Chương 62: Ngày em trở thành ác quỷ(8)-tỉnh ngộ
Azuhad phải thức dậy sớm để dự buổi họp sáng. Cô vẫn bình thường như mọi ngày, còn quý tộc quan lại đang rất ồn ào. Họ căng thẳng vì cuộc chiến tiếp tục sẽ cản trở bước thăng tiến của họ.
-"Cô Bernita này..."-Azuhad gọi Bernita.
-"Sao thế Azuhad?"-Bernita hỏi.
-"Trước kia cha con hay ngồi đây đúng không ạ?"-Azuhad chỉ vào ngai vàng và hỏi.
-"Tất nhiên rồi."-Bernita mỉm cười trả lời.
-"Vậy ai đứng sau phò tá cho cha con vậy ạ?"
Bernita suy nghĩ một lúc. Cô cố nhớ lại những gì đã diễn ra khi cô còn trẻ, khi Bá Vương Claihamut còn sống.
-"Là ta và Sanjou."-Bernita trả lời.-"Sao hả con?"
-"À, con chỉ muốn biết ai đã phò tá cho cha con để con trả ơn họ thôi ạ. Nhất là cô đấy Bernita, con rất biết ơn cô."-Azuhad mỉm cười.
-"Vậy sao? Thực sự là trước kia lúc nào ta và Sanjou cũng đứng ngay sau bá vương và phò tá ông ấy đấy."-Bernita khẳng định.-"Ta rất cảm kích trước lòng biết ơn của con."
-"Công chúa, ngài cho gọi thần vào cung điện?"
Misae được gọi tới cung điện. Azuhad ra hiệu cho Misae tới gần cô ấy. Đợi cho tất cả người hầu ra ngoài và đóng cửa lại, Azuhad mới ôm chầm lấy Misae.
-"Công chúa, ngài sao vậy?!"-Misae lo lắng hỏi.
-"Ta là kẻ ngu muội, thực sự quá ngu muội! Misae, Misae,... Làm ơn cứu vãn ta đi Misae!! Ta đã giết hại vô số thần dân, giết ch.ết Chika, dung túng cho kẻ thù thực sự... Ta không xứng đáng đứng ở đây nữa, ta muốn ch.ết, Misae! Hãy giết ch.ết ta đi Misae!"-Azuhad nói trong tiếng khóc nấc kinh hoàng. Cô đã nhận ra, nhận ra tất cả những người bên cạnh cô và lấy cô làm tiêu khiển đều là kẻ thù. Nước mắt Azuhad không ngưng rơi xuống, hai tay cô xiết chặt áo Misae. Misae hiểu công chúa mà cậu yêu thương đang ở đáy sâu của tuyệt vọng.
-"Công chúa, hãy bình tĩnh và kể cho thần nghe mọi chuyện, được không?"-Misae vội vàng an ủi Azuhad.
Cuối cùng, dù muộn nhưng cũng là may mắn khi Azuhad phát giác được kẻ thù đang ở cạnh mình. Cây kim trong bọc cũng có ngày lòi ra.
-"Thần hiểu mà công chúa, nhưng bây giờ thật khó cho ngài."
-"Ta phải làm sao, Misae?!"
-"Dù sao cũng chỉ còn hai gia tộc đương đầu trên chiến trường thế kỷ, xin hãy để ông trời phán quyết."-Misae nghiêm nghị nói.
Phải rồi, trên chiến trường này bây giờ chỉ còn Horltias và Ileiser. Azuhad không thể làm gì được, vì quyền lực đã nằm gọn trong tay Bernita. Cô chỉ có thể trông cậy vào Horltias, chiến thắng của Horltias mới có thể cứu rỗi được Azuhad tội nghiệp.
-"Nghe thần này, hãy tỏ ra ngoan ngoãn như mọi ngày. Thần sẽ cố gắng cứu ngài."-Misae gạt nước mắt trên khuôn mặt Azuhad.
-"Ta thật tệ..."-Azuhad nói nhỏ.
-"Ngài không tệ chút nào. Lòng nhân ái và tình yêu của ngài là thứ mà không ai có thể sánh bằng. Dù có thể hiện mình là người độc ác cỡ nào, ngài vẫn không giấu được tấm lòng nhân ái, yêu thương thần dân của mình."-Misae mỉm cười nói.
Thông điệp của hoàng hậu đã cảnh tỉnh Azuhad. Azuhad vẫn tỏ vẻ vâng lời như mọi ngày, làm Bernita không thể nào biết được Azuhad đang âm thầm chống lại mình.
-"Cậu nói thật chứ Misae? Thông điệp của hoàng hậu để lại đã cảnh tỉnh Kattha?"-Kerji vừa mừng vừa lo hỏi Misae.
-"Đúng vậy, cô ấy đã gọi tôi vào cung điện. Không biết bây giờ Azuhad ra sao, nhưng lúc đó trông cô ấy rất tuyệt vọng."-Misae nói.
-"Vậy chúng ta buộc phải chiến thắng Ileiser, nếu không chúng ta không thể cứu Kattha."-Kerji nói.
Tất nhiên là chiến thắng là điều ai cũng mong muốn, nhưng nó không còn dễ dàng như trước nữa. Luật do Bernita ban ra đã giới hạn số người mà một gia tộc có thể đem gia tranh đấu. Ileiser được tạo dựng lại, thay tất cả bằng quân lính tinh nhuệ của hoàng gia. Chỉ sợ Horltias khó mà thắng cuộc.
Hai bên ngang tài ngang sức, chiến đấu liên miên mà vẫn chưa phân thắng bại. Người của Horltias bị thương rất nhiều, Ileiser có vẻ đang chiếm thế áp đảo.
-"Không hay rồi Kerji, cứ thế này ta sẽ thua mất."-Haru lo lắng nói với Kerji.
-"Không được chùn bước, hay tin là chúng ta sẽ thắng và cứu Kattha trở về."-Kerji nói với giọng đầy quyết tâm.
Một lần nữa, lưỡi hái tử thần lại loé sáng trong đêm tối và cắt sự ràng buộc của kẻ thù với cuộc sống. Tử thần tuy ác độc, nhưng ngài cũng có tình yêu và khao khát có được người mà mình yêu bên cạnh.
Azuhad đứng ngồi không yên trong cung điện. Mỗi khi đêm xuống là nỗi lo lắng lại ập đến trong tâm trí cô. Cô sợ quân đội hoàng gia sẽ tiêu diệt Horltias, tiêu diệt mọi người mà cô yêu quý, nhất là Kerji...
-"Không xong rồi, người của Horltias nổi điên rồi!!"-Quân tình báo của Ileiser báo tin cho Akairi. Akairi nhìn ra xa. Đúng là Horltias đã mạnh lên. Sức mạnh ý chí không cho phép họ thất bại.
-"Đừng lo, chúng ta có rất nhiều quân viện trợ. Hãy cố kéo dài cuộc chiến thêm vài hôm nữa."-Akairi điềm tĩnh trả lời.-"Nếu đã đến đường cùng, ta sẽ dùng cách đó."
Azuhad mặc áo choàng đen, trốn ra khỏi cung điện lúc nửa đêm. Hôm nay mọi thứ thật vắng lặng, có lẽ hai gia tộc đã trì hoãn lại vài ngày để chuẩn bị. Dinh thự Horltias không ngủ, mọi người vẫn thức và vô cùng bận rộn.
-"Tôi nghĩ Ileiser đang toan tính gì đó. Dù sao chúng ta vẫn phải mạnh lên để có thể chiến thắng."-Kerji bàn với mọi người trong dinh thự.-"Tuy nhiên dù sao đi nữa, con cũng không cần cha nhúng tay vào đâu."
Kerji lườm cha mình. Ông ấy đang khẩn thiết mong muốn được tham gia cuộc chiến cùng con trai. Nhưng đứa con quyền lực của ông không cho phép.
-"Kerji..."-Azuhad bước vào phòng.-"Xin lỗi đã cắt ngang mọi người..."
-"Kattha! Sao em lại tới đây?"-Kerji vội chạy ra và nắm lấy hai tay nhỏ.
Mọi người tự động rời khỏi để Kattha và Kerji có một không gian riêng tư. Kattha bối rối nhìn Kerji rồi lại cụp mắt xuống, nhỏ muốn nhắn nhủ điều gì đó nhưng nếu nói ra thì thật không phải...
-"Sao thế Kattha?"-Kerji nhẹ nhàng hỏi.-"Có chuyện gì mà em tới đây lúc này?..."
-"Em sợ lắm Kerji... Em sợ vì em mà anh phải hi sinh tính mạng..."-Kattha kéo áo Kerji rồi dụi đầu vào ngực cậu.
-"Không đâu Kattha, một khi em còn sống thì anh vẫn sẽ tồn tại để ở cạnh em."-Kerji xoa đầu Kattha và nói.
-"Vậy nếu em ch.ết..."
-"Em phải sống, vì hoàng tộc của em. Đừng bao giờ nói như vậy, biết chưa?"-Kerji ôm lấy thân hình bé nhỏ của Kattha.
-"Ông trời có mắt...chúngta sẽ thắng đúng không anh?"-Kattha hỏi.
-"Đúng vậy."
Azuhad như mang đến cho Horltias một sức mạnh siêu nhiên vô hình. Nhờ cô mà tất cả mọi người có thêm động lực chiến đấu, những cuộc chiến diễn ra mấy ngày sau đều là Horltias áp đảo. Đến bấy giờ, Akairi mới tỏ ra lo sợ.
-"Cô Bernita, thực sự là không ổn rồi."-Akairi báo với Bernita về tình hình mấy ngày nay.
-"Vậy chúng ta sẽ dùng kế hoạch cuối cùng?"
-"Vâng, xin cô cho phép."-Akairi cúi đầu nói.
-"Tất nhiên là ta cho phép, dù sao nó cũng chỉ là bù nhìn."
Akairi bước vào phòng Azuhad. Azuhad đang chải lại bộ tóc nâu óng ả của mình. Thấy Akairi bước vào, Azuhad vội chạy tới ôm lấy cậu, làm cậu ấy thoáng đỏ mặt. Nhưng rồi Akairi lại cảm thấy buồn bã.
-"Azuhad, có một chuyện mà tể tướng Bernita muốn em làm."
-"Chuyện gì ạ? Em sẵn sàng nghe lời coi Bernita."
-"Bernita muốn em tham gia cuộc chiến, với tư cách là người của gia tộc Ileiser."
Azuhad lặng người. Có vẻ quân cờ có tên Azuhad đã được Bernita đặt tới nước đi cuối cùng. Một là Azuhad đi tiếp, hai là quân cờ đó sẽ biến mất khỏi bàn cờ này.
-"Em..."
-"Chẳng phải em rất thích giết người sao, hơn nữa chúng cũng là kẻ thù của em mà?
-"Được...được chứ Akairi!"-Azuhad cố mỉm cười chấp thuận.
Đúng là một kế hoạch hoàn hảo. Tuy Azuhad là chỉ là một cô gái, nhưng kĩ năng sát thủ của cô đã gần đạt tới tinh nhuệ. Nếu Azuhad thuộc gia tộc Ileiser, cô phải chống lại Horltias. Tất nhiên là người của Horltias sẽ không giết cô, tranh thủ lúc mà họ đắn đo khi đối mặt với Azuhad, Akairi sẽ xông lên và giết ch.ết họ, kể cả Kerji.
-"Có tin báo Kattha sẽ tham gia cuộc chiến với tư cách người của Ileiser sao?"-Kerji lo lắng hỏi.
-"Đúng vậy, có vẻ đó là kế hoạch từ trước của Bernita."-Misae trả lời.
-"Không ổn rồi Kerji, chúng đang dùng đòn tâm lý..."-Tanaka suy nghĩ.
-"Cẩn thận một chút thì chúng ta vẫn có thể cứu Kattha mà."-Haru nói.
-"Nhưng có Bernita đứng đằng sau giật dây, chỉ sợ Azuhad không dám làm phản."-Misae lo sợ.
-"Dù sao đi nữa, chúng ta vẫn phải ra chiến trường."
Những ngọn đuốc cháy sáng rực một góc trời. Địa điểm chiến đấu tối nay là cung điện. Hôm nay, Azuhad sẽ ra trận, cô sẽ ra trận với bộ đồ sát thủ hoàng gia còn trên tay là quạt chiến huyền thoại,
-"Cứ đi sát bên cạnh anh, Azuhad."-Akairi nắm tay Azuhad và nói.
Azuhad gật đầu. Gia tộc Horltias cuối cùng cũng đã tới. Azuhad sợ hãi nép gần Akairi. Akairi điềm tĩnh bước lên.
-"Kerji Ryohaku, cuộc chiến hôm nay sẽ là cuộc chiến cuối cùng."
-----///// Hết Chap-62/////-----
Next: Chap-63