Chương 42: Thân Thế Bị Bại Lộ?
Cả 6 người nhìn vào bảng thông báo của trường có ghi:
*Nguyễn Hoàng Khánh Linh
-gia đình:10 anh chị em
-bố:bị khuyết tật nên phải đi nhặt rác...
-mẹ:gầy gò ốm yếu.làm bún đậu mắm tôm.
-ở tại khu ổ chuột số 5 tại ngôi nhà bằng đất
*Phạm Khả Ân
-là đứa con gái mồ côi được một gia đình nghèo rớt mùng tơi nhận nuôi....
-bố nuôi làm nghề xếch xô vác si
-mẹ nuôi đi bán rau ngoài chợ.
-nhà rất nghèo túng
*Tống Thu Trang.
-Bố đi lái xích lô
-mẹ thì đi làm osin
-nhà có 11 anh chị em...
=>cả lũ trố mắt ra nhìn.cái gì đây.rồi tụi hắn cười ha hả.ôm bụng cười.tụi nó thì tức xì khói đầu.dám sỉ nhục gia đình tôi.các cô phải ch.ết.....bọn hắn vẫn đứng đấy chụp ảnh để lưu lại tiểu sử buồn cười này.tụi nó đi thẳng đến canteen vừa ngồi xuống bàn thì ba con nhỏ dẹo đi tới....ả đập tay xuống bàn
-các loại nhà quê nhà chúng mày không xứng vào trường này.làm bẩn trường.làm bẩn chỗ ngồi của các hoàng tử....-đó là giọng ẻo là của Trịnh Nhã Vy...
-sời ơi.ngươi ta chưa nói bẩn thì các cô kêu hộ làm gì chứ.thừa nước bọt hay sao.muốn sủa thì ra chỗ khác.gây ô nhiễm tiếng ồn -su đá xoáy lại...
-mày....mày dám lên tiếng ak.mày có tin tao đập nát nhà mày không con nhỏ kia-ồ thì ra là tiểu thư Trần Thu Hà....
-ây do~có phải miệng các cô bẩn quá đi khạc nhổ lung tung hay k?mất vệ sinh quá đi -tiếng zu châm biếm...
-cả con ranh này nữa.tao cấm mày không được đụng vào anh kin của tao-đấy là giọng của Ngô Yến Hằng..
-uầy.kin của cô khi nào thế.hỏi anh ta đi cô nương -zu nhếch mép ánh mắt nhìn ả ta tué lửa luôn...
-chúng mày khôn hồn thì tránh xa các anh đấy ra không thì đừng trách hội tao ác mấy con ranh nhà quê-trịnh nhã vy gằn từng chữ.
-để xem đằng ấy đủ khả năng khônv...-nó bây giờ đứng bật dậy.lấy tay của trịnh nhã vy vật ngược ra sau.ngô yến hằng và trần thu hà thấy vậy chúng xông lên bị zu và su cho hai cáu bạt tai vào mặt....bị đánh tơi tả liền rút quân về ổ luôn.hội hắn đứng chứng kiến từ nãy đến giờ.không ngờ tụi nó lại mạnh đến vậy.không thể xem thường vk tương lai được.hehehe.tụi nó phũi tay ngồi xuống ăn rất chi là bình thường
~hết chap~