Chương 4: Án mạng liên hoàn
Sau câu nói ấy, không khí yên tĩnh lại trở lại. Chiếc xe lướt qua những con phố , đường về nhà càng gầnthì bỗngâm thanh vội vã của tiếng điện thoại phát ra từ chiếc khay bên cạnh vang lên, xé toạc mọi sự lặng im.
"Bước chân nay đã đổi thay khiến chúng ta thật khó bên nhau
Suốt một đời một kiếp này đây, liệu có bao người như tôi và em ..."
Chương Hiểu biết nó. Lúc ấy cô rất thích Bên hồ Baikal và gần như bắt buộc Ngạn Thâm làm nhạc chờ. Nhưng cũng đã lâu rồi cô không dám nghe lại bài hát này. Nó làm cô nhớ đến anh nhớ đến da diết, nỗi nhớ thấm vào tâm can, ngự trị và nhấn chìm tâm hồn cô, đày đọa thể xác cô.
Cô không hiểu tại sao Cao Trình lại lấy nó làm nhạc chờ. Cô muốn hỏi nhưng không dám hỏi cũng có thể chính cô đã có cho mình câu trả lời nhưng lại đang né tránh. Chương Hiểu quay sang nhìn Cao Trình, nét mặt anh làm cô sợ, nỗi sợ đột ngột tràn vào đầu óc:
- Chương Hiểu . Cao Trình gọi lớn tên cô . Cô biết, chỉ khi có tình huống đặc biệt anh mới gọi cả họ tên cô.
- Phát hiện một nạn nhân nữ cách hiện trường vụ án cũ 2km cũng bị xâm phạm ȶìиɦ ɖu͙ƈ.
Chương Hiểu nghe xong, không bất ngờ, không hốt hoảng chỉ có sự lạnh lùng hiện rõ trên đôi mắt cô, dường như mọi thứ đều nằm trong suy nghĩ của người con gái ấy.
-Xem ra các anh đã gặp phải một sát thủ liên hoàn rồi . Một tên cuồng sát và biến thái.
Một cơn gió lạnh thổi qua tóc Cao Trình dẫu anh không mở cửa kính. Nó lan tỏa từ đôi mắt Chương Hiểu ra không gian và xâm chiếm trí óc anh. Cao Trình lái xe nhanh như có thể đến hiện trường vụ án thứ hai. Qủa không sai, nó cách hiện trượng vụ án đầu tiên chưa đến 2km.
Vừa đến hiện trường, một cảnh sát trẻ tuổi đã đến và báo cáo . Sự hốt hoảng vẫn nổi rõ trong con mắt chàng trai ấy. Giọng nói gần như lạc đi nhưng vẫn cố để nói rõ.
- Báo cáo tổ trưởng Cao nạn nhân là nữ tên là Trương Tâm Du, quốc tịch Trung Quốc, 24 tuổi, sống ở gần đây đang học nghiên cứu sinh. Theo kết quả khám nghiệm sơ bộ, nạn nhân ch.ết do đứt động mạch chủ ở cổ, trên mình không có các dấu vết xô xát khác .
-Giống như vụ án trước?. Cao Trình nhìn viên cảnh sát trẻ.
-Lần này là ở đâu? Chương Hiểu lớn tiếng hỏi. Đôi mắt sắt lạnh của cô làm người cảnh sát giật mình trong giây lát
-Nạn nhân bị móc mắt và bị xâm phạm ȶìиɦ ɖu͙ƈ ở đó.
Cao Trình dừng bước. Vẻ khó tin hiện ra rõ trên gương mặt anh.
Càng bước đến gần tử thi, Chương Hiểu càng hiểu rõ sự sợ hãi trên gương mặt viên cảnh sát. Máu đỏ chảy cả một vùngthấm vào chiếc áo maù trắng như những đóa hoa bỉ ngạn lặng lẽ nở rộ . Nhưng kinh dị nhất chính lại đôi mắt bị móc ra, nhãn cầu vẫn còn nằm ngay bên đầu nạn nhân. Nó nằm im, lặng lẽ đến đáng sợ. Gần đó có một vài người cảnh sát nữ đang nôn ói dữ dội.
-Như tôi đã nói lúc trước, hung thủ bao gồm những đặc điểm như trẻ tuổi, trình độ thấp hay vừa có khả năng cao là làm công nhân nhà máy hay nhân viên bán thời gian cho các công xưởng. Trong cuộc sống hằng ngày, hắn bị mất hoặc có chức năng sinh lý kém. Nhiều khả năng bị ảnh hưởng từ nhỏ do biến cố gia đình hay gặp biến cố khi dậy thì từ môi trường học tập. Đặc biệt, hung thủ ngày càng khát máu. Hắn yêu thích cảm giác máu chảy, từng giọt, từng giọt đến khi ch.ết. Cảm giác ấy đem đến cho hắn khoái cảm mãnh liệt.
Chương Hiểu lên tiếng. Tiếng nói của cô không lớn nhưng trong không gian ghê rợn này lại âm vang một cách lạ kỳ.
-Vậy tại sao là mắt?
-Tâm hồn, hắn muốn có cả thể xác lẫn tâm hồn nạn nhân. Qủa là một kẻ tham lam. Nhưng càng tham lam thì hắn lại càng cho thấy sự kém cỏi của mình.