Chương 16: Đêm đầu tiên nhưng cũng chưa hẳn
Đêm hôm ấy, anh đưa cô về nhà, không phải nhà cô mà là nhà anh.
Suốt cả đường đi, cô rất tò mò về chuyện của anh, tại sao khi nhắc tới “cô gái “ đó anh lại tức giận như thế?. “ Cô gái “ ấy với “ cô gái “ mà chủ tịch Phong nói có liên quan gì tới nhau hay không? Nhiều câu hỏi cứ lặp đi lặp lại trong trí óc cô, cô rất muốn biết về con người thật sự của anh, nhưng có lẽ không dễ dàng như thế. Con người anh đôi khi trầm tĩnh, lạnh lùng, lúc thì tự luyến, phong lưu. Vậy đâu mới là con người thật sự của anh?
Ngay lúc này đây, anh ngồi bên cạnh, thật sự cô rất muốn hỏi nhưng nhìn nét mặt anh như bao phủ một lớp sương mờ lạnh giá. Nếu như muốn sống yên ổn thì tốt nhất cô nên im lặng, một ngày nào đó chắc hẳn anh sẽ cho cô biết.
Vì những ngày nghỉ phép còn lại của anh ở thành phố cũng gần sắp hết, anh chở cô về căn hộ nhà mình cũng không còn gì là xa lạ đối với cô.
Vừa bước vào căn hộ, anh đi thẳng một mạch vào phòng tấm. Cô còn nghe thấy tiếng nước chảy rất mạnh.
Cô không biết bây giờ nên làm thế nào. Đối với con người anh, cô không thể nào hiểu được, anh cũng không cho phép cô thắc mắc về những chuyện quá khứ của anh. Vì vậy cô chỉ có thể để mặt anh, tự anh ở một mình chắc chắn sẽ cảm thấy tốt hơn.
Thay chiếc đầm ngủ hai dây màu hồng nhạt với viền ren quanh ngực làm cô toát lên vài phần quyến rũ. Cô không đi ngủ ngay mà vào phòng sách của anh để giải tỏa tâm trạng. Những quyển sach được để rất ngăn nắp, có những cuốn đã cũ nên bị bám bụi. Đập vào mắt cô chính là cuốn sách có bìa bằng gỗ nhìn rất quý. Không biết đấy là cuốn sách gì, cô lật mở ra xem.
Trong cuốn sách có tấm ảnh rơi xuống. Cô ngồi xuống nhặt tấm ảnh lên, vì đã cũ nên tấm ảnh khá mờ, cô cố lau sạch vết bụi trên tấm ảnh. Trong anh chính là đôi nam nữ còn rất trẻ, có vẻ họ là tình nhân, nhìn họ rất đẹp đôi. Người con gái với mái tóc đen dài ngang vai, gương mặt thanh tú, thục nữ với đôi mắt cười hình mặt trăng, môi đỏ chúm chím. Người con trai với vẻ ương ngạnh, có phong thái của một người lính trẻ với bộ quân phục và cả một nụ cười rất hạnh phúc. Cô nhìn kĩ, người con trai này ko phải là anh hay sao. Cho dù bây giờ anh có chững chạc bao nhiêu thì nụ cười kia hoàn toàn không thể làm lu mờ hình ảnh một người quân nhân chất phác. Còn cô gái này có lẽ là Mạc Hề - người con gái đã từng là của anh.
Bỗng cô nghe thấy tiếng cửa phòng tấm mở, cô vội vàng cất tấm ảnh và cuốn sách về chỗ cũ. Cô nhìn thấy anh với đôi mắt đỏ hoe, mái tóc ước đẫm, thân trên để trần, anh chỉ quấn một chiếc khăn chỗ cần che.
- Em lau tóc cho tôi đi - Anh nói
Nói rồi anh ngồi lên giường để cô lau tóc cho mình. Cô lau cho anh thật nhẹ nhàng mà theo đó đôi gò đồng bảo cũng như lắc lư theo nhịp tay của cô.
Cô gái này, thật biết quyến rũ người khác, con người anh rất khó kìêm chế với mấy loại kích thích này thế mà cô cứ phô trương ngay trướng mắt anh. Khe núi sâu hoắm, nhũ hoa như thoắt ẩn thoắt hiện dưới lớp áo mỏng tanh làm anh không thể tự chủ được mà đưa tay ôm láy eo cô, áp mặt vào giữa đồi núi, hít hà mùi hương thơm mát của cô.
Bất ngờ cô muốn đẩy anh ra nhưng anh ôm quá chặt, cô ra sức đánh trên lưng anh, còn cắn anh ngay vai nhưng có vẻ với sức kiến của cô không thể nào lay động được anh.
Anh bắt đầu hôn lên bộ ngực đầy đặn của cô. Bàn tay của anh để sau lưng cô cũng dần tuột xuống đến mông cô, anh vỗ một cái đã thế còn dùng sức bóp làm cho cô không thể chịu nổi mà phải la lên. Không để tâm đến cô đang kháng cự, anh lần vào trong áo ngủ của cô, chạm đến chiếc qυầи ɭót mỏng tanh, anh ra sức xé phăng chiếc qυầи ɭót nhỏ làm cô không thể chịu nổi mà hét lên:
- Này chú bỏ tôi ra đi, tôi xin chú đấy, tôi không muốn làm chuyện đó vào bây giờ đau.
- Ai nói với em là tôi sẽ làm chuyện đó ( mặt hờ hửng). Đêm nay tôi chỉ nếm thử mùi vị của cháu gái thôi, coi thử nó tươi mát tới mức nào.
Anh ném cô lên giường, dùng một tay cố định cánh tay của cô trên đỉnh đầu, tay còn lại bắt đầu kéo tuột chiếc đầm ngủ của cô. Cả cơ thể của người con gái lộ ra ngay trước mắt anh.
- Chú bỏ tôi ra đi mà!! Hu....hu...
Cô ra sức cầu xin anh nhưng anh ko nghe, phủ môi của mình lên môi cô. Anh hôn cô ngấu nghiến cứ như bao nhiêu sự tức giận của anh đều đổ lên cô. Cô cố ngậm chặc răng không cho anh xâm nhập.
- “ Á “.
Anh dùng bàn tay còn lại của mình áp lên bộ ngực trần của cô, thô bạo bóp một cái thật mạnh làm cho cô đau đớn mà la một tiếng. Nhân cơ hội đó đầu lưỡi anh mạnh mẽ xâm nhập vào khoang miệng cô ra sức ʍút̼ lấy mùi vị tươi mát. Hơi thở cũng bắt đầu trở nên khó nhọc.
Anh rời môi cô, hôn dọc theo sống cổ cô xuống đến đỉnh đồi cao vút, anh ngừng lại ngặm lấy nhũ hoa của cô, anh ʍút̼ lấy ʍút̼ để, cắn nhẹ làm cho cô ko kiềm chế được mà rên lên vài tiếng.
- Ưm....., ko được.
Cô không biết rằng điều đó đã khơi gợi lên lửa dục sâu bên trong người đàn ông. Cuối cùng anh lần sâu xuống nơi tuyệt mật nhất của người con gái. Nhận thấy điều chẳng lành cô ra sức vùng vẫy, chân bắt đầu đạp loạn xạ. Anh nắm chặt đầu gối của cô, tách hai chân của cô ra, khu vườn ẩm ướt hiện ra ngay trước mắt anh, thật hồng hào, đẹp đẽ.
- Em mẫn cảm quá đấy, đã ra nhiều thế này rồi mà em còn kháng cự.
Nơi đó của cô đã chảy ra rất nhiều mật dịch rồi, ướt cả một mảng giường. Anh cuối xuống hôn vào chỗ ấy của cô, đầu lưỡi anh đưa vào nơi huyệt mật chật kín của cô, anh ra sức ʍút̼ làm cho cô tăng thêm vài phần bị kích thích.
Sau một hồi tr.a tấn cháu gái mình Đúng như anh đã nói anh chẳng làm gì cô mà chỉ nếm thử mùi vị tươi mới của cô gái tuổi mới lớn. Anh rời khỏi người cô, ôm cô thật chặt và bắt đầu đi ngủ. Cô cảm nhận được vật đàn ông to lớn ngay ở sau mông cô làm cho cô vài phần muốn có anh thêm nữa. Coi như hôm nay cô cũng biết được rằng cái cảm giác ấy, tuy anh chưa làm gì nhưng cô cảm thấy rất tuyệt.
Tác giả: Hani Vy