Chương 67
Tương Linh hơi đỏ mặt muốn đứng dậy lại bị Lâm Thanh Khải giữ chặt. Đành bất đắc dĩ ngôi trên hỏa long đang cố ngóc đầu lên.
Lâm Thanh Khải chôn mặt trong hõm vai cô, hít một hơi khiến cho Tương Linh giật mình nhột. không khi ám muội, bên dưới của cô dường như cũng lại bắt đầu ướt.
Bàn tay Lâm Thanh Khải không an phận đưa xuống giữa hai chân cô, lần mò trong đám cỏ là một vùng thịt non mềm ấm nóng: "Lại ướt rồi?"
Gò má Tương Linh đỏ bừng lên: "Đừng... đừng nói nữa."
"Được. Không nói nữa." Vừa nói một ngón tay thô dài của Lâm Thanh Khải vừa chọc vào bên trong lỗ nhỏ, có thể mẫn cảm nghe được tiếng nhép nhép của ɖâʍ dịch.
Tay còn lại của anh nhẹ nhàng đưa lên vuốt mí mắt cô: "Anh thích em, thích ánh mắt của em." Ngón tay trượt đi xuống, chạm vào môi cô: "Thích đôi môi của em, thích cổ của em, thích làn da em, thích đôi ngực đầy đặn của em..." Sau cùng ngón tay dừng lại tại cửa huyệt: "Còn thích cả tiểu huyệt của em."
Anh hôn nhẹ lên mắt cô: "Tương Linh, anh thích tất cả của em, cho nên anh làm em thế nào cũng không đủ."
"..."
"Làm thêm một lần nữa nhé?" Anh ghé sát tai cô nói, cảm nhận được nhiệt độ tại vành tai cô nóng lên, khẽ mỉm cười: "Được không?"
Tương Linh gật đầu.Tay của Lâm Thanh Khải tách chân cô ra, hai chân cô liền dang rộng, ngón tay kia lại cần mẫn đâm chọc, một ngón, sau đó lại thêm một ngón. Rút ra một phần ba, lại đâm sâu nhất đi vào. Bên trong nhục huyệt còn móc đi lên tại điểm G của cô, khiến cho cả người Tương Linh run lên.
Một đợt tê rần tràn tới, nhưng vẫn không đủ, cô vô thức mở rộng chân ra hơn, nơi đạo huyệt liền mở rộng ra trước mắt anh, chỉ cần cúi mặt xuống là có thể nhìn rõ được nơi bí mật hút hồn đó.
"Vô cùng hồng hào." Anh thì thầm bên tai cô: "Lần này em ngồi lên anh, được không?"Tương Linh vốn dĩ không có nhiều kinh nghiệm trong mấy chuyện này, nhưng nói như thế này, cô cũng có thể hiểu, đầu óc mụ mị gật đầu.
Bên ngoài tiếng gió rít qua khe cửa sổ, cánh cửa lớp cũ kỹ khẽ động đậy kêu kẽo kẹt một tiếng rồi dừng lại.
Bên này Lâm Thanh Khải đang ngồi dựa nửa người ra phía sau, Tương Linh ngồi lên hạ bộ của anh, nơi hoa huy*t đã ướt đẫm đặt lên đỉnh quy đầu, chảy xuống một dòng ɖâʍ dịch lên thân côn th*t.
Tương Linh nhấc mông lên, cầm lấy dương v*t đã cứng rắn của anh đặt đúng của huyệt, sau đó ngồi xuống, toàn bộ côn th*t lập tức đâm thẳng vào bên trong, hướng tới chỗ sâu nhất của tử cung.
"A...A..." Tương Linh lần đầu làm loại tư thế này, ngửa cổ ra sau rên rỉ thành tiếng.