Chương 88: Hỏi thăm tình huống
Hàn Đông thấy Chu Chính thừa nước đục thả câu thì tức giận nói:
- Cái gì mà người không thể ngờ, đừng nói nhảm.
- Hì hì, là Chu Ngọc Vinh thông báo cho Triệu Đại Thuận.
Chu Chính cười đắc ý:
- Trước tiên Chu Ngọc Vinh điện thoại đến nhà Triệu Đại Thuận, lúc đó Triệu Đại Thuận không có ở nhà, bố Triệu Đại Thuận nói số máy nhắn tin cho Chu Ngọc Vinh. Vì vậy là Chu Ngọc Vinh đi ra buồng điện thoại công cộng điện thoại đi, chỗ đó từ sáng đến trưa chỉ có Chu Ngọc Vinh là người thuộc khối chính quyền đi qua, chúng tôi vừa hỏi đã biết. Anh thấy thế nào?
- Rất tốt.
Hàn Đông cười nói, sau đó hắn cúp điện thoại, hắn cũng không ngờ đó là Chu Ngọc Vinh làm ra, không hiểu đối phương nghĩ thế nào, chẳng lẽ không muốn mình sống hòa thuận với Vũ Kiến?
Sự việc đã tìm được manh mối, Hàn Đông thở dài một hơi, việc này không liên quan gì đến hắn, chỉ nhìn xem trong huyện xử lý thế nào mà thôi. Sau khi trả điện thoại lại cho Lữ Nam Phương, Hàn Đông nói với Đặng Đạt Hòa:
- Chỗ này quá ồn ào, sao anh không đổi một nơi yên tĩnh một chút?
Đặng Đạt Hòa cười giải thích:
- Chủ tịch Hàn, những nhà kia cũng kinh doanh rất tốt, đều như nhau cả thôi.
- Vậy à?
Hàn Đông khẽ gật đầu, hắn nói với quản lý Hà:
- Xấu hổ quá, chỗ này quá ồn.
Quản lý Hà lại không quan tâm:
- Chủ tịch Hàn đừng khách khí, chỗ này rất tốt, rất có cảm giác thân thiết. Nhưng, chủ tịch Hàn, chúng ta nên đi khảo sát thực địa, làm xong thì sẽ về dùng món cá, mà chủ tịch Hàn phải mời chúng tôi mới được.
Hàn Đông cười nói:
- Vậy thì được, chúng ta xuất phát, cũng không quá xa đâu.
Lữ Nam Phương nói:
- Anh Đông, chúng tôi sẽ không đi, anh cử người dẫn đường đi.
Khảo sát là chuyện của đám người quản lý Hà, Lữ Nam Phương và Ngưu Chí Không đến vì Hàn Đông.
Hàn Đông nói:
- Cùng nhau đi cũng khá tốt.
Nói thật thì Hàn Đông thật sự không có lòng tin với tình huống của thị trấn Triệu Hoa, vì vậy hắn muốn kéo Ngưu Chí Không và cả nhóm đi đến sông Long Động Hà, như vậy mới mong có chút tác dụng.
Lữ Nam Phương cũng không nói gì thêm, Hàn Đông để cho Lâm Phương Tri lên chiếc xe mười hai chỗ của quản lý Hà, như vậy thuận tiện cho bọn họ nói về lịch sử kinh tế và phong thổ của thị trấn Triệu Hoa. Hàn Đông thì ngồi trên chiếc BMW, lái xe vẫn là nữ nhân viên trước đó, chạy theo hướng của hắn chỉ.
Xe vừa chạy đi chưa được bao lâu thì Hàn Đông lại nghe thấy âm thanh nhắc gọi điện thoại, hắn nhìn thì thấy đó là số của bí thư Hoàng Văn Vận, vì vậy tranh thủ thời gian mượn điện thoại của Lữ Nam Phương, kết quả là không có sóng, vì vậy bức bối nói:
- Lại không có sóng, quá kém.
Lữ Nam Phương cười hì hì nói:
- Chỗ này thì không thể có tín hiệu được.
Ngưu Chí Không cũng nói:
- Nghe nói tất cả thành phố cũng đang bắt đầu phát triển nghiệp vụ viễn thông, thành phố Vinh Châu đã phát triển khá nhanh rồi đấy, đã xây dựng nhiều trụ tín hiệu, mà sóng cũng không kém. Đến khi đó công ty viễn thông Nam Không nhất định sẽ tranh thủ bước chân vào thị trường.
Rơi vào đường cùng, Hàn Đông để cho xe quay về, đến bên buồng điện thoại công cộng để gọi điện thoại trả lời. Sau khi máy nối thông thì chợt nghe thấy âm thanh của Hoàng Văn Vận:
- Hàn Đông, chuyện của Vũ Kiến là thế nào?
Lời của Hoàng Văn Vận có chút ý tứ trách móc, xem ra cũng cho rằng sự kiện Vũ Kiến bị chém là do Hàn Đông mật báo.
Hàn Đông bây giờ đã biết chân tướng sự việc, hắn cũng không có gì lo lắng, vì vậy nói:
- Bí thư Hoàng, người chém bí thư Vũ chính là chồng của chủ nhiệm Tiếu, là Triệu Đại Thuận, đồn công an cũng đã tr.a hỏi, đã nắm giữ được thông tin, là có người mật báo.
- Là ai?
Hoàng Văn Vận hỏi ngay, hắn có thể từ giọng điệu của Hàn Đông mà biết không phải người này làm, vì vậy mà tâm tình có tốt hơn. Hắn có kỳ vọng khá cao vào Hàn Đông, cũng coi là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm, tất nhiên sẽ không hy vọng người này dùng thủ đoạn như vậy để đối phó với đối thủ. Tuy Vũ Kiến và Tiếu Anh Hà có vấn đề, nhưng trên quan trường nếu nắm chuyện nam nữ mà gây sự thì sẽ dễ làm cho người ta kiêng kỵ, đây cũng tương đương như một quy tắc ngầm.
Hàn Đông nói:
- Thông qua điều tr.a của đồn công an, là do bí thư Chu thông qua điện thoại công cộng để mật báo, tình huống cụ thể phải hỏi đồn công an.
- Chu Ngọc Vinh?
Hoàng Văn Vận chợt giật mình, sau đó ngừng lại một chút rồi nói:
- À, tôi biết rồi, cậu làm rất tốt, nghe nó đã có thương nhân đến thị trấn Triệu Hoa để khảo sát?
Hàn Đông chợt sững sờ, hắn chợt hiểu, có lẽ là Trương Trường Hà báo cho Hoàng Văn Vận, vì trước đó khi còn trong huyện Phú Nghĩa thì hắn đã nói một câu: Tổ khảo sát của tập đoàn Kỳ Vọng đã đi xuống, tôi đang cùng bọn họ xuống thôn An Khê.
- Ha ha, rất tốt, tập đoàn Kỳ Vọng chính là xí nghiệp dẫn đầu tỉnh Tây Xuyên, có thời gian tôi cũng muốn gặp mặt bọn họ.
Hoàng Văn Vận có vẻ rất vui:
- Làm rất tốt nhưng cần tiếp tục cố gắng, các phương diện công tác đều phải làm tốt. Xảy ra chuyện như vậy thì Vũ Kiến và Tiếu Anh Hà đều phải bị xử lý, hai ngày tới huyện ủy sẽ suy xét vấn đề nhân sự của thị trấn Triệu Hoa, cậu có ý kiến gì không?
Hàn Đông ngây cả người, không có ý kiến mới là lạ, vì chủ tịch thị trấn dù sao cũng không phải là bí thư, làm việc luôn bị bí thư nhìn vào chằm chằm, nếu có thể lên làm bí thư và tự mình vung tay vung chân công tác thì quá tốt. Tất nhiên Hàn Đông cũng biết mình còn chưa là chủ tịch thị trấn chính thức, trong tay chưa có thành tích, trong huyện sẽ không bao giờ suy xét đến hắn.
"Bí thư Hoàng hỏi mình như vậy, nhất định muốn nghe lời đề nghị của mình, như vậy cũng có lợi cho công tác sau này."
Hàn Đông thầm nghĩ, trong miệng nói:
- Bí thư Hoàng, tôi cũng không có ý khác, nhưng bây giờ các phương diện công tác của thị trấn Triệu Hoa đều ở vào giai đoạn mấu chốt, tôi hy vọng có thể an tâm công tác một thời gian.
Hoàng Văn Vận vừa nghe thì hiểu ý của Hàn Đông, thầm nghĩ tiểu tử này cũng có yêu cầu không quá cao, vì vậy mới hỏi:
- Cậu có yêu cầu cụ thể gì không?
Hàn Đông nghe Hoàng Văn Vận hỏi lại một lần nữa thì đánh bạo nói:
- Bí thư Hoàng, phó chủ nhiệm văn phòng thị trấn là Đặng Đạt Hòa công tác rất tốt, các phương diện xử lý rất thỏa đáng, khoảng thời gian trước còn hỗ trợ chủ tịch Lâm đẩy mạnh phát triển tụ điểm ven sông, cũng bỏ ra sức lực khá lớn.
Nếu Hoàng Văn Vận đã có ý hỏi thăm, Hàn Đông tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này. Hắn biết mình không thể là bí thư, nhưng vì đề phòng, nếu để cho Đặng Đạt Hòa ngồi lên vị trí chủ nhiệm văn phòng thị trấn, dù bí thư mới muốn đến đấu với mình, thì mình cũng có thể khống chế cục diện. Nếu lãnh đạo văn phòng thị trấn được vào ủy viên đảng ủy thì sẽ là cấp phó khoa, dù đối với Đặng Đạt Hòa thì đó là tiến bộ khá nhanh, nhưng một chức vị như vậy ở cơ sở cũng cần được huyện ủy đồng ý mới được, đó là một vấn đề không đơn giản.
- À, tôi biết rồi, cậu cứ an tâm làm tốt công tác, cậu phải làm báo cáo về tình huống tập đoàn Kỳ Vọng khảo sát vào bất cứ lúc nào, còn chuyện công khai công tác hành chính, cũng phải làm cho tốt.
Bí thư Hoàng cũng không nói thêm điều gì, nhanh chóng cúp điện thoại. Sau đó Hoàng Văn Vận gọi Trương Trường Hà đến, phân phó:
- Cậu điện thoại cho đồn công an thị trấn Triệu Hoa để hỏi thăm tình huống.