Chương 4
Làm một bài nhé, Dụ Dỗ?
Thiện Tuân bị anh chọc cho bật cười. Cảm xúc phức tạp đầy đầu trước đó cũng không địch lại được một câu “Dụ Dỗ”. Lúc này anh là Ly Biệt Cùng Quân phóng túng khắp nơi trong game, chứ không phải Tiêu Quân Mạc mời hắn 419 không thành.
Mọi người trong game đều biết giao tình của hai người không tệ, từ chối khó tránh khỏi mất hứng, Thiện Tuân sảng khoái đồng ý. Có em gái chọn cho họ bài hát《 Yêu nhau rất khó 》(1), trực tiếp nhảy đến ca khúc tiếp theo. Đoạn nhạc dạo chấm dứt, Tiêu Quân Mạc ra hiệu hắn hát trước, giao phần giọng nữ cho hắn. Thiện Tuân tự nhận xui, rướn cổ họng hát, phát hiện tốn sức, lại hạ một tông, ngược lại cũng không đỏ mặt. Lần đầu tiên nghe Tiêu Quân Mạc hát, rất có từ tính, so với hắn còn tốt hơn, chính là thái độ không đứng đắn, một bản tình ca trang trọng lại bị anh hát thành cảm xúc phong lưu cà lơ phất phơ.
Hát xong một bài, có người trêu: “Anh Quân hát thôi mà cũng phóng túng nhể”
Có em gái cười nói: “Còn không nhìn coi là hát với ai”
Em gái bên bang mình không phục, vẫn cứ kêu Tần Duệ và Thiện Tuân cũng hát một bài. Trong đoàn người cũng có hai đôi vợ chồng trong game, cũng bị người ta bắt hát đối đáp mấy bài tình ca. Đùn đẩy xong, chính là thiên hạ của nhóm mạch bá (2).
Tần Duệ chạm cốc với hắn, hai người một hơi uống hết một cốc bia, Tần Duệ ghé sát lại gần hắn nói: “Tao cảm thấy mày với Ly Biệt Cùng Quân cứ sai sai sao ấy”
Thiện Tuân nói thẳng: “Anh ta là giám đốc tài vụ của công ty tao”
Tần Duệ nói: “Mày viết sách mà cũng quen biết giám tốc tài vụ cơ?”
Thiện Tuân cười nói: “Mày không thấy từ trường của tao à”
Tần Duệ nhìn hắn chằm chằm, hồi lâu không nói lời nào.
Cậu ta biết xu hướng ȶìиɦ ɖu͙ƈ của hắn, đương nhiên sẽ nghĩ nhiều hơn người bình thường.
Không chờ cậu ta nói ra miệng, Thiện Tuân đã nói: “Chỉ vui đùa chút thôi”
Ca hội mười một giờ thì tan, đêm đó về nhà, Thiện Tuân cũng không có tâm tư lên game, pha tách trà kiều mạch đắng (3), làm ổ trên sopha sửa sang đại cương. Khi cơn buồn ngủ tới thì đã là hai rưỡi rạng sáng, đóng máy tính lại, tắm rửa sạch sẽ, vừa mới trở về phòng ngủ, âm báo tin nhắn di động đã vang lên một hồi. Giờ này có lẽ là tin nhắn rác gì đó, hắn cũng không quan tâm, tắt đèn, chui vào ổ chăn rồi ngủ.
Thiện Tuân luôn khá là tự do, ngày hôm sau mở mắt ra mặt trời đã lên ba con sào. Mò di động trên tủ đầu giường xem thời gian, mười một giờ mười lăm. Nhắc nhở tin nhắn mới, người gửi, Ly Biệt Cùng Quân, thời gian, rạng sáng hai giờ bốn mươi bảy.
[Sao không vào game?]
Im lặng một lát, Thiện Tuân bắt đầu soạn trả lời.
[Hôm qua mệt quá, trở về là ngủ luôn, anh chơi muộn vậy]
Không bao lâu, bên kia trực tiếp gọi điện thoại qua.
Thiện Tuân a lô một tiếng, bên kia lại không nói lời nào. Sau một hồi tẻ ngắt, không thể làm gì khác hơn là chủ động mở miệng.
“Không đi làm à?”
“…Nay thứ bảy”
Thiện Tuân: “…À, nhớ rồi, vậy nên tối qua anh mới đi offline”
Tiêu Quân Mạc nói: “Cổ họng cậu hơi khàn, bị bệnh à?”
Đúng là có hơi khàn, Thiện Tuân ho khan vài tiếng, nói: “Vừa mới dậy, viêm họng mãn tính”
Trong chốc lát không nói gì.
Một lát sau, Tiêu Quân Mạc nói: “Tối rảnh không?”
Thiện Tuân mất hai phút để phân tích câu nói này của anh, tiếp đó bật cười: “Giám đốc Tiêu vẫn muốn làm một pháo (4) với tôi à?”
Giọng điệu của Tiêu Quân Mạc có chút tức giận: “Mời cậu ăn cơm!”
Thiện Tuân chỉ cười, không vạch trần anh.
Tiêu Quân Mạc nói: “Đừng gọi giám đốc Tiêu”
Thiện Tuân nói: “Thế gọi là gì, Mạc Mạc à?”
Cứ tưởng anh sẽ nổi giận, lại không hiểu ra sao bị cho qua.
Tiêu Quân Mạc: “Rảnh thì tôi qua đón cậu”
Thiện Tuân nói: “Đừng, chỗ tôi cách nội thành xa lắm, cho tôi địa chỉ, tôi tự lái xe qua”
Đắn đo chốc lát, Tiêu Quân Mạc báo địa chỉ, là quán lẩu gia đình.
Cứ thế, bữa tối giá tiền bình thường, ngữ điệu tin nhắn gượng gạo, thời gian hai người login game ít đi, cho dù online, Tiêu Quân Mạc cũng không dẫn hắn đi hoạt động dã ngoại nữa. Bang chủ Kiếm Thất chat mật với hắn, hỏi có phải là lúc offline xảy ra chuyện gì với Ly Biệt Cùng Quân không, Thiện Tuân cười bảo anh ta nghĩ nhiều rồi.
Đại khái đến cuối tuần sau, Tiêu Quân Mạc chính thức hẹn 419 với hắn. Về phần vị trí, hắn có thể làm 1. Giọng điệu như không có chuyện gì xảy ra, lúc Thiện Tuân nghe điện mà suýt nữa đập vỡ cốc sứ trong tay. Hắn nói không nên lời, Tiêu Quân Mạc cũng không mở miệng, qua vài phút, hắn mới nén nghi hoặc và khiếp sợ, cười nói: “Anh mất một năm rưỡi là để nghĩ xem bản thân làm 0 có khả thi không hả?”
Tiêu Quân Mạc nói: “Cậu nghĩ nhiều rồi”
Thiện Tuân nói: “Hai tuần?”
Tiêu Quân Mạc nói: “Thỉnh thoảng thử mấy thứ khác biệt này nọ.Tôi không cổ hủ giống cậu”
Đêm đó Tiêu Quân Mạc có xã giao, thời gian định ra là buổi tối hôm sau, chủ nhật. Lần này Tiêu Quân Mạc không nhắc lại việc qua đón người, trực tiếp báo địa chỉ cho hắn. Một đường đi đi dừng dừng, Thiện Tuân vẫn đúng hẹn lái xe đến nơi cần đến, gõ cửa nhà Tiêu Quân Mạc.
Tiêu Quân Mạc đang xem TV, một bộ phim võ hiệp vớ vẩn mới chiếu.
Thiện Tuân theo chỉ thị thay giày ở huyền quan, vào phòng khách, nói câu đầu tiên khi bước vào nhà anh.
“Tôi đi tắm nhé?”
Tiêu Quân Mạc một lúc lâu không để ý đến hắn.
Không có được câu trả lời, Thiện Tuân cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, ngồi xuống sopha, nói: “Đoạn đường này giá phòng cao thiệt”
Tiêu Quân Mạc dựa vào sopha, tập trung xem TV.
Thiện Tuân đợi một lát, nói: “Anh hẹn người ta đều không đi khách sạn à?”
Xem TV.
Thiện Tuân: “Đổi ý rồi?” Cười có phần bỉ, “Không thử nữa?” Lại dừng một lát, cùng dời ánh mắt về phía màn hình TV theo anh, “Anh thích xem cái này à?”
Trả thù cuối cùng cũng có hiệu quả.
Tiêu Quân Mạc dời tầm mắt khỏi TV, chậm rãi nói: “Nào, nói tôi nghe coi, từ lúc vào cửa đến giờ cậu nói năm chủ đề, giữa năm chủ đề đó, có liên quan cái lông gì không?”
Thiện Tuân nhún vai: “Có thể cho tôi cốc nước không?”
Tiêu Quân Mạc đứng dậy, pha cho hắn tách trà.
Thiện Tuân quả thật khát nước cả đường, nhận lấy trà, vừa uống vừa xem TV với anh. Tạo hình trang phục gây sốc (5), lời kịch buồn cười hoang đường, kỹ năng diễn xuất của diễn viên cứng đờ. Thiện Tuân không nhìn ra được phim này có chút xíu giá trị nào để một người trưởng thành ngừng lại xem hơn năm phút, rất nhanh, hắn không xem nổi nữa.
“Phim này còn bao lâu nữa?”
Tiêu Quân Mạc nói: “Ăn cơm chưa?”
Tiêu Quân Mạc im lặng một lát: “Ăn rồi, cái này có liên quan cái lông gì với vấn đề của tôi không?”
Tiêu Quân Mạc nói: “Không liên quan thì không thể hỏi à?”
Thiện Tuân bật cười.
Xem xong một tập với Tiêu Quân Mạc, anh mới tìm một chiếc áo ngủ cho hắn, bảo hắn đi tắm rửa. Thiện Tuân cầm áo ngủ nhìn một lúc, mới nói: “Tôi mặc qυầи ɭót là được rồi”
Trông Tiêu Quân Mạc không vui.
Thiện Tuân giải thích: “Tôi không quen…dùng đồ người khác đã dùng qua”
Lời nói của Thiện Tuân không rõ nghĩa, Tiêu Quân Mạc cũng không lý giải theo hướng bình thường, liếc mắt nhìn thủng ý nghĩ của hắn. Anh xoay người lại, từ trong túi rác sạch mới bọc vào lấy ra một cái mác.
“Mới mua”
Thiện Tuân có chút giật mình.
Hắn gật đầu, vươn tay ra nhận. Tiêu Quân Mạc lại bổ sung: “Sạch lắm”
Hai chữ này làm cho hắn có chút lúng túng, cảm giác nháy mắt lùn đi trong mắt Tiêu Quân Mạc. Đồng ý 419, rõ ràng là chỉ lên giường mà thôi, nếu đồng ý rồi, chính hắn cũng chả phải kẻ tốt đẹp gì cho cam. Câu nói ban nãy kia lại làm mình có vẻ ta đây, giống như thân ở trong bùn nhưng mở miệng cứ lặp đi lặp lại rằng mình rất thích tắm rửa, cho dù lời nói là thật hay giả, đều có vẻ thừa thãi, làm dáng.
Chờ hắn tắm xong đi ra, Tiêu Quân Mạc đã trần như nhộng, ngồi trên giường đọc tạp chí. Cơ ngực, cơ bụng cùng bắp tay gồ lên, lại cũng không khoa trương, làn da màu mật ong bóng loáng căng tràn, có dục vọng muốn cắn xuống. Bụng dưới Thiện Tuân thắt lại, cảm giác cậu em đã thức dậy. Không thể không thừa nhận, Tiêu Quân Mạc đích xác là kiểu hắn thích.
Thấy hắn đi vào, Tiêu Quân Mạc đặt tạp chí xuống. Thiện Tuân trèo lên giường, đặt anh dưới thân, môi ngậm trái cổ anh, hai tay lần mò đến trước ngực, từ vuốt ve đến xoa nắn, Tiêu Quân Mạc có lẽ cũng là lần đầu tiên nằm ở thế bị động, trong cổ họng tràn ra tiếng rên khàn khàn. Nụ hôn dần dần ướt át, Thiện Tuân cắn ra một mảng bầm tìm trên ngực anh, lại dùng đầu lưỡi cùng hàm răng đùa bỡn đầu v*, cái tay rảnh rỗi vò ngắt bên còn lại. đầu v* đàn ông trời sinh không nhạy cảm bằng phụ nữ, Thiện Tuân lại thiên về sức mạnh, cảm giác đau đớn kích thích ra khoái cảm, Tiêu Quân Mạc không nhịn được, há mồm rên rỉ.
Chờ Thiện Tuân dồn sự chú ý tập trung vào lỗ nhỏ phía sau anh, đầu v* đã sưng to lên một vòng, cứng như cục đá. Ngứa ngáy khó nhịn, Tiêu Quân Mạc tự lấy tay ngắt đầu v*, có lẽ là cảm thấy xấu hổ, không bao lâu đã dời tay đi, môi mím thành một đường. Thiện Tuân đẩy anh một cái, để anh nghiêng người, quệt xong thuốc bôi trơn, một bàn tay tách mở một bên mông, cắm một ngón trỏ vào trong cửa mình hơi co rút lại. Cả người Tiêu Quân Mạc đột nhiên cứng lại, do dự anh là lần đầu tiên bị cắm vào, Thiện Tuân cực kỳ cẩn thận, vừa hôn sau gáy anh để vỗ về, vừa giảm tốc độ ngón tay xâm nhập. Mở rộng làm rất chậm, mỗi khi hắn bỏ thêm một ngón tay vào, cơ thể Tiêu Quân Mạc đều sẽ làm ra phản ứng rất lớn, thậm chí Thiện Tuân còn hoài nghi, nội tâm anh đang giãy dụa vô cùng.
Thử?
Hắn và Tiêu Quân Mạc khác nhau, hắn sẽ không thử.
Ba ngón tay của hắn ngừng lại trong đường ruột rất lâu, đầu ngón tay thường xuyên xoa ấn vách ruột, đào móc vài cái, gia tăng khoái cảm cho anh. Đến lúc cảm thấy tương đối ổn, Thiện Tuân mới rút tay ra, cởi qυầи ɭót, lấy bao cao su trên đầu giường đeo vào, cầm dương v*t cứng rắn chặn lại ở lối vào, vẽ một vòng tròn quanh đấy, mới bắt đầu cắm vào.
Hơi thở hổn hển của Tiêu Quân Mạc trở nên trầm thấp thong thả, hai tay nắm chặt ga giường, mu bàn tay nổi gân xanh.
Chặt quá.
Lần đầu tiên bị cắm vào, tràng đạo sít chặt và nóng rực khiến cho đầu óc Thiện Tuân trở nên mê muội, một phát đẩy quy đầu đi vào, một bàn tay ôm lấy anh từ sau lưng, không ngừng in xuống nụ hôn vụn vặt trên cổ cùng đầu vai anh. Sau khi thích ứng, lại đẩy dương v*t vào một nửa, nghe thấy Tiêu Quân Mạc hít vào một hơi, hắn dừng lại, dùng nụ hôn trấn an một lúc, lại cắm vào tận cùng.
Tiêu Quân Mạc khó nhịn hừ một tiếng.
Thiện Tuân dùng hai tay từ sau lưng ôm chặt anh, bắt đầu dùng sức cắm rút, cặp mông tràn đầy lực đàn hồi của anh bị hắn đâm cho vang lên bành bạch. Nhiệt độ cơ thể hai người đều tăng vọt, thở dốc một tiếng rồi lại một tiếng. Hắn vòng tay xuống dưới nách, đùa bỡn cơ ngực anh, lại ngắt nhéo vò nặn đầu v* như cục đá, rồi đặt anh ở dưới thân, tăng lực va chạm.
Một hồi từ đầu đến cuối đều không có lời nói trao đổi tình ái, Thiện Tuân lại cảm thấy thích nhất trong nhiều năm qua.
Lần đầu tiên cắm thuần 1, Thiện Tuân cẩn thận bao nhiêu cũng không đủ, Tiêu Quân Mạc chảy máu.
Tiêu Quân Mạc vào phòng tắm rửa sạch, không cho Thiện Tuân nhúng tay. Hắn đi ra ngoài mua thuốc cho anh, cũng chỉ là mua mà thôi, ngay cả bôi thuốc anh cũng khăng khăng tự mình làm. Thiện Tuân muốn rời đi, anh giữ hắn ở lại, hắn cũng không phản đối. Lúc Tiêu Quân Mạc ở trong phòng ngủ bôi thuốc, Thiện Tuân ở trong phòng khách nhà anh xem TV, châm điếu thuốc. Hắn vẫn không hiểu nổi, sao Tiêu Quân Mạc lại đi nghĩ đến việc làm 0, lấy điều kiện của anh, là thuần 1 cực quý hiếm. Anh không có một chút dáng vẻ thuần 0 nào, nếu không phải gặp được 1 có khẩu vị như hắn, phỏng chừng muốn tìm người phá zin cho anh cũng chẳng dễ.
Tiêu Quân Mạc mặc một chiếc áo tắm giống hắn đi ra, tầm mắt dừng lại trên điếu thuốc trong tay hắn, chậc một tiếng.
“Không phải cậu bị viêm họng mãn tính sao?”
Thiện Tuân cười nói: “Hút thuốc sau khi xong việc (6)”
Tiêu Quân Mạc nói: “Đã ra ngoài một chuyến rồi về còn sau khi xong việc nữa”
Thiện Tuân cũng không phản bác, hút cho xong phần còn lại. Tiêu Quân Mạc lại ngồi xuống cạnh hắn, cũng không tiếp tục đề tài vừa rồi.
Xem TV được một lúc, đoán Tiêu Quân Mạc sẽ không để ý, Thiện Tuân mới nói: “Anh đều mang người về thẳng đây à?”
Tiêu Quân Mạc bỗng nhiên nở nụ cười.
“Ai quy định nhất định phải vào khách sạn?”
Thiện Tuân nhìn anh chằm chằm một lúc, gật đầu nói: “Cũng đúng, trong nhà không có ai tr.a xét hết”
Biểu cảm của Tiêu Quân Mạc trở nên rất vi diệu.
Thiện Tuân cười nói: “Không buồn cười à?”
Tiêu Quân Mạc nói: “Ngốc”
Thiện Tuân nói: “Tôi vẫn quen bị anh gọi là đồ gà hơn”
Tiêu Quân Mạc vừa mới cầm lấy một quả quýt trên bàn trà, ngẩng đầu nhìn hắn chòng chọc, ánh mắt có chút lạnh lẽo. Thiện Tuân cảm thấy quả quýt kia bất cứ lúc nào cũng có thể chào hỏi với cái đầu của hắn.
Song sự thật chứng minh, Tiêu Quân Mạc tuy rằng phóng túng trong game, tố dưỡng ngoài đời lại không tệ.
Hai người ngủ cùng nhau, nhưng ngày hôm sau Tiêu Quân Mạc phải đi làm. Thiện Tuân đổi giường, giấc ngủ nông, lúc anh rời giường là tỉnh liền. Tiêu Quân Mạc đang ngồi ở đầu giường cài cúc áo, thấy sắc mặt anh không tốt lắm, nhớ tới tối qua bị chảy máu, cơn buồn ngủ của Thiện Tuân giảm một nửa, duỗi tay sờ trán anh, Tiêu Quân Mạc nhất thời không tiếp thu được, nhưng cũng không né tránh.
Hơi nóng.
Thiện Tuân: “Không thể xin nghỉ được à?”
Tiêu Quân Mạc nói: “Uống thuốc là được rồi, sức khỏe của tôi tốt lắm”
Anh nói thế, Thiện Tuân cũng không tiện can thiệp nữa.
Nhìn anh cài áo sơ mi, lờ mờ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, mãi đến khi anh cài xong, mới phát hiện sống lưng vẫn luôn thẳng tắp lúc này cong đến lợi hại. Thiện Tuân chau mày, một bàn tay đập lên lưng anh, nói: “Không có sức à?”
Phản ứng của Tiêu Quân Mạc lại khiến hắn sửng sốt.
Một đập này của hắn không nặng, nhưng lại tới đột ngột, lưng Tiêu Quân Mạc thẳng tắp một lúc, bỗng nhiên hít nhẹ một hơi, lại cong trở lại.
Thiện Tuân cau mày nói: “Anh đừng đi thì hơn” Ngừng một lát, ánh mắt khóa trước ngực anh.
Tiêu Quân Mạc nói: “Cậu ngủ tiếp đi, chìa khóa dự phòng để trên bàn trà, khi đi nhớ khóa cửa”
Thiện Tuân nói: “Người khác ngủ với anh một đêm là anh cho người ta chìa khóa luôn à? Ngủ một lần là phải thay khóa luôn?”
Thiện Tuân nói: “Thiện Tuân, có ai từng nói miệng cậu cực bỉ chưa?”
Thiện Tuân nói: “Có, không phải anh đấy sao”
Tiêu Quân Mạc: “Có chút thường thức, lai lịch cậu rõ ràng thế, tôi lại sợ quay đầu không tìm được cậu lấy chìa khóa sao? Lại nói, tiền nhuận bút của cậu còn phải đi ra từ chỗ tôi đấy”
Thiện Tuân: “…”
Tiêu Quân Mạc muốn đứng dậy, lại đột nhiên bị Thiện Tuân đè lại vai, trong lúc không hiểu gì, Thiện Tuân đã xoay vai anh qua, bắt đầu cởi cúc áo sơ mi anh. Tiêu Quân Mạc chau mày, đang muốn nói chuyện, ý thức được không đúng, muốn chặn lại tay hắn nhưng không còn kịp nữa rồi.
đầu v* đỏ bừng lộ ra, vô cùng đáng thương.
Thiện Tuân lại gần kiểm tra, nhưng không hề cười.
“Rách da à?”
Lúc làʍ ȶìиɦ thì không sao, bây giờ, bị Thiện Tuân nhìn chằm chằm đầu v* ở khoảng cách gần, lỗ tai Tiêu Quân Mạc có hơi nóng. Hờ hững “Ừm” một tiếng.
Bảo sao.
đầu v* bị hắn cắn nát, mặc quần áo vào, vải vóc ma sát mọi lúc, nhất định là vừa đau lại vừa ngứa.
Thiện Tuân nói: “Vẫn nên bôi thuốc đi”
Tiêu Quân Mạc nói: “Bôi thuốc gì?”
Thiện Tuân: “…”
Trong nháy mắt, hắn nghĩ đến một thứ gọi là miếng dán nhũ (7).
Tiêu Quân Mạc không ăn sáng ở nhà, rửa mặt xong liền ra ngoài. Thiện Tuân ngủ lại thẳng đến mười giờ hơn, rời giường mặc quần áo rửa mặt. Vào phòng khách, một chiếc chìa khóa nằm lẻ loi cạnh đĩa trái cây trên bàn trà, hắn cầm lên, khóa cửa rời đi.
Những tưởng sẽ không bao giờ bước vào căn phòng kia nữa, hoặc cho dù có lần tiếp theo cũng phải cách một tuần, dù gì hắn không cho rằng Tiêu Quân Mạc làm thuần 1 sẽ có ấn tượng tốt với đêm ấy. Nhưng thế sự khó lường, cách một ngày, Tiêu Quân Mạc lại nhắn tin, nói cuối tháng công việc bận rộn, không có thời gian gặp mặt, tạm thời cũng không vào game, chìa khóa hắn cứ giữ lấy.
Hắn vẫn chủ động liên hệ với anh.
Thiện Tuân không nói rõ được tâm tình lúc ấy ra sao, nhưng ít ra có một điều có thể khẳng định, không có sự phản cảm. Ăn một lần rồi lại càng muốn ăn thêm nữa, hắn không kháng cự cơ thể ấy, thêm nữa, không có đối tượng nào ở chung tốt hơn Tiêu Quân Mạc. Chính như anh từng nói, anh biết lai lịch hắn, rõ ràng, chân thật, cũng biết giới hạn đạo đức của đối phương, mức sống, ngược lại, hắn cũng thế.
Có lẽ hai người đều hiểu rõ sự thích hợp khó có được này, không một ai nói bắt đầu, nhưng bọn họ quả thật bắt đầu kết giao.
"*Chú thích:*"
"(1) Yêu nhau rất khó: do Mai Diễm Phương và Trương Học Hữu trình bày, nghe ở đây"
"(2) Mạch bá “ 麦霸 ”: mạch bá trong Karaoke có hai nghĩa:"
"1. Người hát Karaoke rất tốt, sẽ hát rất nhiều bài, liên quan đến rất nhiều thể loại"
"2. Người hát Karaoke chiếm lấy micro không buông, cái gì cũng dám hát, hát không hay, thuộc về nghĩa xấu"
"(3) Trà kiều mạch đắng"
"(4) Làm một pháo = 419"
"(5) Nguyên văn Lôi nhân “ 雷人 ”: chỉ những suy nghĩ bất ngờ khiến người khác kinh ngạc hoặc làm cho người khác không nói nên lời."
"(6) Nguyên văn Sự hậu yên “ 事后烟 ”: hút thuốc lá sau khi làm xong việc, hoặc sau khi xxx xong"
"(7) Miếng dán nhũ (NudeBra)"