Chương 4: TG1: Ái Muội
Edit: SaladRau
Lê Sân ngẩn người, sau đó nhanh chóng phản ứng lại, trước mặt chính là đối tượng công lược. Người nguyên thân Lê Sân hiểu biết nhất !
Nàng lập tức tìm kiếm biểu hiện của nguyên thân Lê Sân mấy lần , tổng kết ra phương pháp đối phó tốt nhất.
Nàng hơi hơi cúi đầu, mất tự nhiên xoắn một lọn tóc bên tai, ho nhẹ một tiếng nói:
".... Anh."
Lê Chiêu ngẩn ra, lúc sau nhẹ nhàng nhếch môi, trong mắt nhu hòa ấm áp càng sâu,có thể đem mấy người chìm vào trong đó.
"Ừ"
Hắn thấp giọng lên tiếng, xoa xoa đầu Lê Sân.
Bên tai Lê Sân nổi lên màu đỏ ửng mất tự nhiên, nàng cắn cắn môi, nhẹ nói:
"Em không phải là trẻ con."
Động tác xoa tóc nàng của Lê Chiêu cứng lại, một lát sau cố ý nhìn nàng từ trên xuống dưới rồi cười nói:
"Phải không? Em đã lớn bao nhiêu rồi?"
Lê Sân làm như nóng nảy, buồn bực kéo tay hắn qua ấn ở trên hai vú. Cách quần áo hơi mỏng , Lê Chiêu có thể cảm nhận rõ ràng được hai luồng miên nhũ mềm nị như mỡ , cùng với đỉnh hồng anh thoáng nhô lên.
Lần này, hai người đều ngây ngẩn cả người.
Vẫn là Lê Sân phản ứng trước, nàng đẩy tay Lê Chiêu ra , gương mặt lập tức nóng hồng:
"Em, Em đi thay quần áo!"
Nói xong, nàng nắm chặt quần áo, vội vàng chạy về phòng.
Lê Chiêu đứng tại chỗ, cái tay kia mất tự nhiên rũ xuống bên người. Hắn đưa tay ra phía sau, nắm chặt lấy vạt áo, lại cảm thấy xúc cảm tốt đẹp trước không sao biến mất được.
Không biết đứng tại chỗ bao lâu, Lê Sân mới mặc quần áo hoàn chỉnh khoan thai đi ra, thần sắc đã khôi phục tự nhiên như lúc ban đầu.
Lê Chiêu thấy nàng, miễn cưỡng lộ ra gương mặt tươi cười nói:
"Nhanh ăn cơm đi, muộn học bây giờ."
Lê Sân gật đầu, tiến lên kéo ghế dựa ra ngồi xuống. Lê Chiêu lấy cháo cho nàng, để ở trước mặt nàng.
Lê Sân múc mấy miếng, biểu tình có chút rối rắm.
"Làm sao vậy?" Thấy nàng như vậy, Lê Chiêu có chút nghi hoặc hỏi, "Cháo không ngon sao?"
Lê Sân cắn cái muỗng lắc lắc đầu:
"Cháo rất ngon," nàng nói xong dừng một chút, qua một hồi lâu mới phun ra nuốt vào nói: "Anh, hôm nay có thể đưa em đi học không?"
Lúc trước Lê Chiêu thường đưa Lê Sân đi học, chỉ là sau khi anh em hai người cãi nhau, Lê Sân liền không muốn Lê Chiêu đưa đi.
Lê Chiêu nhìn bộ dáng chờ mong của nàng, cười nhạt nói:
"Được."
Sau khi hắn trả lời được, hai tròng mắt Lê Sân lập tức rực rỡ lấp lánh.
Ăn cơm xong , Lê Chiêu thu thập một chút, liền cùng Lê Sân ra cửa.
Đáp ứng yêu cầu của Lê Sân , hai người hôm nay ngồi xe bus đến trường học. Dù sao cũng là buổi sáng, trên xe bus rất nhiều người, Lê Chiêu bảo vệ Lê Sân trước người, không cho nàng bị đụng vào.
Xe chuyển qua một giao lộ, bởi vì theo quán tính, Lê Sân không giữ chặt tay, liền ngã về sau vừa đúng lúc vào lòng ngực Lê Chiêu. Tay nàng cũng không cẩn thận ấn ở trên bụng dưới Lê Chiêu , cách quần, chạm vào vật kia.
Lực đạo của nàng cũng không lớn, ngược lại giống như xoa nắn. Tuổi Lê Chiêu đang huyết khí phương cương , mặc dù biết trước người này là em gái mình , thế nhưng cũng suýt nữa không khống chế được nổi lên phản ứng.
May hắn tự chủ mạnh, tuy trên mặt thoáng biến sắc, nhưng thực nhanh liền bình tĩnh trở lại.
Trong lòng Lê Sân thở ngắn than dài một trận.
Mặc dù nhiệm vụ lần này của nàng có tình cảm từ khi còn nhỏ, nên không cần xoát độ hảo cảm của ca ca , nhưng ca ca này thực sự có chút khó có thể thượng.
Nàng âm thầm thở ra một hơi, nhìn cơ hội chuẩn , ở thời điểm xe buýt phanh lại ngã về phía sau.
Lê Chiêu theo bản năng ôm eo nàng , thân thể hai người dán sát vào nhau. Nhìn từ nơi xa , tựa như một đôi tình nhân nhỏ đang gắn bó bên nhau.
Cằm Lê Chiêu để ở trên đỉnh đầu Lê Sân ,hương thơm ngọt thanh quanh quẩn ở chóp mũi hắn. Lê Sân bắt lấy cánh tay hắn, lòng bàn tay mềm mại hơi lạnh. Nhưng mà mông nàng lại vừa đúng lúc đụng vào trước bụng hắn , cùng với sự lay động của xe bus ma sát rất nhỏ, làm cả người hắn đều nóng lên.
Nóng lạnh đối lập.