Chương 9: Chết người rồi

“Là tổng giám đốc Lý muốn trêu đùa tôi đó chứ?” Tôi cầm bản thỏa thuận trước mặt lên, không chút yếu thế đứng thẳng người dậy, chỉ vào cái điều khoản đó.
Nói xong, liền vứt bản thỏa thuận lên người Lý Hào Kiệt, xoay người rời đi.
Không dám quay đầu nhìn lại một cái.


Tôi sợ đi muộn thêm một giây, tôi sẽ không thể gồng mình được nữa, tôi sẽ để lộ sự thảm hại của bản thân ra trước mặt anh.
Tôi bước nhanh đến chỗ cánh cổng chung cư, nhìn về phía cổng chính khu chung cư hoa lệ phía sau, nhớ lại ý nghĩ ngây thơ lúc trước của mình, thật là đáng buồn, nực cười.


Lý Hào Kiệt đường đường là tổng giám đốc của tập đoàn Hào Thiên, sao có thể ngủ với một người phụ nữ, liền có thể nảy sinh tình cảm chứ?
Cho dù tôi và người anh yêu có khuôn mặt giống nhau.
- --
Tôi ở nhà Khương Thanh, bắt đầu lại một cuộc sống mới.


Tốt nghiệp đại học, tôi học thiết kế nội thất, trong thời gian 4 năm cũng đã tìm được một đơn vị thực tập rất tốt, tốt nghiệp vốn dĩ đã tuyên bố chính thức rồi, bởi vì nhà họ Tống nói, nhà họ Lý là danh gia vọng tộc, không muốn con dâu của mình xuất đầu lộ diện.


Tôi đã ngu ngốc mà từ bỏ công việc.
Bây giờ lại bắt đầu làm lại từ đầu.
Vẫn may, lãnh đạo lúc trước của công ty thực tập sau khi biết tình hình của tôi, lập tức đồng ý cho tôi quay lại làm việc.
Đãi ngộ tiền lương đều không thay đổi.


Làm cái ngành nội thất này, thường phải chạy đến công trường, tăng ca là chuyện thường như cơm bữa, càng không biết cuối tuần là gì?
Một ngày của một tuần sau, tôi tăng ca đến 11 giờ, đang dự tính trong nhà vẫn còn một túi mì ăn liền, đợi chút nữa nấu ăn xong rồi đi ngủ luôn.


Nhà của Khương Thanh là loại nhà cũ kĩ, đèn hành lang đã hỏng từ lâu rồi, tôi mò mẫm bước lên tầng trong đêm tối, lại nhìn thấy cửa nhà có một ánh đèn điện thoại đang sáng, phản ứng đầu tiên là Khương Thanh đã về nhưng không mang chìa khóa.


Không nhịn được nói trêu chọc, “Chị Khương, em đã ở nhà chị nửa tháng nay rồi, đây mới là lần đầu tiên chị quên mang chìa khóa, em cũng rất bất ngờ.”
Lời vừa dứt, tôi mới nhận ra, thân hình này hình như không phải.


Còn chưa nhìn kỹ, người đó liền cầm điện thoại nhét vào trong túi áo, mở lời, “Tống Duyên Khanh, con tiện nhân này, cô rốt cuộc đã nói gì với Hào Kiệt!”
Lúc này tôi mới phản ứng lại kịp, sao lại có thể là Tống Duyên Minh chứ.


“Nói gì?” Tôi đói đến cồn cào, nhất thời cũng không nhớ ra nổi bản thân đã nói cái gì.


“Có phải cô nói cuộc sống đời tư của tôi không chừng mực ý tứ? Có người nói với tôi, anh ấy đang điều tr.a chuyện trước đây của tôi!” Chị ta vừa nói vừa bước xuống tầng, bước về phía tôi.


Nhờ có lời nhắc nhở này, tôi mới nhớ ra bản thân ngày hôm đó đã uống say, mang những chuyện mà tôi biết, chuyện tồi tệ của Tống Duyên Minh cho Lý Hào Kiệt.
Hóa ra, trước mặt Lý Hào Kiệt không tin tưởng lời của tôi, thế nhưng sau lưng lại thật sự đang điều tr.a chị ta.


Biết được chuyện này, tâm trạng của tôi ngược lại trở nên tốt hơn một chút, “Chuyện này thì liên quan gì đến tôi chứ, suy cho cùng thì nhà họ Lý là một gia tộc lớn, gia sản đồ sộ, điều tr.a một chút về vợ của người thừa kế, điều này có vấn đề gì đâu chứ?”


Hành lang rất tối, tôi không nhìn rõ được vẻ mặt của Tống Duyên Minh, chị ta đã im lặng rất lâu.
Tôi tưởng rằng chị ta đã từ bỏ, mới nói, “Không có gì thì tôi đi đây.”


Thế nhưng, vào lúc tôi chuẩn bị nghiêng người lướt qua, chị ta liền nắm lấy cánh tay tôi, nở một nụ cười kỳ dị, nói: “Tống Duyên Khanh, cô tưởng tôi như vậy, cô liền có thể thế vị sao, tôi chỉ muốn nói với cô, nằm mơ!”


Sau đó, đột nhiên buông cánh tay tôi ra, lùi về phía sau hai bước, hét to, “Đừng, đừng, a! Cứu mạng!”
Ngay sau đó ở hành lang tối đen, truyền đến một tiếng vang rất lớn, đó là âm thanh có người ngã lăn xuống cầu thang!
Sau đó, là một khoảng tĩnh lặng.


Tôi ngây người ra, không ngờ Tống Duyên Minh có thể ra tay tàn nhẫn với bản thân chị ta như vậy.
Chị ta lăn đến tầng 3, bởi vì âm thanh quá lớn, người đàn ông chủ của căn nhà ở tầng 3 liền mở cửa ra, người phụ nữ chủ nhà thì nấp ở phía sau.


Ánh đèn ở trong phòng hắt ra, có thể nhìn thấy Tống Duyên Minh nằm sấp trên đất, bất động.
“A! Đây là người ch.ết mà!” Người phụ nữ chủ nhà nhìn thấy, hét to lên.
Tôi mặc dù rất tức giận, thế nhưng cũng không dám trì hoãn, liền gọi cho 120.






Truyện liên quan

Xuyên Nhanh: Pháo Hôi Nam Xứng Không Đi Cốt Truyện

Xuyên Nhanh: Pháo Hôi Nam Xứng Không Đi Cốt Truyện

Tiểu Đường Toán 4252,766 chươngĐang ra

Đô ThịNgôn TìnhXuyên Không

130.5 k lượt xem

Đệ Nhất Kiếm Thần

Đệ Nhất Kiếm Thần

Thanh Phong11,778 chươngFull

Ngôn TìnhGia Đấu

1.7 m lượt xem

Huyền Học Thật Thiên Kim Ở Tổng Nghệ Bạo Hồng

Huyền Học Thật Thiên Kim Ở Tổng Nghệ Bạo Hồng

Mi Nhãn Khiển Quyển509 chươngFull

Đô ThịNgôn Tình

48.3 k lượt xem

Xuyên Nhanh Chi Tỷ Muốn Xoay Chuyển Càn Khôn

Xuyên Nhanh Chi Tỷ Muốn Xoay Chuyển Càn Khôn

Hách Liên Như Ý299 chươngFull

Tiên HiệpNgôn TìnhHuyền Huyễn

429 lượt xem

Đa Thứ Nguyên Giao Lưu Quần

Đa Thứ Nguyên Giao Lưu Quần

Ngã Sư Phó Tuyết Băng1,186 chươngDrop

Đô ThịNgôn TìnhĐồng Nhân

51.7 k lượt xem

Niên Đại Văn Làm Tinh Nữ Xứng Nàng Không Làm

Niên Đại Văn Làm Tinh Nữ Xứng Nàng Không Làm

Nhất Hạ Nam Bắc963 chươngFull

Đô ThịNgôn TìnhTrọng Sinh

17.8 k lượt xem

Xuyên Nhanh: Nữ Phối, Bình Tĩnh Một Chút

Xuyên Nhanh: Nữ Phối, Bình Tĩnh Một Chút

Đỗ Liễu Liễu5,819 chươngFull

Ngôn TìnhCổ Đại

1.1 m lượt xem

Thu Về Bàn Tay Vàng, Từ 60 Bắt Đầu

Thu Về Bàn Tay Vàng, Từ 60 Bắt Đầu

Nam Chi Dĩ Dịch505 chươngFull

Đô ThịNgôn TìnhXuyên Không

1.7 k lượt xem

Xuyên Thư Sau, Béo Miêu Nhi ở 80 Làm Đoàn Sủng Convert

Xuyên Thư Sau, Béo Miêu Nhi ở 80 Làm Đoàn Sủng Convert

Tạp Tạp er2,848 chươngFull

Đô ThịNgôn TìnhTrọng Sinh

62.1 k lượt xem

Trọng Sinh Không Gian: Thiên Tài Y Nữ

Trọng Sinh Không Gian: Thiên Tài Y Nữ

Yên Vân Mộng1,634 chươngFull

Đô ThịNgôn TìnhHuyền Huyễn

4.7 k lượt xem

Thần Y Ngọt Thê Ở 80

Thần Y Ngọt Thê Ở 80

Đinh Gia Thụ1,456 chươngFull

Ngôn TìnhTrọng SinhSủng

25.9 k lượt xem

Giải Trí: Running Man Làm Miệng Thay, Bạch Lộ Phá Phòng Ngự

Giải Trí: Running Man Làm Miệng Thay, Bạch Lộ Phá Phòng Ngự

Thiên Tàm Mã Linh Thự A355 chươngTạm ngưng

Đô ThịNgôn Tình

13.5 k lượt xem