Chương 106: Bí thư Hoàng chuẩn bị quân cờ mạo hiểm
Hàn Đông vừa nghe thấy như vậy thì trong lòng bốc hỏa, Kim Tể Thế này cho rằng mình là ai? Dám dùng giọng điệu như vậy để nói chuyện với mình? Hắn nhịn không được nói:
- Trưởng phòng Kim, chuyện này tôi cũng không làm chủ được, anh vốn cùng liên hệ với tổ khảo sát, tôi ở đây còn có chút chuyện, cũng không muốn nói nhiều.
Hàn Đông nói xong thì cúp điện thoại, nếu nói về cấp bậc thì trưởng phòng công thương tuy là chính khoa nhưng Hàn Đông lại là bí thư thị trấn, tương tương là một chư hầu ở huyện Phú Nghĩa, đây cũng là điều mà Kim Tể Thế khó thể so sánh được. Hơn nữa Hàn Đông vất vả lắm mới kêu gọi tập đoàn Kỳ Vọng xuống đầu tư, kết quả là để cho Thẩm Tòng Phi ném phòng công thương ra tiếp nhận, trong lòng hắn sẽ không dễ chịu, bây giờ Kim Tể Thế còn dùng giọng điệu cấp trên để lên tiếng, Hàn Đông không nổi giận mới là lạ.
- Phù!
Hàn Đông thở ra một hơi, Kim Tể Thế kia là ai, cho rằng mình chỉ là người cho người ta muốn làm gì thì làm sao?
Thật ra Hàn Đông và Lữ Nam Phương đã có hiệp nghị về chuyện đầu tư của tập đoàn Kỳ Vọng, chỉ cần tổ trù bị đầu tiên đi xuống thì sẽ nhanh chóng quyết định vấn đề nhà máy rượu ở An Khê, hơn nữa sẽ bắt tay ngay vào công tác chuẩn bị. Ngày hôm qua Lữ Nam Phương vừa về Thục Đô, tổ trù bị cũng không thể nào xuống ngay cho được, mà vị quản lý Hà là phó tổ trưởng của tổ trù bị, tất nhiên người này sẽ dựa theo sách lược trước đó mà làm khó với người của phòng công thương.
Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao mà Kim Tể Thế dùng giọng điệu bất thiện để chất vấn Hàn Đông, vì hắn nhận được nghiêm lệnh từ Thẩm Tòng Phi, phải nhanh chóng chứng thực chuyện đầu tư lần này. Nhưng vị quản lý Hà kia lại chơi trò đánh thái cực quyền, điều này làm Kim Tể Thế cực kỳ bức bối, vì vậy mới nhịn không được mà hỏi Hàn Đông, chỉ là giọng điệu chỉ có chút hung hăng vênh váo mà thôi.
- Ha ha, mình cần gì phải nổi giận với Kim Tể Thế, đối phương chẳng qua chỉ là một tiểu nhân vật mà thôi.
Hàn Đông nở nụ cười tự giễu, hắn nói chung cũng hiểu, Kim Tể Thế có lẽ được Thẩm Tòng Phi nới lỏng một chút nên tự cho là mình rất giỏi.
Lúc này trưởng phòng công thương Kim Tể Thế đang ngồi trước mặt Thẩm Tòng Phi, hắn nói ra những bất mãn với Hàn Đông, hơn nữa nói là Hàn Đông liên tục cản trở, như vậy mới làm cho tổ trù bị khảo sát của tập đoàn Kỳ Vọng chưa chịu quyết định.
- Chủ tịch Thẩm, Hàn Đông này tự cho rằng tập đoàn Kỳ Vọng là do mình đưa đến, vì vậy không thèm quan tâm đến phòng công thương, chủ tịch Thẩm nên quan tâm hơn...
- Được rồi, anh tự làm tốt chuyện của mình.
Thẩm Tòng Phi nói mà vẻ mặt không chút biểu cảm.
Sau khi Kim Tể Thế đi ra thì Thẩm Tòng Phi nheo mắt, ánh mắt từ khe hẹp bùng ra, hắn nhìn chằm chằm vào ly trà trên bàn.
Cuối tuần thì tổ trù bị của tập đoàn Kỳ Vọng cũng đến huyện Phú Nghĩa, chính thức bàn chuyện xây dựng nhà máy rượu ở thôn An Khê.
Tổ trưởng tổ trù bị là Hạ Tiểu Bình đã đại biểu cho tập đoàn Kỳ Vọng ký nhiều hiệp nghị với khối chính quyền huyện Phú Nghĩa, đồng thời cũng tạo thành nhiều biên bản ghi nhớ về hàng loạt điều khoản về chính sách và ưu đãi khi xây dựng nhà máy. Tập đoàn Kỳ Vọng sẽ phân ra ba thời kỳ đầu tư, tổng đầu tư là năm chục triệu, giai đoạn đầu sẽ đầu tư vào mười lăm triệu, thậm chí còn lớn hơn dự tính trước đó năm triệu. Đối với điều này thì những lãnh đạo trong huyện rất vui mừng, bí thư huyện ủy Hoàng Văn Vận, chủ tịch Phương Trung, phó chủ tịch thường vụ Hàn Văn Học, phó chủ tịch Thị trấn đều phân biệt gọi thành viên của tổ trù bị vào bàn bạc, đều tỏ ra hoan nghênh nhiệt liệt với đầu tư của tập đoàn Kỳ Vọng vào huyện Phú Nghĩa.
Tập đoàn Kỳ Vọng đầu tư vào huyện Phú Nghĩa với một số tiền thật sự là lớn nhất so với tổng đầu tư vài năm gần đây vào thành phố Vinh Châu, vì vậy mà lần này nhật báo Vinh Châu cũng đưa ra những bản tin tương quan, làm cho thanh danh của thị trấn Triệu Hoa chợt vang dội.
Sau khi tổ trù bị của tập đoàn Kỳ Vọng xác định đầu tư, tổ trưởng Hạ Tiểu Bình lập tức dẫn đội ngũ đến thôn An Khê, hơn nữa ngay sau đó đội ngũ khảo sát thi công cũng tiến vào thôn An Khê, bắt đầu chuẩn bị toàn diện cho các hạng mục công tác.
Mà Hàn Đông cũng dần trở nên bận rộn, dù sao chuyện lớn như vậy thì hắn là bí thư thị trấn cũng khó chạy thoát. Vấn đề bồi thường đất đai phải làm tốt với thôn dân địa phương, hắn cũng không muốn xảy ra bất kỳ vấn đề nào. Nhưng điều khá tốt là sự việc cũng không khó khăn như hắn tưởng, thôn dân phụ cận cũng không đưa ra yêu cầu gì quá đáng, vì thế mà một tuần qua đi, nhiệm vụ đã hoàn thành.
Trong quá trình này, Hàn Đông và Hầu Tây Bình căn bản thay phiên nhau xem xét, dù tập đoàn Kỳ Vọng đầu tư thực tế là do huyện phụ trách nhưng Hàn Đông và Hầu Tây Bình là cán bộ lãnh đạo địa phương, nếu xảy ra chuyện thì bọn họ cũng khó tránh khỏi trách nhiệm. Hơn nữa Hàn Đông cũng biết tập đoàn Kỳ Vọng sở dĩ đầu tư nhanh như vậy cũng vì liên quan đến mình, tuy cũng là hoàn cảnh và điều kiện tốt ảnh hưởng đến đầu tư, nhưng lãnh đạo tập đoàn Kỳ Vọng quyết định nhanh như vậy cũng có chút liên quan đến hắn.
Trong quá trình này Hàn Đông cũng không buông lỏng hạng mục công khai công tác hành chính, hắn bớt chút thời gian tham gia buổi tọa đàm lần thứ hai, đồng thời cũng để cho Đặng Đạt Hòa bắt tay chế định biện pháp áp dụng. Sau khi sự kiện nhà máy rượu ở An Khê được ổn định thì hắn sẽ bắt đầu công tác này.
Sau nửa tháng chuẩn bị, ngày ba tháng sáu thì nhà máy rượu An Khê chính thức làm nghi lễ đặt móng, tham gia nghi lễ có phó tổng giám đốc tập đoàn Kỳ Vọng, còn có phó chủ tịch thành phố Vinh Châu là Đái Kính Hằng, bí thư huyện ủy Hoàng Văn Vận, chủ tịch Phương Trung.
Hàn Đông và Hầu Tây Bình cũng tham gia nghi thức đặt móng, nhưng bọn họ chỉ là phụ mà thôi, nhưng cũng cầm xẻng xúc vài miếng đất cát.
Trên đường từ thôn An Khê về thị trấn Triệu Hoa, bí thư Hoàng Văn Vận gọi Hàn Đông lên xe của mình.
- Làm rất tốt, Hàn Đông, không mất vài ngày thì tạo ra động tĩnh lớn như vậy.
Hoàng Văn Vận dùng giọng tán dương sâu sắc nói.
Hàn Đông khiêm tốn nói:
- Bí thư Hoàng, đây là việc tôi cần phải làm.
Hoàng Văn Vận mỉm cười nói:
- À, chuyện tập đoàn Kỳ Vọng đầu tư thì huyện ủy đã được một phen hãnh diện trên thp, bí thư Đinh còn đặc biệt khen ngợi cậu.
Trước đây Hàn Đông đãn nghe Chu Chính nhắc qua chuyện này, vì vậy cũng không có kinh ngạc, nhưng không biết vì sao Hoàng Văn Vận lại nhắc đến vấn đề này.
Khi thấy bộ dạng không quan tâm hơn thua của Hàn Đông thì Hoàng Văn Vận khẽ gật đầu nói:
- Thị ủy và huyện ủy đều rất chú ý đến vấn đề bồi dưỡng cán bộ trẻ, vì vậy cậu phải nắm bắt cơ hội, làm việc cho tốt, nắm chặt công tác xây dựng kinh tế, đồng thời cũng phải làm tốt các phương diện công tác khác.
Ngày hôm trước thị ủy đã có thông báo điều động Tưởng Đức Quân đến làm phó cục trưởng cục lâm nghiệp thành phố, nhận chức thường ủy huyện ủy, bí thư ủy ban tư pháp nguyên là trưởng phòng mặt trận thống nhất Liêu Khai Vân, đây là một người thường đong đưa trái phải. Đồng thời cục công an thành phố cũng dựa theo đề nghị của thị ủy mà đề cử một vị cục trưởng cục công an huyện Phú Nghĩa.
Tất cả làm cho Hoàng Văn Vận cảm giác được bí thư Đinh lấy được một cơ hội xoay chuyển tình thế dựa vào sự kiện lần trước, nhưng lúc này tình huống của thị ủy vẫn rất phức tạp, vì vậy mà tiến thêm một bước nắm chặt thế cục. Hoàng Văn Vận coi như cũng đi một bước cờ mạo hiểm, mà Hàn Đông chính là cửa đột phá.