Chương 13
Ăn xong điểm tâm, Harry cố nâng cao tinh thần, khóa học kế tiếp là môn Chăm sóc sinh vật huyền bí đầu tiên Hagrid đứng lớp, tuy hiện tại cậu đối với Dumbledore rất dè chừng và sợ hãi, nhưng với người đầu tiên dẫn dắt cậu vào thế giới pháp thuật tính tình đơn thuần như Hagrid, Harry vẫn đối với ông rất có cảm tình, dù sao hai năm nay Hagrid đối với cậu cũng rất tốt, loại người không có gì tâm cơ như Hagrid, tuy rằng sẽ bị người lợi dụng, nhưng vẫn có thể xem như một người bằng hữu ở chung rất khá. Harry mong muốn lần đứng lớp đầu tiên của Hagrid có thể thu được thành công.
Ôm theo bản sách giáo khoa bị buộc chặt, Harry cùng Hermione bước ra khỏi tòa thành hướng nhà gỗ bên rừng Cấm đi đến, đối với chương trình học của Hagrid, nói thật ra, nhớ tới năm nhất rồng cùng chó ba đầu còn có nhện khổng lồ tám mắt năm ngoái, Harry cùng Hermione đều âm thầm lo lắng, nhất là khi bọn họ nhìn đến một quyển sách giáo khoa cá tính nhường này.
“Ah, đầu sẹo, con sóc đỏ của ngươi đâu?”
*Thực ra mình thấy Malfoy gọi Ron là đười ươi lông hồng, nghe ngộ quá, thôi thì gọi sóc cho dễ thương:D*
Bên cạnh đột nhiên vang lên câu hỏi cắt ngang câu chuyện của Hermione cùng Harry, Harry nheo mắt nhìn, phát hiện là Malfoy cùng hai người hầu của hắn, vẻ mặt bọn họ chính mang theo nụ cười xấu xa đứng bên nhà gỗ của Hagrid đợi lớp học bắt đầu.
“Nghe nói ngươi trên xe lửa bị té xỉu, Potter, đây có phải là cách ngươi dùng để thu hút sự chú ý của mọi người không? Tên sóc đỏ của ngươi cũng không chịu nổi ngươi nữa sao? Chỉ còn lại có máu bùn là chịu ở chung với ngươi thôi?” Draco cố tình ngân nga thong thả nói, trong ngôn từ tràn ngập ác ý cười nhạo.
Harry không giống như trước kia quay lại phản bác hắn, mà là dùng một loại kỳ dị ánh mắt đánh giá Malfoy: Đúng là lúc nào nói chuyện cũng khắc khắc nhắc tới Ron, lẽ nào từ trước đến nay Malfoy kiếm mình phiền phức đều là vì chính mình cùng Ron rất thân cận, đó mới là lý do Malfoy nhìn cậu không vừa mắt (Mắt lạnh: Harry, cậu suy nghĩ nhiều rồi, hẳn là Malfoy nhìn Ron cùng ngươi quá gần gũi, nhìn Ron không vừa mắt mới đúng). Thật không nghĩ tới Malfoy lại thích loại người mặt đầy tàn nhan tính tình lại quật cường như Ron.
“Ngươi nhìn ta cái gì, đầu sẹo? Lẽ nào lũ Giám ngục làm đầu óc ngươi hỏng hết rồi sao?” Draco bị Harry dùng ánh nhìn tìm tòi nghiên cứu trành có chút sợ, ngày hôm nay Potter đến tột cùng là bị làm sao vậy? Dĩ nhiên không phản bác lại hắn, mà còn dùng ánh mắt cổ quái trầm mặc nhìn hắn?
“Harry, ngươi không sao chứ?” Hermione cũng không chấp Malfoy dùng từ ngữ vũ nhục xưng hô cô, Harry phản ứng thật sự quá kỳ quái, cô rất lo lắng.
“Ách… Không có việc gì”, Harry từ trầm tư phục hồi lại, quay qua Hermione nói một câu, xong lại quay sang vừa nói với Draco, “Ron… đang ở bên kia…” vừa dùng tay chỉ chỉ, sau đó kéo Hermione đi đến chỗ Hagrid.
Draco nhíu mày, vừa rồi đúng là đầu sẹo rất kỳ quái, câu nói cuối cùng kia dường như còn mang một hàm nghĩa khác, sách, đầu óc thật sự bị Giám ngục dọa loạn rồi sao?!
Thời gian kế tiếp, Draco lại thỉnh thoảng đánh giá Harry, tựa hồ không thể tiếp nhận Harry thay đổi, mà Harry còn đang bởi vì hiện tại Ron không ở bên cạnh, Malfoy cũng chưa tới khiêu khích thêm lần nào nữa mà lần thứ hai khẳng định tính hợp lý của văn chương trong mộng, chỉ là cậu có chút buồn bã, nếu như Ron cùng Malfoy đến bên nhau, cứ nhìn quan hệ của bác Weasley với Malfoy mà nói, Ron nhất định sẽ bị đuổi ra khỏi nhà, cậu có nên ngăn cản bọn họ hay không?
Khi mọi người đã đến đông đủ, Hagrid dẫn cả đám tiến vào rừng Cấm, đi khoảng chừng 5 phút, bọn họ tới cạnh một rào chắn, bên kia rào chắn, mọi người nhìn thấy một loại sinh vật vô cùng cổ quái: nó sở hữu thân hình cường kiện, cùng một cái đuôi ngựa, còn có một đôi cánh rất lớn, đầu giống như của một con chim ưng khổng lồ, cặp mỏ như rèn từ sắt, đôi mắt màu cam to mà sáng sủa, bốn chân đều có móng vuốt sắc bén, dưới cổ của mỗi con thú kỳ quái ấy đều bị một vòng da thật lớn bao quanh, được cố định vào hàng rào bằng dây xích sắt.
“Bọn chúng thật đẹp, phải không?” Hagrid khoái trá nói, “ Như vậy, trước tiên chúng ta mở sách kiến thức một chút về loài chúng nó.”
“Mở sách?! Mở thế nào?” Draco nhíu mày, hắn đối với tên thủ hạ trung thành lai khổng lồ này của Dumbledore không hề có hảo cảm, cũng luôn vì chuyện một tên lai khổng lồ dơ bẩn dạy hắn môn Chăm sóc sinh vật huyền bí mà bất mãn.
“… Ách… Không ai có thể mở nó sao?” nụ cười của Hagrid lập tức cứng nhắc, lúc này ông mới chú ý đám học sinh đều là dùng dây hoặc thắt lưng buộc chặt sách lại.
“Có thể mở, rất đơn giản, chỉ cần dùng tay vuốt dọc theo gáy sách là có thể mở.” Harry không đành lòng nhìn biểu tình Hagrid suy sụp, không khỏi nói ra, cậu đã từng nhìn thấy trong thiên văn nói qua cái này, trước đó cũng thử dùng qua, “Nội dung bên trong rất thú vị.”
“Đúng vậy,dùng tay vuốt gáy sách, Gryffindor thêm 5 điểm.” Hagrid liếc nhìn Harry cảm kích.
“Harry, ngươi làm sao mà biết được?” Hermione có chút hiếu kỳ, cũng có chút không phục.
“Hagrid tặng ta quà sinh nhật là nó, nên ta mới hiếu kỳ tại sao Hagrid lại tặng ta quyển sách này, hơn nữa ngươi không thấy cái tên 《 Quái thư về quái vật 》 rất có ý tứ sao? Vì thế ta mới ngẫu nhiên phát hiện ra phương pháp này.” Harry hàm hồ có lệ nói.
“Tất cả mọi người đều mở được sách… như vậy lật trang 34, đây là nội dung học tập của chúng ta ngày hôm nay, Bằng Mã…” Hagrid nhìn quanh bốn phía, nhờ sự giúp đỡ ban đầu của Harry nên ông đã lấy lại lòng tin với chương trình học ngay hôm nay, ông giới thiệu cho lũ học trò biết những đặc tính sinh hoạt của Bằng Mã, nơi sinh sản, đặc điểm riêng, không thể không nói, khóa học của người lai khổng lồ lần này tương đương thành công, bởi vì yêu thích, ông đối với các loài sinh vật huyền bí lý giải càng thêm sâu sắc, hấp dẫn tất cả mọi người ở đây, ngay cả Malfoy tuy vẫn bày ra vẻ mặt khinh khỉnh, nhưng trong mắt không giấu được tia nhìn hưng phấn.
Sau cùng, Hagrid cao hứng cổ vũ đám nhỏ thử cưỡi Bằng Mã một chút. Nhìn vẻ mặt mọi người đều sợ sệt, Harry thầm thở dài một hơi, chủ động tiến lên, tuy rằng thành công cưỡi Bằng Mã bay một vòng, thế nhưng cậu vẫn thấy mình phù hợp bay bằng chổi hơn.
Thành công của Harry ngay lập tức cổ vũ đám học trò ở đây, tất cả mọi người đều tranh nhau muốn được nếm thử, Draco thấy Harry thành công có chút thất vọng, nhìn mọi người đều dùng ánh mắt kính nể nhìn cậu, Draco bĩu môi, trong lòng sinh ra tâm tính không chịu thua, hắn lướt qua rào chắn, nhanh chóng bước về phía con Bằng Mã Harry vừa cưỡi qua, mà hắn không có chú ý tới, Ron tựa hồ cũng đi đến con Bằng Mã này, đang đi phía sau cách hắn không xa.
Mà vừa lúc Harry quay lại, thấy chính là Draco chọc con Bằng Mã giận lên, khiến nó quay về hướng hắn nhấc lên cặp vuốt đằng trước, mà đứng cách Draco không xa Ron bị một màn này dọa đứng yên tại chỗ, vẻ mặt tái nhợt. Bởi vì hướng nhìn, Hary thấy Draco giống như đang che cho Ron, trong lòng vừa động liền nhào tới, đẩy ra Draco, trong đầu chỉ có quanh quẩn một ý niệm, nguyên lai Malfoy đúng là có ý với Ron. Mà bị đẩy ra Draco bởi vì quán tính mà ngã vào trong lòng Ron, trong lúc nhất thời chưa kịp hoàn hồn Ron liền phản xạ có điều kiện ôm chặt kẻ bình thời hắn ghét nhất.
Bầu không khí thoáng chốc vắng lặng đến quái dị, tất cả mọi người đều bị chuyện vừa phát sinh dọa cho ngây người, ngay cả Hagrid cũng chỉ lăng lăng như mọi người nhìn Harry bị Bằng Mã tấn công, trên lưng xuất hiện một đạo dữ tợn vết thương, phảng phất còn có máu chảy ra.
“Úc, Merlin a! Harry, ngươi không sao chứ!” Hermione là người phản ứng đầu tiên, cô kinh hoàng trợn to mắt, che miệng hét to.
Giống như bị tiếng hét của Hermione gọi tỉnh, Hagrid rất nhanh cầm lấy dây xích cổ để trên mặt đất, đeo vào cho con Bằng Mã, vẻ mặt tái nhợt ôm lấy Harry, hoảng loạn nói: “Ta phải dẫn cậu bé đến phòng y tế… Đúng, phải đi phòng y tế… Tan học… Hiện tại tan học.”
“Ron… Bọn họ không có việc gì đi…” Harry cau mày, gian nan nhìn Hermione đang chạy theo bên cạnh, hỏi.
“Đúng vậy, nhờ ngươi… bọn họ không có việc gì…” Hermione nhịn xuống nước mắt nói, tiểu cô nương chạy theo Hagrid hướng thẳng đến phòng y tế.
“Buông tay, Weasley!” Khuôn mặt Draco vẫn trắng bạch vì hoảng sợ, sau khi phục hồi tinh thần liền chán ghét gạt tay Ron ra, “Xem ra Potter bị thương không nhẹ, đây tất cả là do người bạn lai khổng lồ của hắn mang đến loài vật nguy hiểm!”
“Im miệng, Malfoy!” Ron lập tức hướng Draco rít gào, “Harry, chính là vì cứu ngươi mà bị thương!”
“Ngươi không có nghe rõ sao, Weasley? Vừa rồi Potter hỏi chính là ngươi có bị thương hay không, tên ngu xuẩn Potter chắc từ chỗ hắn nhìn tưởng ngươi sắp bị thương, ai kêu ngươi lén lút theo sau ta.” Draco chậm rãi chỉnh lại y phục, ngân nga nói, không ai thấy rõ trong mắt hắn thoáng hiện tia nhìn phức tạp rồi lập tức biến mất, “Nếu như ngươi còn muốn nhìn mặt Potter lần cuối, ta khuyên ngươi hiện tại cũng nên đuổi theo đi!”
“Ngươi!” Ron tức giận đến khuôn mặt đỏ bừng, nhưng sau cùng bởi vì lo lắng Harry, cái gì cũng không nói, căm tức xoay người hướng tòa tháp chạy đi.