Chương 123: Không muốn lại có bất kỳ liên quan gì với anh

Tôi vội trốn đi.
Trong lòng cảm thấy có chút buồn bực, vừa rồi tôi không hề thấy bóng dáng Tống Cẩm Chi đâu, sao bà ta lại ở đây?


Ngay sau đó, tôi nghe thấy Tống Cẩm Chi nói: “Tôi vừa mới hỏi thăm thử, cháu gái tôi vừa mới đòi nhảy lầu ầm ĩ cả lên, kết quả là bị mẹ nhìn thấy, lần này khả năng cao là không qua nổi.”
Khi ấy, tôi sực nhớ ra chuyện lúc trước, mau chóng cầm điện thoại lên và bắt đầu quay video.


Theo cuộc điện thoại lần trước, rõ ràng Tống Cẩm Chi đã làm giả di chúc.
Nếu bà nội thật sự gặp chuyện không may, tôi chẳng biết tương lai còn xảy ra chuyện gì nữa.


Còn trong cuộc điện thoại lần này, Tống Cẩm Chi có đá qua chuyện di chúc giả một chút, đề cập tới cả việc phân chia cổ phần công ty và tài sản không cần quá chênh lệch, nếu không sẽ rất dễ khiến người ta hoài nghi.


Thật ra, tôi chẳng có chút cảm tình nào với Tống Cẩm Chi và Tống Cẩm Dương, nhưng nếu so ra, tôi vẫn hi vọng Tống Cẩm Chi giành được nhiều tài sản hơn.
Đợi sau khi Tống Cẩm Chi nói chuyện xong và rời đi, tôi mới về lại khu nội trú.
Lúc này, Tống Tuyết đang ở trong ICU, bên ngoài không có ai.


Tống Cẩm Chi, Tống Cẩm Dương đều không ở đây.
Xem ra khi bà nội hôn mê, bọn họ cũng chẳng thèm giả bộ nữa.
Tôi nghĩ tới việc Lý Hào Kiệt còn đang ở trong bệnh viện, vì tránh sau này chạm mặt khiến cả hai càng thêm xấu hổ, tôi bèn rời đi trước.
Đảo mắt một cái đã tới thứ hai.


available on google playdownload on app store


Những thông tin liên quan đến cuộc thi thiết kế đã được phát thông báo trên trang web công ty.
Vì để kêu gọi mọi người báo danh, công ty còn sẽ dành ra một tuần làm công tác tư tưởng cho nhân viên.


Trong cuộc thi lần này, sáu công ty trang sức tốt nhất cộng thêm mấy phòng làm việc dưới trướng của Hào Thiên đều tham gia.
Tuy trước mắt chỉ có quy tắc vòng đấu loại và bán kết, còn quy tắc của trận chung kết chưa được tiết lộ một chữ nào.


Nhưng tôi lại mơ hồ cảm thấy, Lý Hào Kiệt nhất định sẽ tự mình đến trong trận chung kết.
Hiện tại, tôi chỉ muốn làm một nhân viên bình thường dưới trướng anh, không muốn có bất kỳ liên quan gì với người đàn ông ấy nữa.


Tuy cuộc thi lần này có tổng tiền thưởng lên tới ba tỷ rưỡi, hơn nữa chỉ cần tiến vào trận chung kết thì sẽ có tiền thưởng khiến cho tôi có chút xiêu lòng.
Nhưng cũng chỉ xiêu lòng một chút mà thôi.


Tan họp, khi tất cả đồng nghiệp còn đang thảo luận về cuộc thi thiết kế, tôi đã trở lại chỗ làm việc của mình.
Giờ cơm trưa.
Vương Thanh Thanh đặc biệt chạy tới trước mặt tôi, hào hứng gặng hỏi: “Tống Duyên Khanh, cuộc thi thiết kế này chị định làm gì?”
“Tôi không tham gia.”


Tôi vùi đầu ăn cơm, tranh thủ trả lời cô ấy.
Cô ấy chớp mắt, nhìn tôi bằng ánh mắt khó tin: “Cái gì? Chị không tham gia!”
“Không tham gia.”
“Nhưng có tiền thưởng kìa! Nghe đồn hình như mức tiền thưởng cao nhất hơn một trăm ba mươi triệu lận! Em nghĩ toàn bộ nhân viên của công ty sẽ tham gia.”


Vương Thanh Thanh dường như vẫn không tin.
Tôi ngẩng đầu lên, nhìn cô ấy rồi cười khổ: “Nhiều công ty và phòng làm việc tham gia như vậy, người tài tầng tầng lớp lớp, cho dù tôi dùng hết tất cả vốn liếng của mình cũng chưa chắc đã vào được trận chung kết.”
“Nhưng…”


Vương Thanh Thanh tựa hồ muốn phản bác, nhưng lại cảm thấy tôi nói có lý.
Chiều nào tôi đi thăm Tống Tuyết sau khi tan sở.
Bà tỉnh vào ngày thứ hai, lại trở về phòng bệnh bình thường.
Bởi vì tình trạng sức khỏe của mình nên thời gian phẫu thuật lùi lại bốn ngày, đặt lịch ở cuối tuần.


Ngày phẫu thuật, tôi đến bệnh viện rất sớm.
Tôi vào phòng bệnh, Tống Tuyết nhìn thấy tôi, ánh mắt sáng lên, vui vẻ nói: “Khanh, con đến rồi.”
“Vâng, bà nội. Hôm nay bà cảm thấy thế nào?”


Tôi vừa bước vào vừa nhìn xung quanh. Trừ Tống Tuyết vẫn luôn nằm ở phòng trong và dì Trần đang ngồi cạnh giường, trên tay bưng chén cháo ra thì trong phòng bệnh chẳng có ai cả.
Tống Cẩm Dương và Tống Cẩm Chi đều không ở đây.


Tống Tuyết húp một ngụm cháo, thở dài thườn thượt: “Tốt hơn nhiều rồi, sáng nay bác sĩ có tới kiểm tra.”
“Vâng, vậy là tốt rồi.”
Tôi gật nhẹ.
Lúc ấy, tôi cho rằng Tống Cẩm Dương và Tống Cẩm Chi nhất định sẽ đến.


Nhưng tôi ở trong phòng bệnh với Tống Tuyết suốt hai tiếng cũng không nhìn thấy bóng dáng của họ. Khi đồng hồ sắp điểm mười giờ, có một bác sĩ trung niên mặc áo blouse trắng đi tới, giới thiệu với Tống Tuyết: “Chào bà, tôi tên là Bùi Tiến Chung, là bác sĩ mổ chính cho bà hôm nay.”
“Xin chào, xin chào.”


Tống Tuyết vội chào hỏi với bác sĩ kia.
Hai người bắt đầu trao đổi với nhau, Bùi Tiến Chung hỏi Tống Tuyết về một vài thói quen ăn uống, những vấn đề liên quan đến bệnh tình để có cái nhìn rõ nét hơn.


Sau khi kết thúc, ông ấy gật nhẹ với Tống Tuyết: “Tôi đã biết rồi, tôi đi chuẩn bị một chút, sau đó để y tá đẩy bà qua.”
“Được.”
Tống Tuyết gật đầu.
Lúc ấy, tôi ở bên cạnh Tống Tuyết, nắm lấy tay bà.


Khi nhìn thấy bác sĩ đi ra, tôi có thể cảm nhận được tay Tống Tuyết có hơi run rẩy.
Bác sĩ vừa mới ra ngoài, bà lén đưa một bì thư cho tôi rồi nói: “Khanh, con đưa cái này cho bác sĩ vừa rồi giùm bà.”
“...”


Tôi cúi đầu, lẳng lặng mở ra và nhìn thoáng bên trong. Hóa ra đó là một tấm thẻ ngân hàng.
Hiểu ý của bà, tôi vội ra khỏi cửa và đuổi theo Bùi Tiến Chung đã đi tới cửa thang máy.


Tôi gọi ông ấy ra chỗ cửa cầu thang, giao bì thư cho ông: “Bác sĩ Bùi, ca phẫu thuật của bà nội tôi phải làm phiền bác sĩ rồi.”
Ông ấy nhìn bì thư trong tay tôi, nhìn chung quanh một chút mới nhận lấy và cất trong túi áo.
Sau đó nói vài câu để tôi yên tâm rồi đi.
Tôi quay lại với Tống Tuyết.


Rất nhanh đã có y tá tới phòng, độ nhiệt độ cơ thể cho Tống Tuyết, đổi giường cho bà rồi đẩy ra khỏi phòng.
Tôi cũng đi theo.


Tống Tuyết nằm trên giường di động, sắc mặt có phần buồn thương. Bà vừa nắm tay vừa nhìn tôi thật lâu: “Khanh, chuyện Duyên Minh lần trước, bà nội biết con phải chịu thiệt thòi nhiều, nhưng bà không thể nhìn Duyên Minh nhảy xuống như thế.”
“Bà nội, con hiểu mà, con không sao.”


Làm sao tôi có thể trách Tống Tuyết cơ chứ!
Tống Tuyết thở dài: “Bao uất ức con phải gánh chịu những năm vừa qua, bà chẳng biết mình có thể đền bù cho con hay không…”
“Bà nội, bà đừng nghĩ nhiều, ngủ một giấc là qua ca phẫu thuật thôi.” Tôi động viên bà.


Giường di động đã tới cửa phòng phẫu thuật, tôi bị y tá chặn lại, y tá muốn đẩy giường Tống Tuyết vào phòng phẫu thuật, nhưng Tống Tuyết lại kéo tay tôi không chịu buông.
Tôi cúi người, ôm Tống Tuyết: “Yên tâm đi bà nội. Con ở bên ngoài chờ bà.”
Lúc này, Tống Tuyết mới chịu buông tay ra.


Tống Tuyết đi vào một hồi, đèn phòng phẫu thuật sáng lên, tôi ngồi ở cửa ra vào, tâm loạn như ma.
Hai tiếng sau, Tống Cẩm Chi mới vác mặt đến. Thêm một tiếng nữa, Tống Cẩm Dương mới xuất hiện.
Hai người cũng chỉ ngồi ở cửa ra vào vài phút rồi rời đi.


Tôi vẫn luôn canh ở cửa, canh một mạch cho đến hai giờ trưa, bây giờ đã cách lúc Tống Tuyết vào phòng phẫu thuật năm tiếng đồng hồ rồi.
Nhưng ca phẫu thuật vẫn chưa kết thúc.


Bụng tôi đã đói tới mức kêu vang, tôi vừa đứng lên, chuẩn bị ra ngoài ăn cơm thì nhìn thấy một y ta vừa lao về phía tôi vừa la to: “Tránh ra, tránh ra.”
Tôi vội lùi về sau, nhìn thấy trên tay y tá bưng một cái khay đứng túi màu tươi.


Cô ấy lướt nhanh qua người tôi, lao thẳng tới phòng phẫu thuật cách đó không xa.
Lúc này, cửa phòng phẫu thuật mở ra một chút, bên trong có một y tá đang chờ.


Y tá ở cửa cầm lấy cái khay trên tay y tá kia rồi đóng cửa lại, tôi khẩn trương tiến lên cản đường vị y tá đưa máu kia và hỏi cô ấy: “Ca phẫu thuật của bà nội tôi thế nào rồi?”






Truyện liên quan

Đệ Nhất Kiếm Thần

Đệ Nhất Kiếm Thần

Thanh Phong11,778 chươngFull

Ngôn TìnhGia Đấu

978.4 k lượt xem

Nghịch Thiên Cuồng Phi: Tà Đế, Dùng Sức Sủng Rất Có Thể Làm

Nghịch Thiên Cuồng Phi: Tà Đế, Dùng Sức Sủng Rất Có Thể Làm

Trần Mộc Mộc3,908 chươngFull

Tiên HiệpNgôn TìnhHuyền Huyễn

81.6 k lượt xem

Nhanh Xuyên: Cái Này Nữ Phối Rất Tà Môn

Nhanh Xuyên: Cái Này Nữ Phối Rất Tà Môn

Nhược Tuyết Quai Quai3,497 chươngFull

Đô ThịNgôn TìnhHệ Thống

66.1 k lượt xem

Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi

Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi

Phù Tử6,907 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhHuyền HuyễnDị Giới

72.8 k lượt xem

Thần Thâu Cuồng Phi: Thiên Tài Triệu Hoán Sư

Thần Thâu Cuồng Phi: Thiên Tài Triệu Hoán Sư

Lan U Mặc1,094 chươngFull

Ngôn TìnhHuyền HuyễnXuyên Không

25.2 k lượt xem

Thập Niên 70: Tiểu Bánh Bao Pk Mẹ Kế

Thập Niên 70: Tiểu Bánh Bao Pk Mẹ Kế

Tố Thời643 chươngFull

Ngôn TìnhHuyền HuyễnXuyên Không

31.2 k lượt xem

Cô Vợ Thay Thế

Cô Vợ Thay Thế

Lạt Tiêu1,718 chươngTạm ngưng

Ngôn Tình

38.9 k lượt xem

Chí Tôn Thần Hoàng: Tà Vương Sủng Phi Muốn Tiết Chế

Chí Tôn Thần Hoàng: Tà Vương Sủng Phi Muốn Tiết Chế

Dạ Phi1,296 chươngFull

Ngôn TìnhHuyền HuyễnCổ Đại

22.8 k lượt xem

Xuyên Nhanh: Nữ Phối, Bình Tĩnh Một Chút

Xuyên Nhanh: Nữ Phối, Bình Tĩnh Một Chút

Đỗ Liễu Liễu5,819 chươngFull

Ngôn TìnhCổ Đại

988 k lượt xem

Xuyên Nhanh: Nam Xứng Hắn Một Lòng Cầu Trường Sinh / Xuyên Nhanh: Nam Xứng Hắn Đề Thùng Trốn Chạy

Xuyên Nhanh: Nam Xứng Hắn Một Lòng Cầu Trường Sinh / Xuyên Nhanh: Nam Xứng Hắn Đề Thùng Trốn Chạy

Bì Đản 718733 chươngTạm ngưng

Đô ThịNgôn TìnhXuyên Không

13.5 k lượt xem

Mau Xuyên Đại Lão Không Làm Pháo Hôi

Mau Xuyên Đại Lão Không Làm Pháo Hôi

Chí Thiếu Thị A Sửu1,139 chươngĐang ra

Tiên HiệpĐô ThịNgôn Tình

58.7 k lượt xem

Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một

Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một

Quẫn Quẫn Hữu Yêu2,165 chươngFull

Ngôn TìnhNgượcHài Hước

1.7 m lượt xem