Chương 7
Có lúc Tiểu Mộc mơ mộng một chút rằng mình sẽ thành bạn gái Dạ Ly, nhưng chuyện này bất khả thi quá. Nghe Nhan Tiếu nói Dạ Ly có bạn gái mà cô sốc cực điểm.
- Là ai vậy? Chẳng lẽ lần trước Dạ Ly tỏ tình với mình rồi bị từ chối nên theo cô khác.
- Là Kim Dung đó. Cô ả là hoa khôi của trường theo Dạ Ly 2 tuần mà.
Ách, chẳng phải cô ta hiện là bạn gái của Nam Huyền sao, hay là bị đá rồi. Tiểu Mộc lập tức cúp điện thoại, chảy lên phòng Nam Huyền.
- Nam Huyền, Kim Dung còn là bạn gái cậu không?
Anh ta quay đầu lại gật gật vài cái. Chẳng lẽ Nam Huyền bị cô ả cắm sừng lên đầu rồi. Vậy còn Dạ Ly, anh ý là bạn thân của tên này không lý nào lại đi lừa tên này tán bạn gái hắn cả.
Nam Huyền thấy cô thất thần thì lấy làm lạ, đứng lên khỏi ghế tiến về chỗ Tiểu Mộc. Đôi mắt như biết cười của anh ta cũng cảm thấy một điều gì đó rất bất thường.
- Nam Huyền, không biết mình nói điều này với cậu hơi quá đáng nhưng Kim Dung cắm sừng cậu rồi. Nhan Tiếu vừa gọi điện nói cô ta là bạn gái Dạ Ly, mình không tin chắc chắn cô ta lừ anh ấy đúng không…
Chưa kịp nói xong Tiểu Mộc bị một là một nóng bỏng của Nam Huyền đổ ập xuống môi mình. Nụ hôn này tuy không phải lần đầu của Tiểu Mộc nhưng nó lâu và nóng bỏng. Đầu óc của Tiểu Mộc bị anh hôn tới trống rỗng không còn nhận thức được gì. Bống có một tiếng phá hỏng khung cảnh. Phu nhân không biết đứng ở của bao giờ.
- khụ khụ, không hư mẹ vào không đúng lúc nhỉ? Hai đứa cứ tiếp tục, mẹ đi đây.
Tiểu Mộc đỏ bừng mặt, có lẽ đây là nụ hôn thứ hai của cô. Nụ Hôn đầu tiên đã dành cho môi tình đầu.
- Tiểu Mộc em đừng lo lắng, anh biết cô ta lừa anh. Dạ Ly cũng chỉ là giúp anh vạch mạnh cô ta.
- Vậy là Kim Dung muốn gì từ cậu vậy, tiền sao?
- Thì cô ta muốn anh bẽ mặt chứ sao. Chuyện này anh tính kĩ lắm rồi, em đừng lo lắng nhiều, mau đi nghỉ đi mai đi học.
Tiểu Mộc đi về phòng, cô vẫn nhớ tới nụ hôn vừa rồi. Trước kia nụ hôn đầu của Tiểu Mộc đã trao cho bạn trai mình là Thập Vĩ và cuối cùng anh ta đã lừ cô đi theo người đàn bà khác. Vì vậy khi được Dạ Ly tỏ tình cô đã không còn tin vào tình yêu nữa nên từ chối.
Sáng hôm sau, vừa đi tới trường là thấy Kim Dung tay trong tay với Dạ Ly đi trong nhiều tiếng sốc của người khác. Nam Huyền đứng cạnh Tiểu Mộc nhếch môi lên cười, ả ta ngang nhiên như vậy sao thật không thể tin được.
Dạ Ly bất chợt buông tay Kim Dung ra, ả ta ngạc nhiên ngây ngốc nhìn anh.
- Anh yêu, sao lại…
- Tôi không phải anh yêu của cô đừng nhận vơ như thế. Tôi cũng chưa bao giờ yêu cô cả, tôi chỉ muốn cô nhận ra rằng bị đá như thế nào, giống như cô lừa dối tình yêu của bạn thân tôi là Nam Huyền thôi.
Kim Dung loạng choạng, Dạ Ly dám bỏ rơi cô sao, cô không tin không tin. Kim Dung ta đây là hoa khôi của trường, chưa ai dám bỏ rơi cô cả, vậy mà Dạ Ly dám sao. Thật nực cười.
- Nếu anh không yêu em thì yêu ai?
- Tôi yêu cô ấy.
Tất cả mọi người nhìn về phía tay Dạ Ly chỉ, nơi đó có một cô gái tên Tiểu Mộc đứng ngây ngốc nhìn vè phía anh. Kim Dung nhìn về phía cô mặt trắng bệch không thốt nên lời.
-Tại sao lại là cô ta, cô ta không đẹp bằng em. Thân hình khống chuẩn bằng em. Không giàu bằng em. Cho dù cô ta là hoa khôi của lớp học nhưng cũng không phải là hoa khôi của trường. Vì sao lại là cô ta?
- Vì sao ư? Chỉ vì anh yêu cô ấy thôi, không có lí do gì cả. Cho dù cô ấy từ chôi đi chăng nữa nhưng tôi không bỏ cuộc đâu, tôi vẫn sẽ theo đuổi cô ấy. Tiểu Mộc vẫn chưa là vợ hay bạn gái Nam Huyền nên tôi vẫn theo đuổi cô ấy được dù chúng tôi là bạn thân.
- Đúng đó, Tiểu Mộc vẫn chưa là bạn gái tôi nên cậu ấy vẫn theo đuổi được, tôi không cấm.