Chương 14
Mọi người vốn nhận biết được tính tình Biện Thái tốt lắm, rất dễ tiếp xúc, là một cái hảo nam nhân trẻ tuổi.
Chỉ là hắn có một khuyết điểm, là quá năng động không chịu ngồi yên, thế cho nên hắn ngồi trong văn phòng một lúc thì chịu không nổi liền hướng đến chung quanh dạo xem thử thế nào a.
Đi, giống như hoa hồ điệp thích chạy ngược chạy xuôi thế này cơ. Muốn hắn thập phần nhập tâm xem công văn chính là chuyện không thể, cả người liền ngứa ngáy giống như bị sâu lông tấn công ngứa đến không chịu nổi.
Loại bệnh này là nhập tận tủy, chữa không nổi đâu.
Mà ác mộng của Biện Thái liền bắt đầu kể từ chuyện hắn trở về nhận thức lại tổ tông. Biện gia huynh đệ bọn y nói cái gì muốn hắn làm quen Biện Để, liền ngay cả kháng nghị phản đối của hắn cũng không thèm ngó tới.
Rốt cuộc bị bọn lão nhân đổng sự trong Biện Để nhồi nhét cho cái chức vụ đặc trợ (trợ lý đặc biệt?), tống hắn vào trong văn phòng làm hắn mỗi ngày đều phải xem một đống công văn.
Đồng chí Biện Thái của chúng ta sau một tuần chịu đựng liền bộc phát.
“Không cần ngăn cản ta, để cho ta nhảy lầu ch.ết cho rồi….” Biện Thái anh tuấn bị tr.a tấn riết cũng muốn bị mài mòn.
“Đặc trợ ngươi đừng có nghĩ quẩn a, muốn nhảy lầu thì trước hết cũng nên xem hết đống công văn trên bàn đi a, ta lúc sau phải đem đến trình cho nhóm tổng tài nữa.” Một nam nhân béo ú thoạt nhìn ba mươi tuổi đang ôm chằm lấy đùi Biện Thái, “Huống chi cửa này là cửa thủy tinh cường hóa, ngươi không có khả năng đập vỡ đâu.”
“Hách Mạc, sao ngươi lại biết?”
“Đến Biện Để làm việc có ai không từng có ý định nhảy lầu a, rốt cuộc cũng vượt qua hết đó thôi.” Tuy rằng bận rộn làm việc kiếm tiền phải rời xa quê nhà, nhưng là cũng phải đành chấp nhận thôi.
“Không được, nhìn ngươi ta liền có thể tưởng tượng được ở ta nếu đây sau vài ba năm ta liền mỡ bụng đầy, người không khí lực cho xem.” Biện Thái của chúng ta không nói hai lời, soái khí cởi áo tây trang ra, gỡ nút trên áo sơ mi ra để lộ ***g ngực khêu gợi của hắn, tức tốc hùng hùng đi về phía cửa.
“Ngươi đây là muốn đi nơi nào?” Biện Kháng ngăn trở đường Biện Thái đi.
“Ta muốn rời khỏi Biện Để đi tìm mùa xuân của ta. Ngươi đừng tưởng muốn ngăn cản ta. Ta nói cho ngươi biết, Biện Để hết thảy ta đều không cần.” Biện Thái đối với vị nhị ca này còn có chút hảo cảm, gần nhất là hắn không có giống Biện đại ca làm cho người ta có cảm giác bị uy hϊế͙p͙, cũng không có giống tam ca lời vừa khỏi miệng liền giống như lưu đồ vô sỉ.
“Này….” Biện Kháng tỏ vẻ phiền não lắm, “Này tất cả mọi người hiện tại đều biết thân phận của ngươi rồi, nếu ngươi rời khỏi Biện Để, chỉ e rằng bên ngoài sẽ truyền ra tin đồn rất khó nghe, nào là nói huynh đệ ba chúng ta chiếm lấy sản nghiệp Biện gia của ngươi. Còn có thể đem thanh danh của mẫu thân truyền đến khó nghe hơn, nói ngươi là dã loại bên ngoài này nọ, vậy phải làm sao a!”
“Nghiêm trọng vậy sao? Cả ngày ngồi trong văn phòng thực sự làm ta muốn phát điên a!”
“Này sao có thể cho ngươi rời đi a!” Biện Kháng trong lòng suy nghĩ, cũng không phải là bọn họ muốn ép Biện Thái đi đến công ty đâu, mà là bọn họ tam huynh đệ sợ hãi hắn sẽ lợi dụng lúc bọn họ bận công tác không chú ý đến hắn mà nổi loạn trốn đi, cho nên mới đem hắn đến đây để dễ bề chiếu cố.
“Này có phiền não sao!” Biện Quang cùng đại ca Biện Hỏa đi đến trước mặt tiểu đệ, “Đệ đệ thân ái nếu không thích mỗi ngày đều ngồi trong văn phòng, vậy thì thay phiên ngồi trên đùi chúng ta đi.” Y là rất thích ý nha.
“Không cần lại hồ ngôn loạn ngữ!” làm như đại ca mà trách cứ y.
“Thái đệ, đại ca biết người trời sanh tính thích tự do nhưng ngươi là người Biện gia, trách nhiệm ngươi phải gánh đương nhiên không thể thoát rồi. Bằng không như vậy đi, đến chỗ chúng ta tam huynh đệ phụ giúp đi, thời gian rãnh còn lại ngươi liền thích làm gì thì làm!”
“Như thế cũng không muốn!” Nói thật ra là nhìn đến tam huynh đệ bọn họ hắn toàn thân liền cũng không thoải mái.
“Ngươi cứ như vậy nhất quyết muốn rời đi?”
Biện Thái dùng sức gật đầu, “tuy rằng ta là tôn tử Biện gia là không thể thay đổi sự thật, nhưng là ta đã có thói quen sinh hoạt ở bên ngoài, thật sự là rất miễn cưỡng lắm!”
“Nếu là như vậy chúng ta cũng không thể miễn cưỡng ngươi!” Biện Hỏa còn thật sự nói thế.
“Đại ca!” Món thịt béo bở kia đến miệng lại có thể thả đi dễ dàng như vậy ư, y nãy giờ là nhịn đến cực điểm rồi nha.
“Quang đệ a, Thái đệ đem chúng ta xem như ngoại nhân cũng là đúng thôi, dù sao chúng ta cũng không cùng máu mủ, hắn khách khí cũng là chuyện bình thường. Cho dù chúng ta có bị người ta đưa mang danh ác ma đi cướp Biện Để thì chúng ta cũng phải đành gánh vác lấy thôi.” Biện Hỏa từ từ nói, còn có thở dài một hơi.
Biện Thái vốn chính là nam nhân ngoài cứng nhưng tâm cực lỏng lẻo a, Biện Hỏa vừa nói như vậy hắn lập tức cảm thấy có lỗi trong lòng, cảm thấy thật sự có lỗi với Biện gia tam huynh đệ.
“Bằng không trong vòng một tháng này, ta thử làm xem xem. Nếu thật sự không thích ứng thì nói sau đi! Liền theo lời ngươi nói, mỗi tuần ba bữa nha!”
Sau đấy tam huynh đệ liền cùng nhau hội họp.
“Đại ca, ngươi thật là muốn làm cho bảo bối đệ đệ của chúng ta rời đi? Không được, ta kiên quyết phản đối! Ta đã sớm nói qua, không cần biết hắn có nguyện ý hay không, bắt trói hắn cũng được, trước hết chinh phục thân thể hắn, tâm hắn rốt cuộc cũng phải xin hàng thôi!” Biện Quang là thuộc loại chủ nghĩa bạo lực a, tin tưởng một khi đã “Làm” liền cái gì cũng đều có thể.
“Quang đệ, đầu của ngươi một chút cũng không có óc mà chứa toàn dịch thể!” Biện Kháng lắc đầu thở dài, đồng thời cũng biểu lộ ý tưởng lên trên mặt. Sao người này lại có biểu hiện bất đồng vậy a? “Đại ca là vì muốn làm cho Thái đệ cam tâm tình nguyện ở lại bên chúng ta. Chỉ cần hắn không ly khai, tại đây trong vòng một tháng ngươi vốn không nghĩ sẽ làm cho hắn mất đi cái ý niệm muốn rời đi trong đầu sao?”
“À ha….” Ở trên bàn của mình thượng, cho dù hắn có muốn chạy cũng chỉ có thể chạy đằng trời nha. Đại ca quả nhiên là anh minh a, để cho hắn nhìn thấy tư thế làm việc oai hùng của tam huynh đệ bọn họ mà động tâm. Ha ha ha!