Chương 120: TG6: Nói Chuyện Với Nhau
Editor:SaladRau
La Luân là người có nề nếp, ký ức của nguyên thân rất rõ ràng. Vô luận là công sự hay việc tư, La Luân đều làm thật cẩn thận, sẽ không để vượt qua sự khống chế của mình.
Mà Lê Sân liền chuẩn bị trở thành một biến số trong cuộc đời hắn.
Cho nên cô đoạt lấy rượu vang đỏ của La Luân, rót từng ngụm từng ngụm vào trong miệng. Có một ít rượu chảy ra từ khóe miệng nàng, dọc theo cổ thon dài tinh tế đi xuống, nhiễm hồng áo khoác vàng nhạt.
Nhất thời La Luân có chút kinh ngạc, chưa kịp ngăn cản. Khi hắn lấy lại tinh thần lấy rượu về thì chai đã thấy đáy.
Ở trong ấn tượng của La Luân, em dâu Lê Sân vẫn luôn là một người hiền huệ có chút yếu đuối. Bởi vậy rất nhiều người đều xem nhẹ cảm nhận của cô, cho rằng cô vẫn còn có thể nhẫn nhịn được.
Cô chưa từng thất thố giống như hôm nay, đầu tiên là tức giận ở phòng khách, bây giờ lại rót nửa bình rượu.
La Luân nghĩ đây chính là cực hạn của cô.
Chỉ tiếc, người giống như bọn họ như thế nào cũng phải chịu ủy khuất, vì toàn bộ gia tộc nên đành phải nhịn. Tựa như Lê Sân.
Đôi con ngươi của Lê Sân mê mang, càng có vẻ quyến rũ, môi đỏ nõn nà, trước đây nàng luôn cụp mi rũ mắt, bây giờ hắn mới phát hiện ra dung mạo của em dâu này lại xuất sắc như vậy.
Nhưng mà hắn cũng chỉ nhìn thêm một cái cũng không để ý lắm lắc đầu.
“Muốn xử lý nữ nhân kia như thế nào.”
Lê Sân xoa xoa miệng, lại mở một chai rượu.
La Luân biết cô đang nói đến ai, nhưng đối với sự bình tĩnh thái độ hờ hững của Lê Sân giờ phút này, hắn cảm thấy thực xa lạ.
“Bây giờ La Quân đang ở cùng cô ấy, tôi đã chặt đứt tài khoản của hắn, không bao lâu nữa hắn sẽ tự trở về.”
Giữa La Luân với La Quân không có tình anh em, chẳng qua chỉ là một loại nghĩa vụ thôi. Hắn nói lời này ngữ khí lẫn biểu tình đều thực bình đạm, Lê Sân nghĩ hắn đã quen thu thập cục diện rối rắm của La Quân để lại.
Trừ là một cái bào thai tốt thì hắn chỉ là nhị thế tổ không biết làm gì luôn phụ trách nhiệm của anh trai ,cơ hồ La Quân không đúng tí nào.
Khi hắn không có nơi phát cho kinh tế, xem hắn định cùng “Chân ái” sinh tồn như thế nào?
Lê Sân thực chờ mong, có loại cảm giác muốn xem kịch vui.
“Em nghỉ ngơi sớm đi, tôi sẽ cho Lê gia một lời đảm bảo.”
La Luân nói rồi đứng lên. Lê Sân lúc này mới phát hiện hắn rất cao, đại khái là bộ dáng một mét chín, cả người đều tràn ngập khí thế không ai có thể bỏ qua. Cô ở dưới bóng hắn, quanh thân đều quanh quẩn hơi thở nam tính nồng đậm.
Hình như là hương vị hỗn hợp giữa nước hoa Cologne và rượu vang đỏ, gợi cảm không thể tưởng tượng được.
Áo sơmi La Luân cực mỏng, cho nên qua ánh đèn xuyên thấu, có thể thấy nhìn thấy hình dáng loáng thoáng hoàn mỹ của bụng hắn.
Nhưng một câu của hắn, liền tách hai người ra thành hai lập trường xa cách.
Phải cho “Lê gia” một sự đảm bảo, mà không phải cho “Lê Sân” một sự đảm bảo.
Ở dưới ích lợi rắc rối phức tạp đan xen, bất luận là tình cảm cá nhân gì cũng đều là râu ria, La Quân là một người khác người khác, cho nên hắn phải gánh vác hậu quả từ hành vi của hắn.
La Luân nói xong, cầm tây trang của mình lên, liền rời quầy bar.
Mà Lê Sân vẫn còn ngồi ở chỗ cũ, lấy một cái cốc có chân dài. Rượu diễm sắc ở trong ly trong suốt nhẹ nhàng lay động, cô cầm chén rượu trong tay tư thế ưu nhã mà mê người, khóe miệng phác hoạ ra nụ cười giống như yêu nữ mị hoặc nhân tâm.
Chỉ tiếc này hết thảy, La Luân không nhìn thấy.
Tính khiêu chiến của nhiệm vụ thật là càng ngày càng mạnh, nhân vật công lược này hiển nhiên rất có khó khăn. Trước hết không đề cập tới chênh lệch thân phận của hai người, điều khó có thể công lược thứ nhất chính là thái độ của hắn.
Mới lạ, coi thường, không có cảm tình.
Rõ ràng có được dung mạo cùng thân thể hấp dẫn như vậy, lại sinh hoạt theo khuôn phép cũ, tựa như một người máy hoàn mỹ, không mang theo tình cảm riêng, dựa theo trình tự mệnh lệnh hành sự.
Cô nóng lòng muốn thử.