Chương 7: Bắn lên ngực
5.1
Lâm Thanh Khải đứng ngược hướng ánh mặt trời, trên người mặc bộ quần áo rất chỉnh tề, nửa dưới lại đang dùng lực chọc cô. côn th*t trước mắt to ra chảy ra chất lỏng trong suốt, anh thẳng lưng nhịp đều theo động tác nhấp nhô trên người cô.
Tương Linh bị anh làm cho ngứa ngáy.
Lâm Thanh Khải dừng một lát, cảm thấy tư thế này có chút hơi khiếm nhã, trước sau vẫn cũng sẽ không thể lên đỉnh được. Anh thở gấp hai lần, đưa cánh tay về phía Tương Linh: "Đưa tay cho tôi."
Anh nắm lấy tay cô, đặt ở phía dưới gốc côn th*t. hai luồng cảm xúc mềm mại cùng tiếp xúc làm cho anh muốn nhũn cả chân ra. Đầu ngón tay Tương Linh đụng phải bộ lông đen.
"Vân vê viên trứng tròn của tôi đi." Thanh âm trầm thấp trong cổ họng đều toàn là dục niệm.
Ánh mặt trời rất sáng, côn th*t của Lâm Thanh Khảisừng sững như một khối núi, các nếp vân da và gân xanh nổi cộm lên đều được chiếu sáng rõ ràng.
Tương Linh cảm thấy xấu hổ, ngửa mặt lên nhìn anh,khóe mắt anh có chút hơi hồng.
Lâm Thanh Khải cố gắng kiềm chế, sờ sờ tóc của cô: "Muốn àm tôi thoải mái à?"
Tương Linh chần chừ gật đầu: "Muốn."
"Nhào bóp đi." Lâm Thanh Khải cầm lấy năm ngón tay của cô đặt tại nơi có hai viên trứng tròn, ngữ khí như dụ dỗ: "Tôi sẽ sướng đến bắn ra luôn đấy."
Tương Linh chậm rãi nghe theo, nghe thấy âm thanh khàn khàn của anh: "Ngoan lắm... a... tiếp tục đi..."
Lỗ tai Tương Linh ửng đỏ, một cảm giác không tên bỗng nhiên lấn át mà không thể lý giải nổi, chỉ biết rằng Lâm Thanh Khải lúc này thật quyến rũ.
Một tay Lâm Thanh Khải đè trên bờ vai của cô, tiếp tục hướng khe ngực mà lộng. Lại tách miệng của cô ra, đút ngón tay trỏ vào: "ɭϊếʍƈ."
Tương Linh dùng đầu lưỡi chạm tới ngón tay anh.
"Dùng lực ở đầu lưỡi ɭϊếʍƈ." Lâm Thanh Khải lại đút sau hơn vào trong miệng cô, ngón tay ở trong đấy khuấy đảo, vừa dạy cô: "Đúng, cứ ɭϊếʍƈ như vậy..."
Tương Linh ʍút̼ ngón tay anh, cảm thấy được đầu ngực bị côn th*t nóng hổi của anh ma sát thật mạnh vài cái, miệng vì không che lại mà phát ra tiếng rên rỉ.
"Tiếp tục." côn th*t của Lâm Thanh Khải cứng rắn đến phát đau: "ʍút̼ đi."
Tương Linh nghe lời ngậm miệng lại, ʍút̼ nhẹ.
"Miệng nhỏ thật ấm." Lâm Thanh Khải nói, "ɭϊếʍƈ dương v*t của tôi không?"
Tương Linh đầu u tai ù, gật đầu.
Lâm Thanh Khải khép nhẹ con ngươi, nhớ lại trong giấc mơ đã đè cô xuống giường, từ phía sau mà đâm vào cô. Anh thích cảm giác xâm nhập từ phía sau. Cắm đến nơi sâu nhất, d*m thủy sẽ chảy ra cực kỳ nhiều, nhiệt độ nóng hổi bên trong sẽ càng sung sướng.
"Tương Linh." Anh sướng không chịu nổi, kêu tên cô.
Tương Linh "ưm" một tiếng.
"Tôi muốn đâm em." Tiếng thở của Lâm Thanh Khải dồn dập, môi phát ra tiếng than nhẹ. Giọng nói anh trầm thấp: "dương v*t từ phía sau xuyên vào trong âm đ*o của em, thao cho em rên rỉ phóng đãng."
Nghe anh nói như vậy, xương cốt Tương Linh dường như tê rần. Răng cô khép lại, không cố ý mà cắn phải ngón tay anh.
"MK." Lâm Thanh Khải mắng một câu, thắt lưng hơi căng thẳng: "Bị em cắn phải rồi."
Anh cầm lấy côn th*t hướng giữa khe ngực mà đâm vào rút ra vài cái: "Muốn tôi bắn vào chỗ nào?"
"Bắn trên mặt em, hay là trên ngực em?"
Tương Linh lắc đầu, không cần bắn lên mặt.
Lâm Thanh Khải từ trên cao nhìn xuống ngón tay vừa bị cô cắn, nheo mắt lại, tưởng tượng côn th*t này ở trong miệng cô.
Cả người tê rần, côn th*t run rẩy bắn ra.
Tinh dịch trắng sữa phun trên ngực Tương Linh, có hai giọt tùy ý rơi vào đầu v*.
Lâm Thanh Khải vuốt ve côn th*t đang đạt khoái cảm, lại cúi người ɭϊếʍƈ hai giọt trên đầu v* cô vào miệng.
Tương Linh đột nhiên bị ßú❤ ʍút̼, chịu không nổi liền ngửa đầu ra phía sau "a" lên rên rỉ.
Lâm Thanh Khải ʍút̼ ngực cô phát ra tiếng "chụt chụt" Tương Linh tựa người lên thân cây, phía trước là anh đang không ngừng động chạm khích thích não đại. Nhận ra bản thân thật ɖâʍ đãng, tay cô cầm lấy tóc anh, dần dần đêm đầu anh đè xuống, hướng ngực mình thẳng vào bên trong miệng anh.