Chương 48: Thuyền không rời bến
Một lão nhân chòm râu trắng như tuyết, tiên ý phiêu phiêu cất bước đi tới, tốc độ kia nhanh đến mức không giống với một người đã bước tới tuổi già, lão nhìn Ô Minh tựa hồ là một gương mặt mới, bất quá điều này không quan trọng, chỉ cần là từ khu hỗn chiến ở bên trong rừng tối đi ra đây, liền có thể nhận thức cái con heo vàng kia!
(N/A: vâng, anh Tu nhà ta được gọi là lợn vàng)
“Vị tiểu huynh đệ này.” Lão nhân cười híp mắt, nói “Xem dáng vẻ của các hạ đường đường, phong độ nhẹ nhàng, chắc chắn bạn tốt đầy khắp thiên hạ, có biết một nam nhân mang theo một con ngự quỷ cao cấp, nhìn qua chính trực, tướng mạo đại khái là…”
“Vị kia còn nói hắn phải đi làm nhiệm vụ, trong người áng chừng chỉ có một cây cỏ cầm máu màu xanh nhạt, ha ha, đương nhiên, cũng có khả năng tình báo này cũng không hoàn toàn chính xác.” Một người trẻ tuổi mặc một cái áo choàng được may bằng sợi tơ tằm màu vàng kim cũng nhích lại gần, nhắc nhở nói.
“Đến cùng thấy hay không thấy? Nói ra, nếu có thì ngươi sẽ có ưu việt!” Hán tử trung niên không có biết làm mấy trò đa dạng của văn nhân, hắn lấy ra một túi hàng hóa có giá trị không nhỏ, quơ quơ trước mắt Ô Minh.
Những người này đều là thương nhân, Viêm Lam đứng ở một bên, thấy vài tên thương nhân kia chỉ quét mắt liếc qua nó, rồi lập tức vây quanh Ô Minh, trong miệng dò hỏi tung tích của một Ngự Quỷ sư không biết tên, nghe miêu tả gương mặt cùng với vài điểm đặc thù, làm sao bọn nó thấy có chút quen tai?
“Xin lỗi, ta chưa từng thấy người này.” Trong đầu Ô Minh chợt lóe ra cái tên nam nhân đi cùng với Lục Chiến, nhưng mặt vẫn bình tĩnh nói “Kính xin mọi người nhường đường một chút, ta phải về Không Đảo.”
“Không quen biết?”
“Thật đáng tiếc!”
“Hừ, người kia rốt cuộc là người nào…”
Từ trước đến giờ, các thương nhân chỉ khi nào có lợi mới xuất động, cho nên sau khi nghe Ô Minh nói không biết, lập tức không tiếp tục dây dưa, trực tiếp tản đi. Nắm tay của hai quỷ tộc đều nhễ nhại mồ hôi, trong tình huống bị mọi người vây quanh, rất dễ dàng lộ ra sơ sót, thật may là lúc này chúng nó có thể lừa dối để qua ải, một trước một sau đi vào bên trong trận truyền tống, ánh sáng chợt lóe lên, biến mất ngay tại chỗ.
Ban đêm ở Không Đảo vô cùng yên tĩnh, mặc dù có một số cửa hàng mở cửa suốt đêm, nhưng bởi vì đến buổi tối, vệ binh tuần tr.a sẽ càng thêm nghiêm cẩn, cho nên không ít người vì tránh cho việc bị hiểu nhầm, sẽ tận dụng mọi khả năng để ở trong nhà, cái việc nửa đêm canh ba đi ra ngoài dạo phố, đây không phải là trắng trợn biểu hiện bản thân có vấn đề sao? Trừ phi là xuất hiện một ít trường hợp khẩn cấp, cần phải đi mua vật phẩm hoặc là đi xem bệnh, không thì bọn họ sẽ nằm trong ổ chăn nghỉ ngơi cho khỏe, chẳng phải là càng tốt.
Ô Minh cùng Viêm Lam đã bị hai đội ngũ tuần tr.a tr.a hỏi, chúng nó mới vừa từ khu vực rừng tối trở về, đương nhiên sẽ bị cố tình để ý, bất quá bởi vì trận hỗn chiến kia vừa mới kết thúc, lúc này số người mới trở về cũng không ít, cho nên đội tuần tr.a chỉ quan sát tổng thể một hồi, rồi cho đi. Chúng nó thận trọng tới gần bạch tháp của phái Ngự Quỷ sư, nơi đó vốn là ác mộng của quỷ tộc, nguồn gốc của tất cả mọi tội ác! Ít nhất là ở trong lòng của quỷ tộc bình thường, nó là như thế.
Lúc Ô Minh đi qua một cái ngã tư đường, trong lúc vô tình liếc nhìn thấy một tòa bạch tháp ở phía cuối con đường, đó là biểu tượng của Không Đảo, một sự tồn tại đầy thần bí và cao thượng, bạch tháp của hiệp hội Thuật Sĩ, rất ít người có thể tiến vào đó, mà cũng chỉ có những quỷ tộc quyền cao chức trọng ở quỷ giới, mới có thể nghe loáng thoáng về nơi này, Thuật Sĩ không phải loại mặt hàng có thể nhặt đầy ở trên đường phố lớn, cấp một hoặc cấp hai cũng đủ để trở thành sức mạnh trung tâm của một tiểu đội thám hiểm, loại pháp thuật mạnh mẽ có thể nối liền với đất trời, đối với phần lớn các chủng tộc mà nói, là một loại công kích không cách nào phá giải.
“Làm sao?” Viêm Lam thấy đồng bạn đột nhiên dừng bước, liền nhỏ giọng hỏi, chúng nó không dám làm ra động tĩnh quá lớn, khi hành động ở trong địa bàn của địch nhân, càng khiêm tốn, càng có thể đảm bảo an toàn, lúc này, nó giống như một con ngự quỷ một mực cung kính, đang ngoan ngoãn dò hỏi chủ nhân có gì phân phó.
Ô Minh phục hồi lại tinh thần, thu hồi ánh mắt, khoát tay một cái “Không có chuyện gì, chúng ta đi thôi.”
Viêm Lam đi theo phía sau đối phương, lạnh lùng liếc nhìn bạch tháp của hiệp hội Thuật Sĩ, thật sự, rất nhiều quỷ tộc đều chán ghét phái Ngự Quỷ sư, cảm thấy nếu như không có Ngự Quỷ sư, như vậy thế giới nhất định sẽ rất hòa bình, ít nhất sẽ không có người có ý tưởng muốn xâm lấn quỷ giới, thế nhưng trên thực tế, viên hoàn điều khiển quỷ tộc nguyên bản xuất phát từ bên hiệp hội thuật sĩ.
Lúc hai tên quỷ tộc đi tới bên cạnh bạch tháp của phái Ngự Quỷ sư, cũng không ngu ngốc trực tiếp giả bộ thành Ngự Quỷ sư đi vào bên trong, lừa gạt thủ vệ trận truyền tống rất đơn giản, thế nhưng muốn lừa gạt đám Ngự Quỷ sư hận không thể biến quỷ tộc thành tiêu bản để xé ra nghiên cứu kia? Khó càng thêm khó! Chỉ sợ hai con quỷ tộc chúng nó ló mặt ra đường, bị Ngự Quỷ sư cao cấp phát hiện ra, không trốn được sẽ chỉ còn kết cục ngay lập tức bị bắt làm ngự quỷ.
“Chúng ta cứ trốn ở chỗ này, ngày mai liên hệ Lục Chiến.” Ô Minh nói với Viêm Lam.
Đối phương gật gật đầu, chỉ cần Lục Chiến đi ra khỏi tòa bạch tháp này, nó liền có thể thông qua thủ đoạn truyền tin giữa các quỷ tộc, gửi cho đối phương một cái thông tin đơn giản, ít nhất cũng phải dò hỏi Lục Chiến có cần chúng nó trợ giúp tháo viên hoàn điều khiển quỷ tộc trên cổ tay xuống.
Ở tầng năm của bạch tháp phái Ngự Quỷ sư, Tần Nhị cùng với ý tưởng của mọi người đi đến nhất trí, kể cả là bị gia tộc nhốt lại hay xử tử, hay là bị phạt làm nhân viên vệ sinh miễn phí, sau đó còn lưu lại vết bẩn trên hồ sơ thông tin, Ninh Hải Sinh và Lý Dịch, Trương Kim cũng không muốn cứ như vậy mà chấp nhận. Hơn nữa biện pháp của Tần Nhị rất tốt, tính nguy hiểm rất thấp, đây mới là nguyên nhân chủ yếu khiến cho bọn họ đáp ứng, nếu xảy ra vấn đề gì, thì cũng là lỗi ở người đưa ra đề nghị, bản thân bọn họ cũng không dính thêm tội danh… Có thêm một quỷ tộc làm nội ứng, bây giờ đang ở thôn mười ba trong quỷ giới, còn có chuyện gì có thể khiến lòng người hưng phấn hơn sao?!
Thôn xóm của quỷ tộc rất bí ẩn, một khi bị phát hiện, đó chính là một khối thịt mỡ vừa lớn vừa ngon, bất kể là gia tộc Ngự Quỷ sư nào, đều sẽ không dễ dàng từ bỏ, mặc dù nói phái Ngự Quỷ sư đối với chuyện xâm lấn quỷ giới này chỉ coi như là chuyện phát sinh ngoài ý muốn, thế nhưng làm ra công tích hạng nhất, đủ để bọn họ đánh tan chỗ bẩn nhỏ bé không đáng kể này.
“Tần Nhị, ngươi thực sự là người tốt!” Lý Dịch khó có khi cười nói, tràn ngập cảm kích với đối phương.
“Có thể nhận thức ngươi là chuyện vinh hạnh nhất của cuộc đời ta!” Trương Kim hung hăng gật đầu.
Âm thanh của Ninh Hải Sinh mang theo vài phần nghẹn ngào, tựa hồ gã đã cảm động đến mức không nói thành lời, gã duỗi một nắm đấm về phía Tần Nhị, đợi cho đối phương cũng làm động tác y hệt, hai người mới nhìn nhau nở nụ cười, bọn họ cách một khoảng không đấm tay với nhau, Ninh Hải Sinh nói “Huynh đệ, ta ghi nhận ngươi!”
Tần Nhị cười đến vô cùng hờ hững, thầm nghĩ, nếu như Mục Ngôn nói là sự thật, gã cứ theo vậy mà báo cáo vị trí thôn xóm của quỷ tộc, cùng với việc vạch trần phương pháp giải trừ viên hoàn điều khiển quỷ tộc mà đám quỷ tộc kia có khả năng nắm giữ, nhất định sẽ lập được công lớn!
Thế nhưng, vạn nhất Mục Ngôn lừa gạt gã dẫn người đến cứu nó, hoặc là do quỷ tộc cố ý chế tạo cạm bẫy… Đến thời điểm đó gã đem chuyện này đẩy lên đầu ba người kia là được. Ai đúng ai sai, còn không phải là đi so đấu xem hậu trường của ai cứng rắn? Có tổ chức Thánh Minh là tòa núi lớn làm chỗ dựa, muốn làm rối loạn thiết bị nghe nhìn, đem tội danh là thủ phạm chính đổ lên trên người ba tên đồng bọn, cũng không khó khăn lắm.
Bốn người tự suy nghĩ tính toán nhỏ nhặt trong lòng, trên mặt lại ra vẻ cùng chung một mối thù, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị tỏ vẻ bản thân anh dũng hi sinh, bọn họ kêu gọi người trông coi, nhờ đối phương đi nói với Trần Phong, ở nơi này có một bí mật động trời, cần phải lập tức bẩm báo! Mặc dù bây giờ cũng sắp đến lúc trời hửng sáng, nhưng vô cùng cấp bách!
…….
Ngày hôm sau, Thẩm Tu rời giường, vừa mới rửa mặt xong xuôi, mặc quần áo tử tế đi ra ngoài, lúc tiếp nhận tên ngự quỷ Ô Lai kia từ chỗ Trần Phong, liền phát hiện sắc mặt của y có chút không đúng, nhìn qua cũng không hẳn là uể oải, trái lại còn có mấy phần lo lắng, chẳng lẽ tối hôm qua lại xảy ra chuyện gì? Hắn hơi hơi nheo mắt, nhìn quanh bốn phía, bên trong bạch tháp có không ít người đang vội vàng trở lại, bước chân còn vội vàng hơn so với ngày hôm qua, hơn nữa gương mặt của họ nghiêm túc, nhìn qua có thể thấy không giống như mọi ngày.
“Đeo cái vòng điều khiển quỷ tộc cho nó, quỷ tộc này sẽ là của ngươi.” Trần Phong liếc nhìn thanh niên trước mắt này, trong lòng đột nhiên có chút đồng tình.
Thẩm Tu cầm lấy cái vòng màu đồng xanh từ bên trong tay của tên ngự quỷ mới kia, nhìn món đồ mà từ tối qua, lúc hắn đi ngủ đến giờ cũng chưa chạm qua một cái, đeo lên trên cổ tay ngự quỷ của Ninh Hải Sinh, cái vòng điều khiển quỷ tộc ở trên cổ tay đối phương cũng theo đó rơi xuống, chuyện này hiển nhiên đã được Trần Phong xử lý qua, có thể lấy xuống rất dễ dàng.
“Đa tạ, ta dự định ngày hôm nay liền trở về.” Thẩm Tu suy nghĩ một chút, nghĩ nghĩ tình huống xung quanh hiện tại thật sự có chút không đúng, liền cố ý nói vài câu với Trần Phong.
“Ngày hôm nay liền trở về?” Trần Phong hiển nhiên có chút bất ngờ “Ngươi trở về tòa thành nhỏ kia sao?”
Thẩm Tu bình tĩnh khẽ gật đầu.
Trần Phong thấy sắc mặt của đối phương bình tĩnh, suy nghĩ muốn khuyên can cũng không nói ra được thành lời, tên Ngự Quỷ sư mới đến này, tiềm lực rất lớn, cũng có thể là người ta có chuyện quan trọng cần phải xử lý, y không hỏi nhiều, chỉ thở dài nói “Hôm nay sợ là không được, thuyền không rời bến, mấy ngày nay, toàn bộ thuyền đều không được phép rời bến.”
Thẩm Tu nhếch nhếch đuôi lông mày, nghi hoặc, thử dò xét, hỏi “Xin hỏi…. Có chuyện gì xảy ra?”
Trần Phong gật gật đầu “Ngươi cũng thấy đó, hôm nay, sắc mặt của đa số mọi người đều rất nghiêm túc, tối hôm qua đã xảy ra một việc lớn… Còn nhớ đám người vu hại ngươi lúc trước sao, bọn họ muốn lấy công chuộc tội, tiết lộ một tin tức vô cùng cơ mật, cho nên hiện tại toàn bộ đảo đều bị phong tỏa, để tránh cho việc tin tức truyền ra ngoài, gây ra phiền phức không đáng có, phái Ngự Quỷ sư thừa dịp đối thủ chưa có chuẩn bị, phái đội ngũ tinh anh một lưới bắt hết!”
“Có liên quan đến quỷ tộc sao?” Thẩm Tu phát hiện lúc Trần Phong nói chuyện đều mang theo một luồng sát khí, nhìn qua bộ dáng đã tham dự đại hội động viên. Có một số hội nghị quả thật có thể kích động lòng người, đồng thời cũng thuận tiện tẩy não, khiến người ta cảm thấy hận không thể đại sát tứ phương, tiện thể tạo nên uy lực của tín ngưỡng trong tâm lý bọn họ.
“Việc này trên Không Đảo cũng không phải là bí mật riêng biệt của phái Ngự Quỷ sư chúng ta, đã phái người thông báo hai tòa bạch tháp còn lại, ngươi là người mới có tiềm lực, nói cho ngươi cũng không sao, nghe đâu có quỷ tộc nắm giữ phương pháp có thể tháo được viên hoàn điều khiển quỷ tộc, đám người của Tần Nhị nói ra tên thôn xóm mà tên quỷ tộc kia đang cư ngụ, cùng với vị trí cụ thể, chuyện này nếu như là thật, để địa vị của nhân tộc chúng ta không bị dao động, nhất định phải bóp ch.ết nó từ trong trứng nước.” Trần Phong nhìn tên Ngự Quỷ sư mới đến này một chút, thấy đối phương chăm chú lắng nghe, sắc mặt vẫn không có một chút biến hóa nào, không khỏi âm thầm tán thưởng người này tâm trí kiên định, không dễ dàng bị sự vật ở bên ngoài lay động, y tiếp tục nói “Bởi vì chuyện này liên quan đến việc ngự quỷ có khả năng tạo phản, cho nên Ngự Quỷ sư không có đủ điều kiện sẽ không được tham gia lần hành động này, thế nhưng nếu như ngươi nguyện ý, ta có thể đề nghị với Hải Thanh đại sư thử xem, dù sao ngươi cũng một mình hoàn thành nhiệm vụ sơ cấp, phải biết rằng sau khi kết thúc chuyện này, nhất định sẽ được ghi cho một cái công lớn!”
Dù sao hành động thảo phạt như vậy, vốn dĩ không thiếu nhân thủ, hơn nữa đối với vấn đề quan trọng như vậy, phái Ngự Quỷ sư nhất định sẽ vô cùng để ý, cho nên Thẩm Tu với tư cách là một tên Ngự Quỷ sư mới đến, cùng lắm thì chỉ ở phía sau trợ thủ, nhưng mặc dù là như vậy, cũng đủ để nhận đến phần thưởng đa dạng.