Chương 100: TG5: Trở Về

Khi Lê Sân tỉnh lại chỉ cảm thấy toàn thân mệt mỏi vô lực.
Nàng còn nhớ rõ mình đã đẩy Mạnh Trường Khác ra chỗ an toàn nên mới bị cái cột kia rơi trúng người đau điếng ngã trên mặt đất.
Theo sau, là âm máy móc trước sau như một của hệ thống.
[ Đếm ngược truyền tống , ba, hai, một ]


Một chữ kia rơi xuống đất, liền có lửa nổi lên bao bọc lấy nàng. Người bên ngoài nhìn thấy tình huống kia đều nghĩ là không thể nào xoay chuyển tình thế được nhưng chỉ có mình nàng biết, đây là thủ thuật che mắt của hệ thống. Nếu không một người sống sờ sờ bị lửa thiêu mà không ch.ết sẽ làm mọi người kinh động.


Trong nháy mắt, nàng liền biết mình đã an toàn nên cũng mặc kệ hôn mê bất tỉnh.
Hiện tại nàng đang nằm ở trên giường lớn bằng gỗ trạm khắc tinh tế, màn trướng màu trắng nhẹ rủ xuống quanh giường, chỉ có thể nhìn thấy ánh nến lúc sáng lúc tối bên ngoài.


Tiếng nói chuyện mông lung từ gian ngoài truyền đến, Lê Sân cũng không nghe được rõ ràng, nhưng mà mấy chữ mẫn cảm vẫn bị nàng nghe thấy.
“Quận chúa… Như vậy… Nàng… Hoàng Thượng…”
Nàng hơi hơi ngồi dậy, muốn nghe được rõ ràng hơn một ít.


Nhưng hiển nhiên nàng vẫn xem nhẹ thân thể suy yếu của mình, nàng chỉ hơi nâng người lên một chút trong chớp mắt lại ngã thật mạnh xuống giường. Vai trái đụng vào ván giường đau điếng khiến nàng rên lên một tiếng.


Động tĩnh này kinh động tới người bên ngoài, Lê Sân nghe thấy những tiếng bước chân hỗn độn. Sau đó rèm kia đã bị một người xốc lên, một người phụ nhân trung niên mặc xiêm y màu đỏ tím tiến vào, trên mặt tràn đầy kinh hỉ.


available on google playdownload on app store


Đi theo phía sau nàng là mấy nha hoàn lanh lợi kiều nộn, đều mặc váy màu xanh miết.
Phụ nhân kia thấy nàng mở to mắt ngơ ngác, hai mắt đỏ lên rơi lệ.
“Quận chúa, cuối cùng lão nô cũng chờ được đến ngày này.”
Nàng nói rồi lấy khăn lau nước mắt, nửa quỳ ở trước giường Lê Sân:


“Quận chúa nếu người không tỉnh lại, lão nô sẽ lấy cái ch.ết để tạ tội.”
Lê Sân từ trong mắt nàng nhìn thấy rất nhiều cảm xúc phức tạp, kich động, vui sướng, tự trách. Nhìn dáng vẻ cũng không giống như đang nói dối để lừa nàng, phụ nhân này đang cực kỳ vui vẻ.


Nàng theo bản năng sờ sau lưng chỗ miệng vết thương bị cột rơi trúng , hiện giờ vẫn còn sót lại đau đớn.
Lê Sân: Hệ thống, có chuyện gì vậy, ta đã tiến vào nhiệm vụ của thế giới tiếp theo rồi sao?
Trong lòng Lê Sân hoảng hốt hỏi.


Hệ thống: 【 Người chơi vẫn còn ở trong thế giới cũ, độ hảo cảm của nhân vật công lược trước mắt là một trăm điểm, người chơi đã hoàn thành nhiệm vụ 1. Kế tiếp, mời người chơi tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ 2. 】
Hệ thống trả lời làm Lê Sân thở dài nhẹ nhõm một hơi.


Nhưng những việc này vẫn chưa được giải thích hết, vì sao nàng lại xuất hiện ở chỗ xa lạ này, những người này đều gọi nàng là quận chúa, chắc là thân thế của nguyên thân đã được bại lộ.
Vì thế nàng hơi điều chỉnh tâm trạng, làm mình bình tĩnh lại:
“Ta đang ở đâu?”


Giọng Lê Sân còn có chút khàn khàn nhưng cũng không gây trở ngại cho nàng.
Phụ nhân kia nghe vậy, miễn cưỡng thu lại bộ dáng, ôn nhu trả lời:
“Quận chúa mới được tìm về không lâu, hiện đang ở trong vương phủ.”


Nguyên thân từ nhỏ đã mất tích, phụ thân ch.ết trận ở trên sa trường không nói, mẫu thân cũng bởi vậy mà mất sớm.


Nhưng vương phủ này cũng không bởi vậy mà bị hoang phế, đương kim thánh thượng vì biết ơn một mạng kia, không chỉ có sai người tìm tung tích của nàng khắp nơi mà còn giữ lại nô bộc vương phủ này, mỗi nửa tháng đều có ma ma trong cung tới kiểm tra.


Khi Lê Sân được tìm về, vương phủ này liền có chủ tử danh chính ngôn thuận.
Theo lý mà nói, Lê Sân là một nữ tử lại được quản lý cả vương phủ như thế cũng không phải là chuyện tốt. Nhưng đương kim thánh thượng đã đè ép những triều thần phản đối cùng một số kẻ không an phận.


“Nhiều năm như vậy, quận chúa đã phải chịu khổ rồi.”
Phụ nhân kia nói nghẹn ngào.






Truyện liên quan