Chương 54
Trì Yên cũng không phải đứa trẻ mới lên ba, sao có thể không hiểu “Tắm chung” có thâm ý gì, nếu là ngày thường, cô còn cảm thấy những lời này không có gì, cùng lắm thì bị Khương Dịch lăn lộn qua mấy vòng.
Nhưng lúc này trong đầu Trì Yên lại cứ vang vọng mãi lời Khương Vận nói với cô.
Vừa rồi Khương Vận gọi điện cho cô, trừ chuyện hỏi thăm tình hình của Khương Dịch, còn thông báo lịch sắp xếp mấy ngày nay nữa ——
Cuộc họp báo của bộ phim đã quay xong bắt đầu lúc 9h sáng mai, ngau sau đó là bộ phim huyền nghi 《người dẫn đường》 vì để phối hợp với diễn viên chính nên phải khởi quay trước thời gian.
Vốn dĩ định sẵn là giữa tháng 8, kết quả lại nhảy đến cuối tháng 7.
Khương Vận vốn đang định trong lúc này nhận thêm mấy quảng cáo cho Trì Yên, kết quả sau khi nhận được thông báo thì phải bỏ hết.
Mười quảng cáo thua một bộ 《 người dẫn đường 》này.
Dùng lời nói hoa mỹ của Khương Vận mà nói, nếu Trì Yên có thể dựa vào《người dẫn đường》 chứng minh được thực lực của mình, con đường sau này sẽ thông thoáng không ít rồi.
Trì Yên thậm chí cảm thấy, nếu bản thân quen Khương Vận sớm hơn mấy tháng, khẳng định không có cơ hội nhận được bộ phim văn nghệ tình yêu kia.
Trì Yên mũi chân duỗi thẳng, mười ngón chân trắng nõn xinh đẹp, khinh khinh xảo xảo đặt trên dép của Khương Dịch, cô nắm chặt tay áo sơ mi của Khương Dịch: “Không cần, mai em còn phải tham gia cuộc họp báo……”
“Nghĩ cái gì thế?” anh thấp thấp cười, “Chỉ tắm rửa một cái thôi mà.”
Giọng điệu Khương Dịch bình thản, không chút phập phồng, nghe vô cùng thuần khiết, như vậy so ra, hình như suy nghĩ trong đầu cô có vẻ đều đen tối quá.
Trì Yên hừ nhẹ: “Em không tin.”
Rõ là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới, lại ra bộ thuần khiết với cô nữa chứ.
“Thật mà, lừa em là chó luôn.”
Trì Yên sửng sốt một hồi lâu, mãi đến khi bị anh ôm vào trong phòng tắm, vẫn còn đang suy nghĩ câu nói kia của anh có ý gì.
Bồn tắm rất lớn, đủ lớn để cho hia người cùng vào
Nước ấm xả bên cạnh, trong phòng tắm, hơi nước bốc lên, phủ một tầng hơi nước lên cả tường men sứ lẫn gương soi, mơ mơ hồ hồ một mảnh.
Trì Yên cảm thấy bản thân đã cận lại càng cận nặng.
Áo ngủ mỏng tang dính hơi nước, lúc này đã dính sát lên người, sau đó bị Khương Dịch kéo xuống, Trì Yên lập tức nhảy vào bồn tắm, ngâm cả người vào trong nước, chỉ để lộ ra một cái đầu: "Em tắm trước."
Khương Dịch không rõ ý vị khẽ cười, duỗi tay cửi nút áo sơ mi: "Đã nói là cùng nhau tắm cơ mà."
“Không được.”
“Được”
Trì Yên cuối cùng vẫn nhượng bộ, “Anh không được xằng bậy đâu đấy”
Khương Dịch gật đầu, “Xằng bậy làm chó luôn.”
Vẻ mặt anh quá nghiêm túc, nghiêm túc đến mức Trì Yên chần chờ vài giây, cuối cùng vẫn tin.
Nhưng sự thật thường thường vô cùng tàn khốc, kết quả của việc tin lầm Khương Dịch chính là, Trì Yên không hề nghi ngờ mà bị xằng bậy.
Nhiệt độ nước ấm vừa phải, Khương Dịch quả thật ban đầu không hề lộn xộn, ngón tay xẹt qua thân thể cô mỗi một chỗ, tinh tế lại ôn nhu.
Trì Yên cảm thấy đặc biệt không dễ dàng gì, khóe miệng cười còn chưa kịp kéo ra, eo đã bị anh ôm lấy, sau đó lại nhẹ nhàng buông đi.
Động tác của anh tuy nhẹ, nhưng Trì Yên vẫn cảm thấy có chút đau, cô cau mày cào lên đùi Khương Dịch mấy cái: “Anh nói nếu xằng bậy sẽ là chó……”
Môi mỏng của anh dán lên vành tai cô, quả thật cô không giật mình mới nhẹ nhàng bên tai cô phun ra một chữ.
Trì Yên nghe được.
Gâu.
Đậu má —— cô mà còn tin Khương Dịch cô sẽ làm cún luôn đó.
Khương Dịch cũng biết mai cô có việc, nên không đặc biệt hung hãn, gần 12h, Khương Dịch đã ôm cô ra khỏi buồng tắm, dùng khăn lau sạch cho cô.
Trì Yên không mở nổi mắt nữa, tùy ý để đôi tay kia nhẹ nhàng lướt qua người mình, sau đó lại có bộ áo ngủ mềm mại thay thế vào.
Cô chắc vẫn còn tí ý thức, vì sau khi được đặt lên giường, mơ mơ màng màng nghe Khương Dịch gọi cô một tiếng: “Yên Yên.”
Trì Yên cũng mơ mơ màng màng đáp lại: “Ân……”
Âm điệu bị kéo dài ra, như là nói mớ trong mơ vậy đó.
Một tay Khương Dịch chống đầu nằm nghiêng nhìn cô, ngón tay phải lại nhẹ vuốt chân mày cho cô, trong ánh mắt tràn đầy ôn nhu.
Trì Yên trở mình, an lại từ phía sau nhẹ ôm cô vào lòng.
“Lúc ấy em nghĩ, nếu anh thật sự không nhớ ra em, em nên làm gì để anh lại thích em thêm lần nữa.”
Trong lòng Trì Yên không có đáp án, nhưng Khương Dịch lại có.
Cô chẳng cần làm gì cả, anh vẫn sẽ thích cô thêm lần nữa.
·
Hôm sau Trì Yên dậy sớm, cũng không cảm thấy cơ thể không thoải mái.
Từ trước đến nay vào mùa hè mặt trời hay mọc sớm, mới hơn 6h, bên ngoài đã thấy ánh mặt trời rồi.
Trên tay Trì Yên còn thấy đè một cánh tay, sau tai còn nghe thấy tiếng hít thở đều đều của anh, cô nhẹ nhàng gỡ tay Khương Dịch ra, sau đó lại tiếp tục nhẹ nhàng rời giường đi rửa mặt mở cửa thay quần áo.
Hôm nay Khương Dịch dậy hơi muộn, chờ anh sửa sang cẩm thận xong xuống dưới nhà thì Trì Yên đã làm xong bữa sáng rồi.
8h rưỡi sáng, Trì Yên đến hiện trường họp báo trước.
Hiện trường có không ít phóng viên, Bạch Lộ xen lẫn trong đám người, cách không đếm được mấy đầu người mà dựng ngón tay cái.
Thật đáng mừng.
Đây dù sao cũng là lần đầu tiên Trì Yên tham gia cuộc họp báo.
Cuộc họp báo trôi chảy Trì Yên đã quá quen thuộc, nhàm chán bắt đầu
Trì Yên cố gắng không cho bản thân quá thất thần, thật vất vả chống đỡ được đến lúc kết thúc vào giữa trưa, lại thấy chạy ra mấy phóng viên của vài tạp chí đến phỏng vấn.
Duy nhất đáng ăn mừng chính là, Trì Yên không bị buộc chặt bên Lục Chi Nhiên.
Hơn một nửa người kia không ai biết đâu là nữ tinh tuyến 3 đã kết hôn, không có Lục Chi Nhiên, độ chú ý của Trì Yên giảm mạnh không phanh.
Cô cầu còn không được, từ tầng tầng vòng vây chen qua, gửi cho Bạch Lộ một tin:【 Lộ Lộ, lúc học đại học cậu vẫn hay cho tớ xem mấy bộ phim huyền nghi có vai nữ chính biến thái nào ấy nhỉ? 】
Bạch Lộ đã có đồng nghiệp đi phỏng vấn Lục Chi Nhiên và nữ chính, cô nàng cũng không đi qua xem náo nhiệt làm gì, ở trong góc gửi mấy bộ điện ảnh tài nguyên cho Trì Yên
Trì Yên:【 tớ yêu cậu. 】
【 tớ không cần cậu yêu, mời để tớ thu tiền nào. 】
Bạch Lộ lại tiếp, 【 một bộ phim hai tệ, nếu không đủ tớ vẫn còn. 】
Trì Yên vui sướng đáp liên tiếp, đặc biệt hào phóng gửi qua mười tệ:【 không cần thối lại, thưởng cho cậu. 】
Bạch Lộ:【 cảm ơn kim chủ ba ba. 】
Mấy bộ phim Bạch Lộ gửi qua đều là mấy bộ phim huyền nghi phản ánh không ít vấn đề xã hội, vì khác với nội dung phim tình yêu nên độ phổ biến cũng kém khá xa.
Từ hình ảnh đến cốt truyện, lại đến cả kĩ thuật diễn của mỗi diễn viên, rất dễ dàng hiểu được vì sao nó được xứng vào hàng kinh điển.
Mấy ngày nữa《Người dẫn đường 》sẽ bắt đầu quay, Trì Yên ngoài việc xem kịch bản, mỗi ngày đều ôm notebook xem mấy bộ điện ảnh này, tới tới lui lui lặp đi lặp lại mà xem.
Bắt đầu cô cũng ohair để Khương Dịch ôm mới dám xem, sau xem nhiều rồi, lá gan cũng lớn ra, Khương Dịch làm việc bên cạnh, cô liền đeo tai nghe xem một mình.
Lúc Khương Dịch làm việc, Trì Yên không thể quấy rầy.
Bằng không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Tới trước hôm khởi quay một ngày, Trì Yên xem mấy bộ điện ảnh kia nhiều đến mức sắp thuộc cả lời thoại luôn rồi.
Từ tình cảm đến suy nghĩa của mỗi nhân vật, Trì Yên đều tỉ mỉ phân tích, làm đến hơn mười trang viết, còn phân tích kịch bản ngắn gọn lại một lần.
Cuộc thi thiết kế tầm vóc quốc tế kia đã bắt đầu từ mấy ngày trước.
Vì Thẩm Ninh và Khương Mẫn nên Trì Yên cũng chú ý một chút, đến tối hôm nay, cô dứt khoát buông kịch bản xuống, chuyên tâm chờ kết quả trận thi đấu thiết kế này.
Bây giờ là 7h rưỡi tối, cách thời gian công bố kết quả còn nửa tiếng.
Trên Weibo đã xuất hiện hot search về đề tài này rồi
Ngay phía dưới nó, chính là vấn đề ngày mai 《 Người dẫn đường 》khởi qua.
Từ nam nữ chủ, cho tới nam nữ số 3, đều diễn viên tham gia vào làng giải trí từ 3 năm trở nên và đã có tác phẩm tiêu biểu. Đạo diễn cùng đội hình lớn mạnh, vẫn luôn nhận được sự quan tâm của đại chúng.
Điểm tranh luận duy nhất đại khái là Trì Yên cùng với mấy nữ diễn viên mới vào nghề, không có tác phẩm tiêu biểu, so sánh với mấy vị tiền bối, quả là cực thiếu nhân khí.
Dân mạng bàn luận sôi nổi.
Cũng không có gì lạ cả, chỉ cần là phim chế tác lớn, thường thường vẫn luôn có nghị luận xôn xao.
Trì Yên lướt một vòng đống bình luận, thấy cái tốt thì tâm trạng cũng lên theo một chút, thấy cái xấu thù cũng không để ở trong lòng làm gì.
Rất nhanh đã đến tám giờ.
Trì Yên vừa muốn mở livestream bàn luận về cuộc thi thiết kế thì lại có người gọi đến.
Vừa thấy tên hiện lên, lại là người Trì Yên không muốn gặp.
Ninh Tuệ dường như rất gấp, điện thoại vừa tiếp, giọng nói bén nhọn của bà ta đã bay đến: "Yên Yên, con có thể cho dì mượn chút tiền không?"
Trì Yên: “Dì, con có muốn cho mượn, cũng không mà cho mượn được a.”
“Con kết hôn với Khương Dịch lâu như vậy rồi, sao lại không có tiền được chứ?”
Trì Yên vẫn như cũ lạnh nhạt: “Con thật sự không có, nếu không dì trực tiếp gọi cho Khương Dịch ấy, bảo anh ấy cho dì mượn?”
Đầu kia an tĩnh hơn mười giây.
“Yên Yên a, con không muốn biết mẹ con là ai sao?” Ninh Tuệ đại khái cũng là biết ý Trì Yên, bắt đầu ra điều kiện: “Con cho dì mượn tiền, dì sẽ nói cho con biết, thế nào?”
Nói giống y như thật ấy.
Lúc mẹ cô sinh cô, Ninh Tuệ còn chả biết đã quen Trì Viễn Sơn chưa nữa.
Giọng Ninh Tuệ nâng cao vài phần: “Trì Yên, con phải tin dì, dì thật sự biết đấy.”
Trì Yên vẫn không nói lời nào.
Ninh Tuệ: “Lúc dì mới kết hôn với ba con, còn nhận được tin với ảnh chuph mẹ con gửi đến, nói cho ông ấy biết đã sinh con ra, chẳng qua tin đó bị dì dấu đi rồi.l.”
Trì Yên cười nhạt một tiếng.
Da mặt Ninh Tuệ đúng là tăng dần thoe tuổi tác, tiếp tục nói: “Mẹ con tên gì chắc con biết chứ? ”
Trì Yên biết thật, nhưng cũng đã chẳng quan trọng nữa rồi
Lúc cô còn nhỏ cậu có nói với cô, có nhiều khả năng mẹ cô đã thay tên đổi họ rồi, chứ nếu không sao đã một thời gian dài như thế mà vẫn không có tin tức gì.
Thời kì đó, camera chứ được dùng rộng rãi, chỉ lưu lại một bức ảnh duy nhất, cũng vì trong nhà từng bị hỏa hoạn mà đã tan thành tro bụi rồi.
Tới bây giờ, Trì Yên đã hoàn toàn không muốn biết nữa rồi.
Ninh Tuệ ở đầu kia lại hỏi: “Thế nào, nghĩ kỹ rồi chứ?”
Trì Yên “Ân” đáp: “Tiền dì tìm người khác mượn đi, con không muốn biết.”
Ninh Tuệ vừa nghe, rõ ràng đã không còn bình tĩnh như lúc đầu, tốc độ nói cũng nhanh lên: "Hôm nay dì còn thấy bà ấy nữa"
Tay định cúp điện thoại của cô dừng lại một chút, Ninh Tuệ đầu bên kia cũng đã an tĩnh lại, hình như đang đợi đáp án của cô
Lòng Trì Yên chợt nhói lên, "Kẹtttt" một tiếng, cửa mở ra, Trì Yên mới vừa ngẩng đầu, đã thấy Khương Dịch hỏi: "Gọi cho ai đấy?"