Chương 33
Ghế sau có 2 chỗ ngồi cách nhau, Hải Đồ cũng chẳng thèm nhìn đến vị trí còn lại, cứ thế mà chui vào chỗ trong cùng, nhào vào người Kỳ Khiêm, hầm hừ cắn quần áo của hắn.
"Em mới không phải là cả đêm không về!"
Kỳ Khiêm kéo cậu ra, đặt cậu ở trên đùi ngồi: "Như cún con vậy, buổi đêm của nhà chúng ta là từ 8 giờ tối."
"Quy định như vậy từ khi nào chứ?" Hải Đồ ở trên người hắn đổi sang một tư thế thoải mái: "Em không biết thì không có tội!"
"Mới quy định lúc nãy." Kỳ Khiêm vuốt ve tay cậu thưởng thức: "Giờ thông báo cho em."
Hải Đồ hơi nắm chặt hai ngón tay của Kỳ Khiêm, không cho hắn động đậy, lại gần mềm mại hôn hắn một chút: "Không được rồi, sau này có lúc em sẽ phải quay đêm đó."
Sau lần sửa kịch bản này phần diễn của Hải Đồ tăng lên rất nhiều, trong đó có một cảnh sau khi xác định được kẻ tình nghi, cục cảnh sát bố trí khống chế vào buổi đêm, bắt lấy hắn.
Muốn hôn xong bỏ chạy là hoàn toàn không thể, Hải Đồ vừa mới lui lại một chút, đã bị Kỳ Khiêm đè lại gáy rồi hôn lên.
Hải Đồ chẳng có gì mà không vui, nhấc tay lên vòng qua vai Kỳ Khiêm, cả người hòa vào nụ hôn.
Không khí trong xe như tràn ngập bong bóng hồng, hai người dính nhau cả đoạn đường, lúc về đến nhà cũng không muốn xuống xe.
Dù Chương Gia Du và Hải Đồ đều đã lên tiếng thanh minh rằng giữa hai người không có quan hệ đặc biệt nào.
Nhưng như cũ vẫn có rất nhiều fan coi hai người là một đôi, mỗi lần thấy hai người tung hint trong phim, đều chạy đến weibo của hai người ghép đôi mới chịu được.
Thậm chí nhiều fan còn cho rằng, thái độ của hai người như vậy, đều là do công ty ép buộc.
Cho nên hai tuần sau, có thông tin truyền ra là nội dung bộ phim sẽ có thay đổi. Nhìn thấy nam nữ chính chỉ vì một chuyện cỏn con mà sinh xích mích, cuối cùng còn cãi nhau đến mức chiến tranh lạnh, tất cả fan hâm mộ đều tỏ vẻ mộng bức.
Mọi người ôm hi vọng đây chỉ là trò đùa rồi đâu lại vào đấy mà xem tập tiếp theo, xem hai người gượng gạo với nhau hơn nửa tập, rốt cục nữ chính đã đi tìm nam chính.
Nhưng lại gặp để thông báo là cô sẽ chuyển công tác.
Nam chính đáng ra nên giữ cô lại, nhưng lúc này lại chấp nhận sự thật vô cùng dễ dàng, còn tỏ vẻ muốn tiễn cô ra bến tàu.
Cảnh cuối phim là khi sắp sửa vào ga, nữ chính quay sang hỏi nam chính có thể ôm cô một lát được không, nam chính đồng ý.
Hai người ôm nhau một giây, cuối cùng nói với nhau hẹn gặp lại.
Các fan cp bị loại tiến triển này làm cho giận điên lên!
Rõ ràng nhìn qua hẳn là phải đến với nhau, kết quả lại vì cái chuyện không đâu vào đâu này mà tách ra?
Này là muốn làm sao đây? Biên kịch muốn chuyển thành chuyện tình đô thị cẩu huyết à?
Các fan phẫn nộ vọt đến tường nhà nam chính nữ chính đòi giải thích.
Hải Đồ và Chương Gia Du đều không có trả lời, khong những thế lại còn bán manh dưới chỗ comment, nói là nội dung tập sau nhất định sẽ xử lý tốt, mọi người không nên nóng lòng.
Tiếp tục ôm hi vọng mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi, một bộ phận fan couple tiếp tục đợi một tuần. Kết quả quan hệ của hai người không có dấu hiện hòa hoãn, ngược lại hướng đi của nữ chính còn lệch lạc hoàn toàn rồi!
Vì vậy dưới comment lại bùng nổ.
Quang vinh của học sinh tiểu học: "Lúc trước nói sẽ xử lý tốt tình cảm của hai người, ok, chúng ta đợi một tuần, kết quả là xử lý như thế này đây hả?"
Sợ đến lông chân cũng mềm nhũn: "Nội dung phim sau này thế nào trong lòng mấy người không quan tâm sao? Nhân vật mới xuất hiện là thế nào? Mặt đầy dầu, lại còn muốn cướp bạn gái của Cảnh Cảnh của bọn tui sao?"
Ẩn: "Ha ha, trước đó hai người ân ái thân mật nhìn như sắp dọn về chung một nhà đến nơi, kết quả chỉ vì cái mâu thuẫn cỏn con này mà chia tay, tui hỏi một chút biên kịch đã từng yêu đương bao giờ chưa vậy?"
Một quả quýt mập: "Cho nên trước đó hai người lên tiếng thanh minh cũng là dự mưu từ trước rồi đúng không? Từ đầu đã muốn lừa gạt fan hâm mộ đúng không? Đúng là cuộc sống mà!"
Anh hai của Đồng tiểu thư: "Lừa gạt fan + , lại còn do diễn viên tự biên tự diễn, không biết có thấy low không vậy?"
Trước đó khi hai người thay đổi thái độ đột ngột, đã có rất nhiều fan bất mãn trong lòng, có điều khi đó không nói ra.
Loại tâm trạng bất mãn này, sau khi nội dung bộ phim làm cho họ thất vọng, đã hoàn toàn không thể kìm nén được nữa.
Gần như mỗi phút đều có người ở dưới weibo tuyên bố sẽ ra khỏi fandom.
Dạo này Hải Đồ say mê chuyện yêu đương, xong việc một cái là không thể chờ thêm phút nào nữa muốn dính lấy Kỳ Khiêm, tất cả các hoạt động giải trí khác đều bị gạt sang một bên. Cho nên không quan tâm chút gì đến tình hình trên weibo.
Fan cp vốn chỉ chiếm một bộ phận rất nhỏ, nhưng cmt kêu rời fandom đều bị nhưng fan khác dìm xuống dưới.
Huống chi nội dung bộ phim sau khi thay đổi rõ ràng hay hơn nhiều, tiếng tăm so với trước đó còn tốt hơn, rất nhiều người sau khi xem xong tỏ vẻ nếu không có tình cảm sến súa, cả phim sẽ nhẹ nhàng sảng khoái hơn rất nhiều.
Cho nên trong trường hợp như thế này, gần như không ai xem chuyện một số fan bất mãn là việc gì to tát.
Bộ phim sắp đến phần kết, diễn viên trong đoàn làm phim chuẩn bị đóng máy quy mô lớn.
Những diễn viên có vai trò quan trọng, lúc kết thúc vai diễn có một bữa tiệc chia tay.
Quan hệ của Hải Đồ với phần lớn mọi người trong đoàn làm phim đều khá tốt, lúc tiệc chia tay đương nhiên cậu phải tham gia.
Hôm nay là ngày đóng máy của nam số 3, lúc ăn anh ta có uống hơi nhiều, nói chuyện cũng không kiêng dè nữa.
"Vẫn là Hải Đồ sướng nhất, không lo ăn không lo mặc, không giống bọn tôi, vì vài cái hoạt động mà phải cầu hết ông này đến bà nọ." Hải Đồ đang giấu tay dưới bàn chat Wechat với Kỳ Khiêm, lại thấy đề tài đột nhiên chuyển về phía cậu.
Cậu mờ mịt ngẩng đầu lên, muốn biết chuyện gì đang xảy ra.
"Người anh em sao cậu lại so sánh với nam chính của chúng ta chứ? So với tôi đây này, bộ phim tiếp theo của tôi còn không có chút tin tức gì đây." Một người khác trên bàn nhìn thấy, vội vã nói sang chuyện khác, đồng thời ra hiệu cho Hải Đồ không có gì liên quan đến cậu cả.
Vì vậy Hải Đồ tiếp tục tán gẫu với Kỳ Khiêm, những người khác đang bàn tán về con đường phát triển sau này.
Mọi người ở bàn ăn này, nói thật trong lòng đều hâm mộ thậm chí là ghen tị Hải Đồ.
Hải Đồ là nam chính do phía nhà đầu tư chỉ định, chuyện này không phải bí mật gì ở đoàn làm phim, trước đó nội dung bộ phim thay đổi đã có người suy đoán là vì Hải Đồ. Chưa kể đến cái xe sang mỗi ngày đưa đón cậu, ngay cả mời đoàn làm phim ăn trưa cũng là đồ ăn của nhà hàng 5 sao.
Thế nhưng nói là có ý xấu thì cũng không đến mức đó, cô lập lại càng không thể, không ít người những lúc rảnh rỗi thì rất thích tìm Hải Đồ tạo dựng quan hệ tốt, giới giải trí mà, càng nhiều bạn bè càng nhiều cơ hội.
...
Trong đại hội khen thưởng, lãnh đạo đang trao thưởng cho Cảnh Vĩ.
Trong một lần giải cứu con tin đã thể hiện được sự dũng cảm, được trao tặng Huân Chương Lao Động (!?) hạng nhì.
Cảnh Vĩ đã không còn trẻ, khóe mắt đã có vài nếp nhăn mờ nhạt, da dẻ cũng do phơi nắng phơi gió mà trở nên thô ráp.
Cậu nhận lấy phần thưởng, nhớ lại ngày mình mới ra trường, tâm trạng căng thẳng thấp thỏm ngày ấy, cùng với cô gái cậu yêu ngày đầu.
Cảnh Vĩ quét ánh mắt dưới đài một vòng, thấy rất nhiều người quen thuộc, tầm mắt của cậu chậm rãi di chuyển, cuối cùng dừng lại bên phải hành lang.
Nơi đó có một bóng người nửa trong suốt, so với ngày đầu tiên gặp nhau, hôm nay cô đã dễ nhìn hơn rất nhiều, cô đang nhìn cậu mỉm cười, đôi mắt tràn ngập vẻ kiêu ngạo.
"Tốt, qua!" Đạo diễn vừa dứt lời, hiện trường vang lên một tràng vỗ tay.
Đây là cảnh cuối cùng của Hải Đồ, quay xong cảnh này, hầu hết mọi người cũng bắt đầu đóng máy.
Ở với nhau mấy tháng, đến lúc phải chia tay quả thực có chút không nỡ, lúc mọi người cười nói có người đã đỏ vành mắt.
"Hôm nay chúng ta không đi ăn, mọi người không có mặt đủ, mấy hôm nữa chúng ta làm tiệc đóng máy, tụ tập với nhau lần cuối." Nói xong đạo diễn có chút buồn rầu: "Lần tiếp theo tái hợp cùng nhau, cũng không biết là khi nào."
Hải Đồ không biết an ủi người khác thế nào, nửa ngày mới phun ra được một câu: "Gặp lại nhau rất dễ mà."
"Ha ha, cũng đúng, chúng ta còn có thể liên lạc qua Wechat mà, nhóm đó sẽ không giải tán, các cậu sau này tán gẫu trong đó nhiều chút nhé." Đạo diễn cũng không có tình cảm sâu đậm gì với Hải Đồ, nói hai ba câu rồi thả cậu đi.
Hải Đồ tẩy trang rồi thay quần áo, Bảo An hỏi cậu buổi chiều có việc gì không.
"Nếu không có hoạt động gì thì anh đưa cho cậu xem mấy kịch bản anh đã nhận nhé." Mấy tháng trước Bảo An đã nhận một đống kịch bản, tất cả vẫn đang để ở chỗ anh.
Từ trước anh đã định đưa cho Hải Đồ xem, nhưng cậu nói cùng một lúc xem nhiều kịch bản sẽ làm ảnh hưởng đến sức tập trung của cậu, nên vẫn không chịu nhận.
Lúc đưa kịch bản cho anh, vài đoàn làm phim đã trong giai đoạn chuẩn bị, hiện tại đa phần đã xong xuôi, Bảo An hi vọng Hải Đồ có thể nhanh chóng triển khai hoạt động tiếp theo.
Dù sao hiện tại Hải Đồ cũng là một nghệ sĩ không đại diện cho nhãn hàng nào, chờ sau khi bộ phim này chiếu xong, cậu chẳng khác nào biến mất trong tầm nhìn của công chúng, nếu một thời gian dài không có tác phẩm nào, sẽ rất dễ bị khán giả quên mất.
Hải Đồ nghĩ một hồi: "Hình như là có việc."
"Anh chờ em chút." Cậu mở phần ghi nhớ trong điện thoại ra, nhìn xuống nói: "Ngày hôm nay đúng là có việc, phải đến công ty."
"Cậu đến công ty làm gì?" Bảo An thấy khó hiểu, ngoại trừ thời gian đào tạo và một số dịp quan trọng, lúc bình thường Tinh Quang không hề quy định bao lâu nghệ sĩ phải về công ty 1 lần.
Huống chi Bảo An nhớ lại lịch trình của Hải Đồ, gần đây không có việc gì liên quan đến công ty hết.
"Hình như là họp cái gì đó, để em nghĩ đã..." Hải Đồ cau mày suy nghĩ một hồi lâu, mãi mới nhớ ra tên gọi của cái kia: "Đúng rồi, là đại hội cổ đông."
Cổ phần Kỳ Khiêm chuyển nhượng cho cậu lúc trước gần đây bắt đầu có hiệu lực. Hải Đồ đùng một cái trở thành cổ đông lớn thứ 4 của công ty, sự thay đổi cổ đông to lớn này, nhất định phải báo cáo đúng lúc đúng chỗ.
Bảo An cảm thấy hẳn là mình đang bị ảo thính: "Cậu lặp lại lần nữa?!"
"Đúng là đại hội cổ đông." Hải Đồ nói cậu nhớ không nhầm đâu: "Sao vậy? Bảo ca anh cũng phải đi sao?"
Bảo An soi cậu từ trên xuống dưới mấy lần: "... Anh không cần."
Đại hội cổ đông! Tại sao thứ này lại dính líu tới nghệ sĩ của anh chứ! Bảo An cảm thấy thế giới này vi diệu đến sắp hỏng mất rồi.
Trong miệng anh tự lẩm bẩm: "Sao cậu lại đến tham gia cái đó..."
"Em cũng không biết nữa." Hải Đồ lấy di động ra nhìn: "Anh ấy đến đón em rồi, Bảo ca anh có đến công ty không? Em cho anh đi cùng."
Bảo An cho là Hải Đồ đang nói đến vị tài xế riêng của cậu, bây giờ anh đang vô cùng hiếu kì là tại sao Hải Đồ lại đi tham gia đại hội cổ đông, đương nhiên là muốn đi cùng để làm rõ tình huống.
"Được thôi, vậy cậu tiện chở anh đi với."
Ở bãi đất bên ngoài đoàn làm phim quả nhiên có một chiếc xe đang đỗ, tài xế đang đứng cạnh xe chờ.
Vị tài xế kia quá là cao to, chờ Bảo An lại gần mới phát hiện, còn một người khác đứng sau anh ta.
Người kia sau khi thấy bọn họ, đôi mắt lướt qua người anh một chút, sau đó cố định trên thân hình cậu nghệ sĩ nhỏ nhà anh.
Bảo An nhìn cậu nghệ sĩ nhỏ nhà mình như chim mỏi về rừng mà ập tới, nhảy lên người người kia, dùng giọng ngọt đến không thể ngọt hơn nữa mà nói: "Sao anh đến muộn vậy?"
Người đàn ông lập tức đỡ lấy cái mông cậu, quay người mở cửa xe đem người nhét vào: "Buổi trưa mở cuộc họp hơi muộn, lần sau sẽ không thế nữa."
Hải Đồ miễn cưỡng ngồi vào trong một chút, chờ Kỳ Khiêm đi vào, lập tức ngồi lên đùi hắn, ôm cổ hắn làm nũng, kể ra ngày hôm nay đã làm những gì.
Cái gì mà sáng sớm trang điểm làm mất rất nhiều thời gian, rồi thì bản thân dù già rồi cũng rất đẹp trai, thậm chí cả chuyện buổi trưa tìm người xin một viên kẹo cũng kể ra.
Lúc cậu nói Kỳ Khiêm chỉ cười nghe, trông không có vẻ gì là thiếu kiên nhẫn.
Hải Đồ nói được một nửa thì chợt nhớ ra, ló đầu ra ngoài xe, nói với Bảo An đang đứng yên không nhúc nhích: "Bảo ca anh mau lên đây nha."
Sau khi thấy Kỳ Khiêm, Bảo An liền đánh trống lui quân.
Khi ở cạnh Kỳ Khiêm, người kia luôn tạo cho anh một áp lực vô cùng lớn, cho nên nếu như không phải bắt buộc, Bảo An tình nguyện né càng xa càng tốt.
"Không cần, anh mới nhớ ra buổi chiều có chút việc, anh đi trước đây." Bảo An ha ha cười hai tiếng: "Còn kịch bản thì khi nào cậu rảnh rỗi cứ tìm anh mà lấy cũng được."
"Vậy cũng tốt." Hải Đồ đáp một tiếng, quỳ gối trên người Kỳ Khiêm thay đổi tư thế, từ mặt đối mặt chuyển thành dựa lưng vào người Kỳ Khiêm, phất tay với Bảo An: "Vậy bọn em đi trước nhé."
"Lạ ghê, mới lúc nãy Bảo ca nói là không có việc gì." Hải Đồ giả vờ giả vịt thở dài: "Khả năng đây chính là lòng dạ nam nhân như kim dưới đáy bể trong truyền thuyết đi."
Kỳ Khiêm giơ tay xoa xoa tóc cậu, sau đó từ đỉnh đầu chuyển xuống, nhéo một cái trên mặt cậu: "Em cũng biết nhiều chuyện ghê."
"Đó là đương nhiên!" Hải Đồ hừ hừ hai tiếng, dựa đầu vào vai hắn, ngửa cổ lên nói chuyện: "Đại hội cổ đông rốt cuộc là như thế nào, chơi vui không?"
Kỳ Khiêm tiện đà hôn một cái: "Không chơi vui lắm."
Hải Đồ trở tay ôm cổ hắn, chu miệng lên, chờ được hôn rồi mới nói tiếp: "Vậy tại sao lại phải đi nha?"
"Chỉ đi lần này thôi, sau này không phải đi nữa." Kỳ Khiêm cắn môi dưới cậu một cái: "Chủ yếu là để làm quen mấy người kia một chút."
"Haizzz, vậy đi cũng được."
*Hết chương 33.*