Chương 12
- Em thấy chuyện cũng buồn, nhưng em ko hiểu hết là anh buồn tới mức nào.
- Bạn chưa thích ai à?
- Có chứ - tôi hơi đỏ mặt khi bị hỏi như vậy.
- Uhm, vậy có hẹn hò chưa?
- Hẹn hò gì, người đó lại thích người khác!
- Buồn ko?
- Buồn chứ!
- Uhm, nhân cái buồn đó thêm 1 triệu lần, 1 tỷ lần thì sẽ ra được nổi buồn của người thương 1 người 5 6 năm, rồi bị đá mà.
- …..
- Hôm nào sinh nhật bạn?
- Dạ 22/ .
- Gần rồi mà.
- 18 tuổi, phải hiểu chuyện hơn, đừng tự tìm 1 con đường hay 1 biện pháp nào đó chỉ để chọc điên người khác mà bản thân mình cũng đau.
- Em tự đau em để gây sự chú ý thì sao?
- Ý bạn là như kiểu mẹ bạn la bạn rồi bạn bỏ đi như vừa rồi hả?
- Uhm
- Nhưng đâu có kết quả gì đâu, thấy ko, có vui ko? Có được mẹ thương hơn ko? Mà bạn tiểu thư thật, lớn rồi mà còn đeo mẹ đeo bà ngoại quá chừng.
- …..À, mà anh có em ko?
- Ba có 2 đứa mẹ có 1 đứa.
- Anh có thương em ko?
- Có chứ, có đi đâu đều mua quà cho tụi nó.
- Vậy sao ko ở với ba hay mẹ đi?
- Quen rồi, khó giải thích lắm.
- Anh giúp em vì anh thấy em như em của anh phải ko?
- Ko phải, tôi nghĩ, nếu là người khác người ta cũng giúp bạn.
- Sao anh biết?
- Nhìn bạn kìa, nhỏ xíu xiu thôi, khi 1 người con trai đứng với bạn chắc họ sẽ muốn bảo vệ bạn.
- Anh cũng vậy à?
- Uhm.
- Vậy có phải anh thích em ko?
- ……
- Nếu anh thích em có phải là tình yêu sét đánh ko?
- Tình yêu sét đánh là vừa gặp thích liền, lần đầu, lần thứ 2, lần thứ 3 gặp tôi vẫn chưa thấy thích. Tôi tò mò về bạn thì đúng hơn.
- Vậy mà có lúc em nghĩ là anh thích em mới ghê! À, vậy chắc là thương hại?
- Ko phải thương hại đâu, tôi nói rồi, nếu người khác họ vẫn giúp mà!