Chương 18: Tiểu Bạch Long
Sau khi đi ra ngoài, Lộ Nhiên đã phát hiện có vẻ như bản thân đang ở trong một khu dân cư có kiến trúc khá kỳ lạ, hơn nữa gần đó cũng không có một bóng người nào, cảm giác rất là hiu quạnh.
Hắn vốn cho rằng thành phố Vô Hạn này sẽ rất náo nhiệt, bên trong tồn tại rất nhiều ngự thú sư như hắn hoạt động và sinh hoạt. Nhưng xem ra là hắn đoán sau rồi.
Lộ Nhiên vừa quan sát vừa đi bộ về phía bên ngoài của khu dân cư.
Ngay khi Lộ Nhiên đi đến cổng khu dân cư, hắn mới rốt cuộc thấy được người đầu tiên tại thành phố này.
Đối phương mặc một bộ âu phục chỉnh tề, đeo một chiếc kính mắt dày, mang đến cho mọi người cảm giác hắn là một con người rất nghiêm túc.
Sau khi Lộ Nhiên tiến lại gần, đối phương cũng đã phát hiện ra Lộ Nhiên.
"Có người mới à?"
Phát hiện Lộ Nhiên đến gần, đối phương quay đầu lại, giọng điệu hình như đang rất vui sướng nói: "Người mới, chúc mừng cậu đã thông qua thử thách tân thủ nhé."
Lộ Nhiên nhìn người đó, hỏi: "Xin hỏi anh là?"
"Ấy ch.ết, quên mất! Tôi xin tự giới thiệu tôi cũng là "người dân" ở thành phố này, cậu có thể coi tôi như là một người đi trước đi. Đại khái khoảng hơn nửa tháng trước tôi đã thông qua thử thách tân thủ và trở thành một ngự thú sư."
"Tất cả mọi người ở thành phố này đều là người của Hạ quốc, có chỗ nào không hiểu thì cậu có thể đến hỏi tôi. Cậu có thể coi tôi như là người hướng dẫn viên ở thành phố Vô Hạn cũng được." Người đàn ông mặc âu phục cười ha ha nói.
"Tôi nên gọi anh thế nào đây?" Lộ Nhiên lựa chọn đặt câu hỏi. Đối phương hiển nhiên ở đây với mục đích chờ người mới, vậy thì chiều theo ý anh ta đi.
Xem ra trước mình cũng đã có rất nhiều người đã trở thành ngự thú sư.
Hắn đã đoán được đại khái thân phận của đối phương rồi.
"Tên của tôi là Tiểu Bạch Long."
Lộ Nhiên: "?"
"Còn cậu thì sao? Không cần phải nói cho tôi tên thật đây, hầu hết mọi ngự thú sư khi tiến vào thành phố Vô Hạn đều sẽ thay đổi tên trên chứng minh thư của mình."
"Cũng giống như đặt ra một biệt danh cho mình vậy."
Vậy thì anh cứ gọi tôi là Người Qua Đường đi.
Lộ Nhiên tự đặt ra cho mình một cái biệt danh.
Ngay từ đầu Lộ Nhiên vốn định lấy tên là Ngự Thú Vương, tuy nhiên hắn lại lo sợ đặt tên như vậy là quá kiêu ngạo ra đường sẽ bị chặn đánh, vì vậy cuối cùng vẫn chọn lấy một cái tên nghe khiêm tốn hơn.
"Hả?" Anh chàng mặc âu phục đeo kính mắt sững sờ.
Chọn cái tên bình thường như vậy luôn hả?
Tiểu Bạch Long nhún vai nói: "Được rồi, tôi biết hiện tại cậu có rất nhiều điều đang thắc mắc, hãy để tôi giải đáp cho cậu nhé."
"Cám ơn." Lộ Nhiên nói: "Đầu tiên tôi muốn biết trên người tôi rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì."
Tiểu Bạch Long trầm ngâm, sau đó nói: "Ừ, vấn đề này à..."
"Đại loại là khoảng ba năm trước đây, ở khắp các nơi trên thế giới đột nhiên xuất hiện rất nhiều thẻ khế ước màu đen. Người ta ước tính rằng chỉ riêng số lượng thẻ thả xuống Hạ quốc đã lên đến mấy trăm chiếc."
"Lần đó hẳn là lần đầu tiên thẻ khế ước màu đen được phân phát xuống Địa Cầu, từ đó các quốc gia biết được trên thế giới này thì ra vẫn luôn tồn tại những thứ sức mạnh siêu nhiên như vậy."
"Ba năm trước?" Lộ Nhiên kinh ngạc.
"Đúng vậy."
Ba năm trước đây, thẻ khế ước màu đen và ngự thú sư mới lần đầu tiên xuất hiện ở Hạ Quốc?
Vậy mặt dây chuyền Hươu Thần là từ đâu mà ra?
Đồ gia truyền này của nhà hắn ít nhất đã có tuổi thọ lên đến mấy trăm năm rồi.
"Sau đó thì sao?" Lộ Nhiên tiếp tục hỏi.
"Ba năm trước đây, nước Hạ chúng ta có chừng vài trăm người được chọn trúng trở thành ngự thú sư, nhưng số lương người có thể thông qua thử thách tân thủ để tiến vào thành phố Vô Hạn lại không nhiều lắm."
Lộ Nhiên im lặng.
"Sau đó hàng năm những chiếc thẻ màu đen đều tiếp tục được phân phát khắp nơi trên toàn thế giới.
Cả hai năm trước và một năm trước... Hạ quốc chúng ta mỗi lần đều có vài trăm người được chọn trúng."
"Nước ngoài thì sao?"
"Ở nước ngoài có thể là bởi vì mỗi quốc gia đều có số lượng dân cư khá ít nên chỉ có rất ít người được chọn. Quốc gia của chúng ta đã có thể coi như là tương đối nhiều."
"Đương nhiên, so với những quốc gia khác thì chúng ta có tương đối nhiều ngự thú sư, nhưng do với số lượng dân cư hơn 10 tỷ người thì số người được chọn lại là quá ít. Cho nên chuyện này đã bị chính phủ che giấu thông tin nên cũng không sinh ra ảnh hưởng gì quá lớn."
"Nhưng đến một tháng trước lại xuất hiện một sự thay đổi lớn."
"Mỗi năm một lần những chiếc thẻ màu đen sẽ lại tiếp tục được phân phát ngẫu nhiên."
"Các nơi trên thế giới lần nữa xuất hiện rất nhiều chiếc thẻ màu đen, nhưng số lượng thẻ khế ước lần này lại nhiều hơn các năm trước rất nhiều, hơn nữa thời gian phân phát còn kéo dài hơn mọi khi. Tính đến bây giờ, những chiếc thẻ màu đen vẫn đang được tiếp tục phát tới khắp các nơi trên thế giới và chọn ra những người khác nhau để trở thành ngự thú sư."
"Cậu xem số định danh trên chứng minh thư của mình đi, đó chính là số lượng người đã vượt qua thử thách tân thủ đấy."
"Chính phủ dự đoán số lượng thẻ khế ước lần này đã nhiều như vậy thì sẽ rất khó để có thể che giấu được thông tin, xã hội cũng sẽ có rung chuyển lớn. Cho nên hiện tại chính phủ cũng đang cân nhắc xem nên làm như thế nào để không phá vỡ tình hình ổn định mà lại có thể công bố thông tin này ra thế giới bên ngoài cùng với việc bắt đầu tiến hành quản lý ngự thú sư." Tiểu Bạch Long nói.
"Hai chúng ta chính là những người may mắn được trở thành ngự thú sư. Hơn nữa chúng ta còn có năng lực hơn ngươi bởi vì phần lớn mọi người đều không thể thông qua được thử thách tân thủ. Thật ra không phải là do người bình thường ở Hạ quốc chúng ta khó tiếp xúc với các loại động vật có sức chiến đấu cao, mà bởi vì người bình thường rất khó có thể nhanh chóng thay đổi được tâm lý của mình."
"Dù sao thì thành phố Vô Hạn cũng tồn tại ý thức tự chủ của riêng mình, nó sẽ căn cứ vào tình huống và trình độ của người ký khế ước để tạo ra một bí cảnh tân thủ thích hợp."
"Đương nhiên nếu ngay từ đầu đã có thể ký khế ước với loại sủng thú thuộc chủng tộc mạnh mẽ thì thời gian ban đầu sẽ có ưu thế cực lớn..."
Lộ Nhiên một lần nữa rơi vào trầm tư.
Thì ra là như vậy!
"Vậy anh là người của chính phủ sao ?" Lộ Nhiên hỏi.
"Cậu có thể coi là như vậy."