Quyển 2 - Chương 36: Trọng thương chạy trốn
Mặc Khanh căn bản đã ngất đi , nhưng trong lúc Vân Lâm đuổi theo mặc tàng , hắn đột nhiên hồi phục lai ý thức , nhìn thấy mặc thanh thu đã ch.ết rồi , hắn vốn định mang thi thể mặc thanh thu đi , nhưng vì thân thể yếu nên cũng không tiện , dưới tình thế cấp bách , Mặc khanh không thể làm gì khác hơn là lấy đi cây thủy chủ trên người của Mặc Thanh Thu , sau đó liền ẩn trốn đi .
Quả nhiên , Vân lâm sau khi đuổi bắt nhóm người mặc tàng đã quay về , còn mang theo thi thể của Mặc Thanh Thu , Mặc khanh trốn trong ngôi miếu hoang đổ nát nhìn thấy những thị vệ đem thi thể của những người còn lại hỏa táng , sau đó mới lặng lẽ rời khỏi .
Bởi vì Vân Thành còn đang giới nghiêm , nên nhóm người mặc tàng cũng đang ẩn trốn ở Vân thành , mặc khanh trọng thương thay đổi bộ y phục , cải trang mao hiểm đi về phía cổng Vân thành mà đi . phía trước là quan binh của Vân thành , ai nấy đi qua cổng cũng đều bị kiểm tr.a kĩ càng , Mặc Khanh lẩn trốn trong đám người Tây tạng , thật vất vả lắm mới qua được cổng thành .
Vân thành to lớn , nơi có vạn trượng vách núi , Vân đình hoàng cung cách không xa , Mặc Khanh cũng muốn đi tìm Vân Lâm , nhưng hắn cũng không tin Vân lâm , kế trước mắt là nên rời khỏi Vân đình , về đại mạc , mặc tàng vẫn chưa đem tin tức về , trước tiên hắn phải đi tìm Ôn Nhã , tránh Ôn Nhã để bọn họ lừa nàng .
Mang thi thể mặc thanh thu trở về hoàng cung Vân đình , thái hậu cũng giật nảy mình ,
" Chuyện gì đã xảy ra ? Hắn làm sao ch.ết ? " tuy thái hậu rất hận hắn , nhưng thấy mặc thanh thu ch.ết rồi , thái hậu bỗng nhiên có chút không đành lòng .
Vân lâm đem mọi chuyện mình biết kể lại , thái hậu liền bàng hoàng ngã nhào xuống đất .
" Người tốt sống không lâu , hắn là người xấu , gieo vạ ngàn năm , sao lại có thể ch.ết dễ dàng như thế cơ chứ ?" Thái hậu đánh vào thi thể của Mặc Thanh Thu , tay cũng đã dính đầy máu nhưng không hay biết .
" Mẫu hậu , người cũng đừng quá thương tâm , bảo trọng thân thể ". vân Lâm đem thái hậu nâng dậy , khuyên nhủ .
" ta thương tâm sao ? Ta làm sao mà thương tâm , ta vui mừng còn chưa kịp , làm sao mà đau lòng đây ?". Thái hậu đẩy vân Lâm ra , sau đó một mình cười nói quay trở về tẩm cung của mình .
" Hoàng thượng , thi thể hắn nên xử lí thế nào ?" Thị vệ nhìn thi thể của Mặc thanh Thu , nói với Vân Lâm.
" Mang ra ngoài , tìm chỗ đất tốt , chôn cất hắn ." vân lâm phất phất tay , cho lui bọn họ.
Thái hậu sau khi quay trở về tẩm cung của mình , ngồi ngơ ngác cạnh giường , tuy bà rất hận hắn , nhưng hắn thật sự đã ch.ết rồi , bà thật sự rất đau lòng . Tuy Mặc Thanh Thu tuy đã làm ra những chuyện không tốt , nhưng dù gì đi nữa bà là cũng là có lỗi với hắn trước , dù sao bọn họ cũng đã từng thật sự yêu nhau .
Hiện tại Mặc Thanh Thu cũng đã ch.ết , không biết tiểu nhã giờ đã như thế nào , nếu giờ tiểu Nhã có thể quay về Vân Đình thì hay biết mấy .
Nhưng Mặc Thanh Thu đã xảy ra chuyện gì ? Tại sao lại cứu bà ? Thái hậu vừa tỉnh dậy liền biết Mặc thanh thu đến cưu bà , nên trong lòng khó hiểu , hắn tâm ngoan thủ lạt như vậy , bà cũng đã từng phản bội hắn , hắn sao lại đến cứu bà ? nhưng thái y đã chứng thực đó là sự thật , Mặc Thanh thu đã đến cứu bà .
" Lý Đức Hải , ngươi mau đi tìm đến Bình vương , nói với Bình vương nhất định phải tìm Mặc Khanh , việc này e rằng không đơn giản như vậy , nhất định chúng ta phải tìm thấy Mặc Khanh trước những tên hắc y nhân kia ". Vân Lâm đi tới đi lui , phân phó Lý Đức Hải , Mặc Khanh không có động cơ giết mặc Thanh Thu , trong này nhất định còn có chuyện khác .
" Hoàng thượng , việc này có liên quan đến đại mạc chăng ?" Lý Đức Hải suy đoán nói .
" Đại mạc ? Lẽ nào bọn chúng đấu tranh nội bộ sao ? Không thể có chuyện đó , hiện tại bọn chúng đã bị chúng ta đánh tan tác , còn dịp để chúng nổi dậy bên trong ?" Vân Lâm không cho rằng bọn họ nổi loạn , nhưng không biết tất cả những việc vừa nảy xảy ra là do ai sai khiến .
" Nhưng .."
" tất cả cứ đợi đến khi tìm thấy Mặc Khanh , sự thật sẽ được phơi bày ". Vân Lâm nói.
Mặc Khanh hiện tại đang ở trên vách đá cheo leo , nhìn xuống phía dưới một màu trắng xóa , căn bả không nhìn thấy mọi thứ ở phía dưới , Mặc Khanh liền nhặt một tảng đá , ném nó xuống , qua một chung trà thời gian , mới nghe được tiếng rơi của đá , xem ra vách núi này thật sự rất cao .
Mặc Khanh dùng dây thừng quấn một đầu quanh người mình , một đầu quấn lên trên thân cây , dọc theo vách núi cẩn thận leo xuống . Đúng như hắn dự liệu , vách núi này cỏ dại mọc đầy , mặc khanh chỉ cần ở vách núi này tìm chổ ẩn thân , dưỡng cho tốt vêt thương và mau chóng tìm cách giải độc trên cơ thể mình .
.....
Ôn Nhã bây giờ cũng không biết mình đã bị nhốt ở trong mật thất bao lâu , nàng mỗi ngày đều ở đây , cô đơn một mình . Mỗi ngày chỉ chờ đợi hắn , Da Luật Độc , chỉ có hắn đến thăm nàng .
Mỗi ngày , Da Luật Độc đều tới thăm nàng , nhưng lần này , Ôn Nhã đợi rất lâu cũng không thấy hắn đến , chờ đến sắp nóng ruột , mới thấy mật thất có người mở cửa đi xuống .
" Ngày hôm nay , phát sinh một chuyện , ta tới chậm , Tiểu Nhã sẽ không trách ta chứ ." Da luật Độc cười khẽ , trên tay còn cầm một ít bánh ngọt kiểu dáng tinh tới , hình như bánh đó đến từ Vân Đình .
"huynh ngày hôm nay tâm tình hình như rất tốt ?". Nhìn thấy bánh ngọt trện tay hắn , Ôn nhã liền nhớ tới cảnh Vân Lâm đã không ngại cực khổ , khó khăn mà mang đến cho nàng những cái bánh ngọt mà hắn tự làm , nàng không hề nghĩ ngợi nhiều , liền trực tiếp đón lấy nó , mùi vị này , quả nhiên là sư phụ mới đem về từ Vân đình .
" Không , ta tâm tình ngày hôm nay rất buồn , muội có muốn biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì hay không ?". Da Luật độc tựa hồ cũng muốn biết Ôn Nhã đang suy nghĩ việc gì trong lòng , liền hỏi .
" Đã xảy ra chuyện gì ? Có liên quan gì đến ta chứ ?". Ôn Nhã tuy rằng muốn biết nhưng cũng mạnh miệng không thuận theo ý tứ của hắn .
" Sư phụ người đã xảy ra chuyện lớn rồi ." Da luật độc trưng ta bô mặt đau khổ , Ôn Nhã căn bản đang ăn say sưa món bánh liền lập tức ngừng lại .Sư phụ đã xảy ra chuyện gì ?
" Sư phụ đối với ta , ân trọng như núi , ta không thể ngăn cản sư phụ đến Vân đình , kết quả khi sư phụ đến hoàng cung thì bị truy sát , viện binh chúng ta vừa đến cứu tiếp là lúc không còn thấy sư phụ nữa , hiện tại người sống hay ch.ết cũng còn chưa biết ". Da luật Độc đau xót nói . Khi nghe được tin tức này , Ôn Nhã trong đầu liền choáng váng , bánh ngọt trên tay cũng đã rơi xuống.
" Huynh thật biết đùa , ông ta âm hiểm độc ác , không từ thủ đoạn nào , ông ta võ công còn cao hơn người khác mấy phần , những thị vệ đó làm sao có thể tổn thương ông ta ". Ôn Nhã tự an ủi mình , âm thanh đã có chút run rẩy , hoang mang hoảng loạn muốn cầm chiếc bánh , nhưng tay run đến nỗi cả chiếc bánh cũng cầm không nổi rồi.
" Ta sao lại đùa giỡn chuyện này với muội được , huống hồ chuyện này còn là chuyện có liên quan đến sư phụ , ta tuyệt đối không đem sư phụ ra đùa !". Da luật Độc trưng ra dáng vẻ tức giận nói , ôn Nhã càng ngày càng hoảng , tay luống cuống vội lấy chiếc bánh nhưng kết quả liền đánh rơi tất cả xuống đất.
" Không đúng ! Huynh là đang lừa ta , ông ta nhất định sẽ không sao ! ". Ôn Nhã không muốn tin Mặc Thanh thu đã xảy ra chuyện.
" hiện tại sư phụ tuy không có tin tức nhưng không có nghĩa là sư phụ đã xảy ra chuyện ! Đúng ! Sư phụ nhất định sẽ không có việc gì , chẳng qua sư phụ đã ẩn náo chỗ nào đó mà thôi ." Ôn Nhã nói.
Da luật Độc đứng cạnh bên nhìn Ôn Nhã tự khuyên nhủ bản thân nàng , trong lòng hắn kỳ thực đã sớm biết Mặc Thanh thu đã ch.ết , chỉ là hắn không thể mang thi thể về , đó chính là cái mà hắn tiếc nuối nhất . hắn muốn nhìn thấy nàng thương tâm , nhìn thấy nàng khổ sở , muốn cho nàng biết , trên thiên hạ này chỉ còn mỗi hắn , Da luật độc mới có thể là điểm tựa cho nàng mãi mãi mà thôi.
" Sư phụ đối xử với huynh tốt như vậy , huynh tại sao lại không cho người đi tìm ?." Ôn Nhã quay đầu chỉ trích Da lUật độc.
" Tiểu Nhã , ta nào có phải là loại người vong ân phụ nghĩ , ta đã phái Mặc Hiên , mặc khanh bọn họ toàn lực đi cứu viện sư phụ , nàng yên tâm , ta nhất định sẽ tìm thấy sư phụ ". Da Luật Độc nói , ngay thời điểm nàng thương tâm nhất hắn đã lợi dụng đem nàng cẩn thận ôm vào trong người .
Sư muội quả thực không phải là loại người tuyệt tình , mặc dù bề ngoài là hận sư phụ đến thấu xương , nhưng khi nghe đến sống ch.ết của sư phụ , sư muội đã lập tức lo sợ , chỉ cần cho hắn thêm chút thời gian , hắn nhất định sẽ có biện pháp khiến nàng tin rằng sư phụ là chính tay Vân lâm giết ch.ết , sau đó Mặc Khanh là người thứ hai ch.ết trên tay V ân Lâm , một hòn đá trúng hai con chim , sư muội sẽ mãi mãi chỉ thuộc về một mình hắn , mãi mãi .
" Bệnh của thái hận như thế nào rồi ?" Ôn Nhã đột nhiên hỏi đến . su phụ đến vân đình không phải là muốn giết ch.ết thái hậu chứ ?
" Thái hậu nghe nói đã tỉnh lại , nhưng cũng không biết sức khỏe như thế nào ". Da Luật độc cũng ngac nhiên không hiểu vì sao Ôn Nhã lại hỏi đến thái hậu .
" Sư phụ nhất định sẽ không sao ! " Ôn Nhã đẩy Da Luật Độc ra , nàng biết , trong thiên hạ , sư phụ có y thuật cao minh , sư phụ đã giúp thái hậu tỉnh lại , công lao của sư phụ rất lớn , vân Lâm làm sao có thể ra tay giết ch.ết người , trong chuyện này chắc chắn có ẩn tình .
" Sư muội , nàng đừng quá lo lắng , ta nhất định mau chóng tìm cho ra sư phụ ! ". Da luật độc không biết vì sao nàng lại thay đổi thái độ , nhưng hắn vẫn tỏ vẻ khuyên nhủ nàng .
" Ta không lo , à phải , cảm ta bánh ngọt mà huynh mang đến ". Ôn Nhã nở nụ cười xinh đẹp , trong lòng đã có dự tính , lo lắng cũng không giúp ích gì , coi như loại chuyện vừa rồi chưa từng xảy ra .
" Vương , đại tướng quân cầu kiến ! Lúc này thi nữ trong lều vội vàng đi xuống bẩm báo .
" Đại tướng quân ? hắn tới làm gì ? " Da luật độc buồn bực , đại tướng quân chính là phụ thân của vương hậu , tuy rằng biết vũ đã gả cho hắn , còn giúp hắn giữ vững vị trí đại mạc vương , nhưng đại tướng quân đối với hắn vẫn có khúc mắc trong lòng , hắn cũng biết , từ sau ngày thành hôn , đại tướng quân cũng chưa từng tới lều trại của hắn , lần này đột nhiên đến tìm hắn , thật đúng là để hắn trong lòng sinh nghi hoặc .
" Nô tỳ không biết , đại tướng quân không nói rõ là chuyện gì ". tỳ nữ cẩn thận hồi đáp
" tiểu nhã , ta trước tiên lên đó xem thế nào , đêm nay sẽ trở lại thăm nàng ". Da Luật độc vôi noi vài câu ,sau đó liền rời khỏi mật thất .
Ôn Nhã cũng không quản hắn đang nói cái gì , trong lòng chỉ muốn mau chóng tìm cách thoát khỏi đây , chỉ có thể giải quyết ân oán của đời trước , thì chuyện của vận đình với đại mạc mới được giải quyết , nhưng mà nàng vẫn mãi không hay biết , muốn giải quyết vấn đề này chỉ có một nhân vật đó là Mặc Thanh Thu , nhưng hắn đã ch.ết rồi .