Chương 6: Buổi họp mặt ngũ đại tài phiệt (2)
- Tốt nhất là sặc ch.ết cậu đi cho tôi đỡ chướng mắt - Lãnh Thiên Kỳ liếc nhìn Bạc Ngôn Dương với 1 ánh mắt tựa muốn giết người - Tôi nói, tôi yêu quý thím Trương là chuyện của tôi, với lại thím ấy cũng quý tôi, ai quy định tôi không được làm nũng với thím chứ? Hay là..... Umk..... Các người đang ghen? Hử? - Lãnh Thiên Kỳ liếc nhìn về phía mấy người kia hỏi.
- Thím Trương là người của nhà tôi, khi nào thì đến phiên cậu chạy tới làm nũng chứ? - Cao Quý Thần lơ đi câu hỏi và liếc mắt coi thường ai kia.
Nhưng cái người đó mặt dày mày dặn cố ý tiếp tục làm nũng thím Trương.
- Ha ha... Được rồi, các cậu cứ tiếp tục chơi đi, tôi còn có việc cần phải làm. Nhớ! Hôm sau đến phải báo trước để tôi chuẩn bị mấy món ngon cho các cậu đó, biết chưa? - Thím Trương cốc vào đầu Lãnh Thiên Kỳ cười nói với hắn và 4 người kia.
- Dạ vâng! - 5 người đồng thanh trả lời với vẻ mặt nghiêm nghị khiến thím Trương phải phì cười, lắc đầu đi vào nhà.
- Tôi cấm cậu lần sau không được làm nũng với thím Trương. Nghe rõ chưa? -Cao Quý Thần dí sát mặt vào Lãnh Thiên Kỳ đe dọa. Đổi lại là nhận được 1 cái đẩy vô tình từ kẻ bị đe dọa - Cậu..... ghen? - Lãnh Thiên Kỳ gặn hỏi lại - Cậu đang mơ giữa ban ngày sao? Tôi đơn giản là muốn bảo vệ thím Trương ra khỏi móng vuốt của cậu thôi! -Cao Quý Thần trợn mắt nói.
- Ha ha.... - Ba người còn lại với tư thế xem trò vui lại bắt đầu cười ầm lên rồi ngao ngán lắc đầu.
- Được rồi! Cao Quý Thần cậu đừng cố tìm cách đánh trống lảng nữa. Tôi vẫn còn nhớ cậu thiếu tôi 1 con xe Bugatti nữa nha! - Bạc Ngôn Dương lạnh lùng nói với Cao Quý Thần.
- Và phi đao Truy Mệnh của tôi nữa! - Phan Đình Hạo tiếp lời.
- Cả việc nâng cấp vỏ súng của tôi nữa - Lãnh Thiên Kỳ.
- Đừng có quên chế tạo cho tôi 1 cái chuôi kiếm theo ý tôi nữa đó! - Bùi Vân Hiên còn sợ thiên hạ chưa đủ loạn thêm vào yêu cầu nữa.
Sắc mặt của Cao Quý Thần ngày càng xám xịt, tựa như muốn bốc khói - Các cậu có tin tôi giết ch.ết các cậu hay không? Tới lúc đó để xem các cậu còn có thể đòi hỏi được nữa không? Hừ!
- Cậu lỡ không? - Phan Đình Hạo vỗ tay lên vai Cao Quý Thần, nét mặt có ý cười hỏi lại.
- Ha.... ha.... ha - Nói rồi cùng với 3 người kia phủi mông ra về để lại 1 người đang tức đến mặt đỏ tía tai.