Chương 9: Kéo cừu hận thành công

Lí Tư im lặng nhưng Đới Tử Ngang cùng Băng Ngân thì chưa, ít nhất là hai người còn không cam lòng bỏ qua Trúc Cơ đan. Bỏ qua lần này biết khi nào mới gặp được, Đới Tử Ngang giành quyền lên tiếng trước


- Ta ra một vạn sáu ngàn linh thạch hạ phẩm. - hướng về Lăng Dạ- Vị huynh đệ này, còn mong bỏ thứ yêu thích, Đới Tử Ngang ta nợ ngươi một ân tình
-
Lăng Dạ vẫn cái vẻ run run, đứng ngồi không yên phản bác


- Nhân tình của ngươi rất đáng giá sao? Ta không cần gì cả, chỉ cần Trúc Cơ đan, ta ra một vạn bảy ngàn linh thạch hạ phẩm
- Ngươi... Ta ra một vạn tám ngàn, ta xem ngươi dám tranh nữa hay không, cần thận không có mạng mà hưởng đâu...


Đới Tử Ngang đen mặt uy hϊế͙p͙, nhưng còn chưa nói hết câu, một cỗ uy áp kinh khủng khóa chặt lấy hắn, một âm thanh cực kì phiểu miêu vang lên trong phòng đấu giá


- Đới công tử cẩn thận lời nói, Vạn Bảo Các ta đấu giá đều dựa vào tài lực, không có chuyện uy hϊế͙p͙ để đạt được vật phẩm, lần này là lần đầu ta coi như không thấy, về sau còn kẻ nào dám làm vậy thì đừng trách ta vô tình. Hừ...


Theo tiếng hừ, áp lực cũng biến mất, hội đấu giá cũng yên tĩnh hơn nhiều. Mọi người đều hiểu, chủ nhân giọng nói kia không chỉ nhắm vào một mình Đới Tử Ngang mà nói với tất cả mọi người. Băng Ngân yên tĩnh quan sát bây giờ mới lên tiếng


available on google playdownload on app store


- Đới công tử oai phong a, ở trong Vạn Bảo các cũng dám uy hϊế͙p͙ người, tiểu nữ bội phục a. - nàng cũng không quên trả giá- Ta ra hai vạn linh thạch hạ phẩm.
- Băng Ngân, đứng nói không đau thắt lưng, ngươi coi chừng ta đó...


Đới Tử Ngang lạnh lùng bỏ lại một câu liền quay người rời đi, bỏ qua luôn cả Trúc Cơ đan. Lúc rời đi, hắn cũng không quên liếc mắt nhìn Lăng Dạ, ánh mắt tràn đầy thù hận.
Giờ đây, cả đấu giá hội chuyển thành cuộc tranh đoạt Trúc Cơ đan của Băng Ngân và Lăng Dạ.


Băng Ngân chuyển mắt về hướng Lăng Dạ chờ hắn lên tiếng. Trong mắt của Băng Ngân và mọi người, Lăng Dạ giờ phút này giống như đang thở phào vậy, mặc dù đôi tay còn run run nhưng giọng nói đã dõng dạc hơn nhiều
- Ta ra hai vạn hai...


Băng Ngân có chút nhíu mày, người thanh niên này làm nàng thật sự nhìn không thấu. Bảo hắn là truyền nhân của thế lực nào đó ẩn thân lịch luyện, vậy cái dáng vẻ run run, giọng nói không dứt khoát kia là như thế nào? Còn bảo hắn là một tên chả hiểu gì, nhà giàu mới nổi, hay đoạt được kì ngộ muốn khoe khoang, vậy thì cái ánh mắt nàng bắt gặp lúc nãy giải thích ra sao? Kẻ có ánh mắt như vậy thật sự ngu ngốc sao?


Trong lúc Băng Ngân đang suy tư thì tiếng nói của Vương Tuyết lại vang lên


- Vị khách số 213 đã ra giá hai vạn hai ngàn linh thạch hạ phẩm cho Trúc Cơ đan, không biết có ai ra giá cao hơn không. Trúc Cơ đan chỉ có thể ngộ không thể cầu đang ở ngay trước mắt của các vị, bỏ qua rồi sẽ không còn nữa. Rồi, hai vạn hai ngàn linh thạch lần thứ nhất...,


Vương Tuyết muốn khích Băng Ngân để nàng tiếp tục đẩy giá lên nhưng có vẻ như không có hiệu quả, chỉ khiến Băng Ngân sớm quyết định dừng tay thôi.
- Hai vạn hai ngàn linh thạch lần thứ hai....
Băng Ngân tiếp tục im lặng.
Vương Tuyết đành tuyên bố kết quả


- Chúc mừng vị khách số 213 đã giành được Trúc Cơ đan.


Ánh mắt của Băng Ngân vẫn không rời khỏi Lăng Dạ, nàng theo sát từng cử động của hắn. Lúc này, hắn nghe được Vương Tuyết tuyên bố xong liền thở phào, lại nhanh chân giao tiền rồi lập tức rời đi. Cảm giác này giống như chậm một chút Trúc Cơ đan sẽ biến mất vậy. Nàng bắt đầu hoài nghi phán đoán của bản thân, liệu mình có làm đúng? Nhưng dù sao cũng đã quyết định, nàng không băn khoăn nhiều nữa, lực lượng hiện tại bên cạnh nàng cũng có chút không đủ dùng.


Đấu giá hội kết thúc trong sự bàn tán vô cùng. Sự xuất hiện của Trúc Cơ đan khiến các nơi ngửi thấy mùi vị không bình thường. Lăng Dạ thì không quan tâm vấn đề đó, hiện giờ điều hắn quan tâm là hai cái đuôi phía sau. Từ khi rời khỏi đấu giá hội, bọn chúng theo sát hắn nửa bước không rời. Khóe miệng khẽ nhếch lên, Lăng Dạ bước chân vội vàng hướng ngoại thành rời đi.






Truyện liên quan