Chương 20: Xảo ngôn ứng thiên mạng
Mạng Kỳ Băng cầm lấy gốc cây khoái đao, rồi từ từ đứng lên. Trước khi rời khỏi bàn đối ẩm với Tú Tú và Trinh Trinh, y không quên uống cạn chén rượu đầy. Uống xong chén rượu đó, Mạng Kỳ Băng mới rảo bước đến trước mặt Lịnh Chấn Kỳ.
Y nhạt nhẽo nói :
- Các hạ đã nhận ra Mạng mỗ?
- Tại hạ đã nghe ngoại danh Sát Thủ Đao Vương của các hạ.
- Nghe tất biết đao pháp của Mạng mỗ.
Lịnh Chấn Kỳ lắc đầu :
- Nghe nhưng chưa biết, giờ thì muốn biết. Nhưng trước khi tại hạ hội ngộ đao pháp của các hạ thì muốn biết một đôi điều.
Mạng Kỳ Băng khoanh tay trước ngực :
- Ta rửa tai nghe các hạ hỏi.
Lịnh Chấn Kỳ nhìn Mạng Kỳ Băng :
- Các hạ giết được bao nhiêu người rồi?
- Không đếm xuể nữa.
- Một mạng người các hạ lấy bao nhiêu kim lượng?
- Trăm lượng.
Cặp chân mày rậm rịt của Lịnh Chấn Kỳ giãn ra. Y khẽ gật đầu, ôn nhu nói :
- Một cái giá đáng đấy. Nếu như tại hạ có ai thuê giết một người với giá trăm lạng e khó từ chối.
Y nhìn xấp ngân phiếu trên bàn :
- Thế theo các hạ mạng của Lịnh Chấn Kỳ đáng bao nhiêu?
Sát Thủ Đao Vương nhạt nhẽo đáp :
- Cũng như những người khác.
- Chỉ đáng trăm lạng thôi ư?
- Không hơn không kém.
Lịnh Chấn Kỳ nhếch mép :
- Thế mà ở đây, trên chiếc bàn này lại có tới tám trăm lạng tính bằng ngân lượng. Xin hỏi các hạ số kim lượng này là số tiền cho mạng của các hạ?
- Nếu các hạ có thể lấy mạng ta.
Lịnh Chấn Kỳ lắc đầu :
- Một trăm lạng, các hạ đã khó có thể bỏ qua thì không sao làm ngơ với số kim ngân khổng lồ này.
Mạng Kỳ Băng nhún vai :
- Thế sao ngươi chưa động thủ?
Lịnh Chấn Kỳ bình thản đáp lời Mạng Kỳ Băng :
- Bởi tại hạ chưa hỏi hết những lời điều mình đang thăc mắc.
- Ngươi cứ hỏi cho hết.
- Các hạ chắc phải có nguyên nhân nên mới muốn lấy thủ cấp của tại hạ?
- Ta có một nguyên nhân thật vô lý nhưng lại rất có lý.
- Đó là một câu trả lời hay câu đố với tại hạ?
- Ngươi cho là câu trả lời hay câu đố?
- Có lẽ là một câu đố.
- Nếu là một câu đố thì ngươi có thể giải thích được không?
Lịnh Chấn Kỳ nheo mày, suy nghĩ một lúc rồi nói :
- Nếu như các hạ cho câu nói vừa rồi là một câu đố thì Lịnh Chấn Kỳ có thể giải thích được. Bằng như nói không phải là một câu đố thì tại hạ sẽ xem như đó là câu trả lời của các hạ.
Mạng Kỳ Băng nhún vai :
- Ta thích người khác hiểu về mình hơn là phải tìm hiểu người khác.
Lịnh Chấn Kỳ nhếch môi gật đầu :
- Rất hay... Một câu nói rất hay. Tại hạ nghe câu nói này chắc phải ghi tạc trong lòng để sau này có ai hỏi sẽ lặp lại đúng như lời của Sát Thủ Đao Vương Mạng Kỳ Băng. Xét cho cùng thì câu nói vừa rồi của các hạ là một câu đố.
Kỳ Băng nhạt nhẽo nói :
- Ngươi muốn nghĩ sao cũng được. Nếu ngươi cho là câu đố thì tự giải trình đi.
- Tại hạ sẽ giải trình ngay đây, nhưng trước khi giải trình thì Lịnh Chấn Kỳ muốn thỉnh giáo đao pháp tuyệt luân của Sát Thủ Đao Vương Mạng Kỳ Băng.
- Ta cũng đang rất cao hứng. Chỉ sợ đao pháp của ta quá ư tàn nhẫn nên không kịp để ngươi có thời gian giải trình câu đố của ta.
Mạng Kỳ Băng dứt lời, Lịnh Chấn Kỳ ngửa mặt cười khanh khạch. Tràng tiếu ngạo nghe như tiếng ma tru, quỷ khóc, hay tiếng khua chiêng của một đám ma.
Lịnh Chấn Kỳ cắt ngang tràng cười, lắc đầu nhìn Mạng Kỳ Băng, nói :
- Ta có thể nói sai ư?
Lịnh Chấn Kỳ bình thản gật đầu :
- Lịnh Chấn Kỳ không ngoa ngôn đâu.
- Trên võ lâm không ai dám xem thường đao pháp của Mạng mỗ.
- Đó là chuyện trước đây, nhưng bây giờ thì khác.
Mạng Kỳ Băng sa sầm mặt :
- Khác như thế nào?
- Trước đây trên võ lâm không có Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ, hôm nay thì đã có.
- Người quá tự thị rồi đó.
Lời vừa dứt trên hai cánh môi, miệng vừa khép lại thì lại ngọn khoái đao sát nhân của Mạng Kỳ Băng đã cắt ra một đường đao thẳng tắp, tập kích trực diện Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ. Ánh đao vừa xuất hiện, sát đao đã phát ra một luồng khí lạnh lan nhanh qua các gã khách du lãm Dạ Tình lầu. Tất cả mọi người đều một cảm nhận, da mình nổi đầy gai ốc, cùng với hẳn khí xuất hiện trong cột sống.
Đao pháp của Mạng Kỳ Băng đúng là thứ đao pháp giết người, nên nó vừa xuất hiện là tiềm ẩn sát khí trùng trùng điệp điệp. Lưỡi đao sắc có thể chém sắt như chém bùn lia tới cần cổ Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ.
Đối phó với chiêu đao sát nhân, tàn nhẫn của Sát Thủ Đao Vương Mạng Kỳ Băng, Lịnh Chấn Kỳ chỉ hơi nghiêng người gã về sau. Động tác của y thật đơn giản, nhưng phối hợp với một ngón chỉ điểm tới sóng lưỡi đao của đối phương.
Cách...
Đầu ngọn chỉ chạm vào cột sóng đao phát ra một tiếng khô khốc nhưng nó đủ lực đẩy lệch lưỡi đao qua bên. Ngọn chỉ pháp xanh rờn trượt trên sóng đao, toé ra những tia lửa li ti, tợ bầy đom đóm bị động ổ.
Tinh nhãn của Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ như đóng đinh vào mặt họ Mạng, y chợt khẽ chớp mắt một cái khi ngọn chỉ pháp xanh lè chạm tới đốc đao.
Tả lại tình huống kia không thể nói hết sực biến hóa nhanh đến ngoài mức tưởng tượng của mọi người, chỉ có thể nói, khi đao loé lên thì chỉ pháp cũng đã đến được tới dốc đao sau mỗi lần âm thanh va chạm khô khốc.
Mạng Kỳ Băng đang sững sờ trước chỉ pháp cứng như sắt thép thì ngọn chỉ ấn mạnh tới với một nội lực mãnh liệt, buột ngọn khoái đao phải chệch qua một bên.
Hai vành môi vẩu của họ Lịnh thoạt nhếch lên, chỉ pháp biến thành trảo công vồ lấy hổ khẩu, để hữu thủ của đối phương thộp được hổ khẩu của mình thì xem như mất hẳn thế công mà rơi vào hạ phong, mặc dù giật mình bởi sự biến hóa của sự tinh quái của Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ, nhưng Sát Thủ Đao Vương đâu thể sớm mất thượng phong được.
Hữu thủ buông đốc đao, vỗ thẳng tới trảo công của Lịnh Chấn Kỳ một chưởng, trong khi tả thủ thì thộp lại dốc ngọn khoái đao. Lối hóa giải chuyện đảo nhật nguyệt của Mạng Kỳ Băng quả thần kỳ, không hổ danh là sát thủ danh chấn trong chốn võ lâm.
Lịnh Chấn Kỳ còn phải ngạc nhiên thốt :
- Hay lắm!
Cùng với tiếng của gã thì trảo và chưởng chạm thẳng vào nhau, cùng lúc ngọn khoái đao được Mạng Kỳ Băng liên thủ lia ngang định phớt đứt thủ cấp của họ Lịnh.
Chát... Cạch...
Mạng Kỳ Băng đã dụng đến tám thành công lực dồn vào đơn chưởng đánh thẳng đỡ vào trảo công của đối phương, nhưng khi chưởng vừa chạm vào trảo của họ Lịnh thì Sát Thủ Đao Vương mới giật thót ruột, chưởng ảnh vào một bàn chông lạnh ngắt, tạo ra một luồng khí băng hà giá buốt thọc sâu đến tận óc khiến mắt hoa cả lên.
Còn ngọn khoái đao thì đã bị tả thủ xanh rờn của Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ thộp thẳng tới bất kể sự sắt bén của nó. Thế chộp của Lịnh Chấn Kỳ khiến cho những người thị trận đoán chắc bản thủ của gã sẽ bị đao chém đứt lìa, nhưng không, ngược lại ý niệm của mọi người, ngọn khoái đao không chém đứt được bàn tay xanh rờn của họ Lịnh mà lại nằm gọn trong bả thủ của y sau âm thanh va chạm như tiếng khua của kim loại.
Mạng Kỳ Băng xuất hạn mồ hôi đã từng bôn ba trên giang hồ với ngoại danh Sát Thủ Đao Vương, y chưa từng gặp một đối thủ nào khá dĩ đỡ được một chiêu đao chứ đừng nói bắt gọn ngọn khoái đao dễ hơn bắt một con côn trùng.
Mạng Kỳ Băng toan rút chưởng ảnh mình lại thì cảm giác giá buốt khiến cho cánh tay phải tê rần không còn tuân theo ý muốn của gã nữa, mà phải buông thõng chẳng khác gì Giã Đình Nhu.
Trong tình thế chẳng đặng đừng, dù muốn hay không muốn, Mạng Kỳ Băng cũng phải rút bằng được ngọn khoái đao về. Y rùn tấn gồng mình, dồn tất cả lực vào tả thủ rút lại ngọn khoái đao đang nằm gọn trong tả thủ xanh rờn của Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ.
Vừa tấn công, Mạng Kỳ Băng vừa nghĩ :
- “Mạng mỗ liệt một cánh tay thì ngươi phải mất một cánh tay.”
Với ý niệm đó, Mạng Kỳ Băng dồn tất cả nội lực vào tả thủ.
Hai cánh môi của Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ nhếch lên. Y như đọc được ý niệm trong đầu Mạng Kỳ Băng, liền nhún vai, lạnh nhạt nói :
- Lưỡi khoái đao của các hạ đâu thể sánh bằng đôi thanh ma thần thủ của ta.
Y vừa nói vừa mượn sức khí lực của Mạng Kỳ Băng, đẩy thẳng dốc đao đập vào chính Sát Thủ Đao Vương. Mạng Kỳ Băng bất ngờ với thế công biến hóa của đối phương, buộc phải lách đầu né tránh.
Sát Thủ Đao Vương không ngờ đối phương lại có sự linh hoạt tuyệt vời như vậy. Y chưa kịp lấy lại tịnh tâm thì hữu thủ xanh rờn của Hoạt Diêm La chắp lại như một mũi đao, chém xả váo nách bờ vai trái của gã.
Phập...
Bàn tay xanh rờn tợ như một lưỡi bảo đao bén ngót chém sắt như chém bùn, tiện lìa cánh tay của Sát Thủ Đao Vương như người ta chặt cánh một con gà.
Mạng Kỳ Băng thốt lên :
- Ối...
Y lão đảo thối lui năm bộ từ bả vai bị chặt, một vòi máu phún ra rưới đỏ cả nền gian tiền sảnh.
Cùng với tiếng thốt đó, Sát Thủ Đao Vương Mạng Kỳ Băng phải thối lui năm bộ vẫn chưa đứng vững. Khi y định thần thì Hoạt Diêm La đã dụng Cầm Nã Thủ khống chế bờ vai đang rưới máu rải khắp gian tiến sảnh toà Dạ Tình thủy lầu.
Mạng Kỳ Băng nhìn Lịnh Chấn Kỳ bằng ánh mắt hãi hùng.
Đáp lại ánh mắt của Sát Thủ Đao Vương là cái lắc đầu chế giễu và khinh thị của Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ.
Y nói :
- Mạng các hạ chắc chưa từng đối mặt với cái ch.ết.
- Hãy hạ thủ đi!
Lịnh Chấn Kỳ nhún vai :
- Tại hạ có cái thú giết người không như các hạ đâu.
Y vừa nói vừa điểm một ngón tay vào vết thương của Mạng Kỳ Băng. Mồ hôi xuất hạn ướt đẫm trán nhưng Sát Thủ Đao Vương không thể thốt được lời nào.
Hai cánh môi vẩu của Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ hơi dẩu lên một chút. Y ôn nhu nói :
- Ta muốn Mạng các hạ giải trình câu đố đã đố ta.
Mạng Kỳ Băng đỏ mặt vì thẹn. Y thở hắt ra một tiếng rồi ngửa mặt cười khằng khặc, gằn giọng nói :
- Ta đã từng là một sát thủ, thì có gì phải sợ cái ch.ết để bị người khác sai khiến chứ. Ngươi hiểu được thì hiểu, không hiểu được thì tự tim hiểu.
- Rất khí khái!
Lịnh Chấn Kỳ thốt xong câu nói lạnh nhạt đó liền ấn chỉ pháp vào bờ vai cụt đỏ ối của Sát Thủ Đao Vương Mạng Kỳ Băng.
Cái đau thấu lên đến tận óc, trán tuôn mồ hôi đổ xuống mặt phủ cả lên hai mắt.
Mạng Kỳ Băng nghiến răng ken két cố chịu cái đau khủng khiếp.
Thấy Mạng Kỳ Băng trong tình cảnh đó tất cả mọi người gần như hồn siêu phách lạc, không còn giữ được thần hồn thần vía.
Lịnh Chấn Kỳ nói :
- Mạng các hạ đau lắm phải không?
Mạng Kỳ Băng nghiến răng không đáp lời Lịnh Chấn Kỳ. Y có muốn nói cũng không được, bởi cái đau của Hoạt Diêm La tạo ra khiến cho thần thức của gã không còn suy nghĩ được gì nữa, mà chỉ còn những tiếng u u dội lên trên đầu.
Chỉ pháp bất nhân của Lịnh Chấn Kỳ càng lúc càng thọc sâu hơn vào vết thương của Mạng Kỳ Băng. Đây đúng là một cuộc tr.a khảo vô tiền khoáng hậu. Trong cái đau tột cùng đó, bất giác Sát Thủ Đao Vương Mạng Kỳ Băng sực nhớ đến lời bói quẻ của Tiểu Thần Toán Tử Hạ Quân Bình.
Y buột miệng nói :
- Có lẽ đây là khắc tính mạng vận của ta.
Câu nói bâng quơ của Mạng Kỳ Băng khiến Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ thoạt ngơ ngẩn.
Y nhìn sững họ Mạng :
- Các hạ vừa nói gì?