Chương 34: TG2: Kết Cục (Hạ)
Lê Sân bị đè ở trên giường ba ngày không thể xuống giường, chờ đến khi Tuân Kị một lần lại một lần xác định nàng tồn tại, mới bằng lòng buông tha cho nàng.
Lê Sân chỉ có thể vỗ về eo khóc không ra nước mắt, nếu không phải hệ thống có phúc lợi nhất định để chữa khỏi thân thể , nàng nhất định sẽ muốn ch.ết.
Chuyện nàng sống lại Tuân Kị chưa từng hỏi, giống như giữa hai người có một giới hạn vi diệu , hắn không lướt qua cái giới hạn kia tự nhiên Lê Sân cũng sẽ không chủ động mở miệng.
Sau một đoạn thời gian nghỉ ngơi , Lê Sân có thể tùy ý đi lại ở vương phủ . Không biết có phải Tuân Kị trước tiên đã an bài tốt chuyện trong phủ hay không mà những tôi tớ nhìn thấy nàng, thế nhưng không có một tia ngạc nhiên. Mà Vương phi Quý Thu Từ, từ lâu đã không thấy bóng dáng.
Chỉ là sau này Lê Sân mới biết được, Quý Thu Từ cũng giống với suy nghĩ của mình là đã ch.ết , ngược lại vẫn cứ sống ở trên đời này, chỉ là nàng ta cũng sống không bằng ch.ết.
Các nàng bị giam giữ ở địa lao vương phủ, Lê Sân hôn mê đã nửa năm, các nàng mỗi ngày đều sẽ chịu cổ độc. Đây là Tuân Kị cố ý tìm thấy, nếu không phải Lê Sân chủ động hỏi, hắn cũng sẽ không nói cho nàng biết.
Thời điểm Lê Sân một lần nữa nhìn thấy Quý Thu Từ đã là một tháng sau, nàng có thể nhìn thấy người đã từng mỹ nhân kia hiện giờ đã điêu tàn tựa như phụ nữ trung niên. Còn có người đem canh độc cho nàng Cẩm Bình, cũng được nhốt ở cùng Quý Thu Từ.
Gọi là địa lao nhưng thật ra không giống trong tưởng tượng của nàng đen tối ẩm ướt, ngược lại giống như một gian phòng ngủ bình thường. Từ trên bàn đến thức ăn có thể thấy được rất lạnh lẽo, Quý Thu Từ hẳn là đã chịu không ít đau đớn từ da thịt.
Lê Sân đi vào, những tôi tớ đi theo nàng bẩm lui.
Quý Thu Từ nằm thẳng ở trên giường, tóc đẹp đen nhánh nồng đậm giờ phút này có vẻ xơ xác. Ở trên người nàng, đã nhìn không ra bộ dáng mỹ nhân đẫy đà thục lệ.
Trong lòng Lê Sân cũng không có đồng tình, cũng không có thống khօái, chỉ có chút nhàn nhạt thẫn thờ. hiện giờ là kết cục của Quý Thu Từ nàng gieo gió gặt bão. Nếu là nàng có thể thức thời, không cầu những cái không thuộc về nàng, có lẽ sẽ không rơi vào kết cục như vậy.
Nàng không phải nhìn không ra nội tâm Quý Thu Từ. Trong nguyên tác , Tuân Kị lên làm đế vương, nếu Quý Thu Từ bởi vì Tuân Kị mà muốn diệt trừ nàng, căn bản không cần phải độc ch.ết nàng.
Quý Thu Từ nghe thấy tiếng nàng đi vào nhà tù , lại không có động tác gì, Cẩm Bình bị giam giữ ở cách vách, hiển nhiên là nàng không có may mắn như vậy.
"Ngươi tới làm gì?"
Quý Thu Từ nằm ở trên giường cười lạnh nói, tiếng nói khô khốc mất tiếng,
"Tiện nhân, như vậy mà vẫn không giết được ngươi!"
Khi nàng nói chuyện, cảm xúc đã dần dần kich động. Hiện giờ hình dáng nàng người không ra người ma không ra ma , Lê Sân lại vẫn cẩm y hoa phục như cũ , khuôn mặt kiều nghiên. Nàng xuất hiện ở trước mặt nàng, chính là châm chọc lớn nhất đối với nàng.
Lê Sân nhàn nhạt liếc nàng một cái, không có trả lời.
Quý Thu Từ nói tiếp:
"Ngươi đoạt Vương gia, đoạt hết những thứ ta có, ngươi lại không cảm thấy thẹn dù chỉ một chút thôi hay sao?"
Nàng nói hung hăng hai mắt mở to che kín tơ máu , gương mặt nhất thời có chút vặn vẹo.
Lê Sân rót một ly trà cho mình, bỗng nhiên phát hiện mình đến đây là một hành vi cực kỳ buồn cười, Quý Thu Từ là người không đáng để mình chú ý.
Nàng không nhìn Quý Thu Từ, cực kỳ bình tĩnh nói:
"Ta chưa từng cướp đi bất cứ thứ gì của ngươi."
Nàng nói rồi đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống Quý Thu Từ, khóe miệng hơi nhếch lên:
"Tất cả những thứ kia vốn dĩ là của ta."
Nói xong, nàng xoay người đi, không để ý đến người phía sau phẫn nộ ác độc mắng.
Chưa đến nửa năm sau Quý Thu Từ ch.ết, một tay Tuân Kị an bài Lê Sân thành thân cùng hắn, biến thành Tần Vương phi mới.
Sau đêm tân hôn, nàng kết thúc nhiệm vụ này.