Chương 72-2: Tranh chấp (2)

Một đêm này, nàng nhìn ngọn nến của Trường Ý trước bình phong đến sáng hôm sau. Buổi trưa, cấm chế kia mới biến mất, Trường Ý đi ra sau bình phong, nhìn thấy nàng vẫn thức, y lập tức nhíu mày.
"Nàng nên ngủ rồi." Trường Ý nói.


"Thời gian ngủ càng lúc càng dài, nên ta mở mắt nhiều hơn." Cửa sổ khe khẽ đóng lại, ánh nắng bên ngoài xuyên qua khe cửa chiếu lên người y, mái tóc màu bạc dưới ánh nắng ngày đông trông vừa mềm vừa sạch. Nàng khẽ cong môi, "Không nhìn thấy mỹ cảnh nơi xa, ngắm mỹ nhân trước mặt nhiều thêm một chút cũng tốt."


Trường Ý ngây người, khẽ nheo mắt lại: "Kỷ Vân Hòa." Ngữ khí của y hung dữ, thập phần bất mãn với giọng điệu này của nàng.
Cũng có thể là bởi vì ngữ khí này của nàng khiến y nhớ đến chuyện ngày trước......


"Đường đột rồi, đường đột rồi." Nàng cười cười "Trường Ý, ngươi ngồi xuống đây." Nàng thuận tay vỗ vỗ bên giường mình.
Y nhìn theo tay nàng một cái, lập tức ngồi xuống chỗ đó, nhưng thời điểm nàng chủ động để y ngồi xuống, y lại rảo bước ngồi một bên ở bàn trà nhỏ.


Xấu hổ vô cùng......
"Trường Ý, Lâm Hạo Thanh không phải gần đến cõi Bắc rồi sao, ngươi định sẽ phái người nào đi hợp đàm?"
Mâu quang Trường Ý vừa chuyển, quét qua gò má hóp vào của nàng, lại hệt như bị đâm đến đau đớn, lập tức dời mắt đi.
"Dù sao cũng sẽ không phải nàng."


"Phải là ta." Nàng tiếp "Ta hiểu rõ người ở bốn vùng đất ngự yêu nhất, cũng là người hiểu Lâm Hạo Thanh nhất. Ta ở ngự yêu cốc, cùng hắn tương đấu nhiều năm, nhưng thực tế.....còn có ẩn tình. Hắn và ta, như địch cũng như bạn, hoặc là cũng có thể nói là......quan hệ giữa hắn với ta, cũng được xem là người thân cuối cùng trên đời này rồi."


available on google playdownload on app store


"Ồ?" Một tiếng cười khẽ bao gồm rất nhiều loại cảm xúc mà Trường Ý không ngờ đến, mở miệng hỏi "Ta cư nhiên không biết, nàng và Lâm Hạo Thanh lại thân mật như vậy?"
Kỷ Vân Hòa cũng không thể lý giải hết những cảm xúc của Trường Ý, nàng cùng y bốn mắt tương giao: "Ta......"


Nàng chưa mở miệng giải thích, ngoài cửa đột nhiên bị người khác đẩy ra, Lạc Cẩm Tang vội vàng chạy vào trong, vẫn chưa đứng vững liền lên tiếng: "Người cá người cá, bọn người Lâm Hạo Thanh đã dừng bên ngoài trận pháp rồi!"
Trường Ý và Kỷ Vân Hòa đều sững sờ.


Mấy ngày nay Lạc Cẩm Tang không ở cõi Bắc, được phái đi thám thính tin tức, nàng ấy biết ẩn thân, có thể thâm nhập rất nhiều nơi mà người khác không vào được, thu thập được những tin tức ẩn mật nhất.


Nàng ta không thấy Trường Ý ở ngoài bình phong, ở giữa cũng không có cấm chế, nàng liền chạy nhanh như bay đến phía sau, trực tiếp nói: "Bọn họ hình như cảm nhận được trận pháp rồi, cho nên tất cả mọi người đều đứng ngoài trận pháp, họ hiện tại không tính tiến công, hình như muốn cắt đứt liên lạc giữa cõi Bắc với bên ngoài."


Trường Ý khẽ cau mày.
Kỷ Vân Hòa không hiểu: "Cắt đứt liên lạc với bên ngoài? Ý này là sao?"


"Vân Hòa tỉ không hiểu về cõi Bắc, nơi này là phía cực Bắc của Đại Thành Quốc, đi thêm về hướng bắc sẽ là một mảng hoang sơn tuyết hải, không có bóng người, đừng nói đến người bình thường, đến cả yêu quái cũng vô cùng khó sinh tồn. Mà nay đến cõi Bắc, cũng đều là người từ Đại Thành Quốc trốn đến, bây giờ Lâm Hạo Thanh đánh đứt đường nam bắc, tuy không động thủ với chúng ta nhưng lại bắt hết tất cả những người đáng tin của ta, cũng không để mọi thứ hàng hóa đưa đến......"


"Hắn muốn cô độc cõi Bắc." Kỷ Vân Hòa hỏi "Triều đình cũng không hành động nào, hắn muốn làm gì nhỉ?"
Nhắc đến chuyện này, hai người đều không vòng vo nữa.


Trường Ý đáp: "Triều đình có phủ quốc sư nhưng rốt cuộc nhân số phủ quốc sư vẫn rất ít. Trận đánh này đều dựa vào tướng sĩ binh đội phong tỏa nghiêm ngặt. Trước đây cõi Bắc của ta có yêu quái đáng tin, vẫn có thể thoát khỏi bọn họ, từ không trung, nước sông, vượt qua núi cao đem vật dụng đến."


"Ừ." Lạc Cẩm Tang gật đầu, "Lần này vẫn may là muội biết ẩn thân, nếu không sẽ không thể quay về rồi, ngự yêu sư của bọn họ khống chế được rất nhiều đại yêu quái, bay trên trời, bơi dưới sông, chạy trên đất, đều có cả, tất cả đường đi đều bị bọn họ khống chế rồi."


Trường Ý thấp giọng: "Ta tấn công ngự yêu đài, vô số ngự yêu sư không dốc toàn lực, mà nay tình thế e rằng bất đồng."


Kỷ Vân Hòa cũng trầm tư hỏi: "Hành động này của Lâm Hạo Thanh, hình như thực sự muốn dùng sức mạnh của bốn vùng đất ngự yêu để đấu với cõi Bắc, nhưng vì sao chứ?" Nàng khó hiểu "Cõi Bắc cùng triều đình tranh đấu càng lâu, đối với hắn, với cả tộc ngự yêu, không phải càng có lợi hay sao? Hắn vì sao phải tự làm khổ bản thân? Thuận Đức công chúa rốt cuộc đã hứa với hắn chuyện gì? Hắn sẽ không diệt cõi Bắc thật chứ......"


Lạc Cẩm Tang nghe đến gãi đầu: "Hai người đang nói gì vậy? Ngự yêu sư của ngự yêu đài ban đầu vì sao không bán mạng bảo vệ ngự yêu đài, ngược lại dẫn theo cả nhà đến phương nam? Còn có......Lâm Hạo Thanh nếu không muốn diệt cõi Bắc, hắn vì sao hừng hực khí thế đến đây để làm gì?"


"Đi về phương nam là vì muốn hợp nhất thế lực của tộc ngự yêu."


Kỷ Vân Hòa vừa suy tư vừa đáp "Năm đó, các ngự yêu sư bị chia cắt ở bốn vùng đất ngự yêu, tự do bị ràng buộc, bởi vì triều đình e ngại sức mạnh của ngự yêu sư, muốn hạn chế họ. Ngự yêu đài phương bắc bị thế lực phản nghịch cõi Bắc lật ngược thế cuộc, bọn họ đương nhiên sẽ rời khỏi cõi Bắc, nhưng không đi về hướng đông hoặc tây hai vùng đất ngự yêu gần hơn, ngược lại đi đến ngự yêu cốc phương nam, bởi vì thực lực của ngự yêu cốc mạnh nhất." Nàng thì thầm tự nói:


"Triều đình bị cõi Bắc phân đi tâm lực, tộc ngự yêu vẫn đang chờ đợi thời cơ, đến ngày hôm nay, bọn họ nhất định có mưu đồ." Kỷ Vân Hòa suy tư "Lâm Hạo Thanh, Lâm Hạo Thanh......lần này vì sao ngươi đến cõi Bắc......ngươi rốt cuộc muốn gì?"


"Hắn muốn ngươi." Lời của Khống Minh hòa thượng xen ngang lời nàng.
Tất cả tầm mắt của mọi người vừa chuyển, Khống Minh hòa thượng đưa một bức thư mang theo hàn khí ném lên bàn trước mặt Trường Ý.
Lạc Cẩm Tang nhìn Khống Minh: "Con lừa trọc, lời này của ngươi lại có ý gì?"


"Lâm Hạo Thanh phái người đến đưa thư, muốn cõi Bắc giao Kỷ Vân Hòa ra, nhận được người, hắn lập tức rút lui. Thư ở đây." Khống Minh nhìn Trường Ý "Người đưa thư cũng ở cõi Bắc, đang đợi ngươi hồi đáp."


Trường Ý đến thư cũng không mở, hàn khí trong tay nổi lên, khiến cho bức thư ấy đông thành một khối băng, y lần nữa nắm chặt, bức thư ấy lập tức hóa thành bột vụn: "Bảo hắn cút."
Khống Minh cười lạnh: "Ta cũng đoán được như thế." Hắn xoay người muốn đi, Kỷ Vân Hòa đột nhiên lên tiếng:


"Đợi đã." Lời này của nàng vừa gọi Khống Minh lại, nào ngờ Trường Ý lại vội trách một tiếng: "Không được đợi!"
Kỷ Vân Hòa nhìn Trường Ý, có chút buồn cười, lại có chút giận: "Lời của ta vẫn chưa nói xong......"
"Không cần nói nữa. Ý ta đã quyết."
"Sao ngươi biết ta muốn nói gì chứ?"


"Ta biết."
"Ngươi không biết."
Lạc Cẩm Tang bĩu môi nhìn hai người: "Hai người người lớn tí đi. Cộng lại cũng gần một trăm tuổi rồi......"
Kỷ Vân Hòa hiếm khi giận dỗi đáp: "Y là yêu quái, tuổi tác còn cao hơn cả đầu y, một trăm tuổi này y chiếm tám phần! Ta vẫn còn nhỏ."
Trường Ý siết chặt nắm tay.


Lạc Cẩm Tang chê bai nhìn nàng: "Vân Hòa......biểu hiện của tỉ bây giờ rất ấu trĩ."
Khống Minh hòa thượng đứng một bên lườm Lạc Cẩm Tang một cái: "Ngươi còn dám nói người khác ấu trĩ?"
Lạc Cẩm Tang khắc chế: "Ta đang hòa giải, ta cảnh cáo ngươi đừng cố tình gây chiến với ta nha."


"Cảnh cáo ta? Lạc Cẩm Tang, ngươi ấu trĩ tự ý rời khỏi cõi Bắc, ta vẫn chưa tìm ngươi tính sổ......"
"Tính sổ gì hả, ta ở cõi Bắc thì ngươi chê ta, ta rời đi ngươi cũng trách ta, ngươi vì sao cái gì cũng trách ta hả?"
Mắt thấy hai người họ bắt đầu muốn cãi nhau, Kỷ Vân Hòa có chút ngây ngốc.


"Đủ rồi!" Cuối cùng vẫn là Trường Ý gánh lấy cái danh thành thục, y nói "Muốn cãi nhau ra ngoài cãi."
Kỷ Vân Hòa nhíu mày: "Các ngươi đều đủ rồi! Không phải nói người đưa thư vẫn đợi ở cõi Bắc sao! Có thể bàn chính sự được không!"
Màn tranh luận ấu trĩ kia cuối cùng cũng chấm dứt.


Kỷ Vân Hòa thở ra một hơi, tiếp: "Để ta gặp Lâm Hạo Thanh một lần."
"Không được."
"Ta không nói sẽ đi với hắn, ta nói là muốn gặp hắn một lần." Nàng nhìn Trường Ý "Ta muốn biết, hắn rốt cuộc muốn làm gì."
"Không được."
"Tại sao?"


Trường Ý im lặng hồi lâu: "Kỷ Vân Hòa, nàng đừng quên,nàng vẫn đang bị ta giam cầm."






Truyện liên quan

Giải Trí: Từ Biểu Diễn Nhân Vật Phản Diện Đến Toàn Cầu Vua Màn ảnh Convert

Giải Trí: Từ Biểu Diễn Nhân Vật Phản Diện Đến Toàn Cầu Vua Màn ảnh Convert

Phản Phái Thiên Vương2,190 chươngDrop

Đô ThịNgôn Tình

38.6 k lượt xem

Đệ Nhất Kiếm Thần

Đệ Nhất Kiếm Thần

Thanh Phong11,778 chươngFull

Ngôn TìnhGia Đấu

1.4 m lượt xem

Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Được Cưng Chiều

Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Được Cưng Chiều

Hạ Vãn Ca253 chươngFull

Ngôn TìnhTrọng SinhSủng

946 lượt xem

Xuyên Nhanh Chi Lão Nương Chưa Bao Giờ Là Người Tốt

Xuyên Nhanh Chi Lão Nương Chưa Bao Giờ Là Người Tốt

Mộng Tuần763 chươngĐang ra

Đô ThịNgôn TìnhCổ Đại

1.8 k lượt xem

Xuyên Đến 70: Bị Đuổi Ra Gia Môn Sau Ta Tiền Tiết Kiệm Quá Trăm Triệu

Xuyên Đến 70: Bị Đuổi Ra Gia Môn Sau Ta Tiền Tiết Kiệm Quá Trăm Triệu

Tích Nhất518 chươngFull

Đô ThịNgôn TìnhXuyên Không

836 lượt xem

Ta Nói Cố Sự Có Thể Phá An Bài Convert

Ta Nói Cố Sự Có Thể Phá An Bài Convert

Thần Tham Tiểu Lang Quân938 chươngDrop

Đô ThịNgôn Tình

16 k lượt xem

Sa Vào Tình Yêu Cuồng Nhiệt Của Chúng Ta

Sa Vào Tình Yêu Cuồng Nhiệt Của Chúng Ta

Nhĩ Đông Thỏ Tử109 chươngFull

Ngôn TìnhSủng

3.7 k lượt xem

Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một

Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một

Quẫn Quẫn Hữu Yêu2,165 chươngFull

Ngôn TìnhNgượcHài Hước

1.8 m lượt xem

Trở Về 60 Năm: Kiều Thê Phấn Đấu Kiếp Sống

Trở Về 60 Năm: Kiều Thê Phấn Đấu Kiếp Sống

Ninh Tiểu Bạch2,019 chươngTạm ngưng

Đô ThịNgôn TìnhTrọng Sinh

4.7 k lượt xem

Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ Phú

Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ Phú

Hoa Vô Tâm365 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên KhôngNữ Cường

18.7 k lượt xem

Xuyên Qua Tinh Tế Thê Vinh Phu Quý

Xuyên Qua Tinh Tế Thê Vinh Phu Quý

Nhất Kiến Ngã Trân6,205 chươngĐang ra

Đô ThịNgôn TìnhKhoa Huyễn

73.6 k lượt xem

70 Vai Ác Thân Mụ, Ta Mang Nhãi Con Ăn Dưa Xem Diễn

70 Vai Ác Thân Mụ, Ta Mang Nhãi Con Ăn Dưa Xem Diễn

Băng Chi Vũ319 chươngFull

Đô ThịNgôn Tình

20.2 k lượt xem