Chương 31: Lui kịch

Lần thứ hai Cổ Ý gọi cậu là khi anh dùng máy tính.
Cổ Ý: Lùi khỏi nhóm tổ kịch Yểm lệ đi.
Du lai du khứ: Hả?
Cổ Ý: Anh đã đọc bài post rồi. Anh đưa em vào, anh đi em cũng phải đi theo.

Cổ Ý: Vậy nên, em bỏ trốn cùng anh đi.


Vốn Tịch Du đã có ý định lui nhóm, chỉ không ngờ người từ trước đến này luôn có trách nhiệm với kịch như Cổ Ý cũng sẽ rời nhóm. Tịch Du hẳn nên khuyên anh vài cậu, nhắc anh suy nghĩ cẩn thận, dù sao đột nhiên rời nhóm sẽ dẫn sự chú ý lên người mình.


Thế nhưng, cậu không biết phải khuyên như thế nào. Đi theo một chuẩn bị có nhân phẩm như thế, trong tâm lý, cậu thấy Cổ Ý rời sớm mới tốt, ai biết được sau này sẽ xảy ra chuyện gì.
Nhìn chằm chằm vào màn hình, mơ màng chìm vào suy tư, đến khi Cổ Ý giục lần nữa mới gọi được hồn Tịch Du về.


Cổ Ý: Lui không?
Mở nhóm tổ kịch, số người chỉ còn bảy, thiếu một người, nick của Cổ Ý không còn trong danh sách thành viên. Trong lòng quyết định, di chuột lên ava của nhóm, nhấn chọn —- Rời khỏi nhóm.
Du lai du khứ: Lui (^o^)/~
Cổ Ý: Ừ.
Cổ Ý: Gửi hai bức poster của em cho anh.
Du lai du khứ: Làm sao vậy?


Cổ Ý: Ngắm thử xem.
Du lai du khứ: À.
Tịch Du không nghi ngờ anh, gửi hai tấm poster qua. Được một lúc, Cổ Ý nhắc cậu lên xem weibo.
Du lai du khứ: Lại xem weibo OTZ
Du lai du khứ: A.


Thông thường khi Cổ Ý nhắc cậu xem weibo, Tịch Du biết phân nửa là anh tag cậu. Kỳ thực Cổ Ý không cần phải tag cậu làm gì, vô duyên vô cớ mất năm ký tự trong giới hạn 140 chữ, dù sao lên QQ nhắc cậu xem cũng được.
Nhấn mở weibo, quả nhiên như dự đoán, 25 cái repost, nhấn mở ra, tiến vào trang chủ weibo của Cổ Ý.


available on google playdownload on app store


Cổ Ý: @Du lai du khứ  Tranh vẽ không tệ~ [Ảnh]
YY: Cái này là poster Yểm lệ sao?
Cổ Ý trả lời YY: Ừ.
YY trả lời Cổ Ý: Thần tượng đáp lại em, ôm lấy~! Thế nhưng trong topic phát kịch không thấy poster này.
Cổ Ý trả lời YY: Cô có thể đi hỏi chuẩn bị.


YY trả lời Cổ Ý: A a, em thật muốn biết vì nguyên nhân gì, chỉ có thể nói chuẩn bị mắt như mù. Nhưng mà hai bức tranh này rất đẹp, cầu trang gốc không chữ~
Cổ Ý trả lời YY: @Du lai du khứ
Du lai du khứ trả lời YY: Tôi gửi tin riêng cho cô.
YY trả lời Du lai du khứ: Em cũng muốn.
YY trả lời Du lai du khứ: Còn có em.



Liên tiếp không ngừng có người xin tranh, Tịch Du trực tiếp đăng tranh lên weibo rồi lại gửi link, phát lại weibo của Cổ Ý:
Du lai du khứ: Down poster ở địa chỉ [Link], cảm ơn mọi người ủng hộ ヾ(o °w °O) ノ// Cổ Ý: @Du lai du khứ Tranh vẽ không tệ~ [Ảnh]
YY: Tiểu trang trí nhà đại thần.


YY: Tiểu thụ dùng chữ để biểu lộ tình yêu là một tiểu thụ dễ thương  ヾ(o °w °O) ノ
YY: Tôi mò từ bài post của Trái ớt qua đây, từ người qua đường chuyển thành fan, tiểu trang trí cố gắng lên, cho ra nhiều tác phẩm tốt hơn.


Tịch Du nhẫn nại trả lời tất cả, có cô gái còn bảo cậu quá nghiêm túc, không cần phải đáp lại toàn độ đâu. Không biết có phải nhờ vào bài post của Trái ớt không, fan của cậu đông lên đến hơn trăm người, lượng repost và bình luận ở weibo cũng nhiều hơn. Trả lời từng cái một quả thật có chút bận bịu, vì vậy Tịch Du chỉ chọn mấy người để đáp lại. Có càng ngày càng nhiều fan thích tranh của cậu, trong lòng Tịch Du cảm thấy vui sướng âm ỉ.


Đương nhiên, Tịch Du biết, nếu như không có Cổ Ý tuyên truyền sẽ chẳng thể nào hấp dẫn được nhiều người xem như vậy.
Trái ớt đột nhiên buzz làm cửa sổ chat nhảy ra trước mắt.
Trái ớt: Thần tượng GJ!
Du lai du khứ: Cái gì?


Trái ớt: Thấy trên weibo của thần tượng rồi, lui kịch Yểm lệ ╭(╯^╰)╮ đám người dám bắt nạt tiểu thụ nhà anh ấy ăn phải quả đắng rồi.


Tịch Du tiêu hóa mãi câu nói của cô mới hiểu ra tiểu thụ trong lời của Trái ớt chính là mình. Cậu đã sớm biết Trái ớt tự nhận định quan hệ giữa cậu và Cổ Ý nhưng không thể trách được, dù sao nói mãi cũng không thông, lại lười sửa.
Du lai du khứ: ( ̄_ ̄|||)


Trái ớt: Cậu không cảm thấy thần tượng đối với cậu thật tốt sao ﹁_﹁
Du lai du khứ: Cô tưởng tượng quá nhiều rồi, chúng tôi là bạn bè thuần khiết.
Trái ớt: ﹁_﹁


Trái ớt suy nghĩ một chút, dù mình không ám chỉ cái gì, nhưng Tịch Du đúng thật là đồ ngốc. Thần tượng đối xử chiều chuộng cậu ta như thế, biểu hiện rõ ràng như vậy, cậu ta giả vờ không biết hay thực sự không biết, cứ làm như không có chuyện gì xảy ra. Thật sự cho rằng bọn họ YY nhiều CP như vậy đều là không có căn cứ sao? Sai rồi, tất cả đều khảo sát từ thực tế để đưa ra kết luận chính xác đó!


Thần tượng, xem ra con đường theo đuổi Du Du của anh còn rất quanh co.
Trái ớt nhắc Tịch Du mới để ý tới weibo của Cổ Ý, nãy giờ cậu chỉ tập trung trả lời weibo của anh, quả nhiên bên dưới poster có một cái khác.
Cổ Ý: Chính thứ tuyên bố rời khỏi tổ kịch  《 Yểm lệ  》, xin lỗi.


Tịch Du tiếp tục phát lại.
Du lai du khứ: Đi theo đại thần // Cổ Ý: Chính thứ tuyên bố rời khỏi tổ kịch  《 Yểm lệ  》, xin lỗi. [Phát]
Cổ Ý: Có thịt ăn // Du lai du khứ: Đi theo đại thần [Phát]
Du lai du khứ: Em ăn kiêng, chỉ ăn rau dưa // Cổ Ý: Có thịt ăn [Phát]


Cổ Ý: Ăn kiêng không tốt // Du lai du khứ: Em ăn kiêng, chỉ ăn rau dưa [Phát]

YY: Lại thấy thân mật.
YY: Phát qua phát lại, thần tượng sao không bình luận?
YY: Ngày nào cũng tag n lần, trang trí cũng đại thần hòa hợp ghê.


YY: Chuẩn bị nhất định sẽ khóc ch.ết, nhưng mà cũng xứng đáng  ╮( ╯_ ╰) ╭

Được rồi, về cơ bản thì phía dưới đều là YY cậu cùng Cổ Ý, một mình Trái ớt thì không nói làm gì, vì sao ngay cả người qua đường cũng nghĩ họ là một đôi chứ.


Không biết có phải đại thần không có cái gì khác để đùa giỡn ngoài tiểu thụ hay không?


Có một người xin kết bạn, trong khung xác nhận chỉ viết một chữ “Thêm”. Không có ghi chú là người trong võng phối, Tịch Du chỉ coi như người lạ, vì vậy nhấn từ chối. Qua lần này, nick đó lại thêm bạn lần nữa, trong khung xác nhận vẫn chỉ có một chữ “thêm”, lời ít ý nhiều.


Lần này Tịch Du kiên trì viết trong khung từ chối: Xin lỗi, tôi không thêm người lạ.
Người kia chưa từ bỏ ý định, lần nữa cậu lại thấy cùng một ava. Xác nhận: Trang trí, thêm.
123: Tôi là Yêu Tử.


Bởi vì Yêu Tử không thêm bạn Tịch Du, cậu lui nhóm rồi, muốn liên hệ với cậu chỉ có thể xin kết bạn. Có thể là cô ta sợ Tịch Du không đồng ý nên mới mở một acc nhỏ.
Bên này Tịch Du còn chưa biết phải trả lời Yêu Tử thế nào, bên kia đã bắt đầu mắng.


123: Cậu muốn đi thì đi, sao lại xui Cổ Ý cũng đi? Cậu đúng là lợi hại.
123: Tôi ngứa mắt cậu nên cậu cố ý đúng không?
Vốn Tịch Du đang định làm hòa xin lỗi cô ta vì rời nhóm, lại thấy thái độ này, cậu nghĩ không cần phải tốt bụng.


Du lai du khứ: Vậy xin lỗi, cứ coi như tôi cố ý đi. Quyết định của Cổ Ý tôi không thể tùy ý điều khiển, nếu cô muốn gọi anh ấy trở lại, để tôi xem cô có bản lĩnh đó hay không.
123: Không ngờ cậu sẽ nói thế, trước đây giả vờ làm thỏ trắng ngây thơ cái gì.
123: Tôi giết.


Cuộc trò chuyện chẳng hay ho gì, Tịch Du trực tiếp kéo cô ta vào sổ đen, không muốn nhìn thấy những lời làm mình không thoải mái nữa. Kẻ không đáng tiếp xúc, từ này về sau giang hồ rộng lớn không cần gặp lại.


Topic kịch Yểm Lệ vì có lượng lớn lời thô tục nên bị xóa. Theo sự kiện RP của kịch tổ, bộ kịch cũng bị liên lụy, càng ngày càng không được xem trọng, rõ ràng là một tác phẩm rất nổi tiếng. Làm kịch không dễ, nhưng Yêu Tử thân là chuẩn bị mà không có thái độ đoan chính, khó có thể khiến fan kịch tín phục.


Tịch Du biết Yêu Tử và Duy Nhất lúc này chỉ có thể lui giới, nhưng tất cả đều là gieo gió gặt bão. Trong giới võng phối, cần nhất hai chữ: an phận.


Buổi tối khi Cố Lẫm tới, trên tay anh còn cầm theo một tập tài liệu. Khi ăn, Tịch Du có chút hiếu kì, trên bề mặt tài liệu trắng tinh không vết mực, không biết đó là cái gì.
Cơm nước xong, Cố Lẫm đưa tài liệu cho Tịch Du, bảo cậu xem. Cuối cùng cũng được thỏa mãn lòng hiếu kỳ, Tịch Du  chậm rãi mở ra.


Kế hoạch tranh tuyên truyền hoạt động《 Thành phố và cuộc sống 》
1, Thành phẩm: Bản phác họa điện tử.
2, Chủ đề: Liên quan tới “thành phố” và “cuộc sống”.

Tịch Du không hiểu, hiếu kỳ chớp mắt mong Cố Lẫm giải thích, “Đây là?”


“Công ty bọn anh gần đây muốn tổ chức một hoạt động, em có hứng thú vẽ tranh tuyên truyền hay không?”
Phản ứng đầu tiên của Tịch Du không phải trả lời vấn đề này mà là kinh ngạc kêu to: “Anh Cố Lẫm, anh tìm được việc rồi!” Vậy thì sao lại… Câu nói kế tiếp cậu dừng kịp.


Cố Lẫm hiểu ý cậu, cười: “Thời gian rất tự do, không cần lo lắng xung đột tới thời gian chăm sóc em.”
“Nào có công việc tốt như vậy?” Tịch Du hiển nhiên không tin, buồn bực nói.


Tai Cố Lẫm tinh nên nghe được, khó có dịp trêu chọc nói: “Du Du không hài lòng với sự phục vụ của anh Cố Lẫm sao?” Lời nói rất mờ ám.


Tịch Du cười ngây ngô, thái độ kiên quyết lắc đầu. “Không có đâu, anh Cố Lẫm đẹp trai như vậy, mang theo bên người để ngắm cũng tốt cho mắt, so với các bác gái còn tốt hơn.” Tịch Du nghĩ, nếu như Cố Lẫm không thể tới chăm sóc cậu, anh trai nhất định sẽ mời bác gái giúp việc tới, còn phải tìm một người cẩn thận đáng tin mới yên tâm.


Cố Lẫm cười nhàn nhạt mà rất thân thiết, rất thỏa mãn với hình dung của Tịch Du về mình, tuy rằng bị so sánh với bác gái.
“Trở lại chuyện chính, em có hứng thú hay không?”


Tịch Du có chút do dự, dù sao tuổi của cậu còn chưa tới tốt nghiệp đại học, lí lịch kém. Cố Lẫm để cậu làm tranh tuyên truyền, bức tranh mà kém sẽ khiến anh mất mặt.


Nhưng trong lòng cậu vẫn muốn thử xem, sau này tìm công việc khẳng định cũng liên quan tới thiết kế, vẽ tranh. Cơ hội này rất hiếm, có thể tích lũy kinh nghiệm, hơn nữa dựa vào sức mình để kiếm tiền. Bên này trong lòng Tịch Du còn do dự, bên kia Cố Lẫm đã nhìn thấu tâm tư của cậu, tiếp tục động viên:


“Rất đơn giản thôi mà, yêu cầu cơ bản đều đã viết, em tùy tiện vẽ là được, có muốn thử hay không?”
Thử hay không thử, Tịch Du nhìn sâu vào đôi mắt Cố Lẫm, lựa chọn ngay một ý.
Cố Lẫm ngồi quỳ xuống, kiên trì chờ cậu trả lời, vẻ mặt bình tĩnh.


Trước ánh mắt của anh, Tịch Du khẽ gật đầu. Sau đó, Cố Lẫm nhẹ nhàng nở nụ cười.
“Thời gian rất thoải mái, có thể từ từ làm. Tài liệu em cứ xem kỹ đi.”
Trở về phòng, Tịch Du lập tức mở máy tính, lên baidu tìm kiếm một ít poster tuyên truyền hoạt động về tham khảo.


Chăm chú nghiêm túc xem, ngay cả khi Cố Lẫm gõ cửa đi vào cũng không biết.
Nhìn Tịch Du lúc nào cũng bĩu môi hí hoáy vẽ lên trang giấy, ánh chiều tà hạ xuống xuyên qua từng nhánh cây, bước qua khung cửa sổ, phủ lên người Tịch Du, sắc màu chan hòa mà ấm áp. Bóng lưng cậu kéo ra thật dài trên mặt đất phòng ngủ.


Cẩn thận đóng cửa lại, Cố Lẫm nhẹ chân bước ra ngoài.






Truyện liên quan