Chương 92: Lời nói một phía

“Phần lễ vật này, cũng thật giá trị……” Phó hội trưởng của hiệp hội Thuật Sĩ lặng lẽ đi lên phía trước, thận trọng xác định thân phận của cái đầu này, ông cũng từng giao thủ với người của tổ chức Thánh Minh, tuy rằng không thắng, nhưng nhận biết vẫn là nhận biết, ít nhất cũng sẽ không để cho người khác đi sử dụng một cái đầu dùng thuật dịch dung để lừa dối “Quả thật là Lục Diện.”


Vị này ch.ết thật sự dứt khoát, Thẩm Tu trong lòng không khỏi thổ tào, lúc trước không cẩn thận để người chạy, không nghĩ tới bây giờ lại hoàn toàn không mất công đi giết, lý do là bởi vì đối phương nội chiến…… Cũng có thể coi như là tiết kiệm thời gian, giảm bớt công sức, dù thế nào đi chăng nữa cũng đều là chuyện tốt, hắn ngược lại tương đối hi vọng Tam Diện và Tứ Diện cũng có thể nội chiến một trận, như vậy là có thể thu hoạch nhiều thêm hai cái đầu người.


Một đầu là thua trận.
Một đầu là của người thắng nhưng bị hắn nhặt lậu.
“Nếu thành ý có đủ, vậy hi vọng các ngươi có thể suy xét kỹ lưỡng, thỉnh chú ý, nhất định phải nhanh chóng, chúng ta không có quá nhiều thời gian!”


Tam Diện sau khi nói xong, cũng không tiếp tục ở lại trong này làm cái gì, mà trực tiếp cùng với Tứ Diện rời khỏi, cũng không dính sát lấy bọn họ, yêu cầu bọn họ khẩn trương qyết định, cũng không nhắc tới tình huống hiện tại của bọn họ, nói nhiều nhất cũng chỉ có Thất Diện và Bát Diện đang chuẩn bị tấn công quy mô lớn, bảo bọn họ làm việc phải cẩn thận, nếu quả thật gặp phải tình huống nguy hiểm gì đó, có thể dùng tiểu tinh linh để âm thầm truyền tin cho bọn họ.


Tam Diện đi lên trước mặt Hải Thanh đại sư và Vương Lĩnh đang lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, cũng không khỏi cảm khái, nói “Ta cũng cho rằng khả năng mọi người cũng không có tính toán hợp tác, thế nhưng cũng phải nghĩ đến Thất Diện và Bát Diện làm việc ác độc, thực lực lại quá mạnh, dẫn đến việc nội bộ của chúng ta không thể trực tiếp chế trụ bọn họ, mới không còn biện pháp nào khác, đành phải đi tìm các ngươi liên hợp.”


Hải Thanh đại sư không lập tức đáp ứng gã, thế nhưng thấy hai vị này sắc mặt ác liệt, không khỏi tạm thời đối đáp qua loa “Nếu sự tình là thật, sợ là chúng ta rất nhanh liền phải gặp mặt thêm một lần nữa.”


available on google playdownload on app store


Tứ Diện hừ lạnh một tiếng, tựa hồ rất khinh thường “Chờ đến lúc các ngươi điều tr.a rõ, phỏng chừng cũng đã ch.ết bảy tám phần, đến lúc đó đừng nói chúng ta không tử tế, không đi nhắc nhở các ngươi, sau đó còn đổ toàn bộ tội danh lên người chúng ta là được.”


Vương Lĩnh cau mày, trầm giọng nói “Chuyện của tổ chức Thánh Minh chúng ta không rõ lắm, thế nhưng có một ít tin tức nội bộ, cũng đích xác là nói các ngươi làm việc lạ lùng, có làm việc tốt, nhưng cũng làm việc xấu, nguyên lai là bởi vì nội bộ của các ngươi từ sớm đã không tốt, mới đưa đến hai loại hình tượng chính tà như thế?”


Tam Diện bất đắc dĩ cười cười “Việc này hiện tại nhắc lại cũng chẳng có tác dụng gì, việc khẩn cấp trước mắt, các ngươi nhanh chóng bàn bạc, muốn liên minh với chúng ta hay không, có lẽ chúng ta có thể tiên hạ thủ vi cường trước khi Thất Diện và Bát Diện ra tay, cũng tránh cho việc lúc nào cũng bị vây ở vị trí bị động.”


Hải Thanh đại sư vẫn là không dám lập tức đồng ý, chỉ là dùng ánh mắt nhìn Thẩm Tu, người này còn chưa có lên tiếng, ông cảm giác tuy rằng bản thân một bó tuổi rồi, nhưng vẫn phải bảo trì trầm mặc cho thỏa đáng. Vương Lĩnh cũng giữ nguyên ý tứ này, đặc biệt là sau khi nói chuyện cả một đêm với Hải Thanh đại sư, ông và phó hội trưởng của hiệp hội Thuật Sĩ cũng đã kiên định, trời sụp xuống vẫn có bốn cột trụ trời, bọn họ đương nhiên là có thể làm cái cột trụ trời đó, thế nhưng cũng cần phải lựa chọn đúng phương hướng, không phải cứ đứng thẳng là chống trời được.


Thẩm Tu nhìn qua có vẻ rất quen thuộc người của tổ chức Thánh Minh, có lẽ thật sự có suy nghĩ khác…… Không vội vàng nhất thời liền quyết định ngay lúc này.


Tam Diện và Tứ Diện liếc nhìn nhau, vừa đi vừa nói chuyện, thấy những người này thật đúng là không giữ bọn họ lại, đành phải thở dài, mang theo cảm giác tiếc nuối rời đi.


Thẩm Tu từ đầu đến cuối, đều không nói câu nào, chỉ là sau khi hai người kia rời đi, đầu tiên là cẩn thận quan sát tình huống ở xung quanh, đảm bảo không có ám tuyến, Nhất Diện cũng không còn trốn tránh ở trong lùm cây rậm rạp, mới trở lại trong lều, lắc lắc đầu với bộ phận cao tầng của Không Đảo và đại biểu của Quỷ tộc, thanh âm vô cùng bình tĩnh “Bọn họ nói, ta không tin.”


Viêm Lam và Ô Minh lo lắng đến an toàn của quỷ thôn, nếu liên lụy đến quỷ giới, quỷ tộc sẽ không có khả năng không quan tâm đến ngoại vật, Ô Minh dẫn đầu nói “Vì sao không tin? Nếu bọn họ nói là sự thật, như vậy địch nhân rất có khả năng sẽ tiến công quy mô, một lưới bắt hết chúng ta, hiện tại, thành viên của Không Đảo vẫn đang ở trong địa phận của quỷ giới, bọn họ thậm chí không cần chia nhỏ quân đội, trực tiếp đánh thẳng vào quỷ giới là được.”


Vương Lĩnh cũng có suy nghĩ như vậy “Ta không biết những người đó thực lực đến tột cùng là như thế nào, thế nhưng dựa theo thông tin ta có, hẳn là một cục xương cứng, nếu ngươi nói không tin, tốt nhất cũng nên cầm ra một cái lý do, không thì vô duyên vô cớ liền mất đi một cơ hội liên minh, ta sợ sẽ hối hận mất.”


Thẩm Tu chỉ chỉ vào cái đầu người được người ta mang vào đặt trong góc phòng, nói “Thành viên cấp bậc nguyên lão của tổ chức Thánh Minh tổng cộng chỉ có mười người, dù cho bọn họ thân mình thực lực kinh người, thế nhưng muốn đảo điên toàn bộ quỷ giới, đó là chuyện người điên nói mớ, có thể thành công thì đã thành công từ lâu, làm gì phải chờ đến hôm nay?”


“…… Đây không phải là do nội bộ của bọn họ có lục đục sao?” Thanh âm của Viêm Lam rất bình tĩnh “Dựa theo lời nói của Tam Diện, trước kia là vì có gã, Nhất Diện và Tứ Diện kiềm chế, mới khiến các thành viên khác ném chuột sợ võ đồ, không thể thành công, hiện tại xem ra, Thất Diện và Bát Diện, hẳn là kẻ đứng sau màn chỉ đạo, là thủ phạm của những chuyện xảy ra liên tiếp những năm gần đây.”


Thẩm Tu đưa mắt nhìn nó, thản nhiên nói “Bất quá chỉ là lời nói của một bên, về phần lý do……”


Lục Chiến đứng ở bên cạnh chủ nhân, quanh tay cụp mắt, vẫn không nhúc nhích, nghiêm túc nghe chủ nhân trình bày lý do của chính hắn, ánh mắt lại dán lên lưng của nam nhân……. Vững chãi mà ấm áp, không có mùi huyết tinh, thậm chí còn không có sát khí, không giống như nó, ở trên chiến trường lăn qua lộn lại, có một loại khí tức ngưng trọng, trên người chủ nhân luôn có một loại mùi hương nhẹ nhàng khoan khoái giống như thảo mộc, mùi hương nam tính nhàn nhàn khiến ngự quỷ muốn ngừng mà không được.


Thanh âm của nam nhân cũng rất êm tai, đặc biệt lúc chủ nhân chậm rãi nói, tựa hồ có thể khiến lỗ tai của nó trương lên.


Lục Chiến mặt không chút thay đổi đứng ở đó, Ô Minh không khỏi nhìn nhìn nó, cảm giác tên đồng tộc kia rất lãnh tình, nghe nhiều tin tức như vậy, sắc mặt thậm chí không có bất cứ một tia biến hóa nào, quả thực giống như đang du thần…… Mọi người ở đây, đều là những người có thân phận, không chỉ nói địa vị, còn có thể so về mặt kiến thức và thực lực, mà đã như thế, mọi người cũng vẫn phải nín thở ngưng thần, chỉ lo bỏ sót một điểm sai lầm.


Hội nghị này kết thúc trong tiếng than đầy sợ hãi, Lục Chiến đi theo chủ nhân ra khỏi lều trại, vẫn cảm giác lọt vào trong sương mù như lúc trước, nó nghĩ mãi không ra, lúc này chỉ có một cảm giác duy nhất, là muốn nắm chặt lấy chủ nhân không buông tay……. Một nhân tộc tốt như thế, làm sao có chuyện nó đi nhường cho con quỷ khác, cảm giác nhớ nhung khắc cốt ba năm trời, không phải muốn quên là quên luôn được.


Vì vậy, thời gian trốn trong lều của nó càng lúc càng dài, Lục Chiến cảm thấy gần đây nó khổ sở dụng công học vẫn có chút tác dụng, tỳ như tầm mắt của nam nhân số lần nhìn về phía nó nhiều hơn…… Tỷ như lúc nó học tập co rút cái mông và luyện tập đong đưa eo.


Thụ Trần đã rời khỏi phạm vi tầm mắt của Thẩm Tu, nó rất tự giác, tính cảnh giác của con quỷ tộc cao đẳng kia quá mạnh, tùy tiện đến gần, không vớt được bất kỳ cơ hội nào, không bằng tùy duyên đi…… Bên trong quỷ tộc tuy rằng cũng xảy ra chuyện tranh đoạt bạn lữ, thế nhưng rất ít khi thật sự dùng đao đánh nhau tạo nên thương thích, đa phần người ta đều suy xét đến tâm tình của người bị tranh đoạt, để hắn quyết định muốn cùng ai một chỗ.


Có thể nói phương thức này coi như tương đối văn minh, không giống với một số khu vực tàn nhẫn, kêu đánh kêu giết, ch.ết một là tốt nhất, như vậy liền không có khả năng xảy ra tranh luận!


Thẩm Tu không phát hiện được các loại hành động nhỏ giữa quỷ tộc với nhau, sau khi thuyết phục mọi người, lại bảo Hải Thanh đại sư đi liên lệ với Tam Diện, Vương Lĩnh đi theo hiệp trợ, phó hội trưởng hiệp hội Thuật Sĩ cũng nên lên làm hội trưởng, phụ trách những chuyện khác. Tam Diện và Tứ Diện ba ngày sau nhận được liên lạc của Hải Thanh đại sư, đối phương cũng sẽ không cảm thấy kinh ngạc, ngược lại giống như đã làm tốt chuẩn bị, chắc chắn bọn họ sẽ đồng ý liên minh, tư liệu rất nhanh liền sửa sang cho tốt, một buổi tối liền đưa cho bọn họ một ít tình báo hữu dụng.


Thời gian tiếp theo, Tam Diện và Tứ Diện sẽ ngẫu nhiên lại đây, thế nhưng không có bóng dáng của Nhất Diện, Tam Diện giải thích rằng hiện tại nội bộ của tổ chức Thánh Minh náo loạn, cho nên phía bọn họ cũng cần phải có người tọa trấn, về phần địa điểm đóng quân cụ thể của tổ chức Thánh Minh, đến giờ bọn họ cũng không nói ra, cũng là vì suy xét đến an toàn của bản thân, ít nhất là phải đợi đến khi hai bên đều chứng minh thành ý của bản thân, mới có thể đem phía sau lưng giao cho bọn họ.


Người trên Không Đảo cũng không muốn nhanh chóng biết được địa điểm đóng quân của tổ chức Thánh Minh, chỉ cần xác định nơi đóng quân của bọn họ trước khi cùng nhau hành động là được, lưu lại một ngày hai ngày là đủ thời gian đi kiểm chứng, chung quy nơi này là quỷ giới, địa bàn của quỷ tộc, rất nhiều chuyện nếu muốn làm cũng sẽ tiện hơn rất nhiều. Một loạt kế hoạch nhỏ được nêu ra, nhanh chóng tạo thành kế hoạch lớn, thời gian sau đó vẫn không ngừng hoàn thiện bổ sung, chuyện này tuy rằng rất gấp, nhưng mà không thể một lần là xong nên cẩn tắc vô ưu, một bước tạo nên một cái vết chân, sẽ tiêu tốn một đoạn thời gian ngắn, tốc độ này cũng coi như là cực hạn.


Nói nói miệng còn chưa đủ, quân lực của Thất Diện và Bát Diện, tỷ như số lượng quân đội, chủng loại vũ khí, kết cấu trang bị, đều cần phải điều tr.a thật kỹ lương, thông tin mà Tam Diện và Tứ Diện đưa ra tuy rằng tương đối chi tiết, thế nhưng có chuẩn xác hay không cũng cần người đi xác nhận một chút, mà bên phía tổ chức Thánh Minh cũng tham dự vào hội nghị giữa thành viên của Không Đảo và quỷ tộc, ba phía hợp tác với nhau, phối hợp với nhau không phải giả, thế nhưng trên phương diện nào đó cũng sẽ có đề phòng lẫn nhau.


Buổi tối, lửa trại vẫn cháy âm ỉ, mọi người cũng dần dần quen với cuộc sống ở bên hồ trong địa phận quỷ giới, vất vả thì có chút vất vả, bình thường chỉ có thể ăn cá, hoa quả và thịt thì đều phải cẩn thận chọn lựa mới có thể ăn, không thì thực dễ dàng trúng độc hoặc là không tiêu hóa được. Ban đầu, đi tìm kiếm đồ ăn ở trong quỷ giới cũng không quá dễ dàng, sang lọc một lần lại một lần, đồ có thể ăn cũng không có bao nhiêu, tuy rằng hiện tại thời tiết tương đối ấm áp, xuống nước bắt cá cũng không có gì trở ngại, nhưng mà có thể tìm được một số loại thực vật khác để thay đổi khẩu vị, cũng không phải chuyện dễ dạng.


Bởi vậy cũng sẽ có một số người buổi tối đi ra ngoài kiếm ăn, tìm kiếm vài loại động vật chỉ hoạt động vào ban đêm mà bọn họ có thể ăn. Vào thời điểm này, dám đơn độc hành động, cơ hồi người đó tài cao gan lớn, không chỉ bản thân có bản lĩnh, người đó nhất định cũng có hậu trường, ít nhất là khi gặp nạn, có thể phát ra tín hiệu cầu cứu, cũng không đến mức không ai đến xem tình huống.


Cho nên, binh lính gác đêm thấy Thẩm Tu đi ra khỏi lều, một mình đi vào bên trong rừng rậm, liền cũng không hỏi nhiều, chỉ là hơi hơi lưu ý thời gian rời khỏi và phương hướng di chuyển của đối phương, âm thầm nhớ kỹ, nếu qua một đoạn thời gian lâu mà vẫn không trở về, lập tức nhanh chóng nói cho Hải Thanh đại nhân, bọn họ nhớ rõ, nam nhân này có mối quan hệ chặt chẽ với bộ phận cao tầng, tự nhiên có người muốn lợi dụng để leo lên, nếu như không lợi dụng được, bán đứng là được.


Cước bộ của nam nhân rất bình tĩnh, khi hắn biến mất khỏi tầm mắt của mọi người, Viêm Lam và Ô Minh mới chú ý được là Thẩm Tu rời đi, có một số người đối với việc cải thiện bữa ăn và khẩu vị sẽ bỏ công sức, trên thực tế, trong tình huống bình thường thì không sao, nhưng hoàn cảnh hiện tại quá mức ác liệt, trừ phi trong nhà có dựng phụ hoặc là bệnh nhân cần phải đặc biệt tẩm bổ, nếu không cũng không cần tạo khả năng để bản thân có thể rơi vào nguy hiểm, mặc dù bản thân không quan trọng, tự cho mình có năng lực mạnh mẽ, nhưng cũng khó tránh khỏi việc khiến cho bạn bè người thân lo lắng.


Viêm Lam cảm thấy khó hiểu, nhân tộc Thẩm Tu kia, trước giờ làm việc rất điệu thấp, làm người khiêm tốn, không phải cái loại người nửa đêm còn mò đi ra ngoài tìm ăn……. Còn không mang ngự quỷ.


“Lục Chiến cư nhiên sẽ để nhân tộc kia một mình đi ra ngoài.” Ô Minh có chút buồn cười, nói với Viêm Lam “Bình thường, lúc ta muốn đi tìm nó, trực tiếp hỏi người khác Thẩm Tu đang ở đâu là được.”


“Trong tình huống bình thường, ngự quỷ không có nhiệm vụ, thật sự là phải đi sát theo Ngự Quỷ sư một tấc không rời.” Viêm Lam gật gật đầu, lại nói “Nhưng mà cái khế ước mới kia, không yêu cầu ngự quỷ phải làm như vậy để chứng minh lòng trung thành……”


Nham Thạch ngồi các đó không xa nghe được, cắn miếng thịt nướng trong tay, đột nhiên nói “Thật là phải yêu cầu đi theo?”
Viêm Lam “…….”
Ô Minh “…….”
Chúng nó vẫn nên tiếp tục ăn thịt là được.


Thẩm Tu đi về phía rừng, đi qua đường lớn, đi vào một con đường nhỏ, cước bộ nhẹ nhàng, đạp lên trên lớp lá khô dày đặc, không phát ra một tiếng vang. Đường nhỏ cũng không khó đi, là con đường thứ hai bên tay trái của đường lớn, sau đó hắn vẫn đi thẳng cho đến khi lại gần một cái đầm lầy, nhưng mà đoạn đường cũng không ngắn, mặc dù hắn cũng phí một chút công phu để tăng tốc, mới có thể đến nơi khi mặt trăng vừa lên tới đỉnh đầu.


Cũng không thèm gửi tin tức sớm hơn một chút, Thẩm Tu âm thầm giật giật khóe môi, sau khi nhìn thấy một thân ảnh đang từ một phía khác của đầm lầy dần dần tiến lại, tâm tình mới hơi chút tốt lên…… Đến đúng hẹn là một thói quen tốt, hắn thấp giọng nói vài câu với người tới. Bởi vì quay lưng lại phía đường lớn, cho nên khi quỷ tộc cao đẳng này hắn tới gần, Thẩm Tu cũng không xoay người, hắn có thể cảm nhận được ngự quỷ kia đi về phía này, có lẽ là lo lắng cho an nguy của hắn?


Cảm giác bị người nhớ thương khiến trong lòng của Thẩm Tu khẽ rung động, nhưng mà phải nói chuyện với cái vị đang vượt qua đầm lầy đi tới trước mặt hắn, đối phương quan sát đánh giá hắn thật cẩn thận, Thẩm Tu cũng đứng yên mặc cho đối phương tùy ý xem, chắc là muốn nhìn cho kỹ, về bẩm báo cho tốt.


Lục Chiến thật vất vả mới đuổi kịp bước chân của chủ nhân, trong lòng âm thầm cau giận bản thân cư nhiên không kịp lúc phát hiện chủ nhân ban đêm đứng dậy, mặc dù là bảo nó ở nhà, ít nhất nó cũng có thể hỏi một câu có cần nó hầu hạ hay không, hoặc nhận mệnh lệnh mới có thể an tâm. Hiện tại, mở mắt ra thấy bên người lạnh lẽo, càng làm cho nó không thể tỉnh táo a. Lục Chiến đã làm tốt chuẩn bị khi trở về bị trách mắng, tuy rằng nó hẳn là phải ở nhà chờ đợi, thế nhưng ban đêm, trong rừng nguy hiểm, nó thật sự là không yên lòng chủ nhân một mình đi ra ngoài.


Kết quả vừa mới đi vào trong một lùm cây, liền nhìn thấy chủ nhân đang ước hẹn với một quỷ tộc khác.
Ánh mắt của Lục Chiến lạnh lùng, trong đầu lúc này lại đánh nhau……
Ngài không yêu ta!
Ngài ở bên ngoài có quỷ!
Ngài có con quỷ khác!
Ngài giải thích thế nào!






Truyện liên quan