Chương 76: Vị trí chính phi
“Hiên vương gia tự nhiên sao lại thiếu kiên nhẫn thế, vậy làm sao có thể làm lên đại sự đây! Ngươi hẳn phải biết làm đại sự kiên kị nhất là gì.” Lúc này, Phượng Thiên Mị khiêu khích nói càng làm Thương Lan Hiên thêm tức giận.
Không sai, thiếu kiên nhẫn thì sao có thể làm đại sự!
“Hiên vương gia yên tâm, thế lực sau lưng ta tuyệt đối không có ý định cùng người tranh ngôi vị hoàng đế ( chỉ muốn lấy mạng ngươi mà thôi), bất quá, nếu là ngươi dám đánh chủ ý lên Phượng Vũ Cửu Thiên thì đại giới không phải thứ ngươi có thể trả được.” Phượng Thiên Mị lãnh liệt cảnh cáo.
Nhưng thật ra những lọi này lại làm Thương Lan Hiên an tâm không ít, chỉ cần không cùng hắn tranh ngôi vị là được.
Thương Lan Hiên cái gì cũng không nói chỉ nhìn thuyền Phượng Vũ Cửu thiên đang đi xa trong mắt hiên lên…
Phượng Vũ Cửu Thiên, nếu đã không phải địch nhân thì hắn sẽ biến họ thành bằng hữu.
Chẳng qua hắn không biết bọn họ vĩnh viễn không thể trở thành bằng hữu.
Chỉư là trong chốc lát chuyện tình Thương Lan Hiên bị bạch y nữ tử đánh bay, đều trở thành chủ đề bàn tán của mọi người, nói nữ tử bạch y kia đẹp như tiên giáng trần.
Bắt đầu là Hiên vương cùng nàng xảy ra chuyện không tốt, nên hai người động thủ nhưng Hiên vươn thất thần nhìn bạch y nữ tử không kịp trách bị đánh bay.
Hơn nữa Hiên vương còn nói, muốn cưới nàng về làm chính phi!
Nhưng mà nữ tử kia chỉ là một nữ tử thanh lâu, lại nói một mĩ nữ tuyệt sác võ công lại cao so có thể là một nữ tử thanh lâu! Có lẽ nào là lão bản của Phượng Vũ Cửu Thiên!
Còn nữa hồng y nữ tử kia cũng có liên quan tới Phượng Vũ Cửu Thiên, hồng y nữ tử một khúc kinh diễm, bạch y tuyệt mĩ hơn người, hai người kia sợ không chỉ đơn giản là nữ tử thanh lâu.
Những lời này truyền ra, có kẻ vui có kẻ buồn!
Đến Thương Lan Hiên nghe được chuyện mình thất thần bị đánh, cùng chuyện muốn lấy nữ tử thanh lâu, thập phần phẫn nộ, hắnsao có khả nằng cưới một nữ tử thanh lâu về làm chính phi! hắn muốn chính là qua đêm thất tịch hắn sẽ cho Tịch nhi phù chính!
Nhưng lại nghe nói bạch y nữ tử có thể là lão bản, tâm nháy mắt động. Tuy rằng Phượng Vũ Cửu Thiên chưa khai trương, cũng không biết sinh ý thế nào, nhưng tiếng ca của vị Hồng y nữ tử kia, nhất địnhsẽ để toàn bộ Thiên Vận biết đến.
Còn có, mấy nữ tử kia võ công cũng không thấp, đây không phải thứ thanh lâu nữ tử bình thường có thể có được. Vừa rồi kia hồng u nữ tử kia cũng nói, nếu dám đánh chủ ý lên Phượng Vũ Cửu Thiên, thìhậu quả sẽ không tưởng được, như vậy thực lực của bọn họ thì khỏi phải bàn.
Nếu, hắn cưới hồng y nữ tử hoặc bạch y nữ tử thì thế lực nhất định càng thêm cường đại.
Thương Lan Việt cũng nghe thấy lời đồn đãi, cho nên cũng nổi tham niệm đối với Phượng Vũ Cửu Thiên, hồng y nữ tử,bạch y nử tử phải không? nếu là sự thục thì quả không đơn giản, hôn khai trương hắn nhất định phải đi xem mới được.
Nhưng cái gọi là người buồn chính là Tô Nhị Tịch.
Nội viện Hiên vương phủ, truyền đến “bang” một tiếng đồ sứ vỡ, theo, một giọng giận dữ của nữ tử truyền đến: “ cái gì?! Vương gia không chỉ bị nữ tử thanh lâu đánh bị thương, còn muốn cưới nữ tử đó về?”
“Vương phi bớt giận, đây chỉ là do dân chúng đồn đãi mà thôi, người cũng biết lời đồn luôn khoa trương, nếu để cho Vương gia nhìn thấy bộ dạng của người bây giờ…” Lục nhi thấy Tô Nhị Tịch nổi giận, liền vội mang khuyên giải an ủi nói, câu nói kế tiếp tuy rằng không nói nhưng các nàng đều hiểu rõ.
“Đúng vậy Vương phi, nếu không chờ Vương gia trở về, ngươi trực tiếp hỏi không phải hơn sao.” Thanh nhi cũng vội vàng khuyên nhủ, Vương phi ở trước mặt Vương gia hình tượng đều dịu dàng hiền thục, nếu để cho Vương gia nhìn thấy Vương phi như vậy, sợ là sinh chán ghét đới với Vương Phi.
“Nhưng không có lửa, sao có khói!” Tô Nhị Tịch vẫn là không cam lòng, nhưng giọng điệu thấp đi nhiều.
“Vương phi, đừng nói một nữ tử thanh lâu không có tư cách gả vào hoàng gia, cho dù Vương gia thật sự muốn lấy nữ tử kia, kia nhiều nhất cũng chỉ là thiếp hoặc sườn phi, chính phi vị, chỉ có thể là ngươi. Cho dù Vương gia mặc kệ, Thừa tướng cũng không ngồi không!” Thanh nhi nói.
Tô Nhị Tịch nghe xong, khẽ cắn môi, không hề gì? Đúng vậy! Chính phi vị chỉ có thể là ả Tô Nhị Tịch, vì chính phi vị, nàng lừa gạt Thương Lan Hiên, thiết kế hại ch.ết Phượng Thiên Mị.
Ả đây là làm sao vậy? Ở thời điểm gả cho Vương gia ả không phải đã chuẩn bị tâm lý thật tốt sao? Tuy rằng nàng không cam lòng cùng nữ nhân khác chia xẻ một người nam nhân, nhưng là nam nhân ba vợ bốn nàng hầu là chuyện bình thường.
Tuy rằng hiện tại Hiên trừ bỏ ả hắn cũng không có thị thiếp, nhưng không đại biểu về sau sẽ không!
Huống chi, Hiên vẫn là Vương gia một nước, nếu lên được vị trí kia, về sau chính là vua một nước, không thể chỉ có một nữ nhân là ả.
Huống hồ Vương gia đã nói, sau đêm thất tịch, liền phong ả làm chính phi, cho nên hiện tại, ả vẫn lên không đi chọc giận Vương gia, hơn nữa càng phải tỏ ra hiền lành hào phóng.
Chỉ cần ả đoạt được Vương gia yêu thương, làm cho địa vị của bản thân không ngã, như vậy, nàng chính là người thắng.
“Thanh nhi, nhìn Vương gia đã trở lại chưa, Lục nhi, đi phòng bếp chuẩn bị một chút tổ yến, để bản phi mang cho vương gia.” Tô Nhị Tịch bình phục một chút tâm tình, phân phó nói.
“Là” Lục nhi cùng Thanh nhi đáp, liền lui đi ra ngoài.
Một lát sau, Thương Lan Hiên liền hồi phủ, đứng trong thư phòng suy nghĩ phức tạp, còn đang nghĩ chuyện Phượng Vũ Cửu Thiên.
“Vương gia, người đã trở lại.” Lúc này, một thanh âm mềm mại truyền đến, nhìn thấy nữ tử yểu điệu đi vào, Thương Lan Hiên nhất thời ngừng suy nghĩ, sắc mặt nháy mắt trở nên ôn nhu, đứng dậy đỡ lấy Tô Nhị Tịch, ôn nhu gọi
“Tịch nhi”
“Vương gia, nô tì biết Vương gia tâm tình không tốt, cho nên nô tì cho người làm canh tổ yến.” Tô Nhị Tịch mềm mại nói xong, tự tay múc tổ yến trong tay Thanh nhi, để lên bàn, đưa cho Thương Lan Hiên.
“Tịch nhi lo lắng.” Thương Lan Hiên tiếp nhận tổ yến, cảm thấy tâm ấm áp, uống lên tổ yến.
“Đây là nô tì phải làm.” Tô Nhị Tịch hiền lành nói.