Chương 22: Cửa sau
Tịch Du đã thoát ly khỏi Trái ớt, độc lập nhận vẽ poster, chủ yếu là do chính Trái ớt cũng bận rộn, không thể lúc nào cũng lưu ý giúp cậu được. Vì vậy, Tịch Du quyết định tự mình kiếm việc.
Có đôi khi nhàn rỗi đến đau trứng, nhận một, hai việc cũng không tệ, có thể giúp cậu khỏi buồn lo vô cớ, tập trung vẽ xong tranh lại thấy không còn gì buồn chán hết. Học thêm lớp mỹ thuật, kỹ xảo hội họa của cậu tăng lên nhiều, Tịch Du rất muốn áp dụng thử.
【 Tuyển trang trí 】Tuyển một trang trí, poster chính kịch cổ trang, có ba kỳ.
Nội dung như tiêu đề, ai quan tâm xin liên hệ QQ mail: [email protected].
Nguyên tác 《 Yểm lệ 》Link.
Cái topic tuyển người này có lượt view rất cao, là một bài hot, phía dưới đều chúc tổ kịch sớm ngày tìm được trang trí, sớm ra kịch này nọ, tổ kịch cũng đau khổ thổ lộ rằng giờ không có trang trí nào tìm tới cửa.
Văn án:
Người ấy là danh tướng, hắn trời sinh là nô tài, hai người ở bên nhau vĩnh viễn không được thừa nhận thân phận, huống chi đều là thân nam tử.
Tác giả nhắc nhở: Ít ngược về tình cảm, ngược nhiều về thân thể, cẩn thận nhé ┭┮﹏┭┮ Xin hãy tin tác giả là mẹ đẻ.
Nhìn hai từ 《 quân thần 》, Tịch Du đã biết tác phẩm này thuộc loại văn phong nặng nề u ám. Hơn nữa xem số lượng chữ lên đến hàng nghìn, bình luận đều dài, có thể thấy được tác phẩm này nổi tiếng không phải không có lý.
Tịch Du mở ra một bức poster cổ phong, là hình tượng một vị tướng quân, lúc trước nghe xong một bộ kịch cổ phong thì có cảm hứng liền vẽ ra, lần này đúng lúc phát huy tác dụng. Gửi tranh tới hòm thư của chuẩn bị, Tịch Du chờ hồi âm.
“Ngài có một thư mới”, thấy bên góc màn hình thông báo, Tịch Du lập tức mở ra.
Yêu Tử: Cảm ơn sự ủng hộ của trang trí, nhưng poster của bạn và phong cách của kịch không hợp nhau, rất xin lỗi. Mong lần sau có cơ hội hợp tác.
Trong lòng Tịch Du có chút mất mát, gửi trả lời cho người ta, chúc tổ kịch sớm tìm được trang trí, sớm ra kịch. Cậu mở tranh của mình ra xem, tổng thể màu sắc thiên về màu lạnh, vị tướng ngồi trên lưng giục ngựa phi nước đại, bụi bay mù mịt, quần áo nhung toát lên tư thế oai hùng, kiêu ngạo mạnh mẽ. Phong cách hội họa có thể thay đổi, nếu chuẩn bị nói ra yêu cầu cụ thể, Tịch Du nghĩ mình sẽ làm được, bị người ta hời hợt loại bỏ như vậy khiến cậu không vui.
Du lai du khứ: [Ảnh] Anh thấy tranh này vẽ thế nào?
Tịch Du gửi ảnh của mình cho Cổ Ý xem, để anh đánh giá một chút. Người ngoài cuộc tỉnh táo, trong cuộc u mê, hoặc là có sai sót gì đó mà cậu không chú ý tới. Trạng thái của Cổ Ý là bận rộn, Tịch Du vốn tưởng phải đợi lâu mới nhận được phản hồi, nào ngờ vừa gửi sang đã thấy bên kia lập tức trả lời, mỗi lần tốc độ đều nhanh như vậy khiến Tịch Du sinh ra hoài nghi không biết có phải anh luôn đợi gửi tin tới hay không.
Cổ Ý: Nhìn rất không tệ.
Du lai du khứ: Vừa này đăng kí vào một tổ kịch cổ phong bị người ta cự tuyệt ┭┮﹏┭┮ thực sự rất tệ sao?
Cổ Ý: Tôi thấy rất đẹp mà.
Được Cổ Ý khen ngợi vài câu, tâm tình của Tịch Du lập tức tốt lên.
Cổ Ý: Gần đây tôi tiếp một vở kịch cổ phong, đúng lúc thiếu trang trí, em có hứng thú không?
Du lai du khứ: Đây là anh muốn dẫn tôi đi cửa sau?
Cổ Ý: Ừ, người khác tôi không cho đi cửa sau đâu.
Du lai du khứ: Nếu như tổ kịch không thành vấn đề thì tôi có thể.
Cổ Ý: Được, vậy em chờ một chút.
Chắc là Cổ Ý đi thương lượng với người trong tổ kịch, lúc này Tịch Du mới hối hận, thực sự không có vấn đề gì chứ? Dựa vào quan hệ với đại thần liệu có bị tổ kịch mắng là tiểu nhân không? Để không làm đại thần mất mặt, Tịch Du tìm một ít poster kịch đam mỹ cổ phong, chậm rãi xem và phân tích đặc điểm, dự định học hỏi tham khảo.
Đột nhiên nhảy ra một khung yêu cầu, là lời mời vào nhóm, cậu biết đại thần đã bàn bạc xong rồi, không chút do dự nhấn xác định.
Chế tác – Yêu Tử: Tung hoa hoan nghênh trang trí (ノw
Sùng Dương – Duy Nhất: Hoan nghênh tiểu thụ nhà đại thần.
Quần chúng 123: Trồi lên, hoan nghênh trang trí.
Tịch Du thấy được mấy ID quen thuộc, tạm thời không bàn tới Duy Nhất, chú ý là vị chuẩn bị tên Yêu Tử kia. Tên tổ kịch là nhóm Làm sai hóa 2, không nhắc tới tên kịch, nhưng Tịch Du mở số QQ ra đối chiếu, quả nhiên là giống nhau như đúc.
Vừa rồi còn bị người ta từ chối, bây giờ dựa vào quen hệ với Cổ Ý mà được chấp nhận, chỉ có thể nói lần thứ hai được chứng kiến kỳ tích của đại thần.
Chế tác – Yêu Tử: Trang trí đâu? Sẽ không bị sự hoan nghênh nhiệt liệt của chúng ta dọa cho chạy mất chứ ( ̄_ ̄|||)
Sùng Dương – Duy Nhất: Hẳn là xấu hổ rồi o(>﹏<)o
Lâm Hiền – Cổ Ý: Du Du?
Trong nhóm liên tục có người hỏi, Tịch Du đành mau chóng lên chào.
Trang trí – Du lai du khứ: Chào mọi người, sau này mong chỉ bảo nhiều hơn.
Sùng Dương – Duy Nhất: Quả nhiên đại thần gọi mới lên.
Dù Tịch Du chưa đọc 《 Yểm lệ 》, nhưng đã biết trong dàn diễn viên có hai chủ dịch là Lâm Hiền và Sùng Dương, xem ra Duy Nhất lại làm CP với Cổ Ý.
Tịch Du không để ý tới cảm giác châm chọc khiêu khích của Duy Nhất, quay sang trả lời tin riêng của Yêu Tử.
Chế tác – Yêu Tử: Thật tình cờ, không ngờ nhanh như vậy đã được hợp tác, hóa ra trang trí mà đại thần quen biết chính là cậu.
Tịch Du ngồi trước máy tính ngượng ngùng, hóa ra cô nàng chuẩn bị này nhận ra được cậu là trang trí mới bị cô từ chối.
Du lai du khứ: Ừ, thật trùng hợp. Không biết chuẩn bị muốn poster có phong cách gì, tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức.
Chế tác – Yêu Tử: [Ảnh] Giống như Thiên Thương đại nhân vẽ vậy, bởi vì 《 Yểm lệ 》có rất nhiều fan, chúng tôi mong muốn kịch này bất kể là STAFF hay CAST đều phải hoàn mỹ.
Du lai du khứ: Vâng vâng.
Tịch Du nhìn poster của Thiên Thương, thoạt tiên thấy tranh của người này với mình cũng không hơn kém nhau là mấy. Hơn nữa phong cách tranh không quan trọng, quan trọng là phải phù hợp với kịch. Đại đa số trang trí đều muốn được tự do phát huy mà không bị hạn chế. Nhưng mà những điều này đều do Tịch Du tự mình suy nghĩ, ý kiến này mà nói với chuẩn bị sẽ thành kênh kiệu.
Cậu cần phải đón ý hùa theo tổ kịch.
Tạm thời kết thúc trò chuyện với chuẩn bị, cô nàng cũng không nhắn thêm gì nữa.
Cổ Ý: Một lát nữa tôi pia kịch với Duy Nhất, em muốn tới nghe không?
Đây là lần thứ hai đại thần chủ động mới Tịch Du tới nghe đối kịch.
Du lai du khứ: Sẽ không quấy rầy anh chứ?
Cổ Ý: Em cũng là thành viên tổ kịch mà.
Du lai du khứ: Vậy lát nữa tôi tới nghe.
Tịch Du tìm được địa chỉ tải tiểu thuyết 《 Yểm lệ 》, gửi vào điện thoại di động để đọc. Số YY của tổ kịch được ghi trên thông báo, Tịch Du chép lấy để vào phòng.
Nhìn qua cái ID màu trắng giản dị, lần này không ai lôi cậu vào, Tịch Du đành phải tự mình nhảy xuống phòng. Trong phòng có những âm thanh bất đồng đan xen lẫn nhau, có tiếng cười, tiếng hoan hô, thật náo nhiệt.
Sau đó tất cả yên lặng, đèn xanh trước tên chuẩn bị sáng lên: “Tiểu Duy, cậu phối kịch với đại thần rất không có cảm giác CP, xấu hổ sao? Cứ tưởng tượng đại thần là một người khác đi.”
Duy Nhất nói: “Rất khó nha.”
Cổ Ý vẫn dùng thanh âm vạn năm dịu dàng ấm áp không thay đổi: “Lại đổi thử vài lần nữa, đừng quá khẩn trương.”
“Vâng.” Thanh âm mang theo hờn dỗi cùng thỏa mãn đáp lại.
Yêu Tử cắt một tiếng: “Cái tên thấy thấy sắc quên nghĩ kia, đước lắm, tiếp tục đi.”
“Ai? Sao lại có thêm một ID rồi.” Yêu Tử chợt hiếu kỳ hỏi.
Dù tên của người này là = =, Cổ Ý vẫn lập tức nhận ra người mới tới, ID không hề thay đổi, cái tên Tịch Du luôn dùng “Tôi là một con cá.”
“Du Du.”