Chương 4: Sự cố đột phá
Khi có được quyết thì Hàn Phong đã là lão nhân trăm tuổi rồi.
Hắn lưu lạc khắp nơi, học qua vô số cơ sở tâm pháp nhưng bởi vì tư chất quá kém nên khổ luyện gần trăm năm mà vẫn chỉ là một phế vật tam phẩm đấu khí sư, mà đây là còn dựa vào vô số bổ dược.
Trên đại lực, tu vi đấu khí của võ giả được chia thành: cơ sở, nhân giai, địa giai, thiên giai. Mỗi giai lại chia thành cửu phẩm. Hàn Phong lúc đó chỉ là Cơ sở tam phẩm, so với phế vật quả thật không khác gì mấy. Nếu như lúc đó hắn chỉ là một tiểu hài tử mà đạt trình đó cũng là bình thường, mà đằng này đây là kết quả gần trăm năm khổ luyện của hắn.
Trừ bản thân ra, Hàn Phong không hề phát hiện còn có ai khác có tư chất so với hắn kém hơn!
Mà ngay lúc đó hắn lại vô tình có được quyết này.
Thử tu luyện một chút, Hàn Phong kinh hỉ phát hiện tốc độ tăng trưởng đấu khí của hắn so với trước kia giống như kiền bò so với báo chạy vậy. Từ tam phẩm đến tứ phẩm, rồi ngũ phẩm, lục phẩm … tốc độ đấu khí tăng trưởng đến cả hắn cũng không thể tưởng tượng được.
Nhưng mà, đáng tiếc là hắn có được quyết quá trễ. Khi trăm tuổi, kinh mạch hắn đã hoàn toàn định hình, tuy quyết thần kỳ nhưng cũng không thể cải biến được điều này. Do vậy mà tốc độ tu luyện của Hàn Phong cũng không nhanh lắm, tổng cộng tốn gần ba trăm năm hắn mới khó khăn bước vào ngưỡng cửa của Thiên giai cảnh giới. Hơn nữa, đây đã là cực hạn của hắn.
Trong bă trăm năm này, Hàn Phong ngoại trừ luyện công thì cũng bỏ thời gian đi thăm dò lai lịch của quyết cùng với chuyện cũ của Triệu Vô Cực năm đó. Qua nhiều lần thí nghiệm, Hàn Phong rốt cuộc phát ra bí mật của tâm pháp này.
quyết này vốn chỉ tạo ra chỉ dành cho những võ giả có tư chất thấp giống Triệu Vô Cực, hoặc là loại phế vật trên còn đường võ đạo. Mà những người có tư chất trác tuyệt thì quyết lại coi là phế vật.
Năm đó, người có tư cách tham gia tranh đoạt không ai không phải là cao thủ danh chấn một phương, mà những người đoạt được cuối cùng tư chất dĩ nhiên là trong những người mạnh nhất. Do đó khi bọn họ tu luyện quyết thì liền cho rằng đây là phế phẩm.
Nhưng trong lòng Hàn Phong quyết lại là tài sản quý giá nhất mà hắn có được. Nhất là hiện tại hắn không còn gánh nặng trăm tuổi, hắn bây giờ chỉ mới mười một tuổi mà thôi, đúng là thời kì tốt nhất để tu luyện.
Hàn Phong lúc này rất muốn nhanh chóng thử xem hiện tại tu luyện tâm pháp này sẽ mang lại hiệu quả như thế nào, bản thân có thể trong thời gian bao lâu đạt tới Thiên giai cảnh giới? Cuối cùng có thể đi tới trình độ khó tin như thế nào?
Mặc dù hiện giờ không biết quyển bí kíp quyết đã lưu lạc ở chỗ nào, nhưng Hàn Phong sớm đã thuộc nằm lòng toàn bộ rồi. Chỉ sợ cho dù hắn có quên mất bản thân là ai thì cũng không quên được một chữ nào của tâm pháp này.
Điều động chút đấu khí yếu ớt đến đáng thương trong cơ thể để chúng di chuyển trong kinh mạch theo một lộ tuyến quái dị, trong đó có kinh mạch thậm chí trên đại lục chưa nghe ai nói qua.
Khoảng chừng qua thời gian uống cạn một chum trà, Hàn Phong từ trong tu luyện tỉnh lại, đồng thời mở miệng thở ra một hơi. Ngay lúc này hắn đã cảm giác được đấu khí trong cơ thể đã ngưng thực hơn so với trước kia rất nhiều.
quyết này quả nhiên thần kỳ không gì sánh được. So với bộ tâm pháp của gia tộc trước đây quả thật là một trời một vực.
Hàn Phong còn nhớ rõ, kiếp trước hắn bảy tuổi đã bắt đầu tu luyện, thẳng tới năm mười một tuổi mới đạt tới Cơ sở nhị phẩm. Sau đó hắn vất vả khổ tu gần ba mươi năm mới miễn cưỡng đạt tới Cơ sở tam phẩm. Mà từ lúc đó cho tới mấy chục năm sau, cho dù hắn cố gắng như thế nào cũng không tài nào đột phá được cửa khẩu tứ phẩm. Nếu không phải tâm trí hắn kiên định chỉ sợ đã sớm buông tha rồi.
Mà hiện tại, tất cả đã không còn là vấn đề nữa!
Vẻn vẹn chỉ hành công hai đại chu thiên, trong thời gian chưa đầy ban nén nhang hắn đã thành công đột phá cửa khẩu tam phẩm mà kiếp trước hắn tốn gần ba mươi năm mới có thể đạt được.
Mặc dù vậy, Hàn Phong cũng không có ý định dừng tu luyện, hắn thoáng cảm thụ tình trạng cơ thể một chút rồi lại tiếp tục tu luyện.
Tuy nói cấp bậc càng cao thì tu luyên càng khó khắn, nhưng Hàn Phong sau khi đột phá tam phẩm, tốc độ tu luyện cũng không có chậm đi bao nhiêu. Hắn hầu như không tốn chút sức chút nào mà thành công đột phá lần thứ hai, bước vào tứ phẩm cảnh giới – cửa khẩu mà ở kiếp trước hắn dùng cả trăm năm cũng không thể vượt qua được.
Tốc độ tu luyện như vậy hoàn toàn có thể nói là từ trước đến giờ không ai có thể sánh bằng. Hàn Phong tin tưởng, cho dù là Triệu Vô Cực sống lại cũng không có khả năng tiến cảnh nhanh như vậy!
Cái này không phải nói là Triệu Vô Cực khả năng tu luyện quyết không bằng Hàn Phong mà đây là do Hàn Phong hắn đã có bốn trăm năm kinh nghiệm.
Tu luyện đấu khí so với việc đọc sách, tập viết khác nhau rất lớn. Cho dù là tâm pháp cơ sở nhất, mỗi người tu luyện đều cảm thụ không giống nhau, bởi vì kinh mạch của mỗi người đều có chút khác biệt. Do đó, cho dù là cường giả nhất đẳng cũng không có biện pháp đem kinh nghiệm tu luyện của bản thân hoàn toàn truyền thụ cho đệ tử, mà chỉ có thể miêu tả một chút tâm đắc để hậu bối tham khảo mà thôi.
Nhưng Hàn Phong lại bất đồng, kinh nghiệm tu luyện của kiếp trước, cả kiếp này hắn đều có thể sử dụng như đối với đặc điểm kinh mạch của bản thân, với hiệu quả tu luyện của tâm pháp, với tâm đắc đột phá mỗi cửa khẩu, kinh nghiệm tổng kết sau mỗi lần thất bại ….
Những thứ này có lẽ trước kia căn bản là vô nghĩa nhưng với hiện tại thì chúng là những tài sản vô giá của bản thân Hàn Phong.
Nhất là cửa khẩu tam phẩm và tứ phẩm này, kiếp trước Hàn Phong phân biệt hao tổn ba mươi năm và sáu mươi năm để trùng kích. Tốc độ tu luyện chậm chạp như vậy ở kiếp trước đối với Hàn Phong quả thật là chuyện đáng buồn, nhưng cũng bởi vì vậy đối với hai cửa khẩu này nhìn cả lịch sử mấy nghìn năm của đại lục có mấy ai có thể rõ ràng như Hàn Phong hắn!
Người thường muốn thăng cấp đấu khí thì trước hết phải khiến có đấu khí lớn mạnh, tích súc đấu khí trong kinh mạch đến đủ mức độ thì mới có thể thể trùng kích thành công. Mà Hàn Phong hiện tại, không cần đợi đấu khí ngưng thực, hắn lợi dụng quyết thoáng tăng một chút tu vi, rồi trực tiếp trùng quan.
Kỹ xảo trùnh kích hai cửa khẩu này đối với Hàn Phong thật sự là quá quen thuộc. Cũng chính vì vậy mà hắn mới dễ dàng thành công.
Đương nhiên, tác dụng của quyết là không thể bỏ qua. Kiếp trước Hàn Phong khi trăm tuổi mới bắt đầu tu luyên quyết, tốc độ mặc dù nhanh, nhưng cũng không đạt tới tốc độ nghịch thiên. Nhưng hiện tại lại không giống, Hàn Phong cùng với bốn trăm năm kinh nghiệm rất rõ ràng các thiếu niên thiên tư trác tuyệt tu luyện đỉnh cấp tâm pháp của các môn phái, tốc độ cũng không nhanh được như hắn lúc này.
Thử hỏi, có môn phái có tâm pháp nào có thể khiến cho người tu luyện trong vòng nửa ngày tăng liền hai cấp?