Chương 22
Lưu Ly Cốc, rừng trúc.
Đao khách áo đen không nghe mà chém đám sơn tặc, ngoài mấy chục thước sau lưng là một nữ Thuật sĩ đầu bánh trôi ( ), một thân trang bị tân thủ, đứng ngơ ngác tại chỗ.
*[Khưu Tốc Tốc]*: Thỉ hồ hồ ~(≧▽≦)/~
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: …Gọi lại lần nữa?
*[Khưu Tốc Tốc]*: Sư hổ hổ ( ) QAQ
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Ờ
*[Khưu Tốc Tốc]*: Con sắp lên cấp rồi!!
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Còn thiếu nhiêu?
*[Khưu Tốc Tốc]*: 5W ( ), 5W là con max cấp rồi! 0
Đao khách không đáp lại, tốc độ chém quái nhanh hơn.
*[Khưu Tốc Tốc]*: Sư hổ hổ, người không có buff cố định đúng không
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Không cần
*[Khưu Tốc Tốc]*: QAQ
*[Khưu Tốc Tốc]*: Long Duyệt nói người thiếu buff cố định
*[Khưu Tốc Tốc]*: Sư hổ hổ cố định với con nha, con lợi hại lắm đó QAAQ
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Sư phụ không có can đảm để con làm buff
*[Khưu Tốc Tốc]*: QAQ
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Đừng nhìn sư phụ, hố người khác đi
*[Khưu Tốc Tốc]*: Sư hổ hổ không cân nhắc sao, cân nhắc xong rồi hẵng quyết mà QAQ
Đao khách đã tập trung vào việc chém giết đám sơn tặc không ngừng nghỉ một lần nữa.
Tiểu Thuật sĩ yên lặng ngồi xuống, như là bị oan ức lắm, mãi đến khi thông báo max cấp vang lên cũng không nói lời nào, không dịch nửa bước. Đao khách kia đứng tại chỗ nhìn cô một lúc, cuối cùng vẫn đi tới.
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Muốn làm buff cố định của sư phụ, nói thế nào cũng phải đổi trang bị của con trước đã chứ
Im lặng, im lặng.
Trên đỉnh đầu tiểu Thuật sĩ nhảy ra một chuỗi dấu chấm than, cứ như sợ người khác không nhìn thấy.
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: →_→
*[Khưu Tốc Tốc]*: Sư hổ hổ con sẽ cố gắng làm bụp lớn!! Làm buff cố định của mình người!! Moah moah moah!!!
Thời gian quay về nửa tháng trước.
Gần đây đề tài sốt dẻo nhất của [Kiếm Khiếu Nhất Phương], không gì khác ngoài Dụ Dỗ Từng Bước được ca ngợi là bảo mẫu tốt của Kiếm Khiếu, tuyên bố AFK ( ).
Đối ngoại đương nhiên là nói công việc bận rộn, tạm thời không có tinh lực chơi game. Đương nhiên, cũng có một tin đồn khác, nghe nói cơ thể cái vị bảo mẫu mẫu mực này sau khi bị thương, lại chịu sự tổn thương tình cảm. Có cô nàng phẫn uất: Dụ Dỗ là người đàn ông tốt dịu dàng như thế, con đ*y nào không biết quý trọng vậy? Thế là có người nói: Cô đã quên một nhân tố quan trọng, đây là thế giới nhìn mặt. Lại có người bất bình: Thím đã từng thấy mặt mũi Dụ Dỗ ra sao chưa? Lúc mỗi người nói một kiểu, quản lý xuất hiện, là CP kiểu mẫu của bảo mẫu kiểu mẫu, Tần Ca nói, Dụ Dỗ sau khi bị thương tâm trạng vẫn không tốt, giờ trong công việc gặp chút chuyện, tạm thời không thể lên game.
Ai cũng biết, tụ tán ly phân trong game là chuyện hết sức bình thường, ngay cả trong cuộc sống đời thực cũng thường nói thế sự vô thường, một thế giới ảo, càng thiếu nhân tố chống đỡ hơn, bất kể là ai, luôn có thời điểm nói tạm biệt. Lý do nhiều lắm, nhưng thông thường nhất không ngoài công việc, học tập, tình cảm. Thế nên đến cuối cùng, cũng không ai lại quá xoắn xuýt, nhân vật ghê gớm đến đâu, rồi cũng sẽ bị thời gian làm nhạt phai.
Lúc Kiếm Thất làm chia tay cho Thiện Tuân, người đến không ít, hát cho hắn, bảo hắn cố gắng giải quyết chuyện trong hiện thực, bất kể ra sao, tất cả đều thoải mái. Sau này có cơ hội thì nhớ quay lại. Đơn giản là mấy lời như thế, Kiếm Thất còn đặc biệt lưu số của hắn. Diệp Chu Chu cũng không có bao nhiêu cảm xúc, dù sao trong đời thực tiếp xúc cũng coi như thường xuyên.
Ca hội mở hơn ba tiếng, quen, chưa quen, thậm chí không biết, vừa vặn mượn lý do này ca hát, tán gẫu, thuận tiện kiếm người yêu. Chừng qua hai giờ, kênh hiển thị user Ly Biệt Cùng Quân vào phòng, một đám người quen lúc này đẩy anh lên mic, anh cũng không ngại ngùng, hát một bài, nói mấy câu khách sáo rồi đóng mic làm người nghe.
Ca hội kết thúc, Thiện Tuân lên mic nói lời tổng kết, trước khi logout YY avatar của Tiêu Quân Mạc hãy còn sáng, hiển thị trạng thái online trong game.
Vở kịch bi tình kết thúc, Thiện Tuân mở game, nhập mật mã tài khoản mới tinh, login thành công, lựa chọn nhân vật, Thuật sĩ, ID Khưu Tốc Tốc, vào game.
Nhân vật vừa max lv 20, vẫn ở tân thủ thôn, thật ra có thể tìm xa phu tới thành chính. Một thân trang bị tân thủ phối lẫn lộn, tạo hình của nữ Thuật sĩ có phần gây sốc. Hai cái bím tóc quai chèo buông thõng đến đầu gối, một cái áo bông cổ lông màu xanh lục, một cái quần vải bố màu nâu, một đôi ủng ngắn màu xám không màu mè.
ID duy nhất sáng trong list hảo hữu.
Tần Ca.
Vị trí, vùng ngoại thành Trường An. Thiện Tuân click chat mật.
*[Khưu Tốc Tốc]*: Anh ấy ở đâu?
*[Tần Ca]*: Thành chính Lạc Dương
Thiện Tuân chạy tới trước mặt xa phu, chọn địa điểm đến, Lạc Dương.
Tiếng chat mật lại vang lên.
*[Tần Ca]*: Mày dối trá vãi ra, trong bang còn có mấy em gái đau lòng lắm đây này
*[Khưu Tốc Tốc]*: _(:з” ∠)_
*[Tần Ca]*: Dối trá
*[Khưu Tốc Tốc]*: Mày cũng có động viên tao cố lên đâu _(:з” ∠)_
*[Tần Ca]*: Mày đúng là nhàm chán
*[Khưu Tốc Tốc]*: Hành động, không nói nữa
*[Tần Ca]*: …
Xe ngựa đi tới ngoài cổng Lạc Dương, đâu đâu cũng có người chơi cấp cao, ngẫu nhiên thấy mấy acc nhỏ quê mùa qua lại như con thoi trong đám người cùng skill hiệu quả đặc biệt, chạy qua chạy lại giữa NPC. Nữ Thuật sĩ hơi dừng lại trước mặt xa phu, đi vào thành chính, càn quét các góc một lần, lại quay về cổng thành, loanh quanh một lúc, rốt cuộc tìm được một Đao khách toàn thân đồ đen cạnh chuồng ngựa. Đứng bên cạnh nhìn anh tỷ thí xong với một Cổ sư, chọn mục tiêu, thêm hảo hữu.
Chờ khoảng nửa phút, bên kia không phản ứng, trái lại mặt nhân vật hướng về chỗ nữ Thuật sĩ.
Click chat mật.
*[Khưu Tốc Tốc]*: ~(≧▽≦)/~
*[Ly Biệt Cùng Quân]*:?
*[Khưu Tốc Tốc]*: Các anh trông có vẻ lợi hại quá
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Rồi sao?
*[Khưu Tốc Tốc]*: Có thể mang em thăng cấp không
*[Khưu Tốc Tốc]*: Em hỏi rất nhiều người rồi, bọn họ đều không để ý đến em
Bên kia không trả lời.
Sau khi Đao khách ngồi thiền hồi đầy máu, Cổ sư ban nãy lại gửi yêu cầu tỷ thí, bị anh từ chối. Tiểu Thuật sĩ ngoan ngoãn đứng cạnh anh, không nói nữa, cũng không đi. Chưa đến một lát, thấy Cổ sư kia đi về phía cổng thành, tìm người khác tỷ thí.
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Cô cũng đọc 《 Yêu chiến 》à?
Thiện Tuân đang uống trà, thấy câu này thì nở nụ cười.
*[Khưu Tốc Tốc]*: Anh biết 《 Yêu chiến 》ạ!
Bên kia không đáp.
*[Khưu Tốc Tốc]*: Em cực cực thích Tốc Tốc đó, Lẫm Khách đại đại giỏi giỏi nhất!
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Cô là fan Lẫm Khách?
*[Khưu Tốc Tốc]*: Dạ vâng, em thích Khách Khách nhiều năm rồi
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Khưu Tốc Tốc tốt chỗ nào?
*[Khưu Tốc Tốc]*: Không tốt chỗ nào! Tốc tốc giá trị vũ lực siêu cao, lạnh nhạt với mọi người, nhưng vì phán sư Ý Thủy giết anh, đuổi theo hắn khắp giang hồ, chỉ cầu làm bạn, cực kỳ si tình!
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Ngây thơ
*[Khưu Tốc Tốc]*: Đâu có TAT
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Quyển sách này quá non
*[Khưu Tốc Tốc]*: Anh nhất định không phải fan chân ái!
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Tôi có nói mình là fan à?
*[Khưu Tốc Tốc]*: ~~~~(_)~~~~
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Sách của cậu ấy, phải bắt đầu đọc từ 《 Dạ Vũ 》
*[Khưu Tốc Tốc]*: (⊙o⊙)
Đao khách xoay tại chỗ hai vòng, không có việc gì lặp đi lặp lại nhảy lùi, bỗng nhiên lại rảo bước xông lên trước. Tiểu Thuật sĩ vung vẩy cái bím quai chèo di chuyển trái phải, thấy anh lao ra, lại hớn hở đuổi theo.
*[Khưu Tốc Tốc]*: Anh thích 《 Dạ Vũ 》à (⊙o⊙)
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Muốn tìm người mang? Tân thủ?
*[Khưu Tốc Tốc]*: Nhém nhèm (⊙o⊙)
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Nói tiếng người
*[Khưu Tốc Tốc]*: Vâng ~(≧▽≦)/~
Trước máy tính, Thiện Tuân cúi đầu cười một lúc, mới lại ngẩng đầu lên nhìn màn hình. Tin nhắn mới đã gửi qua được một lúc.
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Tôi chỉ mang nửa tiếng, có thuốc x không?
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Vào PT, có đấy không?
Trên màn hình có một lời mời tổ đội, Thiện Tuân nhanh chóng xác nhận. Đối phương gọi ra một con ngựa trắng bờm bạc, sau khi cưỡi lại gửi lời mời cưỡi đôi với hắn, Thiện Tuân lại click đồng ý lần nữa. Nữ Thuật sĩ quê mùa vòng lấy eo Đao khách từ sau lưng, bím tóc quai chèo đập bên chân anh, nhanh chóng di chuyển theo ngựa, đuôi ngựa ( ) màu bạc buộc sau gáy Đao khách bay lên, quất vào mặt nữ Thuật sĩ bôm bốp.
Thiện Tuân nhìn mà ngũ vị tạp trần.
*[Khưu Tốc Tốc]*: Thuốc x là gì ạ (⊙o⊙)
Đối phương không hề trả lời, mãi cho đến vùng ngoại ô, xung quanh là đám cáo hoang, kết thúc cưỡi đôi, giao diện game nhảy ra một khung giao dịch, người đề xuất, Ly Biệt Cùng Quân, trong khung vật phẩm nằm hai tổ thuốc x .
Hắn vội vã nhấn đồng ý.
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Ăn đi, đứng yên ở đây đừng nhúc nhích
*[Khưu Tốc Tốc]*: Ăn rồi O(∩_∩)O
Đao khách một bước dài xông vào trong đám cáo, vút lên trời, một đao chém ngang, năm con cáo kêu thảm thiết ngã xuống đất. Xoay người lại là một đường bổ ngang, liên tiếp, trong phút chốc chỉ nghe thấy tiếng cáo kêu. Mà Thiện Tuân bên này, nhận được kinh nghiệm nhảy thành chuỗi số, gần như là spam.
Thiện Tuân đờ ra, lại ý thức được như vậy quá không chuyên nghiệp.
Thế là gõ bàn phím.
*[Khưu Tốc Tốc]*: Lợi hại quớ (⊙o⊙)
Đối phương không quan tâm. Dọn sạch đám quái này, anh lại dịch sang bên phải, cáo vẫn đang không ngừng ngã xuống.
*[Khưu Tốc Tốc]*: Cảm giác nửa tiếng có thể lên đến ba mươi đó!
*[Khưu Tốc Tốc]*: Về sau còn có thể mang em theo không
*[Khưu Tốc Tốc]*: Em không quấn anh đâu, rảnh rỗi mang một chút là được rồi
Mãi đến khi diệt sạch đám quái bên phải kia, Đao khách mới dừng lại, giây lát, đỉnh đầu nhảy ra một dòng chữ.
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Tôi không có nhiều thời gian
*[Khưu Tốc Tốc]*: Ma ma cũng không cho em thức đêm, em cũng không chơi lâu đâu ~(≧▽≦)/~
*[Khưu Tốc Tốc]*: Em tìm rất nhiều người rồi, chỉ có anh để ý đến em thôi QAQ
Đao khách phi thân lùi về sau, trở tay chém, một con cáo thủ lĩnh ngã xuống, lại xoay người một cái, quét ngã ba con cáo nhỏ.
*[Khưu Tốc Tốc]*: Chúng ta có thể tán gẫu về sách của Khách Khách mà!
*[Khưu Tốc Tốc]*: Không có bạn khó chơi lắm o(﹏)o, em thật sự không quấn anh đâu, mang một chút thôi, chỉ mang một chút thôi mà…
Đao khách dừng lại, không nhúc nhích.
Thời gian có hơi dài, quái vừa bị giết ch.ết đều từ từ refresh xuất hiện. Mãi đến khi quái xung quanh Đao khách cũng đứng dậy, phát động công kích với anh, anh mới đột ngột bổ ngang, chém ngã xuống đất.
Bên Thiện Tuân bỗng nhảy ra khung xác nhận bái sư.
Đây là muốn nhận hắn làm đệ tử.
Nhấn xác nhận, nữ Thuật sĩ di chuyển trái phải.
*[Khưu Tốc Tốc]*: Sư hổ ~~~
Đương nhiên không ai để ý. Đạo khách lại chạy đến một đám quái khác lặp lại chém giết.
Trước máy tính, Thiện Tuân bật cười một tiếng, lấy di động ra lướt WeChat.
Tiêu Quân Mạc thật sự không lừa người, cho dù là trước đây, thời gian anh online cũng không nhiều. Một khi online, phần lớn thời gian cũng dành cho hoạt động bang hội, rất hiếm khi thấy anh đánh phó bản, trước giờ chưa từng nghe thấy anh nhận đệ tử. Đầu năm nay làm sư phụ cũng khó, cứ nhìn Long Duyệt thì biết. Nhưng hai đệ tử kia của y cũng đỡ lo, nếu vận may không được tốt, một số người coi sư phụ là đại luyện ( ), kho bạc, mới là phí thời gian tốn tiền của. Nếu bạn tự thấy xui xẻo, đánh gãy răng nuốt vào bụng, không thấy xui xẻo, không chừng qua mấy ngày lại thấy người ta và bạn trên khu bát quái của diễn đàn.
Bạn liền biến thành sư phụ server XX nào đó lương tâm bị chó ăn.
Thiện Tuân chưa từng nhận đệ tử, cũng không phải sợ gặp phải người xấu, thật sự là một đám người trong bang đã đủ để hắn bận bịu rồi. Cho tới nay, người mới của Kiếm Khiếu có việc đều tìm hắn, lại thêm đệ tử nữa không thể nghi ngờ là tự mình chuốc khổ.
Làm đệ tử Tiêu Quân Mạc, cảm giác tốt hơn một chút so với tưởng tượng.
Một tuần tiếp theo, ngày làm việc, mỗi ngày đối phương online hai tiếng, cuối tuần online bốn năm tiếng, phần lớn thời gian là bang chiến, nhưng gộp lại, tổng cộng cũng có ba bốn giờ dành cho đệ tử mới này. Mấy ngày trước gửi cho hắn chút tiền, dẫn hắn đánh phó bản, mới chợt nhớ tới một điểm quan trọng.
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Con mặc cái trang bị gì thế này? Thuật sĩ là buff, trang bị phải lấy thuộc tính phòng thủ và lượng trị liệu làm chủ
*[Khưu Tốc Tốc]*: Thế nhưng có skill tấn công mà (⊙o⊙)
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Bán moe
*[Khưu Tốc Tốc]*: (⊙o⊙)?
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: …Nghĩa là vô dụng
*[Khưu Tốc Tốc]*: Tại sao ạ (⊙o⊙)
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Sát thương quá thấp
*[Khưu Tốc Tốc]*: Thế không phải hố tân thủ sao!!!
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Chỉ hố người như con thôi
*[Khưu Tốc Tốc]*: QAQ
*[Khưu Tốc Tốc]*: Thế sao phải thiết kế skill này làm gì QAQ
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Đẹp
*[Khưu Tốc Tốc]*: Sư hổ chẳng nghiêm túc gì cả QAQ
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: =.=
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Xem trong túi con có trang bị trị liệu không, mặc trước đi
Thiện Tuân mở túi, trang bị trị liệu đầy ắp, chọn cái đẹp mặc vào.
Gần đây rất ít đi ra ngoài, Thiện Tuân rảnh rỗi liền vào game coi kịch, quan sát xem Tiêu Quân Mạc có online không bất cứ lúc nào. Game này thăng cấp cũng không khó, cho dù Tiêu Quân Mạc chỉ dành rất ít thời gian mang đệ tử, tiểu Thuật sĩ cách max cấp cũng không xa. Tiêu Quân Mạc tựa như mang phần mềm hack trên người, lặp lại máy móc, Thiện Tuân chắc chắn không thể để anh im lìm như thế, cũng mặc kệ anh có đáp lại hay không, liền ở một bên tán gẫu lúc online một mình nghe thấy, nhìn thấy cái gì, nói về sách của Lẫm Khách, nam chính cực đẹp trai. Một ngày nào đó anh không thể nhịn được nữa.
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Không ai để ý đến con, con nói không thấy mệt à?
*[Khưu Tốc Tốc]*: Không mệt (⊙o⊙)
*[Khưu Tốc Tốc]*: Bình thường chỉ có ma ma, giờ có thêm sư hổ, cảm giác tuyệt nhắm (⊙o⊙)
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Bạn con đâu? Thấy con cả ban ngày cũng online
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Con hông có bạn ~
Bên kia không nói lời nào.
Ngày nào đó lại đang cày cấp, anh ở phía trước bán mạng giết quái, tiểu Thuật sĩ ngồi thiền ở sau lưng ngoài ba mươi thước. Thay đổi trang bị, kiểu tóc cũng đổi, bím tóc biến thành hai đống phưn——Tiêu Quân Mạc nói thế. Mang người mới rất nhàm chán, điểm này Thiện Tuân lại quá rõ ràng, người mới hắn mang trong bang mười đầu ngón tay đếm không hết. Có điều từ trước đến nay hắn chưa bao giờ thiếu kiên nhẫn, mà Tiêu Quân Mạc ——Thiện Tuân ngồi trước máy tính bóc nho, vừa nghĩ đối phương đang làm cái gì.
Trong miệng chắc là có điếu thuốc.
Vẻ mặt hẳn là không tốt lắm.
Ném một quả nho đã bóc sạch vỏ vào miệng, dùng khăn giấy lau tay, mò lên bàn phím.
*[Khưu Tốc Tốc]*: Sư hổ mệt rồi ạ ~~~~(_)~~~~ nghỉ một lát đi
Đao khách quét sạch quái tại chỗ, dừng lại, không có đi sang đám quái gần đó.
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Mười lăm phút nữa sư phụ sẽ off
*[Khưu Tốc Tốc]*: Sớm thế ạ (⊙o⊙), vẫn chưa đến mười một giờ mà
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Đi làm, con nít không hiểu đâu
*[Khưu Tốc Tốc]*: Đi làm như thế mệt quớ (⊙o⊙), ma ma đều mười hai giờ mới ngủ, cho phép con mười một giờ ngủ
Bên kia nhất thời không lên tiếng, cũng không nhúc nhích, chắc là đang nói gì đấy trong YY.
Mấy phút trôi qua, đỉnh đầu Đao khách mới nhảy ra một dòng chữ.
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Con không đi học à?
*[Khưu Tốc Tốc]*: Con bị bệnh x, không đi
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Ờ…
*[Khưu Tốc Tốc]*: Có điều không ch.ết đâu, sư hổ đừng lo
Không hề đáp lại.
Thiện Tuân nhìn chằm chằm màn hình đợi một lúc lâu, trong khung trò chuyện mới nhảy ra nội dung mới.
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Cả ngày chỉ biết chơi game
*[Khưu Tốc Tốc]*: Ban ngày con không chơi được, sư hổ cũng không có mặt QAQ
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Con không có hảo hữu khác à?
*[Khưu Tốc Tốc]*: Không có…Nhiều người nói chuyện đều không để ý đến con.
Lại không đáp lại.
Thế nhưng Thiện Tuân cơ bản có thể đoán được anh đang làm gì.
Chưa đến hai phút, giao diện nhảy ra khung mời vào bang, bang hội, Tiểu Lâu Nhất Dạ. Thiện Tuân nhấn xác nhận.
*[Khưu Tốc Tốc]*: Bang hội của sư hổ (⊙o⊙)
*[Ly Biệt Cùng Quân]*: Vào bang xem thông báo, có số kênh YY
*[Khưu Tốc Tốc]*: Vâng! Cảm ơn sư hổ hổ 3
Tiêu Quân Mạc không bao lâu đã off. Chắc là đã dặn người trong bang một tiếng, người của Tiểu Lâu Nhất Dạ đều rất quan tâm hắn. Long Duyệt không có việc gì sẽ dẫn hắn đi lùa quái, người trong bang tụ tập lại một chỗ ngắm cảnh cũng kêu hắn đi. Không đến mấy ngày, lại lần lượt thêm nhóm hảo hữu trước đây, Long Duyệt, Chúc Chúc, Khúc Chung, Em Gái Thục Trung Vui Mừng, còn có Kiếm Thất tới chơi. Một ngày nọ Tần Duệ vừa online đã bị kêu qua ngắm cảnh, vừa thấy người, không cần nhìn biểu cảm, Thiện Tuân cũng biết cậu ta ngẩn người.
Diệp Chu Chu vội vội vàng vàng giới thiệu: Đệ tử của anh Quân, ngốc moe lắm!
Thiện Tuân rất phối hợp.
*[Khưu Tốc Tốc]*: (^o^)/~ Lần đầu gặp
Một Dược sư tóc trắng rất lâu không lên tiếng.
*[Tần Ca]*: … Lần đầu gặp
Sau lần tụ tập nho nhỏ ấy, Diệp Chu Chu nói: “Dụ Dỗ rốt cuộc anh có quay lại không vậy”
Thiện Tuân nói: “Có lẽ. Đầu tiên phải viết cho xong cuốn tiểu thuyết này đã”
Diệp Chu Chu nói: “Anh Quân nhận đệ tử đấy”
Thiện Tuân cười nói: “Anh ta mà cũng nhận đệ tử à?”
Diệp Chu Chuh nói: “Ngốc moe ngốc moe, mọi người đều nói cô ấy với anh Quân có gì gì đấy”
Thiện Tuân chỉ cười.
Diệp Chu Chu lại nói: “Nhưng mà cô ấy chưa bao giờ lên mic nói chuyện, bảo là bị câm…Chắc không phải nhân yêu ( ) chứ?”
Vấn đề này, Tiêu Quân Mạc chắc chắn cũng nghi ngờ. Trên thực tế Thiện Tuân không mong đợi ai tin, nhưng chỉ cần hắn an phận bán moe, cũng sẽ chẳng có ai ngang nhiên đi vạch trần, đều phải để lại đường lui ——nhỡ mà là người câm thật, lại không làm gì sai, đả kích như thế, thì có hơi quá.
*Chú thích:*