâm trạng mệt mỏi. Châm một điếu thuốc lá, ngồi trên chiếc ghế tre từ từ thưởng thức mùi thơm dịu nhẹ của điếu thuốc, làn khói bóc lên làm mờ đi đôi mắt thâm trầm mà mị hoặc của anh. Xuyên qua làn khói, anh thấy cô gái nhỏ đang ngủ trên giường mình. Anh đứng dậy, cởi bộ quân phục, làn da màu đồng rắn chắc cùng cơ bắp cuồn cuộn hiện ra, cứ như thế anh đi thẳng tới phòng tấm.
Tấm rửa sạch sẽ, anh thay một chiếc quần đùi và leo lên giường ngủ.
Vì trời ban đêm ở doanh trại rất lạnh,cho dù anh có mình đồng da sắt biết bao nhiêu thì cũng ko thể bắt anh ngủ dưới đất, trong phòng anh cũng chỉ có một chiếc đệm và một chiếc mền, nếu ngủ dưới đất thì lấy gì để đắp, “con nhóc” kia đã lấy mất của anh.
Người ta nói, ngủ với gái đẹp thì sung sướng vô cùng nhưng có vẻ đối với anh ko phải như thế. Cô hết đá anh thì lại đạp anh rớt xuống dưới, thật tình thì anh ko thể nào ngủ được.
Trong khi anh đang mở mắt thao láo nhìn trần nhà thì cô sáp người lại gần ôm chầm lấy anh, cựa đồi núi của mình vào ngực anh làm cho anh tức giận mà hóa thẹn. Anh cố hết sức đẩy cô ra nhưng cô cứ như thế mà ôm chầm lấy anh ko biết gì.
Vì lạnh, иɦũ ɦσα của cô nở ra và cứng hơn, xuyên qua lớp áo sơ mi mà chà sát lên ngực anh làm cho anh có cảm giác ngưa ngứa cứ như hòn bi nhỏ đang lăn trên ngực mình. Không làm gì được, anh để mặt cho cô ôm mình và cũng chìm sâu vào giấc ngủ.
Tác giả: Hani Vy