Chương 10
“Không cần ăn ta, cứu mạng a!”
Biện Thái mộng thấy ba con đại khủng long đuổi theo hắn, mở ra cái mồm to đầy nước miếng, đưa móng vuốt bén nhọn hướng hắn đánh tới. Hắn bị đặt ở trên bàn, chỉ thấy khủng long lộ ra một mạt cười quỷ dị rồi mới đứng lên mở ra đùi. Khủng long đại ca lộ ra nam căn quái vật cực lớn ở giữa hai chân, long nhãn ý bảo các tiểu đệ giữ lấy hắn, chờ y ăn xong rồi mới sẽ tới lượt….
“Sẽ ch.ết người…. Đại lớn như vậy sao chịu nổi….cứu người a…. cưỡng gian….. thú gian a…..” Hắn tỉnh dậy, trấn an trái tim bị dọa đến ch.ết khiếp.
“Này hết thảy nhất định là mộng, ta muốn đi tìm Lệ Na, Mỹ Toa, để cho các nàng an ủi tâm linh đáng thương của ta.” Biện Thái lầm bầm lầu bầu.
“Lệ Na, Mỹ Toa là ai?”
“Tên các nàng ngươi cũng không biết, các nàng chính là hoa khôi của đại tửu *** có danh a…. Hoa…. A….a….” Hắn giống như gặp thấy quỷ mà kêu to.
Thất thanh.
“Nhị ca, hắn sao giống nữ nhân thích la rống vậy, uổng phí khuôn mặt hắn thống soái như vậy, nguyên lai lại mang tâm đàn bà!” Biện Quang bịt lấy lỗ tai.
“Ai là đàn bà, các ngươi ba người lớn lên giống nữ nhân mới là đàn bà!” Biện Thái thế này mới phát hiện chính mình đang ở trong một căn phòng xa lạ.
“Chúng ta ba người lớn lên giống đàn bà, nhưng là đem ngươi làm đến không còn một mảnh, có phải hay không lâu lắm nên ngươi đã quên tư vị mất rồi.” Biện Quang tình sắc chỉnh lại thắt lưng.
“Hồ ngôn loạn ngữ, ta lại không biết các ngươi!”
“Ngươi nói không biết chúng ta?” Biện Hỏa cúi đầu, nhìn xuống Biện Thái đang ở trên giường.
“Chúng ta hôm nay mới lần đầu tiên gặp mặt, không tính là quen đi!” Đánh ch.ết cũng không thừa nhận hắn chính là nam nhân hôm đó.
Đúng vậy, chính là như vậy, ngày đó hắn không có lưu lại tên cùng chứng cớ, người giống người thực nhiều a, không phải trước mắt cũng có ba cái giống nhau sao.
“Lớn lên rất giống a! Sờ cũng có cảm giác giống lắm! Muốn hay không mở hai chân ra cho ta thượng một lần, có thể xác nhận a!” Biện Quang vừa nói vừa tiến lên giường.
“Tốt lắm, đừng dọa sợ bảo bối đệ đệ của chúng ta, có lẽ thật sự chỉ là lớn lên giống nhau thôi.”
Biện Kháng ngăn cản ý muốn làm của đệ đệ. Hắn quay đầu mặt đầy tiếu ý nhìn Biến Thái đang sợ muốn ch.ết.
“Ta nghĩ chúng ta có thể là nhận sai, có lẽ người đó lớn lên cùng ngươi rất giống nhau trộm đồ của chúng ta, cho nên chúng ta mới có phản ứng mạnh đến vậy!”
“Trộm đồ của các ngươi… Ta….” Hắn cái gì cũng không có lấy a!
Biện Kháng nhìn về phía Biện Quang, giống như tâm ý tương liên, Biện Quang liền hiểu ra ý tứ nhị ca.
“Kia cái mà hắn lấy rất trọng yếu, cho dù có khuynh gia *** đãng chúng ta cũng phải đoạt lại!”
“Là tán gia bại sản đi!” Biện Thái cái trán toát mồ hôi lạnh, “Rốt cuộc là cái gì mà trọng yếu vậy?” Hắn thật là cái gì cũng chưa lấy.
Biện Quang cười cười chụp lấy khuôn mặt đệ đệ Biện Thái.
“Thì là t*ng trùng của chúng ta!”
Biện Thái sắc mặt xanh trắng, thứ này sao còn chứ, đào ra còn sao? Đã sớm bị hắn đẩy vào bồn cầu hết rồi.
“Ngươi không nên nghe Quang nói lung tung! Tóm lại nếu ngươi có gặp gỡ người kia lớn lên giống ngươi y đúc thì nhớ rõ là nói cùng hắn, Biện gia tam huynh đệ đang tìm hắn a!” Biện Kháng chặn lại lời nói của đệ đệ Biện Quang.
“Để Thái đệ đệ nghỉ ngơi đi!” Đại ca Biện Hỏa ôn hòa nói.
Lưu lại một gương mặt không biết phải làm sao Biện Thái đang cắn chăn bông oán hận vận mệnh chọc ghẹo hắn a.